Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1866

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1866
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1866: CÙNG MẶC LƯƠNG VŨ ĐI NGÂM SUỐI NƯỚC NÓNG

Mặc Lương Vũ nhìn dáng vẻ cười trộm của Ưng Phi Phi, ánh mắt trở nên nóng rực.

Cô cười lên trông đẹp thật!

Mặc Lương Vũ thu hồi suy nghĩ, vỗ lên sô pha, "Cô qua đây, nếu ngày mai không có sắp xếp gì, chi bằng chúng ta bàn xem tìm nơi nào đón Tết Dương lịch đi!"

Ưng Phi Phi im lặng trong thoáng chốc, sau khi ngồi xuống, cố ý giữ khoảng cách an toàn, "Anh định chống nạng ra ngoài đón Tết Dương lịch à?"

"Năm mới không ra ngoài cũng được!" Mặc

Lương Vũ liếc nhìn cô rồi lấy di động trong túi quần ra, "Nếu cô muốn đi ngâm suối nước nóng, tôi có biệt thự nghỉ dưỡng ở gần Dương Sơn, bên trong có suối nước nóng trong nhà, cô có thể đến đó thử!"

Ưng Phi Phi lập tức từ chối, "Không cần đâu, phiền lắm!"

Mặc Lương Vũ bỏ ngoài tai, "Quyết định vậy đi!"

Dứt lời cậu ta liền gọi điện thoại cho quản gia nhà mình, nhanh chóng sắp xếp xong chuyện đến biệt thự nghỉ dưỡng.

Ba phút sau, Mặc Lương Vũ cất di động, quay sang thấy Ưng Phi Phi đang ngơ ngác nhìn mình, "Làm gì đó? Sao còn không mau đi thu dọn đồ đạc?"

"Tôi không đi..."

Ưng Phi Phi biết cậu ta có ý tốt, nhưng thật lòng cô không muốn quá g-ầ-n 𝖌ũ-❗ với cậu ta.

Đến biệt thự của cậu ta ngâm suối nước nóng... bị đồn ra ngoài cũng chẳng dễ nghe gì.

Mặc Lương Vũ nghe vậy gật đầu như đã hiểu ra, "Được, không đi đúng không? Vậy tôi cho người khiêng cô đi!"

Nói đoạn, cậu ta lại lấy di động ra, mở khóa màn hình, có vẻ như định gọi quản gia cử vài người đến thật!

Ưng Phi Phi giật mình, vội giữ lấy cổ tay cậu ta, nghiêm túc nói: "Tôi đi tôi đi, lúc nãy tôi nói đùa thôi!"

Tiếp xúc đã lâu, cô suýt quên mất tính cách ngang ngược của chàng công tử này!

Cô tin chắc rằng, 100% là Mặc Lương Vũ sẽ gọi vệ sĩ của cậu ta đến khiêng mình lên xe thật!

***

Thế là hai mươi phút sau, Ưng Phi Phi thu dọn túi hành lí nhỏ, dìu Mặc Lương Vũ cùng ra khỏi cửa.

Hai người ngồi lên chiếc xe do quản gia sắp xếp, trên đường đến Dương Sơn, Ưng Phi Phi vẫn có cảm giác không chân thật chút nào.

Cô nhìn hình ảnh phản chiếu trên kính xe, hình như... Mặc Lương Vũ cũng không đáng ghét đến thế!

Tuy hành vi cử chỉ của cậu ta vẫn rất ngang ngược, nhưng tâm địa không hề xấu!

Cùng lắm cậu ta cũng chỉ là một đứa trẻ bị gia đình chiều hư.

Ưng Phi Phi thầm thở dài. Tiếp xúc thường xuyên như vậy, cô có chút không kiểm soát được tình cảm trong lòng mình, cán cân đã bắt đầu nghiêng về phía Mặc Lương Vũ rồi.

Đây không phải dấu hiệu tốt!

Cô nghĩ, chắc qua một thời gian nữa, chàng công tử này chán chê rồi sẽ không đến tìm cô nữa.

Biệt thự nghỉ dưỡng Dương Sơn.

Gần chân núi, không khí càng thêm ẩm ướt se lạnh.

Khi xuống xe, Ưng Phi Phi 𝖘ıế-т c𝒽-ặ-т áo khoác trên người, vừa vòng ra sau cốp xe để lấy hành lí thì Mặc Lương Vũ ngồi trong xe đã hô lên, "Chạy đi đâu đấy? Mau qua đây dìu tôi!"

Ưng Phi Phi nhìn xung quanh, không còn cách nào khác đành quay lại bên cửa xe.

Cô khom người đưa tay ra, vốn định giữ khuỷu tay đỡ cậu ta ra, nhưng Mặc Lương Vũ lại không hiểu ý nắm lấy bàn tay cô, ra vẻ gian nan nhích ra ngoài.

Lòng bàn tay bị cậu ta nắm chặt, cảm giác ấm nóng nhanh chóng xua đi cái lạnh ở đầu ngón tay Ưng Phi Phi.

Cô mím môi, kìm nén nhịp tim và nhịp thở đang từ từ tăng tốc, cẩn thận dìu Mặc Lương Vũ ra ngoài.

Trước mặt là căn biệt thự hai tầng kiểu Nhật.

Đường phố xung quanh rất yên ắng, thỉnh thoảng có tiếng động cơ xe đắt tiền chạy qua.

Mùa đông quả thật rất thích hợp để ngâm suối nước nóng!

Ưng Phi Phi dìu Mặc Lương Vũ đến cửa biệt thự. Cả chặng đường, bàn tay của hai người luôn nắm chặt lấy nhau.

Không phải không muốn buông tay, mà Ưng Phi Phi vừa định rút tay về, Mặc Lương Vũ đã lập tức lảo đảo kêu đau chân.

Cũng không biết đau thật hay đau giả, dù sao diễn cũng giống lắm!

Chương (1-2252)