Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1932

Người Dấu Yêu
Hiện có 1980 chương (chưa hoàn)
Chương 1932
0.00
(0 votes)


Chương (1-1980 )

CHƯƠNG 1932: ANH CHỜ EM!

Lúc này, Mặc Lương Vũ đi tới trước mặt Ưng Phi Phi, rất tự nhiên nâng tay véo véo má cô, "Tối nay phải làm thêm giờ à?"

Mặt Ưng Phi Phi nóng lên, cô đẩy tay cậu ta ra, gật đầu nói: "Ừm, tạm thời có chút việc, không làm xong ngay được!"

Cuộc trò chuyện như ở chốn không người của hai người thu hút sự chú ý của tất cả đồng nghiệp xung quanh.

Ưng Phi Phi không quen với việc bị quá nhiều người chú ý, cô hất hất cằm ra cửa, ý bảo Mặc Lương Vũ ra ngoài nói chuyện.

Nhưng Hoàng Kỳ không cam lòng bị làm lơ, bưng cốc nước đi tới. Cô ta nhìn quanh rồi bước tới kéo cánh tay Ưng Phi Phi, mỉm cười như một người chị em tốt, "Cậu Mặc, hóa ra là anh đến tìm Phi Phi của chúng tôi! Một thời gian không thấy anh đến, tôi còn tưởng anh với Phi Phi cãi nhau cơ."

Ưng Phi Phi hờ hững nhìn Hoàng Kỳ, lại cúi đầu nhìn động tác của cô ta. Loại con gái ham hư vinh lại dối trá, vì để nhận được sự chú ý của công tử con nhà giàu mà không cần mặt mũi nữa à?!

Cô nhẹ nhàng rút tay ra khỏi tay Hoàng Kỳ, lạnh nhạt nói: "Hay là... Hai người trò chuyện đi vậy nhé!"

Mắt Hoàng Kỳ sáng rực, "Cũng... Cũng được, cậu Mặc, Phi Phi còn bận việc, tôi đưa anh đến phòng họp chờ một lát nhé."

Mặc Lương Vũ một tay đút túi, nhìn Ưng Phi Phi đầy sâu xa rồi nhướng mày rồi liếc nhìn Hoàng Kỳ, "Có được không?"

"Dĩ nhiên là được, cậu Mặc, mời đi bên này!"

Hoàng Kỳ như một nhà ngoại giao, vô cùng vui vẻ dẫn Mặc Lương Vũ đi tới phòng họp.

Cô ta cảm thấy, chỉ cần để cô ta và cậu Mặc có không gian riêng, nhất định đối phương sẽ thích mình.

Suy cho cùng thì cô ta xinh đẹp hơn Ưng Phi Phi nhiều!

Nhìn dáng vẻ phơi phới của Hoàng Kỳ, Ưng Phi Phi lắc đầu cười cười.

Mà Mặc Lương Vũ cũng không hề mập mờ, trước khi quay đi còn nói nhỏ bên tai cô, "Cứ thong thả, anh chờ em!"

Một câu anh chờ em khiến Ưng Phi Phi không nhịn được mà cong môi.

Cô nhìn Mặc Lương Vũ và Hoàng Kỳ đi vào phòng họp, lơ đễnh thở dài một tiếng.

Chỉ hi vọng Mặc Lương Vũ đừng ra tay với

Hoàng Kỳ, vì cũng chưa phải là không có tiền lệ.

Tuy vị công tử bột này nổi tiếng đào hoa, nhưng thật ra trước giờ cậu ta vốn không hề kiên nhẫn với phụ nữ.

Hơn nữa hai người bọn họ cũng đã bàn đến chuyện cưới xin rồi, nên Ưng Phi Phi cũng không cảm thấy mình phải giữ khư khư lấy anh!

Nếu chỉ vài ba lời của Hoàng Kỳ đã có thể câu Mặc Lương Vũ đi, vậy chỉ có thể nói, cậu ta không phải là người tốt!

Trong phòng họp, sau khi kéo ghế cho Mặc Lương Vũ, Hoàng Kỳ liền vô cùng tự nhiên ngồi xuống bên cạnh.

"Cậu Mặc, mời anh uống nước."

Hoàng Kỳ tự tin đặt cốc nước xuống trước mặt Mặc Lương Vũ, cuối cùng còn bổ sung một câu: "Cốc này ban nãy tôi rửa rồi, rất sạch sẽ."

Mặc Lương Vũ liếc nhìn, mất hứng nhếch môi, "Bọn họ đều ở lại làm thêm giờ, cô thì sao? Làm xong việc rồi à?"

Nghe vậy, Hoàng Kỳ cố tỏ vẻ khiêm tốn cười nói: "Tôi đã xong việc từ trước khi tan làm rồi, nhưng nhìn mọi người đều ở lại mà tôi về trước cũng không hay lắm. Tuy chúng tôi đều ở cùng một bộ phận, nhưng năng lực của mỗi người khác nhau, cũng không còn cách nào khác."

Ồ, ý là năng lực của cô ta tốt nên hoàn thành việc nhanh?!

Mặc Lương Vũ mím môi, nhìn Hoàng Kỳ tự nhận mình tài, khẽ cười nói: "Năng lực tốt như vậy mà sao vẫn còn ngồi ở khu văn phòng? Kiều thị không phải là nơi chôn vùi người tài, lãnh đạo của cô không có kế hoạch thăng chức cho cô sao?"

"Chuyện này..." Mắt Hoàng Kỳ lóe lên, sau đó túm tóc, làm bộ cười ngượng ngùng, "Có lẽ là chưa có cơ hội thích hợp, nhưng tôi cũng không lo lắng, có thể được làm việc ở cấp cơ sở, tôi đã rất thỏa mãn rồi. Dù sao bây giờ có rất nhiều cô gái muốn tìm đường tắt, nhưng tôi không giống vậy, tôi vẫn thích tự cố gắng bước đi bằng chính đôi chân của mình!"

Chương (1-1980 )