Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1869

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1869
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1869: SUỐI NƯỚC NÓNG THÚC ĐẨY LƯU THÔNG MÁU!

Ưng Phi Phi trái ngược hoàn toàn, tướng ăn không tính là tao nhã, không hề che giấu sự yêu thích của mình dành cho món ăn.

Mặc Lương Vũ thích thú nhìn cô ăn hết những món ngọt kia rồi đẩy đĩa thức ăn trước mặt mình về phía cô, "Ăn chậm thôi, vẫn còn nhiều mà!"

Ưng Phi Phi vừa nhai vừa ngước lên nhìn cậu ta, sau đó đưa tay trái ra, thu hết đĩa thức ăn về phía mình!

Mấy món ngọt kiểu Nhật này thật sự ngon quá đi!

Thế là, hai người họ một người ngồi ăn, một người ngồi xem, bầu không khí hài hòa và êm đềm.

Chừng mười phút sau, Ưng Phi Phi uống xong ngụm nước trái cây cuối cùng mới xoa bụng, no căng luôn rồi!

Cô hơi xấu hổ khi nhìn Mặc Lương Vũ, ánh mắt lướt qua đĩa ăn của cậu ta, "Anh ăn ít thế à?"

Sushi trong đĩa của cậu ta chỉ ăn mất đi hai miếng!

Mặc Lương Vũ mỉm cười, "Không đói lắm. Tôi chưa động vào chỗ này, nếu cô còn muốn ăn..."

"Không ăn nữa, không ăn nữa! Tôi no căng bụng rồi!"

Ưng Phi Phi lật đật xua tay, gãi đầu, cúi xuống nhìn, bụng tròn lủng lẳng luôn rồi!

Mặc Lương Vũ xem đồng hồ đeo tay, đề nghị: "Có muốn uống ít trà không? Lát nữa tiêu hóa bớt rồi hãy đi ngâm suối nước nóng!"

"Ừ, cũng được!"

Thế là hai người đến phòng trà yên tĩnh, người giúp việc ngồi quỳ trên chiếu Tatami pha trà cho họ.

Trong căn phòng trang trí theo phong cách Nhật Bản, họ thi thoảng trò chuyện vài câu, thi thoảng trao đổi ánh mắt, có những thứ dường như đang lặng lẽ thay đổi.

Hơn năm giờ, sắc trời bên ngoài cũng bắt đầu tối xuống.

Uống trà xong, Ưng Phi Phi định lên tầng thay quần áo.

Cô mang theo hai bộ đồ bơi, mùa đông ngâm suối nước nóng ngoài trời, cảm giác tuyệt biết mấy!

Năm phút sau, tiếng lẩm nhẩm rầu rĩ vang lên trong phòng của Ưng Phi Phi.

Cô đau buồn phát hiện ra, mình tham lam ăn nhiều quá nên khi mặc đồ bơi vào lộ cả vòng bụng tròn vo!

Ưng Phi Phi nhăn nhó nhìn gương thử đồ, xoa cái bụng tròn quay của mình, muốn hóp vào nhưng thật khó quá...

Cô rề rà hơn nửa ngày, cuối cùng quyết định lấy một chiếc khăn tắm trong phòng tắm ra, quấn lên người như giấu đầu lòi đuôi rồi mới chậm rì rì đi ra sân sau.

Lúc này, trời đã tối hẳn.

Đèn ngầm trên mặt đất soi sáng cả mảnh sân, suối nước nóng màu trắng sữa ở giữa đang tỏa ra hơi nóng.

Ưng Phi Phi vừa mở cửa bước ra ngoài đã rét run cả người.

Đến gần suối nước nóng, cô ⓢ.𝖎.ế.𝐭 𝖈.♓.ặ.t khăn tắm trên người, vừa ngồi xuống định thử nhiệt độ nước thì một cái đầu đột nhiên ngoi lên từ dưới nước.

Nước văng lên người, Ưng Phi Phi trượt chân ngồi phịch xuống bờ đá cạnh suối nước nóng.

Trong suối nước nóng, Mặc Lương Vũ lau đi nước trên mặt, mái tóc ướt sũng bám dính trước trán, cau mày nhìn cô, "Sao cô xuống chậm thế?"

Ưng Phi Phi nhìn khăn tắm trên người mình, rồi quan sát suối nước nóng chỉ có thể chứa bốn năm người, ấp úng hỏi: "Sao, sao anh cũng đến đây vậy!"

Cô cứ tưởng chỉ có mình ngâm suối nước nóng!

Mặc Lương Vũ đảo một vòng trong nước, sau đó gác lên bờ đá, lộ ra bờ vai vạm vỡ, "Sao tôi lại không thể đến đây, suối nước nóng thúc đẩy lưu thông máu! Đừng rề rà nữa, mau xuống đi, bên ngoài lạnh lắm, nhiệt độ nước bây giờ rất vừa phải!"

Ưng Phi Phi bất giác nhìn xung quanh, trai đơn gái chiếc ngâm suối nước nóng, cô chột dạ lắm!

Nhưng tiết trời tháng mười hai quá lạnh, không cho phép cô chần chừ thêm nữa, Ưng Phi Phi nhanh chóng quấn khăn tắm trượt vào suối nước nóng!

Dòng nước ấm làm cho cô khẽ thở hắt ra. Được bao bọc trong sự ấm áp, chẳng mấy chốc gò mà cô đã ứng hồng.

Chương (1-2252)