← Ch.1932 | Ch.1934 → |
CHƯƠNG 1933: CẬU MẶC LẠI ĐANG GHẸO GÁI?
Mặc Lương Vũ liếc xéo Hoàng Kỳ bằng ánh mắt đầy khinh bỉ.
Cậu ta chưa từng thấy cô gái nào muốn tự phấn đấu mà cứ lượn qua lượn lại trước mặt cậu ta thế này!
"Cậu Mặc, thật ra có một vấn đề mà chúng tôi đã tò mò rất lâu rồi!"
Mặc Lương Vũ hất cằm, "Nói đi!"
Hoàng Kỳ ngẫm nghĩ giây lát, sau đó dựa vào bàn ghé lại gần Mặc Lương Vũ, khiến cổ áo cô ta trễ hẳn xuống, "Dạo này tôi thấy anh hay đến tìm Phi Phi, hai người đang hẹn hò sao?"
"Q●⛎●𝐚●ⓝ ♓●ệ của cô với cô ấy tốt như vậy, chẳng lẽ cô ấy không nói cho cô biết sao?"
Mặc Lương Vũ hỏi ngược lại khiến Hoàng Kỳ cứng họng.
Cô ta cắn môi, khó xử lắc đầu, "Tôi thấy Phi Phi rất kín đáo, có rất nhiều chuyện không chịu tiết lộ với chúng tôi. Cậu Mặc, thật ra tôi cũng chỉ quan tâm cô ấy thôi, nhưng hình như cô ấy không hề cảm kích, kể cả chuyện ngày hôm nay cô ấy cứ quàng khăn lụa mãi, tôi có ý tốt sợ cô ấy bị nóng, thế mà cô ấy còn châm chọc tôi vì chuyện này."
Thấy vậy, Mặc Lương Vũ nghiêm túc gật đầu, "Xem ra, đúng là cô ấy không được khéo léo lắm!"
"Còn không phải sao!" Hoàng Kỳ lập tức hào hứng, "Thật ra tôi nói thế cũng chỉ vì không muốn cậu Mặc bị đánh lừa vì vẻ ngoài của cô ấy. Thật ra cuộc sống riêng tư của Phi Phi rất phức tạp, nếu không anh nghĩ tại sao hôm nay cô ấy phải quàng khăn lụa, rõ ràng là để che đi một vài dấu vết. Tuy xã hội hiện giờ phát triển rất nhanh, nhưng tôi cảm thấy là con gái thì nên biết tự trọng, giữ mình một chút, tôi thật sự không thể đồng tình với cách sống của cô ấy."
Cô ta vừa dứt lời, Mặc Lương Vũ liền ngạc nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cậu ta chỉ nhìn thấy một bên mặt Ưng Phi Phi, cô vẫn đang nghiêm túc làm việc.
Thảo nào hôm nay trước khi ra cửa cô nàng này phải lục tung lên tìm khăn lụa, hóa ra là... như vậy!
Mặc Lương Vũ vô tâm, tối hôm qua trong lúc cuồng nhiệt hoàn toàn không hề ngờ hành động của mình sẽ mang lại nhiều phiền toái cho cô đến thế.
Sự xót xa dâng lên trong ánh mắt, Mặc Lương Vũ tự dặn lòng mình sau này phải kiềm chế!
Ít nhất... Nếu có lưu dấu vết thì cũng chỉ được để lại ở nơi không nhìn thấy!
Bên này, Hoàng Kỳ vẫn đang mải mê bôi nhọ Ưng Phi Phi với Mặc Lương Vũ, mà một số người được mời đến tham dự bữa tiệc đã không kiên nhẫn chờ được nữa.
Khoảng năm phút sau, Trợ lý Tổng Giám đốc Lưu Đạc vội vã đi đến bộ phận số liệu.
Anh ta đứng ở cửa nhìn quanh một lượt, quả nhiên trông thấy cậu Mặc đang ở trong phòng họp trò chuyện với một nhân viên ăn mặc diêm dúa.
Anh ta lại lia mắt sang bên phải về phía Ưng Phi Phi đang chăm chú gõ bàn phím.
Đây là cái tình huống quái զ*⛎*ỷ gì vậy?!
Cậu Mặc lại đang ghẹo gái?
Đầu óc Lưu Đạc mờ mịt, nhưng vẫn nghe theo chỉ thị của Kiều Mục, đi đến phòng làm việc của Trưởng phòng Trương.
Sau đó, Trưởng phòng Trương nhanh chóng đi ra khu văn phòng, ra lệnh cho tất cả mọi người lập tức tan làm.
"Ơ? Trưởng phòng, còn chưa làm xong việc mà?!"
Ngay cả Ưng Phi Phi cũng ngạc nhiên nhìn về phía cô ta, không hiểu gì cả.
Thấy vậy, Trưởng phòng Trương vẫn còn sợ hãi liếc Ưng Phi Phi, sau đó nhìn quanh, "Chưa làm xong thì mai làm tiếp, lập tức tan làm!"
Có lời gợi ý của trưởng phòng, đồng nghiệp trong văn phòng nhanh chóng bỏ công việc xuống, rối rít đứng lên chuẩn bị tan làm.
Ưng Phi Phi cẩn thận lưu dữ liệu lại, nhìn
Trưởng phòng Trương muốn nói lại thôi.
Cô ta đã nói sáng mai phải có báo cáo phân tích!
Thấy Ưng Phi Phi chần chừ, Trưởng phòng
Trương cười khan, "Phi Phi này, cô cũng nhanh lên đi, báo cáo kia cũng không vội, cô làm xong lúc nào thì lúc ấy đưa cho tôi cũng được."
Trưởng phòng Trương trước sau bất nhất, cũng không buồn để ý đến sự nghi hoặc của Ưng Phi Phi, nói xong liền quay lại phòng làm việc của mình.
Nói giỡn chắc!
Đích thân Trợ lý Tổng Giám đốc đến nói rõ phải cho Ưng Phi Phi lập tức tan làm, ai mà chịu nổi chứ!
← Ch. 1932 | Ch. 1934 → |