← Ch.1672 | Ch.1674 → |
CHƯƠNG 1673: ĐÂY LÀ MỘT DẤU HIỆU TỐT!
Lăng Tử Hoan vẫn luôn biết Kiều Mục sống ở biệt thự Long Hồ Lam.
Nhưng quen biết lâu như vậy, cô nhóc chưa bao giờ đến nhà Kiều Mục.
Lúc này, cô nhóc kích động hưng phấn nhìn cửa sổ, cảm giác khổ sở lúc trước cũng bị ném ra sau đầu.
Kiều Mục liếc cô nhóc một cái, thuần thục đánh tay lái, lát sau liền dừng trước một tòa biệt thự độc lập.
"Xuống đi."
Lăng Tử Hoan phấn khích nhảy tót ra khỏi xe, xốc xốc ba lô sau lưng, đi theo Kiều Mục bước vào biệt thự.
Kiều Mục sống một mình ở đây.
Tông màu trong biệt thự thiên về màu xám lạnh, màu sắc có vẻ tối tăm, nhưng từng ngọn đèn tỏa ánh sáng màu ấm áp trên đầu lại khiến căn phòng trở nên hài hòa hơn nhiều.
Lăng Tử Hoan tò mò nhìn ngó khắp nơi, đây là lần đầu tiên cô nhóc đặt chân vào lãnh địa của chú Hai. Bởi vì đồ vật ở đây đều gắn liền với chú Hai, nên càng trở nên thân thiết hơn trong mắt cô nhóc.
"Đói bụng không?" Kiều Mục tiện tay ném áo khoác lên lưng ghế sô pha.
Lăng Tử Hoan xoa xoa bụng, đôi mắt tràn đầy mong ngóng, "Đói ạ!"
Kiều Mục đứng trước bàn trà, nghiêng đầu nhìn, thấy đôi mắt Lăng Tử Hoan vẫn còn phiếm hồng thì trái tim trở nên mềm nhũn: "Muốn ăn Pizza không?"
"Có ạ!"
Lăng Tử Hoan đáp ngay lập tức, ánh mắt cũng nhìn theo Kiều Mục chăm chú.
"Được rồi, tự đi chơi đi, tôi đi đặt cơm."
Kiều Mục nói xong liền rút di động trong túi áo khoác ra, đi vào phòng bếp.
Lăng Tử Hoan lặng lẽ nhìn theo anh, ánh mắt đảo một vòng, sau đó cao giọng hỏi: "Chú Hai, cháu lên tầng xem được không?"
Kiều Mục quay đầu lại cười với cô, "Đi đi, mệt thì đi nằm nghỉ một lúc, chờ có cơm tôi lên gọi nhóc."
"Cảm ơn chú Hai!" Cô nhóc hấp tấp nói xong liền chạy lên trên tầng.
Kiều Mục thấy vậy cũng không nghĩ sâu xa, vào bếp châm điếu thuốc rồi mới gọi điện đặt cơm.
Mà bên kia, sau khi chạy lên tầng trên, Lăng Tử Hoan đứng trước lan can ngó xuống nhìn một vòng dưới tầng.
Sau khi xác định chú Hai đã vào bếp thì mới yên tâm to gan tìm kiếm phòng ngủ chính của Kiều Mục.
Cô nhóc phải nhân dịp này thử nhìn xem trong phòng chú Hai có quần áo của phụ nữ không mới được!
Lăng Tử Hoan mò mẫm một vòng trên tầng hai, lát sau đã tới cửa phòng ngủ chính.
Cửa phòng hé mở, cô nhóc bám vào ván cửa thò đầu vào nhìn, liếc trộm về phía cầu thang một lần nữa mới rón rén đi vào.
Song cô nhóc hoàn toàn không biết, mình vừa khuất sau cửa phòng ngủ thì Kiều Mục đã xuất hiện ở một đầu cầu thang khác.
Anh tựa vào vách tường, nụ cười gian xảo vương trên môi.
Đây là một dấu hiệu tốt, cô nhóc đã bắt đầu tò mò về anh rồi!
Nhóc con này tưởng rằng anh không phát hiện chuyện cô nhờ Mục Nghi điều tra mình đấy à?
Sáng nay anh không đến công ty chính là vì nhận được tin tức có người đang ngầm điều tra mình.
Kiều Mục vốn tưởng đó là nhà bác Cả, mãi tới khi manh mối hướng về phía Mục Nghi, lúc đó vẻ mặt của cả anh và chú Tư đều khá đặc sắc.
Năng lực điều tra của Mục Nghi đương nhiên rất mạnh, nhưng dưới mạng lưới tin tức của chú Tư thì không gì có thể che giấu nổi.
Sau khi tra hỏi một hồi, Mục Nghi cũng phải khai thật.
***
Lúc này, Lăng Tử Hoan đã đi vào phòng ngủ chính, vì tập trung tìm kiếm dấu vết nên cũng không chú ý tới bóng người ngoài hành lang.
Cô nhóc ş*ờ ⓢoạ*𝖓*𝐠 công tắc điện trên tường, đèn sáng lên, đập vào mắt là một căn phòng đầy các thể loại thỏ con muôn màu muôn vẻ.
← Ch. 1672 | Ch. 1674 → |