Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1915

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1915
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1915: HAI ĐỨA LÀ ĐỒNG NGHIỆP SAO?

Suy cho cùng vẫn không thể gạt bỏ cảm xúc trong lòng, Ưng Phi Phi nhìn Mặc Lương Vũ chằm chằm không chớp mắt, mím môi đi tới, nhẹ giọng hỏi: "Sao anh tìm được đến đây?"

Ngạc nhiên, vui 𝐬·ướ·п·🌀, xúc động...

Tóm lại, rất nhiều cảm xúc đan xen khiến cảm xúc trong lòng cô chợt bùng lên.

Mặc Lương Vũ đưa hộp quà tới, sâu xa hỏi:

"Anh tới chúc Tết, có được mời vào không?!"

Nhìn bộ dạng cố làm ra vẻ của cậu ta, Ưng Phi Phi nhận lấy hộp quà, cười hỏi, "Em không mời thì anh sẽ đi à?"

"Hừ, sao dễ thế được!"

Mặc Lương Vũ thuận tay đẩy Ưng Phi Phi ra, nhìn hai vị phụ huynh đang đứng trước cửa phòng bếp rồi đi tới, lễ phép chào, "Thưa cô chú, chào cô chú ạ. Cháu là bạn trai của Phi Phi, tên là Mặc Lương Vũ. Lần đầu gặp mặt, cháu tới chúc Tết cô chú, mong cô chú cho phép."

Lời tự giới thiệu của cậu ta đã tuyên bố luôn 𝐪ⓤ.a.𝐧 𝐡.ệ của hai người họ.

Ông Ưng sững sờ giây lát, sau đó cười lớn nói, "Cho phép, cho phép chứ, mau, Tiểu Mặc, chúng ta ra phòng khách ngồi đi!"

Đây chính là người bạn trai đầu tiên mà con gái họ chủ động dẫn về nhà!

Đúng là không hề dễ dàng!

Cứ như vậy, ông bà Ưng nhiệt tình kéo Mặc Lương Vũ ngồi vào phòng khách nói chuyện nhà, hết rót nước lại mời trái cây, còn Ưng Phi Phi xách hộp quà trong tay bị bỏ mặc ở một bên không ai thèm hỏi han gì.

"Ba mẹ, hai người..."

"Con gái à, con đi nấu cơm nhanh lên, làm thêm cả mấy món để nhắm rượu nữa, lát nữa ba muốn uống với Tiểu Mặc mấy ly!"

Ông Ưng dặn xong thì lại tiếp tục trò chuyện.

Ưng Phi Phi bất lực trợn mắt, đặt hộp quà xuống bàn uống trà, liếc nhìn tư thế ngồi thẳng lưng tiêu chuẩn của Mặc Lương Vũ một cái rồi xoay người đi vào bếp.

Bên này, một mình Ưng Phi Phi vào bếp làm việc, còn ông bà Ưng thì kẹp Mặc Lương Vũ ở giữa, hết ông đến bà lần lượt dò hỏi lai lịch của cậu ta.

Ông Ưng hỏi: "Tiểu Mặc năm nay bao nhiêu tuổi?"

Mặc Lương Vũ câu nệ khép áo khoác, "Đến Tết là vừa tròn ba mươi ạ!"

Bà Ưng ngẫm nghĩ, lớn hơn Phi Phi hai tuổi, tuổi tác rất thích hợp.

"Vậy cháu làm nghề gì?"

Đối mặt với vấn đề này, Mặc Lương Vũ gật đầu bịa chuyện không chút do dự, "Cháu với Phi Phi là đồng nghiệp."

"Làm cùng một công ty? Tốt lắm tốt lắm!"

Không thể không nói rằng, đối mặt với lời vặn hỏi của phụ huynh, câu trả lời của Mặc Lương Vũ có thể nói là rất tốt.

Trong mắt ba mẹ, dù ngoại hình của cậu trai này hơi bắt mắt, nhưng nhìn cũng coi như chững chạc.

Bọn họ cũng không cần hỏi quá nhiều về chuyện nhà của Mặc Lương Vũ, chỉ cần cậu ta và con gái ông tâm đầu ý hợp thì giàu nghèo hay không không quan trọng.

Có thể nhìn ra, ba Phi Phi rất ưng Mặc Lương Vũ!

Từ diện mạo đến thái độ đều không chê được điểm nào, hành động cử chỉ cũng rất chu đáo lễ phép.

Bậc cha mẹ nào cũng đều nhìn vào nội tâm và cách đối nhân xử thế để đoán tính người.

Ông Ưng và Mặc Lương Vũ tâm sự cởi mở, còn bà Ưng thì lặng lẽ chạy vào bếp.

Bà đóng cửa lại, cười vỗ vai Ưng Phi Phi, "Con bé này, sao có bạn trai mà không nói trước với mẹ hả! Nếu biết trước hôm nay cậu ấy tới thì đã chuẩn bị nhiều thức ăn để chiêu đãi rồi! Con nói thật với mẹ đi, cậu ấy có phải là cậu trai gọi con xuống tầng ăn cơm trong cuộc điện thoại lần trước không?"

Ưng Phi Phi tự biết không nói dối được, đành gật đầu, "Vâng, là anh ấy."

"Con đúng là, chuyện lớn như vậy còn lừa ba mẹ. Nhưng mà mẹ thấy, đúng là thằng bé này rất tốt. Hai đứa quen nhau bao lâu rồi? Nếu là đồng nghiệp thì sao không đưa thằng bé về từ sớm?"

Vừa nghe xong, Ưng Phi Phi chỉ chỉ về phía mình, "Hai đứa con là đồng nghiệp á?"

Chương (1-2252)