← Ch.1685 | Ch.1687 → |
CHƯƠNG 1686: MUỐN BẤT CHẤP THỂ DIỆN Ở BÊN NGƯỜI ĐÓ
Lăng Tử Hoan tự động lược bỏ ba chữ "ông chú già" đi.
Mắt cô lấp lánh hạnh phúc, nhoài người sáp lại gần Hoắc Vân, "Nói vậy, tớ và chú Hai nên đến với nhau à?"
"Sao lại không? Cũng đâu phải chú ruột, thích một người không phải muốn bất chấp thể diện ở bên người đó sao?"
Hoắc Vân nhắc nhở thế này, Lăng Tử Hoan bỗng chốc thông suốt như được khai sáng.
Hóa ra đây chính là thích!
Cô quả thật muốn bất chấp thể diện ở bên chú Hai!
Nói đến đây, Lăng Tử Hoan lao thẳng xuống giường, chạy vào phòng tắm rửa mặt.
Cô phải ngủ sớm để trời sáng thật nhanh, cô còn đến gặp chú Hai tỏ tình!
Hoắc Vân bị điệu bộ mau mắn của Lăng Tử Hoan làm giật nảy mình, sau đó đành cười với vẻ bất lực.
Cả cô nàng Hoan Hoan cũng tìm được người mình thích rồi, sao tự nhiên cô cũng muốn yêu đương thế này!
Hôm sau, Lăng Tử Hoan dậy rất sớm, Hoắc Vân còn chưa thức dậy, cô đã vội vã ăn sáng xong rồi ra khỏi nhà đến công ty.
Khi đến trụ sở chính của Kiều thị, cô nàng vừa đi vừa cầm di động nhắn tin cho Hoắc Vân.
Cô nhóc cúi gắm mặt bước ra khỏi thang máy, vừa đi được một bước đã va phải người khác.
Cô hốt hoảng ngước mắt lên, sửng sốt khi nhìn thấy đối phương, "Chú Kiều!"
Đối phương là Kiều Kình.
Giờ còn chưa đến tám giờ rưỡi, sao anh ta đã đến rồi?!
Tuy Lăng Tử Hoan không rõ chuyện của nhà họ Kiều lắm, nhưng ít nhiều cũng từng nghe qua chút ít tình hình.
Cô bất giác có chút ác cảm với Kiều Kình.
Cùng lúc đó, Kiều Kình đứng đối diện cúi đầu quan sát cô, "Cháu làm ở đây à?"
Lăng Tử Hoan chớp mắt, mím môi gật đầu.
"Đã quen chưa?" Kiều Kình ra dáng bậc cha chú để hỏi, nhưng trong mắt anh ta lại đầy vẻ nghiền ngẫm.
Không ngờ chú Hai lại si tình đến thế, để trói chặt Lăng Tử Hoan bên mình mà không ngại đưa cô vào Kiều thị.
Tuy Lăng Tử Hoan vô tư vô lo, nhưng đầu óc vẫn rất thông minh.
Cô nhóc ngước nhìn Kiều Kình, mắt lấp lánh, trả lời rành rọt: "Cũng tạm ạ, cháu vốn không muốn đi làm, nhưng ba không cho cháu ở nhà lãng phí thời gian, nên cháu cũng đang rất cố gắng để làm quen với công việc."
Cô nàng nhanh trí lấy ba ra để làm lá chắn.
Cô không tin Kiều Kình dám đối đầu với ba mình!
Quả nhiên, nghe nói vậy Kiều Kình thoáng kinh ngạc, "Không phải chú Hai của cháu bảo cháu đến à?"
"Đương nhiên không phải!" Lăng Tử Hoan thản nhiên lắc đầu, "Là ba cháu nhờ chú Hai nhận cháu vào làm."
Kiều Kình nhướng mày kinh ngạc, song không nói thêm gì nữa mà đi vòng qua Lăng Tử Hoan vào thang máy trước.
Xem ra chú hai Kiều nhà mình cũng không xem trọng Lăng Tử Hoan đến vậy nhỉ?
Nhưng Lăng Vạn Hình làm như vậy, lẽ nào lại có ý định tác hợp chú hai Kiều và Lăng Tử Hoan?
Kiều Kình mang theo tâm trạng ngờ vực, rảo bước rời khỏi trụ sở chính của Kiều thị.
Anh ta không nghiền ngẫm quá lâu, chẳng mấy chốc đã gạt chuyện này sang một bên.
Cho dù cậu hai Kiều có thể bắt tay với nhà họ Lăng cũng chẳng có gì ghê gớm.
Dù sao thì nhờ có mẹ lo liệu, phụ huynh nhà họ Hàn cũng có vẻ khá mong đợi chuyện liên hôn của anh ta và Hàn Vân An rồi.
Kiều Kình ra khỏi trụ sở chính, quay lên xe, châm một điếu thuốc.
Anh ta nâng tay lên xem đông hồ, nghĩ ngợi một hồi bèn gọi điện thoại cho Hàn Vân An.
"Cô Hàn có thời gian không? Buổi trưa muốn hẹn cô ăn bữa cơm!"
Không biết Hàn Vân An nói gì trong điện thoại, nét cười trên khóe môi Kiều Kình dần đậm hơn, "Được, vậy cô cứ làm việc, đến trưa tôi sẽ qua đón cô."
← Ch. 1685 | Ch. 1687 → |