Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1914

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1914
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1914: CON GÁI, CON CÓ BẠN TRAI À?

Ông Ưng cầm một quả anh đào đưa đến bên miệng Ưng Phi Phi, chân thành nói: "Có phải năm nay công việc không suôn sẻ không? Lần này con về nhà, ba với mẹ con phát hiện con luôn thấp thỏm không yên. Một mình con ở bên ngoài, nếu công việc quá cực khổ, không chịu được thì về đi."

Ưng Phi Phi nhận lấy anh đào nhét vào miệng, thu lại vẻ phiền muộn trong mắt, mỉm cười trấn an ba, "Ba, không có chuyện gì đâu, con ở bên ngoài rất tốt, không cực khổ một chút nào, chờ con kiếm được nhiều tiền hơn sẽ đón ba mẹ đến Lệ Thành sống."

Mong con trai thành rồng, ước con gái thành phượng, có lẽ là mong mỏi của rất nhiều bậc cha mẹ.

Nhưng khi họ thực sự nhìn thấy con cái mình vất vả làm việc bên ngoài, họ lại cảm thấy đau lòng và áy náy.

Đau lòng vì sự cố gắng mà cô đã bỏ ra, lại áy náy vì gia đình không thể chu cấp cho cô cuộc sống vật chất tốt hơn.

Ông Ưng vui vẻ yên tâm nhìn Ưng Phi Phi, lòng bàn tay dày rộng khẽ vuốt tóc cô, "Ba mẹ chỉ hi vọng con có thể sống vui vẻ, còn sống ở đâu cũng đều giống nhau cả. Năm nay con cũng không còn nhỏ nữa, cũng nên tự tính chuyện riêng cho mình đi thôi, nếu con có thể sớm lập gia đình thì ba mẹ mới có thể thật sự yên tâm."

Ưng Phi Phi lúc lắc đầu, ngoan ngoãn kéo tay ba, "Ba, ba đừng quan tâm mấy chuyện này, đi, chúng ta đi xem chương trình mừng xuân đi!"

Cô không muốn ba mẹ cứ phải lo lắng cho tương lai của mình trong dịp Tết đoàn viên ngắn ngủi này, nên lập tức điều chỉnh lại tâm trạng rồi kéo ba ra khỏi phòng.

Màn đêm dày đặc, Ưng Phi Phi cùng ba mẹ ngồi trước TV đón giao thừa, giữa tiếng cười nói vui vẻ, tâm trí cô bay về phía Lệ Thành xa xôi.

Không biết anh ấy trải qua cái Tết một mình thế nào.

Một ngày trôi qua, Mùng Hai Tết.

Tới gần trưa, Ưng Phi Phi cùng mẹ nấu ăn ở trong bếp, ông Ưng thì ngồi xem TV ở phòng khách.

Khi cho rau vào chảo dầu, Ưng Phi Phi vừa xào nấu vừa nói: "Mẹ, mẹ lấy cho con ít nước tương!"

"Con gái mẹ trưởng thành thật rồi, bây giờ nấu nướng thành thạo quá!" Lúc đưa nước tương đến, bà Ưng còn không quên trêu chọc.

Ưng Phi Phi nhận lấy nước tương, lấy cớ nịnh nọt: "Nhờ mẹ dạy giỏi đấy!"

Cuộc trò chuyện ngày thường giữa hai mẹ con rất ấm áp, mà chàng trai đứng ở ngoài cửa gần phòng bếp nghe được những lời này thì không khỏi cảm thấy ghen tỵ.

Thật ra đã rất lâu rồi cậu không cảm nhận được hơi ấm của một gia đình ba người thế này.

Hiện tại, ông Ưng cùng chàng trai bốn mắt nhìn nhau, ông nhìn nhìn đủ loại hộp quà trên tay cậu ta, gãi gãi đầu, "Xin hỏi cậu tìm ai?"

"Bác trai, chào bác ạ, cháu tìm... Ưng Phi Phi, cô ấy có nhà phải không ạ?"

Ông Ưng mờ mịt gật đầu, đánh giá bộ quần áo chỉnh tề cùng khuôn mặt tuấn tú của đối phương, vội vàng cầm lấy đôi dép, "Vào đi vào đi, Phi Phi ở nhà, để tôi đi gọi con bé."

Mặc Lương Vũ xách hộp quà vào, đổi giày, không dám đi vào trong mà vẫn đứng chờ tại chỗ.

Ông Ưng chui tọt vào bếp, thuận tay đóng cửa lại, thần thần bí bí hỏi, "Con gái, con có bạn trai à?"

Ưng Phi Phi đang xào thức ăn cười khẽ, lắc đầu trả lời, "Con không có, ở đâu ra bạn trai chứ!"

Mặc Lương Vũ ở ngoài cửa vô thức 𝐬1ế-т 𝖈𝒽-ặ-ⓣ hộp quà trong tay.

Xem ra hôm nay cậu ta tới là đúng, cô nàng này còn không định thừa nhận mối 𝐪_u🔼_𝐧 𝐡_ệ của bọn họ?

Cô gái xấu xa này!

Lúc này, ông Ưng hất hất cằm ra phía ngoài, cười trêu chọc, "Thế ngoài cửa là ai thế?"

"Hả?"

Ưng Phi Phi sững sờ, không đợi mẹ hỏi thêm, vội vàng buông xẻng xào thức ăn xuống, nhanh chóng đi ra khỏi bếp, vừa ngước mắt liền bắt gặp Mặc Lương Vũ đang xụ mặt lườm mình!

Mấy ngày không gặp, cậu ta đột nhiên xông vào nhà họ Ưng khiến nhịp tim Ưng Phi Phi lập tức rối loạn, kích động đến nỗi suýt nữa đã xông tới ôm lấy cậu ta.

Chương (1-2252)