Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1744

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1744
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1744: ANH CẢ, ANH ĐÚNG LÀ KHÔNG HIỂU PHỤ NỮ!

Nghe vậy, Kiều Mục nhắm mắt lại, thở sâu mấy lần mới đè nén được sự kích động muốn đánh người.

Anh đạp một chân lên bàn trà, lấy hộp thuốc lá ra, bực bội châm một điếu. Khi nhả khói trắng, anh hất cằm lên: "Anh vẫn biết mọi người là anh em cơ đấy? Nhưng hiện giờ anh đang làm gì vậy? Vì một người phụ nữ mà nghi ngờ tấm lòng của tôi?"

Lăng Vạn Hình li3m răng hàm sau và thở dài thườn thượt: "Chú Hai, tôi không nghi ngờ cậu. Nhưng cậu cũng đã nói rồi, cậu và Tiểu Trúc chưa từng gặp nhau, vậy làm sao cậu có thể biết được mục đích trở về của cô ấy? Càng không cần nói đến việc cô ấy muốn Hoan Hoan ghép thận cho con trai mình, điều này thật nực cười."

Kiều Mục lạnh lùng liếc nhìn Lăng Vạn Hình, không nói lời nào.

Đối với người đàn ông luôn tự cho mình là đúng ở trước mặt, cho dù anh có nói gì, anh Cả cũng sẽ không tin.

Sự tin tưởng của Lăng Vạn Hình đối với Hoắc Trúc Nhạn và tình cảm được tô vẽ đã khiến anh không thể nào tin nổi người phụ nữ trong lòng mình là một người đầy thủ đoạn.

Kiều Mục mệt mỏi xoa ấn đường, một lúc lâu sau mới trầm giọng hỏi: "Anh Cả, không nói những việc khác, anh hãy nói cho em biết trước, anh định xử lí chuyện chị dâu như thế nào?"

Nghe vậy, ánh mắt của Lăng Vạn Hình trở nên buồn bã: "Tôi đã cho người đi điều tra tung tích của cô ấy rồi. Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc ly hôn với Uyển Đông. Dù thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ tìm cô ấy về để hỏi cho rõ ràng."

Kiều Mục nhìn anh chằm chằm, sau đó hỏi thẳng: "Anh yêu chị ấy chứ?"

Lăng Vạn Hình ngước mắt lên, nhưng không lập tức trả lời.

Thấy vậy, Kiều Mục thở dài: "Nếu như không yêu, tại sao anh không ly hôn? Cho dù anh tìm được chị dâu về, không phải vẫn là bằng mặt không bằng lòng sao? Anh Cả, đừng có nói với em rằng, đến giờ anh vẫn không biết vì sao chị dâu lại bỏ đi nhé!"

Lời nói của Kiều Mục vô cùng sắc bén, thậm chí không cho Lăng Vạn Hình bất kì cơ hội trốn tránh nào.

Sau mấy câu hỏi ngắn gọn, Lăng Vạn Hình đã á khẩu không trả lời được.

Một lúc lâu sau Lăng Vạn Hình mới đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng điệu suy sụp khẽ nói: "Yêu hay không yêu có gì quan trọng chứ? Chung sống bao năm qua, tôi đã cho cô ấy một cuộc sống giàu sang không thiếu thứ gì, còn cô ấy thay tôi xử lí việc lớn nhỏ trong nhà họ Lăng. Cho dù

Tiểu Trúc có trở lại cũng sẽ không đe dọa đến địa vị của cô ấy. Nếu như trong lòng cô ấy cảm thấy không thoải mái, cô ấy có thể nói với tôi, cần gì phải rời đi mà không nói một lời?"

Lúc này, Kiều Mục nhìn sắc mặt của Lăng Vạn Hình, nói mát: "Anh Cả, anh đúng là không hiểu phụ nữ! Nếu như thứ chị dâu muốn là ăn sung mặc ⓢ_ướ_𝓃_ℊ thì hôm nay chị ấy đã không rời đi rồi. Còn về chuyện chị ấy xử lí việc nhà họ Lăng cho anh, những chuyện này người giúp việc cũng có thể làm được! Theo như lời anh nói, bất cứ người giúp việc nào cũng có thân phận giống như chị dâu cả! Đổi lại là em, em cũng sẽ ra đi!"

Lăng Vạn Hình cảm thấy những lời này rất chói tai. Anh quay đầu hướng mặt về phía Kiều Mục định phản bác một câu, nhưng lời đến đầu môi, lại không tìm được từ ngữ thích hợp để phủ định lời châm biếm của anh.

Lăng Vạn Hình rơi vào tình thế lưỡng nan đồng thời liên tục nghi ngờ bản thân, có phải mình thật sự đã quá hà khắc với Uyển Đông không?

Nhưng từ đầu cho đến giờ, cách bọn họ chung sống giống như đã được quy ước.

Anh ta cũng chưa từng nghĩ sẽ có một ngày Uyển Đông rời đi một cách dứt khoát như vậy!

Mà ẩn dưới vẻ ngoài không vui của anh ta là sự không muốn và do dự.

Rốt cuộc là ai đã trở nên tham lam và muốn nhiều hơn?

***

Sau nửa tiếng, Kiều Mục và Lăng Vạn Hình không thảo luận được ra bất kì kết quả thực chất nào.

Kiều Mục để lại một câu "anh hãy tự mình suy nghĩ cho thật kĩ đi" rồi quay người bước ra khỏi nhà chính, đi một mạch đến bãi cỏ trong trang viên theo chỉ dẫn của người giúp việc.

Dưới ánh mặt trời chói chang, anh nhìn thấy cô nhóc đang ngồi xổm ném đá một mình bên hồ nước nhân tạo.

Chương (1-2252)