Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1935

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1935
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1935: MUỐN BIẾT HẬU QUẢ CỦA VIỆC BÔI NHỌ NGƯỜI NHÀ HỌ MẶC KHÔNG?

Ưng Phi Phi liếc Mặc Lương Vũ, sau đó gạt tay cậu ta ra, tự mình đi đến trước mặt Hoàng Kỳ, "Có vẻ như cô hiểu về tôi rất rõ nhỉ?"

Giờ phút này, Hoàng Kỳ đã không giữ được vẻ kiêu ngạo như trước nữa.

Rõ ràng cô ta đã nghe thấy câu 'Kiện cô ta tội phỉ báng' kia, tai cô ta ù đi, không biết phải làm sao.

Nhưng Mặc Lương Vũ là ai chứ?

Là cậu chủ lớn, con trai độc nhất của nhà họ Mặc, với ưu thế siêu việt như vậy, sao lại có thể thích Ưng Phi Phi được?

Hoàng Kỳ căng thẳng şⓘ.ế.ⓣ 𝒸.ⓗặ.🌴 ngón tay, nhếch khóe miệng thành nụ cười gượng gạo, "Phi Phi, vừa rồi tôi chỉ nói đùa với cậu Mặc thôi!"

"Vậy có phải tôi cũng có thể nói đùa với mọi người rằng cô đang có ý đồ ⓓ.ụ ԁ.ỗ bạn trai tôi không?"

Tính Ưng Phi Phi vốn đã không sợ trời không sợ đất, vui vẻ hoạt bát nhưng cũng rất ghét cái ác.

Nếu không phải những năm gần đây bị chốn công sở vất vả đánh tan lòng hăng hái, cô cũng sẽ không chịu đựng Hoàng Kỳ lâu như vậy.

Quy tắc của nơi làm việc, có lần một lần hai, nhưng sẽ không có lần ba!

Hôm nay những lời mà Hoàng Kỳ nói với Mặc Lương Vũ đã chạm đến ranh giới cuối cùng của cô.

Ưng Phi Phi nhìn Hoàng Kỳ bằng ánh mắt lạnh lùng, cất giọng không lớn không nhỏ nói tiếp: "Tôi không ngại sự giả tạo ưa hư vinh của cô, nhưng nói ra nói vào với bạn trai tôi sau lưng tôi, cô tưởng làm như vậy sẽ khiến anh ấy coi trọng cô hơn à? Hoàng Kỳ, số liệu báo cáo hồi đầu năm của tôi bị người khác sửa lại, tuy tôi không có bằng chứng, nhưng tôi nghĩ cô biết rõ, trong văn phòng có camera giám sát. Tôi không muốn so đo với cô, nhưng hình như cô càng ngày càng được nước lấn tới! Tưởng người khác đều là đồ ngốc sao? Cô khiến đồng nghiệp trong văn phòng xa lánh tôi, lại bày trò sau lưng tôi, cô tưởng tôi không biết gì hết sao?"

Vào giây phút bị vạch mặt, từng câu từng chữ của Ưng Phi Phi đều như sấm sét, suýt đánh tan lí trí của Hoàng Kỳ.

Cô ta lắc đầu muốn phản bác, nhưng tầm mắt lại nhìn thấy không ít đồng nghiệp đang xì xào bàn tán.

Đã làm cái gì, đã nói những gì, mọi người đều nhớ cả!

Dù cô ta muốn thanh minh cho chính mình thì trong mắt người khác cũng chỉ là nguỵ biện mà thôi.

Ưng Phi Phi cũng không hề tức giận, ánh mắt bình tĩnh chứa đầy nỗi mệt mỏi và chán ghét, thấy Hoàng Kỳ không nói nên lời, cô cũng không muốn lãng phí thời gian nữa.

Một công việc mà thôi, chẳng qua chỉ là một công cụ để cô ổn định cuộc sống.

Nhẫn nhịn lâu như vậy thì con giun xéo lắm cũng quằn!

Ưng Phi Phi nhìn Hoàng Kỳ thật lâu, trước khi đi, cô không khỏi quay đầu lại, "Hoàng Kỳ, muốn làm dâu nhà giàu, trước tiên cô hãy học cách làm người đi! Đừng tưởng các cậu ấm nhà giàu đều là đồ ngốc, mấy chiêu trò mánh khóe kia của cô ai cũng nhìn ra cả! Tôi đã tạo cơ hội cho cô và Mặc Lương Vũ ở riêng với nhau, nhưng cô... bắt được chưa?"

Nói xong, Ưng Phi Phi cười khẩy, quay lại bàn làm việc cầm túi xách của mình đi ra cửa.

Mặc Lương Vũ đứng ngẩn người tại chỗ, cảm giác như mình bị biến thành con tốt thí vậy.

Cậu ta gãi gãi mũi, khinh bỉ nhìn Hoàng Kỳ mặt mày trắng bệch, trầm giọng nói: "Cô ấy là mợ chủ tương lai của nhà họ Mặc chúng tôi, muốn biết hậu quả của việc bôi nhọ người nhà họ Mặc không?"

Nói xong, Mặc Lương Vũ xoay người định đi, nhưng lại nghĩ đến một chuyện, cậu ta híp mắt, nhìn về phía cửa phòng họp, "Lưu Đạc, sáng mai mang lịch sử camera giám sát của khu văn phòng đến phòng làm việc của anh Hai."

Lưu Đạc gật đầu lia lịa, "Vâng thưa cậu Mặc!"

Mặc Lương Vũ rời khỏi phòng làm việc, chớp mắt liền đi đến thang máy.

Nếu không phải hôm nay đột nhiên chạy đến bộ phận số liệu, cậu ta thật sự không biết môi trường làm việc của cô gái của mình lại tệ hại đến vậy!

Làm việc cái gì, nghỉ làm đi!

Dẫu gì cũng là mợ chủ tương lai của nhà họ Mặc, sao phải nhịn cục tức này làm cái gì!

Chương (1-2252)