← Ch.1981 | Ch.1983 → |
CHƯƠNG 1982: KẺ CÓ TIỀN, PHẨY TAY CŨNG ĐỦ KHIẾN TIM NGƯỜI KHÁC ĐẬP LOẠN NHỊP!
Hàn Vân An lặng lẽ nhìn Kiều Kình, không cố vạch trần lời này của anh ta là thật hay giả.
Hai người sóng vai đi vào cửa hàng thương hiệu độc quyền. Trong lúc chọn lựa quần áo cho anh ta, Hàn Vân An còn thỉnh thoảng quan sát vóc người của Kiều Kình.
Thấy cô vẫn luôn chọn lựa áo khoác, Kiều Kình liền nhớ tới những bộ quần áo nam ở nhà cô.
Anh ta đoán những bộ trang phục ấy là của Cận An Thạc.
Cứ như vậy, cơn ghen dội lên, Kiều Kình thong thả bước tới sau lưng cô, cất lời đầy ý tứ: "Không chỉ áo khoác, tôi còn cần cả những quần áo khác nữa."
Một ngày nào đó, anh ta nhất định phải đổi hết chỗ quần áo nam trong tủ quần áo kia thành của mình!
Hàn Vân An không biết suy tính trong lòng Kiều Kình, rất kiên nhẫn phối một bộ cho anh ta rồi quay đầu nói với nhân viên cửa hàng: "Giúp tôi tìm mẫu này theo kích cỡ của anh ấy đi."
"Được, mời cô đợi cho."
Nhân viên bán hàng rất nhạy bén, chỉ vừa thoáng nhìn qua đã thấy hai người này không giàu sang thì cũng quyền quý.
Bởi vậy, sau khi Kiều Kình đi vào phòng thử đồ, nhân viên bán hàng liền bắt đầu nhiệt tình giới thiệu với Hàn Vân An: "Thưa cô, bên này đều là mẫu mới của mùa xuân năm nay, khí chất và vóc dáng của bạn trai cô đều rất tuyệt, những mẫu này đều rất phù hợp với anh ấy."
Hàn Vân An đi đến chỗ treo mẫu mới, gần như không hề do dự liền chỉ vào ba bộ: "Lấy mấy bộ này cho anh ấy thử đi, thẻ đây, lát nữa cô thanh toán bằng thẻ này đi."
Cô nói xong, nhân viên cửa hàng sững sờ nhìn thẻ ngân hàng trong tay cô.
Đi mua quần áo với bạn trai, ấy vậy mà lại là phụ nữ trả tiền?
Không lẽ nào... người đàn ông cao to đẹp trai kia lại là trai bao?
Hãng thời trang nam của bọn họ cũng không rẻ, một chiếc áo sơ mi bình thường cũng phải hơn năm nghìn tệ.
Nhân viên cửa hàng thầm nghĩ trong lòng như vậy, nhưng vẫn nghe lời cầm lấy thẻ ngân hàng trong tay Hàn Vân An.
Kẻ có tiền, phẩy tay cũng đủ khiến tim người ta đập loạn nhịp!
Kiều Kình thay chiếc áo sơ mi màu đen và quần Âu, khoác chiếc áo màu xám tro mà Hàn Vân An chọn, đẩy cánh cửa lớn phòng thay đồ ra. Còn chưa kịp nhìn gương, anh ta đã bất giác đưa mắt tìm kiếm bóng dáng cô.
Trang phục do cô lựa chọn, có lẽ chính là phong cách mà cô yêu thích.
Ánh mắt Kiều Kình lướt qua cửa hàng độc quyền, bắt gặp hình ảnh Hàn Vân An đang ngồi trên chiếc ghế sô pha đối diện với phòng thay đồ, lật giở tạp chí với dáng vẻ tao nhã.
Cảm giác này thật là khó tin!
Đổi lại như bình thường, hẳn phải là đàn ông ngồi xem tạp chí, còn phụ nữ thì vui 𝖘ướ*ⓝ*ⓖ đi thử quần áo.
Kiều Kình chậm rãi cong khóe môi, hai tay dựng cổ áo khoác lên, sải từng bước dài tới trước mặt Hàn Vân An, hơi khom người nâng cằm cô lên: "Tạp chí đẹp hơn cả tôi sao?"
Hàn Vân An đang xem ảnh những bộ sưu tập mới: "..."
Cô gạt tay Kiều Kình ra, nhìn kỹ bộ quần áo anh ta đang mặc, mỉm cười gật đầu: "Cũng không tệ lắm, anh thật sự rất hợp với loại vest theo phong cách thường ngày thế này."
Kiều Kình cũng hài lòng nhìn lại bản thân, bên tai lại truyền đến giọng nói của Hàn Vân An: "Bên kia còn có ba bộ, anh thử hết đi."
Vẫn còn?
Kiều Kình vui mừng ra mặt, nhìn theo hướng Hàn Vân An chỉ, liền thấy mấy bộ quần áo đã được treo ở trước cửa phòng thay đồ.
Anh ta nhướng mày, nụ cười càng tươi: "Là do em chọn sao?"
"Ừm, nếu đã định mua rồi thì dù sao cũng không thể chỉ mua một bộ được."
Ánh mắt chan chứa tình cảm của Kiều Kình dán chặt vào khuôn mặt của Hàn Vân An.
"Nếu đã là do em chọn thì không cần thử, gói lại hết đi."
Nhân viên cửa hàng đứng bên cạnh lập tức lên tiếng trả lời: "Được, thưa anh."
Nhân viên cửa hàng tác phong nhanh nhẹn, vừa bảo đồng nghiệp đóng gói quần áo vừa chạy đến quầy thu ngân đi quẹt thẻ, tính tiền, cứ như sợ chậm một giây thì bọn họ liền đổi ý vậy.
← Ch. 1981 | Ch. 1983 → |