← Ch.1674 | Ch.1676 → |
CHƯƠNG 1675: CHÚ HAI, ĐỪNG KẾT HÔN VỚI NGƯỜI KHÁC ĐƯỢC KHÔNG?
Kiều Mục cầm một miếng Pizza đưa cho Lăng Tử Hoan, ẩn ý nói: "Xử lí vài... việc cá nhân!"
"À!"
Lăng Tử Hoan cầm Pizza cắn một miếng, không có mùi vị gì cả.
Xử lí việc cá nhân, những việc không thể nói với cô ư?
Có liên quan tới... thím Hai à?!
Lăng Tử Hoan nhìn đăm đăm vào Kiều Mục, cảm giác khó tả lại bắt đầu quay cuồng trong lòng.
Cô nhóc rất ngây ngô trong chuyện tình cảm, cũng không biết cái gọi là "thích" vốn chính là sự тг.𝒶 †.ấ.ռ chua xót lại ngọt ngào.
Cô chỉ cảm thấy mình bị bệnh mất rồi.
Cắn mấy miếng Pizza, Lăng Tử Hoan vươn tay cầm chai rượu sữa lên, tự mình rót một ly.
Kiều Mục thấy cô cầm ly nhấp rượu thì cũng không ngăn cản, chỉ cần cô ở cạnh anh, muốn càn quấy thế nào cũng được.
Chỉ là... khi anh ăn xong nửa miếng Pizza, ngẩng đầu nhìn Lăng Tử Hoan lại phát hiện cô nhóc đang ngửa đầu uống ừng ực không ngừng.
Tuy là rượu sữa, nhưng vẫn có độ cồn.
Anh nghi ngờ cầm chai rượu lên lắc lắc, thoáng cái đã vơi nửa chai rồi!
"Lăng Tử Hoan, uống ít thôi!"
Kiều Mục nhăn mày, nghiêm nghị nói.
Cho phép uống rượu chứ không phải để cô nhóc tự chuốc say, mà ngay cả Kiều Mục cũng không ngờ, tửu lượng của Lăng Tử Hoan... gần như bằng không.
Cô nhóc say khướt ngước mặt cười ngây ngô, "Chú Hai, chú vừa nói gì? Nói to lên!"
Kiều Mục: "..."
Tửu lượng thế này mà Hoắc Vân cũng dám dẫn cô nhóc đi uống rượu?!
Kiều Mục rút giấy ăn lau tay, bước tới đoạt lấy ly rượu trong tay cô nhóc, phiền muộn nói: "Đừng uống nữa!"
Lăng Tử Hoan vô tội chớp mắt, cúi đầu mân mê ngón tay mình, thì thào nói: "Ly rượu của cháu đâu?"
Mẹ kiếp!
Đời này em đừng hòng động vào rượu nữa!
Kiều Mục uống cạn rượu còn lại trong ly, lại liếc nhìn chai rượu còn gần nửa trên bàn, đứng lên định đem vào phòng bếp vứt.
Sau này ai dám cho cô nhóc uống rượu, anh sẽ liều mạng với người ấy!
Có lẽ Lăng Tử Hoan say rồi, cũng có lẽ không say!
Tóm lại, cô nhóc đã chịu đủ loại cảm xúc xa lạ †●ⓡ●🔼 𝐭ấ●𝖓 suốt hai ngày nay, dưới tác dụng của cồn bỗng muốn xả hơi một phen!
Cô nhìn Kiều Mục đứng lên, vỗ mạnh tay xuống sô pha, "A Kiều, chú đứng lại đó cho cháu!"
Kiều Mục loạng choạng một bước.
Anh cầm chai rượu, mặt tối sầm quay đầu lại, "Nhóc vừa gọi tôi là gì?"
Lăng Tử Hoan hừ lạnh một tiếng, chống sô pha đứng lên, lảo đảo bước tới trước, không nói hai lời liền túm cổ áo sơ mi của anh: "Không cho chú đi!"
Kiều Mục nhìn cô nhóc vừa nói vừa túm lấy mình, để mặc cô kéo mình ấn xuống sô pha.
Lăng Tử Hoan đẩy mạnh Kiều Mục ngồi xuống.
Cô nhóc lúc lắc đầu, muốn cho bản thân tỉnh táo một chút, rồi cúi người chống tay xuống sô pha, hoàn thành một kiểu Kabedon sô pha.
Kiều Mục bị áp xuống vẫn thong thả ung dung nhìn cô nhóc, nhướng mày chờ bé con tiếp tục giở trò.
Lăng Tử Hoan nhìn xuống Kiều Mục, gương mặt nhỏ say khướt rối rắm phức tạp.
Cuối cùng cô gái nhỏ bĩu môi, mềm giọng nói: "Chú Hai, đừng kết hôn với người khác được không?"
Trái tim Kiều Mục nóng rực lên.
Anh đặt chai rượu sang bên cạnh, vươn tay ấp nhẹ lên má cô, ⓓ_ụ 🅓_ỗ hỏi: "Sao lại không muốn chú kết hôn?"
Lăng Tử Hoan uể oải nói thật: "Vì cháu không muốn chú ở bên người khác."
"Nhóc không muốn?" Kiều Mục véo má cô nhóc, "Hoan Hoan, lí do này không thuyết phục!"
← Ch. 1674 | Ch. 1676 → |