Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1945

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1945
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1945: TỤC NGỮ NÓI RẤT ĐÚNG, LẬP GIA ĐÌNH TRƯỚC RỒI MỚI LẬP NGHIỆP!

Mặc Lương Vũ thổ lộ xong thì cúi người trao cho cô một nụ hôn nồng nhiệt.

Ưng Phi Phi gần như bị thiêu cháy bởi lời thú nhận của người đàn ông này.

Khi cặp môi chạm vào nhau, cô vòng tay qua cổ và thì thầm vào tai cậu ta: "Em cũng thích anh... từ rất lâu rồi!"

Có lẽ đó là tình cảm được tạo ra một cách vô thức trong khi sống chung.

Hoặc có lẽ, chính sự xung khắc ăn miếng trả miếng ngay từ lần đầu gặp gỡ đã mở ra vận mệnh oan gia ngõ hẹp của bọn họ.

Sau khi nụ hôn kết thúc, Ưng Phi Phi từ chối lời đề nghị của Mặc Lương Vũ: "Không cần phải đến Ireland để kết hôn đâu. Nếu đủ quyết tâm thì kết hôn ở đâu cũng vậy!"

Sáng sớm hôm sau, trước khi Ưng Phi Phi và Mặc Lương Vũ thức dậy, Mặc Thịnh Giang đã không mời mà đến.

Ba mẹ Ưng Phi Phi đang làm bữa sáng trong bếp, nghe thấy thông báo của người giúp việc thì vội vàng đi đến phòng khách.

Mặc Thịnh Giang lăn lộn trong thương trường nhiều năm, chỉ cần một ánh mắt cũng đủ để khiến người ta cảm thấy căng thẳng.

Ba mẹ Ưng Phi Phi dè dặt thận trọng ngồi đối diện ông, thông gia gặp gỡ đột ngột như vậy khiến họ rất bất ngờ.

Ưng Phi Phi và Mặc Lương Vũ cũng mau chóng đi vào phòng khách.

Cả hai cô cậu đều còn ngái ngủ, thậm chí còn có vẻ mệt mỏi như mới đi đánh trận về.

Mặc Lương Vũ nhìn bóng lưng của cha mình với vẻ chán nản, rõ ràng đã nói là hẹn ăn trưa ở nhà hàng rồi, thế mà ông còn đường đột đến biệt thự!

"Ва!"

Mặc Lương Vũ kéo Ưng Phi Phi đến trước ghế sô pha, ánh mắt còn chưa tỉnh táo hẳn.

Mặc Thịnh Giang đáp một tiếng, tiện thể chỉ tay: "Ngồi đi."

Sau khi mọi người ngồi vào chỗ, Mặc Thịnh Giang quan sát Ưng Phi Phi trước, sau đó mới nhìn sang hai vị phụ huynh nhà họ Ưng ở đối diện, trầm giọng nói: "Tôi là Mặc Thịnh Giang, ba của Tiểu Vũ, vì phải đi công tác vào buổi trưa nên tôi tới đây bàn chuyện hôn sự của bọn trẻ với hai người trước."

Nghe ông mở lời, Mặc Lương Vũ đột nhiên cau mày, sợ ba mình ăn nói không khéo léo, bèn nở nụ cười cầu tài: "Ba, chúng ta thống nhất với nhau trước đã!"

"Con trật tự, ba đang nói chuyện với thông gia, đến lượt con nói sao?" Mặc Thịnh Giang liếc cậu ta một cái với thái độ vô cùng ngán ngẩm!

Nếu không phải trợ lý của ông báo cáo thì ông thật sự không biết ngày hôm qua tên nhóc này đã cầu hôn người ta, thậm chí còn ăn nhờ ở đậu nhà họ Ưng ở Đông Thành cả kỳ nghỉ Tết.

Đây rõ ràng là tiền trảm hậu tấu, khiến người làm cha như ông rất bị động!

Lúc này Mặc Lương Vũ bị quát một câu thì run bắn cả người, nhưng vẫn cố gắng ưỡn ռ●🌀ự●↪️, bảo vệ Ưng Phi Phi ở bên cạnh: "Ba, con chỉ muốn nói một câu, ông bà ta nói rất đúng: Lập gia đình trước rồi mới lập nghiệp!"

Mặc Thịnh Giang: "..."

Ông liếc xéo Mặc Lương Vũ, khóe mắt lóe lên, lại nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương mà Ưng Phi Phi đang đeo trên tay.

Bất kể mục đích đến đây hôm nay là gì thì Mặc Thịnh Giang cũng đã có hết thông tin về nhà họ Ưng.

Ít nhất, trong tất cả các báo cáo, ông không thấy gia đình này tỏ ra tham lam hư vinh.

Hơn nữa, tên nhóc này chiều hôm qua đã dùng phi cơ riêng của nhà mình để đi đón người ở Đông Thành, hình như là trên đường quay về mới nói thân phận thật sự của mình cho nhà họ Ưng biết.

Mặc Thịnh Giang như có điều suy nghĩ, trừng mắt nhìn Mặc Lương Vũ rồi quay sang nhìn ba Ưng Phi Phi ngồi đối diện: "Xin lỗi, thằng con trai tôi vô lễ, để hai người chê cười rồi."

Ba Ưng Phi Phi vội xua tay: "Không không, chúng tôi rất có thiện cảm với Tiểu Mặc."

Thấy vậy, Mặc Thịnh Giang thở dài một tiếng: "Trước đây tôi không hiểu rõ lắm về đứa trẻ Phi Phi này, cũng không để ý lắm đến chuyện của hai đứa. Nếu bây giờ hai đứa đã tâm đầu ý hợp, chi bằng hôm nay hai bên gia đình bàn bạc cụ thể về hôn sự của hai đứa, ý các vị thế nào?"

Mặc Thịnh Giang chủ động đi thẳng vào chủ đề, không chút do dự.

Mặc Lương Vũ thấy vậy mà không tin nổi: "Ba, ba nghiêm túc đấy à?"

Cậu ta lo lắng, phải chăng ông già nhà mình đang giấu đại chiêu?

Chương (1-2252)