Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1674

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1674
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1674: HÔM NAY CHÚ ĐI ĐÂU THẾ?

Lăng Tử Hoan đứng yên nhìn đám thỏ bông, không kìm được bước nhanh tới.

Lúc trước chú Hai từng mua cho cô nhóc rất nhiều thỏ bông, không ngờ chú ấy cũng mang tâm hồn thiếu nữ!

Kiều Mục tâm hồn thiếu nữ: "..."

Lăng Tử Hoan đứng trước cửa sổ loay hoay nửa ngày, sau đó ôm một con thỏ nhỏ bước tới phòng quần áo bên cạnh.

Vẻ mặt cô nhóc dần đanh lại, không biết trong phòng thay đồ có đồ gì của phụ nữ không.

Nếu có... vậy làm sao bây giờ?

Lăng Tử Hoan mỗi giờ mỗi phút đều ghi nhớ một điều rằng mình muốn chia rẽ đối tượng kết hôn của chú Hai.

Cô nhóc mím chặt môi đi tới phòng thay đồ, ôm chặt con thỏ nhỏ che khuất nửa khuôn mặt, nhưng vừa mới tới gần lại nghe thấy ngoài cửa có tiếng bước chân.

Cô nhóc lập tức cảm thấy có tật giật mình, cuống lên nhìn khắp nơi, sau đó xoay mạnh người chạy về giường, ôm thỏ nhảy lên.

Giả vờ ngủ thôi!

Lăng Tử Hoan nằm bên giường, dùng thỏ con che chắn mặt, thân hình nhỏ nhắn cuộn thành một cục, trông như đang ngủ rất say.

Kiều Mục từ từ bước đến trước giường, nhìn dáng vẻ cô nhóc căng cứng tới tận đầu ngón chân, đến cả hoa văn trên tất cũng bị làm cho biến hình.

Kiều Mục nheo mắt, nụ cười bên môi càng sâu, bước tới chống tay lên giường buồn cười hỏi: "Nhóc ngủ rồi à?"

Lăng Tử Hoan gật đầu, "Vâng!"

Vừa nói xong, Kiều Mục thấy rõ ràng cô nhóc khẽ run lên một chút.

Có lẽ cô nàng nhận ra chiêu giả vờ bị bại lộ rồi.

"Được rồi, dậy đi, không phải đòi uống rượu à? Xuống xem muốn uống loại nào."

Kiều Mục rút thỏ con trong lòng cô nhóc ra, gương mặt đỏ ửng của cô lập tức lộ ra.

Lăng Tử Hoan nhụt chí đứng dậy, xỏ dép lê đi theo Kiều Mục, thấy anh đặt lại con thỏ lên cửa sổ thì tò mò hỏi: "Chú Hai cũng thích thỏ ư?"

Kiều Mục lườm cô nhóc một cái, không nói lời nào.

Còn lâu anh mới thèm thích loại đồ chơi nữ tính thế này!

Toàn bộ chỗ này đều cầm từ văn phòng về, vì cô nhóc thích, nên anh đã mua rất nhiều.

Sau lần bị em dâu bắt gặp, anh cảm thấy hình tượng đẹp trai oai hùng mạnh mẽ của mình bị ảnh hưởng sâu sắc, sau đó mới tha lôi hết về biệt thự Long Hồ Lam.

***

Lát sau, Kiều Mục mang Lăng Tử Hoan xuống hầm rượu.

Anh cất khá nhiều rượu, nhưng chỉ thỉnh thoảng mới nhâm nhi một chút, không nghiện rượu.

Bước xuống cầu thang, Kiều Mục đi tới trước tủ rượu, mở cánh cửa thủy tinh cầm một chai Baileys Irish Cream* ra, "Muốn uống cái này phải không?"

*Baileys Irish Cream: Rượu sữa baileys - là một loại whisky Ailen, nguyên liệu gồm kem sữa Ailen, whisky Ailen, chocolate. Có vị ngọt, độ cồn rất thấp.

Cái này so với rượu vị cà phê có vẻ thích hợp hơn.

Lăng Tử Hoan cười hì hì tiến tới, ôm chai rượu vào lòng, "Đúng đúng, chính là cái này!"

"Nhóc từng uống rượu rồi?"

Đôi mắt Kiều Mục lóe lên vài tia nguy hiểm, híp mắt nhìn Lăng Tử Hoan ôm rượu.

Lăng Tử Hoan không tim không phổi đáp,

"Uống rồi chứ, cháu đi với Vân Vân từng uống rất nhiều rồi!"

Ha!

Lại là Hoắc Vân!

Có phải anh nên gọi cho Hoặc Minh, yêu cầu anh ta quản Hoắc Vân cho tốt không!

Kiều Mục có chút khó chịu, 𝐧🌀·ⓗı·ế·n 𝖗·ăռ·ⓖ nghiến lợi đưa cô nhóc về phòng khách, ép bản thân đè nén thôi thúc muốn lập tức gọi cho Hoắc Minh.

Hơn mười phút sau, shipper đưa Pizza và đồ ăn vặt tới.

Kiều Mục kéo Lăng Tử Hoan ngồi xuống sô pha, còn mình thì ngồi cạnh bàn trà mở Pizza ra, lại cầm một đống thịt khô, đồ ăn vặt bày đầy một bàn, nhìn qua khiến người ta không kìm lòng được.

Anh bận rộn làm, cô nhóc cũng bận nhìn.

Lăng Tử Hoan ngoan ngoãn ngồi trên sô pha, ánh mắt chăm chú nhìn Kiều Mục.

Đến tận khi thức ăn bày hết ra, cô nhóc mới thì thào hỏi khẽ: "Chú Hai, hôm nay chú đi đâu thế?"

Chương (1-2252)