← Ch.1980 | Ch.1982 → |
CHƯƠNG 1981: MỘT HÀN VÂN AN TRƯỞNG THÀNH, TRÍ TUỆ
Kiều Kình không cất lời, cũng không hề buông cô ra.
Anh ta nghiêng người dựa vào tay vịn, liếc nhìn Hàn Vân An vẫn rất thướt tha tao nhã.
Trước đây có vô số phụ nữ ân cần, săn sóc anh ta chu đáo, nhưng chẳng ai có thể lưu lại chút dấu ấn gì trong lòng anh ta.
Ấy vậy mà Hàn Vân An của đêm nay đã làm được.
Sự săn sóc của cô, sự quan tâm của cô, dáng vẻ trầm tĩnh bận bịu vì anh ta, tất cả những hành động ấy đều mang lại cho Kiều Kình một cảm giác thỏa mãn mà trước nay chưa từng có.
Anh ta muốn được ánh mắt của cô dõi theo, muốn thấy cô rung động vì mình.
Thứ anh ta muốn không chỉ đơn thuần là người phụ nữ tên Hàn Vân An này, mà còn cả trái tim của cô nữa!
Cho dù là những chuyện nhỏ nhặt nhất, chỉ cần là do chính tay Hàn Vân An làm thì anh ta đều yêu thích và tán thưởng.
Kiều Kình bàng hoàng trước những xúc cảm đang bất ngờ trào dâng này.
Cánh tay anh ta dần dần lơi lỏng, Hàn Vân An cũng nhân đó rút tay về, đi tới quầy bar rửa sạch lượng thuốc còn đọng trong ly.
Cô đi tới đâu, ánh mắt của Kiều Kình liền dõi theo tới đó, cho đến khi cốc thuốc nóng ấm được đặt vào tay, anh ta mới hoảng hốt lấy lại tinh thần.
Cầm vào cốc cũng không bị bỏng tay, độ ấm vừa phải.
Hàn Vân An nói: "Nước ấm chứ không nóng, anh uống luôn đi!"
Kiều Kình cụp mắt nhìn nước thuốc đông y đậm đặc, không chần chừ ngửa đầu lên uống một hơi cạn sạch.
Hình như anh ta đã biết tại sao Hàn Vân An lại khác biệt như vậy rồi.
Bởi học thức và bản lĩnh của cô, cũng bởi tầm hiểu biết và sự từng trải.
Người phụ nữ này làm bất cứ chuyện gì cũng đều có thể đạt tới trình độ hoàn mỹ như thể nắm chắc mọi thứ trong lòng bàn tay.
Giống như cơn mưa xuân âm thầm tưới tắm vạn vật, nhẹ nhàng rót vào trái tim những người xung quanh một dòng nước thanh mát.
Cô xuất thân phú quý nhưng lại không kiêu căng, khó chiều.
Cho dù là một cuộc sống không có nền tảng tình cảm, cuộc sống của cô vẫn rất phong phú.
Người phụ nữ trưởng thành, lại trí tuệ như vậy, chỉ e không có người đàn ông nào có thể chống đỡ lại sức hấp dẫn của cô.
Người con gái trẻ đẹp đương nhiên sẽ hấp dẫn vốn liếng của người đàn ông, nhưng người phụ nữ trưởng thành, trầm tĩnh lại càng khiến trái tim con người ta rung động đến điên cuồng.
Kiều Kình nghĩ, hình như anh ta thích Hàn Vân An rồi!
Không chỉ là d ục vọng đơn thuần, mà là rung động thực sự.
Lúc này, Hàn Vân An nhìn thấy anh ta chịu uống thuốc, trán liền giãn ra, cười nói: "Anh đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn không biết tự chăm sóc bản thân?"
Kiều Kình mím môi, nói lảng đi: "Tôi không mang quần áo, đi mua mấy bộ với tôi đi?"
"Bây giờ sao?" Hàn Vân An hỏi lại.
"Ừm, bây giờ!" Kiều Kình vừa nói vừa đứng dậy: "Dạ dày hết đau rồi, nhưng tôi lạnh!"
Dẫu bận bịu nhưng Hàn Vân An vẫn ung dung liếc nhìn anh ta, không vạch trần lời nói dối của anh ta.
Điều hòa phòng khách đã được mở, sao có thể lạnh được!
Suy cho cùng cô cũng nể tình Kiều Kình chạy tới Đế Kinh tìm mình, còn bị hành hạ vì bệnh dạ dày phát tác. Hàn Vân An cũng không muốn tỏ ra quá lạnh nhạt, sau khi chắc chắn cơn đau dạ dày của anh ta đã giảm đi rồi mới ra ngoài cùng anh ta.
Trước cửa khách sạn, hai người bước lên chiếc xe SUV của Hàn Vân An.
Bóng đêm đã bao trùm mọi con đường ở Đế Kinh, những cơn gió lạnh buốt luồn tới, khiến cho quần áo trên người Kiều Kình càng thêm phong phanh.
Lúc này, sau khi lên xe, anh ta liền kéo tay Hàn Vân An qua, xoa xoa tay cô, mặt không biến sắc hỏi: "Em mặc cũng không nhiều, có lạnh không?"
Hàn Vân An yên lặng nhìn nhìn chiếc áo khoác dạ trên người mình, không trả lời lại câu hỏi của anh ta, lại ngầm đồng ý để anh ta ủ tay cho mình.
Suy cho cùng vẫn nhỏ tuổi hơn cô nên khó tránh khỏi những hành động trẻ con như thế này.
Kệ anh ta đi vậy.
Hai mươi phút sau, hai người đi vào khu mua sắm Tinh Quang ở trung tâm của Đế Kinh.
Kiều Kình vẫn nắm tay cô suốt dọc đường đi tới khu bán quần áo nam. Khi vào một cửa hàng, anh ta liền bĩu môi nói: "Tôi không có kinh nghiệm mua quần áo, em chọn giúp tôi đi."
← Ch. 1980 | Ch. 1982 → |