Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1867

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1867
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1867: CẬU CHỦ BIẾT CÁCH TÁN GÁI THẬT!

Trong biệt thự, quản gia đã dẫn người đến chuẩn bị tất cả vật dụng cần thiết một cách thỏa đáng.

Sau khi Ưng Phi Phi và Mặc Lương Vũ vào nhà, người giúp việc liền cung kính tiến lên chào hỏi.

"Cô cứ xem tự nhiên, phía sau căn nhà này có một vườn hoa nhỏ, suối nước nóng nằm ở đó!"

Mặc Lương Vũ bỏ lại một câu như vậy cho Ưng Phi Phi, còn mình khập khiễng đi đến sô pha, ngồi xuống gọi người giúp việc lấy túi chườm đá cho mình.

Cổ chân đau âm ỉ, cậu ta muốn dùng đá chườm một chút.

Ưng Phi Phi nhìn dáng vẻ mệt mỏi của cậu ta, trong lòng rất áy náy.

Khi người giúp việc đem túi chườm đá đến, cô thuận tay nhận lấy và nói: "Để tôi."

Mặc Lương Vũ đang ngả người trên sô pha đột nhiên mở mắt, nhìn túi chườm lạnh trong tay cô, chân mày nhíu lại, "Không cần cô làm, mấy chuyện này để họ làm là được. Phòng của cô là gian thứ nhất bên tay phải trên tầng, lên xem thử trước đi!"

Ưng Phi Phi ngó lơ sự cự tuyệt của cậu ta, bước đến ngồi xổm xuống cạnh sô pha, động tác nhuần nhuyễn vén ống quần của cậu ta lên. Nhìn thấy mắt cá chân của Mặc Lương Vũ hơi sưng, cô kinh ngạc nhìn gấu quần, "Trời lạnh thế này, anh không mặc quần giữ ấm à?"

Mặc Lương Vũ liếc nhìn cô, rung chân, dõng dạc trả lời, "Ra khỏi nhà là lên xe ngồi, tôi mặc quần giữ ấm làm gì? Thứ đó không giữ được ấm, mặc vào còn trông béo ra, xấu ⓒ_𝒽ế_🌴 đi được!"

Ngụy biện!

Ưng Phi Phi bĩu môi, sờ thử lên túi chườm rồi nhẹ nhàng đặt lên mắt cá chân của cậu ta.

Mặc Lương Vũ lắc lư đầu đầy vẻ thoải mái, miệng còn lầm bầm, "Thoải mái, thoải mái, nhích sang trái một chút!"

Ưng Phi Phi đang cầm túi chườm đá: "..."

Tự nhiên cô cảm thấy túi chườm đá này hơi bỏng tay!

Chườm đá thôi mà, cậu ta có cần thể hiện một cách khoa trương đến vậy không?!

Cả người giúp việc đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này cũng ngoảnh mặt đi cười trộm.

Cậu chủ biết cách tán gái thật!

Ưng Phi Phi giúp Mặc Lương Vũ chườm đá khoảng mười mấy phút. Thấy chân mày nhíu chặt của cậu ta đã hoàn toàn giãn ra, cô duỗi ngón tay lạnh cóng của mình, sau đó nhét túi chườm vào trong tất của cậu ta.

"Anh đừng cử động, chườm thêm một lúc, tôi lên tầng sắp xếp đồ đạc trước!"

Dứt lời, Ưng Phi Phi xách túi hành lí của mình chạy lên lầu.

Lạnh quá, tay sắp bị đông cứng rồi!

Mặc Lương Vũ nghe tiếng bước chân của cô, chậm rãi mở mắt nhìn theo bóng lưng cô, rủ mắt nhìn ống quần bị vén lên và túi chườm đá nhét trong tất, bất giác nhếch miệng cười.

Hình như cô ấy rất quan tâm đ ến mình!

"Cậu chủ, suối nước nóng riêng đã được chuẩn bị xong, cậu chủ và người bạn đó ăn cơm trước hay là ngâm suối nước nóng trước ạ?"

Chị giúp việc tiến lên hỏi với nụ cười mang ý tế nhị.

Mặc Lương Vũ ngẫm nghĩ, xua tay nói: "Chuẩn bị bữa tối trước đi, làm thêm vài món ngọt kiểu Nhật, muộn chút mới ngâm suối nước nóng!"

"Vâng."

Sau khi người giúp việc rời khỏi, Mặc Lương Vũ một mình ngồi trong phòng khách rất buồn chán.

Thi thoảng cậu ta lại nhìn về phía cầu thang, nhưng mãi không thấy Ưng Phi Phi đi xuống.

Lại qua thêm một lúc, cậu ta không còn kiên nhẫn nữa, chống nạng đi lên tầng.

Đến gần cánh cửa khép hờ, Mặc Lương Vũ cố ý thả chậm bước chân, lén lút nhìn vào bên trong qua khe cửa thì thấy Ưng Phi Phi đang ngẩn người trước khung cửa sổ sát đất sáng rỡ.

Cậu ta nhấc chân định đi vào phòng, đột nhiên nghe thấy tiếng cô nói, "Mẹ à, đừng giục nữa, bây giờ công việc của con rất bận, thật sự không có thời gian để hẹn hò đâu!"

Ồ, hóa ra bị giục cưới rồi!

Chương (1-2252)