Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1834

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1834
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1834: TÔ UYỂN ĐÔNG TỪ CHỐI KỶ BẮC THÀNH

Lời này của Kỷ Bắc Thành chân thành tha thiết. Ý chí của Tô Uyển Đông cũng không thật sự là sắt đá, chính tai nghe được những lời này khiến chị không khỏi cảm động.

Nhưng chị vẫn bình tĩnh lắc đầu như cũ, thẳng thắn nói, "Bắc Thành, anh rất tốt, nhưng em chưa bao giờ nghĩ đến chuyện ở bên anh. Dù nói như vậy rất bất lịch sự, nhưng em không muốn lừa dối anh. Tấm lòng của anh khiến em rất cảm động, nhưng đã bao giờ anh nghĩ đến chuyện, nếu em đón nhận anh thì có khác gì Lăng Vạn Hình đâu?"

Kỷ Bắc Thành nghi hoặc, "Liên quan gì đến anh ta?"

Tô Uyển Đông nâng ly trà lên, rót một ly rồi đưa cho anh ta, "Anh chưa lập gia đình nói đúng ra cũng không phải vì chờ em, chẳng qua mấy năm nay anh chưa gặp được người phụ nữ khiến anh thật sự động lòng mà thôi."

"Bắc Thành, chúng ta đều không còn là trẻ con nữa, nếu em bị thương ở nơi khác liền chạy về nhảy vào lòng anh, như thế quá bất công với anh. Chính bản thân em đã là một bi kịch, làm sao có thể để anh cũng phải trải qua nỗi bất lực này?"

"Năm đó em đến nhà họ Lăng, đơn giản chỉ vì ỷ vào lòng nhiệt huyết, tự cho rằng anh ấy sẽ nhìn ra điểm tốt của mình. Vì anh ấy mà em không màng làm tất cả mọi chuyện, nhưng khi nhìn lại, còn không phải chính là đang tự lừa mình dối người sao?"

"Anh xem, em và anh ấy lãng phí thời gian trong mối ⓠ_υ_a_ⓝ 𝒽_ệ bất đình đẳng như vậy gần nửa đời người. Nếu như ở bên anh, thoải mái hưởng thụ sự chăm sóc của anh, rất khó có thể đảm bảo rằng trong tương lai anh sẽ không trở nên giống em."

"Trở về Lũng Hoài chỉ vì lúc ấy em không có chỗ nào để đi, anh cũng đừng vì sự trở lại của em mà bị quấy nhiễu. Bắc Thành, thật ra anh xứng đáng có được điều tốt hơn. Với em mà nói, em càng hi vọng được coi anh là một người bạn, và một đối tác hơn."

Lời của Tô Uyển Đông thật chân thành tha thiết, chị trôi chảy nói ra suy nghĩ của mình. Tuy lí do thoái thác này chắc chắn sẽ khiến Kỷ Bắc Thành đau lòng, nhưng chị càng không muốn những cảm xúc không rõ ràng tồn tại.

Chị yêu Lăng Vạn Hình, cho nên sẵn sàng hi sinh vì anh.

Lăng Vạn Hình ỷ vào tình yêu sâu đậm của chị, cho nên chưa bao giờ coi chị là quan trọng.

Nếu như thật sự ở bên Bắc Thành, vậy anh ta chính là bản sao của chị năm đó.

Vậy nên, ngay cả khi chị đã bị tổn thương về mặt tình cảm, chị cũng sẽ không tìm sự an ủi trong vòng tay của người khác.

Huống chi chị tự biết mình không xứng với Kỷ Bắc Thành, càng chưa bao giờ nghĩ đến việc nảy sinh những tình cảm khác với người đàn ông này.

Giờ phút này, Kỷ Bắc Thành bưng ly trà mà chị đưa tới, ngồi yên một lúc lâu không nhúc nhích.

Lời chị văng vẳng bên tai, chân thành như vậy, lại cũng bình tĩnh như vậy.

Kỷ Bắc Thành trầm mặc hồi lâu không lên tiếng, đau lòng là chắc chắn rồi, nhưng cũng không khỏi càng thêm kính trọng cách đối nhân xử thế của Tô Uyển Đông.

Anh ta vẫn cho rằng, người phụ nữ dịu dàng này ắt phải sống dựa vào đàn ông. Mà bản thân anh ta đã xuất hiện đúng lúc, nếu có thể kết hôn thì đây chính là một sự lựa chọn phù hợp.

Nhưng cuối cùng anh ta vẫn không thể nào nhìn thấu được tâm tư chị, thế nên đã đẩy mình vào thế bị động và khó xử.

Thấy sắc mặt Kỷ Bắc Thành không ngừng thay đổi, Tô Uyển Đông lại dịu dàng khuyên nhủ: "Thật ra thì bất kể ba em nói gì thì đó cũng chỉ là suy nghĩ cố chấp của các bậc phụ huynh thôi. Anh không cần phải thấy có gánh nặng trong lòng, chuyện này em sẽ giải thích rõ với hai ông bà."

Nghe vậy, Kỷ Bắc Thành nâng cốc lên nhấp khẽ ngụm trà, một lúc lâu sau mới cười thành tiếng, "Hai mươi năm không gặp, xem ra sự hiểu biết của anh về em vẫn chỉ là ở bề nổi bên ngoài! Em có thể thẳng thắn với anh là anh đã rất vui rồi. Như em đã nói, có lẽ... Anh vẫn chưa gặp được người phụ nữ khiến anh thật sự động lòng."

Ngoài cách tự an ủi này, Kỷ Bắc Thành không thể nói thêm điều gì khác.

Anh ta nhìn thấu thái độ kiên định của Tô Uyển Đông, chị chưa bao giờ có ý định đón nhận anh ta, cho nên mới có thể thẳng thừng từ chối tình cảm của anh ta như vậy.

Chương (1-2252)