← Ch.1976 | Ch.1978 → |
CHƯƠNG 1977: ĐIỀU TRA TÌNH SỬ CỦA HÀN VÂN AN
Sau khi Kiều Kình rời đi, Hàn Vân An vẫn từ tốn ăn bữa sáng.
Một lúc sau, chiếc điện thoại di động cô để trên giá đỡ rung lên. Trợ lý gọi đến nhắc nhở, cuộc họp sáng nay sắp bắt đầu rồi.
Ăn sáng xong, Hàn Vân An thay một bộ trang phục trang trọng, trước khi xoay người rời đi, khóe mắt cô quét qua chiếc ghế sô pha bừa bộn trong phòng khách.
Cô hơi nhíu mày, nhưng mắt vẫn dán chặt vào chiếc áo ngủ màu xám.
Nếu không phải tối hôm qua Kiều Kình đột nhiên đến thăm, cô đã quên mất trong phòng thay đồ có nhiều quần áo đàn ông như vậy.
Hôm sau sẽ cho người đến dọn dẹp lại.
Đó là những bộ trang phục nam mà trước đây cô đã tìm nhà thiết kế may riêng cho người đó, nhưng chưa kịp tặng thì bọn họ đã chia tay.
Hàn Vân An đã trải qua mấy mối tình, nhưng chỉ có người đó là đã từng bàn đến chuyện hôn nhân với cô.
Thế nhưng, cuối cùng vẫn phải thất bại trước tuổi tác.
Cô sẽ luôn ghi nhớ những lời nói thẳng thắn của mẹ người kia: Hàn Vân An đã ba mươi sáu tuổi, nếu con kết hôn với cô ta, sau này ngộ nhỡ đứa trẻ sinh ra không khỏe mạnh thì làm thế nào?
Đó là mối զ𝐮_🅰️_𝖓 𝒽_ệ mà cô dành nhiều tâm huyết nhất, nhưng lại phải hứng chịu nhiều tổn thương nhất.
Hàn Vân An nhìn chằm chằm vào chiếc áo ngủ, mím môi đi về phía trước, cầm chiếc áo lên rồi ném vào thùng rác.
Cô không còn thời gian để nhớ về mối tình đã qua ấy nữa.
***
Buổi trưa ba ngày sau, Kiều Kình ngồi trong văn phòng của mình, nhận bản báo cáo điều tra từ trợ lý.
"Cậu Kiều, đây là báo cáo về cô Hàn, chuyện anh cần đã điều tra được rồi."
Kiều Kình cầm bản báo cáo xem xét, vẫy tay ra hiệu cho trợ lý lui ra ngoài rồi dựa vào ghế giám đốc, châm một điếu thuốc, nheo mắt bắt đầu tìm hiểu về quá khứ của Hàn Vân An.
Lúc đầu quyết định kết hôn với cô chỉ xuất phát từ một số tính toán của nhà họ Kiều, nên anh ta không coi trọng cuộc hôn nhân này lắm, cũng chưa từng tìm hiểu kỹ về Hàn Vân An.
Nhưng bây giờ, anh ta lại muốn biết những bộ trang phục nam treo đầy trong tủ quần áo nhà cô rốt cuộc là của tên khốn nào!
Báo cáo cho thấy Hàn Vân An đã từng có ba mối tình.
Mối tình đầu là khi học đại học, mối tình thứ hai là năm hai mươi lăm tuổi, mối tình cuối cùng là từ sáu năm trước.
Khi đó, Hàn Vân An ba mươi ba, yêu nhau được ba năm, đến năm ba mươi sáu thì chia tay.
Đọc tới đây, ánh mắt của Kiều Kình lạnh hẳn đi.
Anh ta tiếp tục đọc thông tin về chuyện tình yêu của cô, hóa ra người đàn ông đó là Cận An Thạc của nhà họ Cận ở Tuyền Thành, quen biết Hàn Vân An tại một cuộc đấu thầu công ty.
Kiều Kình kẹp điếu thuốc lá rít một hơi, nội dung của bản báo cáo này quả thực rất chi tiết, ngay cả tình trạng hôn nhân của Cận An Thạc cũng được tra ra.
Anh ta đã kết hôn từ ba năm trước, cưới một người phụ nữ kém anh ta chín tuổi, hiện đã có hai đứa con, hơn nữa... hiện giờ vợ anh ta lại đang mang thai.
Kiều Kình cũng biết sơ qua về nhà họ Cận ở Tuyền Thành.
Anh ta lờ mờ nhớ ra Tống Kỳ Ngự đã từng có một vị hôn thê xuất thân từ nhà họ Cận.
Xem ra khi đó Hàn Vân An không thể đi đến cùng với Cận An Thạc rất có thể là do khoảng cách về tuổi tác.
Đối với một dòng dõi như nhà họ Cận, tiêu chuẩn của một người con dâu chỉ là ngoan ngoãn, biết điều và có thể sinh nở.
Nhìn cô vợ nhỏ của Cận An Thạc là biết, ba năm đã sinh hai đứa, hơn nữa lại đang mang thai, xem ra cũng chỉ là một công cụ để nối dõi tông đường mà thôi.
Mà một người phụ nữ tài trí như Hàn Vân An chắc chắn không thể để nhà họ Cận điều khiển.
Biết được tất cả thông tin về chuyện tình cảm của cô, Kiều Kình ném bản báo cáo xuống bàn.
Ánh mắt anh ta mơ màng nhìn chằm chằm vào một nơi nào đó, khuôn mặt lộ ra chiều suy nghĩ rất mông lung.
← Ch. 1976 | Ch. 1978 → |