Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1781

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1781
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1781: ANH CÓ TƯ CÁCH GÌ MÀ ĐẾN NHÀ HỌ TÔ ĐÒI NGƯỜI?

Lăng Vạn Hình bị đánh bại trước những lời lẽ sắc bén của Tô Dụ Cảnh.

Anh ngẩn ngơ nhìn đối phương, nhưng trong ánh mắt ngây dại thì đang tái hiện lại từng hình ảnh của anh và Tô Uyển Đông suốt những năm qua.

Lẽ nào thứ anh cho cô không phải là thứ mà cô muốn?

Nhưng Uyển Đông chưa từng nói ra, sao anh có thể biết được cô muốn những gì?

Lúc này, nhìn khuôn mặt trầm ngâm của anh, trong mắt Tô Dụ Cảnh ánh lên vẻ lạnh lùng và giễu cợt: "Anh không hề biết em gái tôi muốn gì mà vẫn muốn đưa con bé đi ư? Nhà họ Lăng của anh cũng được xem là một dòng họ có máu mặt ở Lệ Thành, lẽ nào không thuê nổi cả người giúp việc? Nhất định phải để em gái tôi lo liệu việc nhà cho anh thì anh mới có thể yên tâm và thoải mái trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài?"

Dứt lời, Tô Dụ Cảnh khinh thường nhìn Lăng Vạn Hình rồi quay người định rời đi.

Nhưng Lăng Vạn Hình đã nhanh chóng phản bác lại: "Uyển Đông là bà chủ của nhà họ Lăng, cô ấy chưa bao giờ là người giúp việc hết!"

Tô Dụ Cảnh dừng bước, hơi nghiêng đầu, giọng điệu lạnh lùng: "Lời này, anh tự lừa mình là được rồi. Bao nhiêu năm qua, nếu như Tiểu Đông muốn một cuộc sống ăn sung mặc 𝐬●ư●ớ●ռ●🌀, nhà họ Tô chúng tôi hoàn toàn có thể đáp ứng được cho con bé. Anh thật sự nghĩ rằng những gì anh cho con bé là thứ con bé cần sao? Ngay cả việc con bé muốn gì anh cũng không biết, anh có tư cách gì mà đến nhà họ Tô chúng tôi đòi người hả?"

Câu nói sau cùng tựa như sét đánh giữa trời.

Tô Dụ Cảnh quay đầu lại nhìn chằm chằm Lăng Vạn Hình đang thừ người ra, khóe mắt và lông mày tràn đầy vẻ tức giận.

Anh ta thấy không đáng thay cho Tiểu Đông!

Tô Dụ Cảnh hừ lạnh một tiếng, thu hồi ánh mắt rồi quay người bước đi.

Sau đó, Lăng Vạn Hình không biết mình đã rời khỏi nhà họ Tô như thế nào.

Rõ ràng anh còn muốn gặp Uyển Đông, nhưng nhân lúc anh ngẩn ngơ, bác quản gia nhà họ Tô đã đuổi anh ra khỏi cổng nhà.

Lăng Vạn Hình nhớ láng máng bác Tô nói với anh rằng, hôm nay chú Hai và Hoan Hoan sẽ ở lại nhà họ Tô, chỉ bảo một mình anh rời đi mà thôi.

Không có gì thay đổi, nhưng dường như anh đã trở thành một kẻ khác loài ai gặp cũng ghét.

Lúc này là một rưỡi chiều, Lăng Vạn Hình đứng dưới bậc thềm trước cửa nhà họ Tô, nhìn cổng lớn khép kín trước mặt, trong lòng đột nhiên cảm thấy sợ hãi.

Trong thế giới của anh dường như đã không còn bóng dáng của Uyển Đông nữa rồi.

Nỗi sợ hãi này khiến anh cảm thấy rất bỡ ngỡ.

Có lẽ là do lời nói của Tô Dụ Cảnh đã đánh thức anh, lúc này Lăng Vạn Hình đột nhiên hiểu ra thứ mà Tô Uyển Đông muốn là gì.

Anh đứng trước cổng một lúc lâu, sau đó vẫn là quay người lên xe.

Anh sẽ không dễ dàng từ bỏ, cũng nhất quyết không đồng ý ly hôn. Có một số việc, anh cần thời gian để tìm ra câu trả lời.

***

Vào lúc ba giờ chiều, ba người Lăng Tử Hoan, Kiều Mục và Tô Uyển Đông ngồi trong một cái chòi nghỉ mát gần từ đường ở sân sau, trò chuyện về cuộc sống gia đình.

Trên bàn có bày đĩa trái cây và trà, cô nhóc vừa ăn vừa nghe cuộc trò chuyện giữa chú Hai và mẹ.

Chú Hai đang giúp cô cáo trạng!

Không lâu sau, Tô Uyển Đông bật cười với vẻ kinh ngạc: "Hoan Hoan, con thật sự đã đập vỡ cửa xe của cô Hoắc hả?"

Lăng Tử Hoan vừa cắn một miếng cam vừa gật đầu. Sau khi nuốt miếng cam xuống cô mới chép miệng nói: "Thật ra con chỉ muốn dọa bà ta một chút mà thôi, nào ngờ xe của bà ta lại kém chất lượng đến vậy. Con mới chỉ ném một viên gạch mà kính đã bị vỡ rồi."

Tô Uyển Đông lắc đầu, chỉ vào trán cô: "Con ấy, lúc nào cũng ỷ vào việc có chú Hai ở bên cạnh, lần sau không được phép kích động như vậy nữa nhé."

"Mẹ yên tâm, con quan tâm đ ến bà ta làm gì cho mệt." Lăng Tử Hoan thuận thế nắm lấy ngón tay của Tô Uyển Đông, tròng mắt đen láy nhìn chị ngập tràn hi vọng, hỏi dò: "Vậy thì... Mẹ có muốn quay về với chúng con không? Người phụ nữ họ Hoắc kia đã rời đi rồi. Tuy rằng không biết bà ta có quay lại hay không, nhưng nếu mẹ rời đi như thế này, chẳng phải sẽ cho bà ta cơ hội lợi dụng sơ hở hay sao!"

Chương (1-2252)