Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1967

Người Dấu Yêu
Hiện có 1980 chương (chưa hoàn)
Chương 1967
0.00
(0 votes)


Chương (1-1980 )

CHƯƠNG 1967: TÔI ĐƯƠNG NHIÊN TIN

TƯỞNG EM TRAI CỦA MÌNH!

Thật ra theo như Hàn Vân An nghĩ, cho dù sau khi kết hôn Kiều Kình vẫn ăn chơi trác táng ở bên ngoài thì cô cũng không hỏi han nhiều.

Bản thân cô có nhan sắc có tiền bạc, kết hôn với cô mà nói chỉ là hoàn thành sứ mệnh cho gia tộc.

Nếu Kiều Kình làm xằng làm bậy, cô cũng sẽ không để mình thiệt thòi. Dù sao cũng lăn lộn bao nhiêu năm qua, ai chẳng có tri kỷ khác giới chứ!

Đôi bên đều chẳng phải người ngây thơ, không cần phải buồn bã vì tình cảm không đáng có.

Hàn Vân Đình nhìn chị gái mình không chớp mắt. Chợt nhớ đến những lời ba mình nói trong phòng khách, anh không khỏi nhếch môi cười tự giễu, "Năm xưa, nếu không phải vì em cố chấp muốn học thiết kế, có lẽ chị cũng không cần phải đợi đến bây giờ mới kết hôn."

Thanh niên trai tráng ôm đầy nhiệt huyết với sự nghiệp theo đam mê của mình, bất chấp sự phản đối của người nhà, quả quyết từ chối sự sắp đặt của gia tộc.

Nếu không vì sự ương bướng của anh, có lẽ hôm nay trọng trách của nhà họ Hàn đã chẳng rơi vào Hàn Vân An.

Nghe được những lời này, Hàn Vân An hơi sửng sốt rồi lắc đầu cười nói: "Liên quan gì đến em chứ? Đều là chuyện của nhà mình, ai làm cũng như nhau thôi."

"Đừng nói em cho rằng nếu em tiếp nhận mọi sự sắp xếp của gia tộc thì chị sẽ có thể thoát khỏi số phận kết hôn vì lợi ích nhé?"

"Tiểu Đình à, đừng khờ nữa, sống trong kiểu gia đình như chúng ta, em nghĩ có bao nhiêu người được may mắn như cậu tư Tần?!"

Hàn Vân An không muốn thấy anh buồn bã vì chuyện này. Có rất nhiều chuyện không cần phải làm rõ nguyên nhân. Tất cả đều là lựa chọn của bản thân, không liên quan đến việc đúng hay sai.

Cô rộng lượng, phóng khoáng, không câu nệ tiểu tiết, những năm qua được rèn giữa ở chốn thương trường, từ lâu đã có thể một mình gánh vác một phương.

Hàn Vân An tuyệt đối không phải tiểu thư nhà giàu bình thường. Kiến thức và năng lực của cô bây giờ là vũ khí và điểm tựa vững mạnh nhất.

Hai chị em im lặng đứng trong vườn hoa trước cửa nhà một lúc, không bao lâu sau người giúp việc đến thông báo bữa ăn đã chuẩn bị xong.

Khi quay người bước đi, Hàn Vân An nhìn Hàn Vân Đình với ánh mắt dịu dàng, "Em đấy, đừng để bụng những gì ba nói. Trước giờ ông ấy đều miệng cứng ruột mềm, em cứ tiếp tục với sự nghiệp mình yêu thích là được. Mọi chuyện của nhà họ Hàn đã có chị, biết chưa?"

Hàn Vân Đình mím môi, đôi mắt hẹp dài đong đầy cảm kích, "Cảm ơn chị. Em sẽ đích thân phụ trách hôn lễ của chị, chắc chắn sẽ làm chị hài lòng."

"Chỉ cần đủ lấy lệ là được, chị đâu phải cô gái hai mươi, không bận tâm đ ến mấy thứ ngoài mặt đến thế."

Cô vừa dứt lời thì Kiều Kình cũng xuất hiện ở trước cửa nhà.

Hàn Vân Đình gật đầu chào anh ta rồi đi vào biệt thự trước.

Kiều Kình đứng trước bậc thềm, ánh mắt dán chặt trên người Hàn Vân An, mỉm cười, "Hai chị em đang nói chuyện hôn lễ à?"

Hàn Vân An vừa đi vừa gật đầu, "Tiểu Đình là nhà thiết kế, giao cho chú ấy thiết kế tôi cũng yên tâm."

Nghe vậy, tia bất mãn lóe qua nơi đáy mắt Kiều Kình rồi lập tức biến mất.

Anh ta đưa tay về phía Hàn Vân An, trầm giọng nói: "Nếu em tin tưởng Vân Đình thì cứ để cậu ấy làm đi. Còn tôi sẽ bàn bạc với cậu ấy về những chi tiết sau này."

Hàn Vân An không tỏ rõ ý kiến, bước lên bậc thềm, hờ hững buông một câu, "Tôi đương nhiên tin tưởng em trai của mình!"

Nói đoạn, cô đi lướt qua Kiều Kình, ngó lơ bàn tay đang đưa ra của anh ta.

Trước tình cảnh này, Kiều Kình không khỏi nhìn xuống tay mình, khẽ nhếch môi, ánh mắt thích thú.

Đây không phải lần đầu tiên!

Hàn Vân An thường xuyên ngó lơ hành động lấy lòng của anh ta trong quá trình họ tiếp xúc với nhau.

Kiều Kình nhếch môi thở dài, lắc đầu trong bất lực rồi đuổi theo bước chân cô.

Chương (1-1980 )