Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1938

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1938
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1938: CÓ PHẢI ANH NGỐC THẬT KHÔNG ĐẤY?

Ưng Phi Phi trả lời đâu ra đây: "Có lẽ là bởi vì anh khó đối phó lại còn không biết xấu hổ!"

Mặc Lương Vũ nheo mắt, ռ𝐠.♓.ℹ️.ế.ռ г.ă𝓃.🌀 ken két.

Nghe vậy, Ưng Phi Phi quay đầu nhìn về phía cậu ta, vô thức mỉm cười: "Có phải anh thắc mắc tại sao em vẫn là lần đầu tiên đúng không?"

Tuy rằng có chút khó nói, nhưng chuyện thân mật nhất cũng đã làm rồi, Ưng Phi Phi cũng không muốn làm ra vẻ trong sáng nữa.

Nhìn ánh mắt lấp lánh của Mặc Lương Vũ, cô biết mình đã đoán đúng!

Ưng Phi Phi đưa tay véo đùi cậu ta: "Thật sự muốn biết sao?"

"Cũng không phải muốn lắm. Nếu em không muốn nói thì bỏ qua! Chúng ta đi ăn cơm!"

Mặc Lương Vũ sợ cô nghĩ nhiều nên chỉ có thể tạm thời kìm nén những nghi ngờ ở trong lòng, vỗ về cô một câu.

Ưng Phi Phi thốt lên một tiếng thở dài, cô nhìn về phía trước, nhỏ giọng nói: "Không có gì không thể nói hết. Em và anh ấy quen nhau nhờ được người khác giới thiệu. Cho dù anh ấy đến Lệ Thành ở nhà em một thời gian, nhưng hai người bọn em vẫn luôn có giới hạn. Cũng không phải chưa từng nghĩ đến, mà là do chúng em đều đến từ cùng một vùng, chưa biết có thể kết hôn được hay không mà cứ tùy tiện ở bên nhau thì nhất định sẽ bị người khác đàm tiếu. Thành phố quê em nhỏ, thế nhưng tin đồn lan truyền rất nhanh. Huống chi, hàng xóm ở quê rất bảo thủ, khi bọn em tìm hiểu nhau, có rất nhiều người để ý. Trước khi chắc chắn chuyện kết hôn thì cũng không thể để mọi người nghĩ em quá dễ dãi. Sau đó anh cũng thấy rồi đấy, chuyện kết hôn còn chưa đâu vào đâu thì mọi thứ đã rối tung lên rồi."

Sự thẳng thắn của Ưng Phi Phi khiến Mặc Lương Vũ hiểu rõ mọi chuyện.

Cậu ta không nói gì, sau khi ngồi thẳng lưng thì im lặng giữ vô lăng.

Bầu không khí bỗng chốc trở nên nặng nề, Ưng Phi Phi cũng không nói thêm lời nào nữa.

Không lâu sau, Mặc Lương Vũ thở ra một hơi, ngón tay 𝐬●ï●ế●t ⓒ●𝒽●ặ●✝️ vô lăng, đưa ra thắc mắc cuối cùng: "Vậy tại sao em lại đồng ý ở bên anh?"

Cậu ta không hi vọng chỉ vì mình khó đối phó cho nên cô mới lửng lơ con cá vàng đi theo cậu ta.

Lúc này, Ưng Phi Phi mới giãn mày, thản nhiên nói: "Có lẽ là bởi vì ở bên cạnh anh, em không có bất cứ gánh nặng gì!"

Mặc Lương Vũ đảo mắt, có chút khó hiểu.

Ưng Phi Phi bình tĩnh nhìn cậu ta, chia sẻ suy nghĩ chân thành nhất trong lòng cô: "Em không quá coi trọng lần đầu tiên, cho nên chưa bao giờ nghĩ đến việc bắt anh phải chịu trách nhiệm."

Nghe vậy, Mặc Lương Vũ càng khó chịu hơn!

Mẹ kiếp!

Hóa ra người phụ nữ này chỉ coi cậu ta như một cái máy đóng cọc thôi sao?

Thà rằng Ưng Phi Phi dựa dẫm ỷ lại vào cậu ta, ít nhất cậu ta còn cảm nhận được tầm quan trọng của chính mình.

"Sao vậy? Không vui à?" Ưng Phi Phi tinh ý nhận ra vẻ mặt đờ đẫn của Mặc Lương Vũ, mỉm cười ghé người lại gần hỏi một câu.

Mặc Lương Vũ dựa vào cửa xe, xụ mặt không nói lời nào.

Nhớ trước đây khi Mặc Lương Vũ trêu hoa ghẹo nguyệt, có biết bao cô gái đòi cậu ta phải chịu trách nhiệm.

Cuối cùng, tất cả những món nợ tình cảm trước kia đều quay mũi tên bắn ngược lại cậu ta!

Cậu ta cảm thấy Ưng Phi Phi chính là người được ông trời phái đến để trừng phạt mình!

Mặc Lương Vũ bực dọc lấy ra một bao thuốc từ trong hộp đựng đồ, châm một điếu, hạ nửa cửa kính xe xuống, nhả khói ra bên ngoài, 𝐧🌀_h_ⓘế_𝖓 ră𝓃_ɢ nghiến lợi nói: "Chưa bao giờ nghĩ đến việc bắt anh chịu trách nhiệm mà em vẫn ở bên anh! Phi Phi, em là người phụ nữ xấu xa, em đùa giỡn với tình cảm của anh!"

Ưng Phi Phi: "???"

Cậu ta bị điên à?

Thấy biểu cảm của cậu ấm này lại như nắng mưa thất thường, Ưng Phi Phi không dám làm bừa nữa, cô sáp tới gần ôm lấy cánh tay cậu ta, trêu chọc: "Anh đã thấy ai dùng lần đầu tiên để đùa giỡn với tình yêu chưa? Mặc Lương Vũ, có phải anh ngốc thật không đấy?"

"Không phải anh chính là kẻ ngốc sao, nếu không tại sao anh lại thảm như thế này?"

Chương (1-2252)