Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1756

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1756
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1756: XỨNG ĐÔI VỪA LỨA

Đối mặt với sự nghi ngờ của Mặc Lương Vũ, Hàn Vân Đình khép áo khoác dạ hội, cười cười, "Cũng vì không thua kém nên chị ấy mới không thể tùy tiện trở về. Vừa rồi cho người đi truyền lời cũng chỉ để mật báo cho anh Cả thôi. Cậu tưởng gia tộc cha truyền con nối kiểu đó sẽ ít quy củ sao? Lần này, nghe nói Đường chủ nhà họ Tô ở Lũng Hoài dùng mọi cách dẹp bỏ lời bàn tán của mọi người mới đón được chị dâu về. Mà cái giá để chị ấy trở vê, nghe nói là bị phạt quỳ một ngày một đêm trước từ đường của nhà họ Tô."

Tin tức này khiến Mặc Lương Vũ hít vào một ngụm khí lạnh, "Anh Ba, sao anh biết rõ vậy?"

Hàn Vân Đình sâu xa nhìn về phía Tần Bách Duật.

Thấy thế, Mặc Lương Vũ cũng hiểu rõ mà ngậm miệng.

Không hiểu tại sao, cậu ta bỗng có cảm giác, con đường đưa chị dâu về của anh Cả nhất định sẽ đầy chông gai, không dễ dàng.

Chưa đầy mười phút sau, khu vực gần cổng vào của Cổ Bảo truyền tới tiếng xôn xao.

Những vị khách đứng quanh sân cỏ nhìn theo nơi phát ra tiếng ồn, liền thấy Hàn Vân An mặc lễ phục tinh xảo cầm tay Kiều Kình đi tới.

Hai người này, một người là con gái lớn nắm giữ quyền lực kinh tế quan trọng của nhà họ Hàn, một người là cậu Cả xuất thân ưu tú, anh tuấn kiệt xuất của nhà họ Kiều.

Sự kết hợp của hai người bọn họ khiến không ít người suy đoán, địa vị của con cả nhà họ Kiều trong tương lai sẽ ngày càng vững chắc.

Tối nay Hàn Vân An mặc một chiếc váy dài quây ռℊự·c màu đỏ rượu, làn váy không hề có trang trí dư thừa, giống như tính cách của cô, giỏi giang lại đoan chính.

Mà Kiều Kình ở bên cạnh thì mặc một bộ âu phục may thủ công, trên cổ thắt nơ bướm, trông giống hệt một chàng quý tộc đẹp trai phong độ.

Lúc này, Ôn Nhĩ Hoa và Kiều Viễn Chính cũng chậm rãi đi phía sau.

Dường như bọn họ hết sức hài lòng với bữa tiệc đính hôn này, trên môi cả hai đều nở nụ cười mỉm.

Kiều Kình nhiệt tình qua lại chào hỏi các vị khách.

Mà Hàn Vân An luôn kề bên thì hoàn toàn khác với nhưng cô gái dịu dàng զ.𝖚.γế.𝖓 𝓇.ũ khác, mọi cử chỉ của cô đều lộ rõ sự danh giá và tôn quý.

Có thể nói, sự kết hợp của hai người bọn họ chính là xứng đôi vừa lứa.

***

Sau khi bữa tiệc đính hôn kết thúc, Kiều Mục muốn rời khỏi Cổ Bảo Hàn Kim trước.

Anh chào mấy người chú Tư, vừa mới đi tới bên ngoài cửa Cổ Bảo thì có người gọi anh từ phía sau, "Chú Hai."

Kiều Mục đứng yên, hờ hững quay mặt lại, "Anh Cả, chúc mừng."

Kiều Kình nhướng mày, nhìn thẳng vào mặt Kiều Mục bằng ánh mắt sâu thẳm, "Phải đi à? Lát nữa còn có tiệc gia đình, cậu không tham gia sao?"

"Tôi còn có việc." Kiều Mục lẳng lặng đánh giá Kiều Kình.

Một thời gian không gặp, dường như vẻ kiêu ngạo trên người anh Cả này đã giảm bớt khá nhiều.

Nghe vậy, Kiều Kình khẽ gật đầu, đi đến trước mặt Kiều Mục, nghĩ một đằng nói một nẻo: "Chuyện anh đính hôn với Vân An, hi vọng không khiến cậu thêm phiền. Mặc dù trước đó chú Hai định thúc đẩy hôn sự của cậu với Vân An, nhưng nghiêm túc mà nói thì kinh nghiệm tuổi tác của anh với Vân An thích hợp hơn hẳn. Anh cũng không muốn tranh giành gì với cậu, chẳng qua đây cũng là sự lựa chọn riêng của Vân An, cho nên..."

Kiều Kình không hề nói dối.

Hôn ước giữa hai nhà Kiều - Hàn đi tới bước này, quả thực là kết quả từ sự hòa giải của Hàn Vân An.

Điều này cũng khiến Kiều Kình càng thêm coi trọng địa vị của Hàn Vân An ở nhà họ Hàn.

Nhìn chung thì đa phần việc liên hôn giữa các gia tộc đều là sự kết hợp của những lợi ích mà cha mẹ hướng đến. Nhưng Hàn Vân An có thể dựa vào sức mình mà thay đổi đối tượng liên hôn, chứng tỏ thủ đoạn và mưu kế của cô là không thể coi thường.

Lúc này, nghe giọng điệu Kiều Kình như trấn an nhưng lại mang theo hơi hướng khoe khoang, Kiều Mục híp mắt cười sâu xa, "Nếu là sự lựa chọn của chị cả Hàn, vậy đương nhiên tôi sẽ chúc phúc cô ấy. Chỉ mong anh Cả đừng phụ tâm ý của chị ấy!"

Chương (1-2252)