Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1629

Người Dấu Yêu
Hiện có 1740 chương (chưa hoàn)
Chương 1629
0.00
(0 votes)


Chương (1-1740 )

CHƯƠNG 1629: KIỀU MỤC TẶNG HAI CON CỪU

Thời gian thoi đưa, thấm thoắt đã đến ba mươi Tết.

Do vợ chồng chị Ba ở lại Lệ Thành đón Tết, nên bầu không khí trong nhà càng náo nhiệt hơn bao giờ hết.

Bắt đầu từ sớm tinh mơ, người làm đã tất bật bận rộn trong bếp.

Nghiên Thời Thất và chị Ba cũng chạy đi góp vui.

Cậu Tư và Lãnh Dịch Trì ngồi ngoài phòng khách trò chuyện với anh cả Tần Bách Ngạn. Bận rộn suốt cả năm, Tết là khoảng thời gian an lành hiếm có.

Vừa qua mười giờ, đã có khách ghé thăm nhà.

Mặc Lương Vũ và Hàn Vân Đình xách theo đủ loại quà chúc Tết đi vào phòng khách.

"Anh Cả, anh rể, năm mới vui vẻ nhé!"

Mặc Lương Vũ cười hì hì đặt hộp quà xuống bàn, để hợp với bầu không khí ngày Tết, cậu ta còn quấn một chiếc khăn choàng cổ đỏ rực.

"Tốt tốt, năm mới vui vẻ! Tiểu Vũ càng lúc càng chín chắn hơn rồi!"

Anh cả Tần Bách Ngạn trêu chọc, Mặc Lương Vũ tháo khăn choàng xuống, nhanh nhảu tiếp lời: "Anh Cả tinh thật đấy!"

Hàn Vân Đình đi bên cạnh cậu ta vẫn ăn mặc theo phong cách lịch lãm, không hề mất đi vẻ thời thượng. Anh ngồi xuống, nhìn thoáng qua phòng khách, "Anh Hai không về sao?"

Tần Bách Ngạn nhướng mày, "Chưa thấy, các chú hẹn trước với nhau hôm nay cùng đến chúc Tết anh đấy à?"

Nói đoạn, anh liếc nhìn cậu Tư ở đối diện.

Nhóm con cái của các gia tộc lớn đều xem anh là anh Cả.

Tết năm trước, đa số họ đều gọi điện thoại để chúc Tết, năm nay chú Tư về nhà ăn Tết, đám nhóc này cũng chạy đến góp vui.

Hàn Vân Đình ngẫm nghĩ, đá Mặc Lương Vũ một cái, "Cậu gọi điện thoại cho anh Hai hỏi thử xem, sáng nay chẳng phải đã nói sẽ qua trước à?"

"Ồ!"

Mặc Lương Vũ ngồi thẳng người, lấy di động trong túi ra, vừa gọi cho Kiều Mục thì nghe tiếng người làm bên ngoài hành lang thông báo, "Thưa ông chủ, cậu hai Kiều đến rồi ạ!"

Cùng lúc đó, Kiều Mục mặc chiếc áo khoác dài đến đầu gối hối hả đi vào.

Chưa đến phòng khách đã nghe thấy giọng nói sang sảng của anh ta: "Tiểu Vũ, đừng gọi điện nữa, mau qua đây giúp một tay."

Mặc Lương Vũ ù ù cạc cạc nhưng vẫn vội vàng chạy ra ngoài phòng khách, vừa cúi đầu nhìn liền sững người.

"Ngẩn ra đó làm gì? Giúp một tay đi chứ!"

Kiều Mục nhấc chân đá hai con cừu đông lạnh dưới chân mình, nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Mặc Lương Vũ thì rất không hài lòng.

Tần Bách Ngạn và những người khác trong phòng khách nghe vậy cũng lục tục đứng dậy đi ra xem.

Nhìn thấy cảnh trước mắt, nét mặt của ai nấy đều rất đặc sắc.

Còn Kiều Mục vẫn thản nhiên nhịp chân, nói với Tần Bách Ngạn: "Anh Cả, có khách hàng tặng em hai con cừu Tây Bắc đông lạnh, vừa mới làm thịt chưa lâu, thịt chắc lại béo ngọt, mang vào bếp xử lí, hầm lấy canh cho chị Cả và em dâu uống."

Mọi người: "..."

Tốt xấu gì anh cũng là cậu Hai của nhà họ Kiều, làm ăn thế này liệu có khác người quá không?!

Người ta chúc Tết tặng quà, anh ta đi tặng hai con cừu, thiết thực thật đấy!

Anh cả Tần Bách Ngạn đưa tay lên che miệng ho khan, sau đó gọi người làm đưa hai con cừu cất vào tủ lạnh trong bếp.

Lúc này, Hàn Vân Đình liếc nhìn Kiều Mục, nheo mắt lại, "Có phải anh lại bị sốc vì chuyện gì rồi không?"

Kiều Mục liếc anh, nhướng mày tự hào trả lời, "Cậu thì biết gì, tặng quà thì tầm thường quá!"

Nhóc con rất thích ăn thịt cừu Tây Bắc, anh ta còn để dành một con cho cô nhóc đây này.

Mặc Lương Vũ gượng gạo nhếch môi cười, giơ ngón tay cái với Kiều Mục, "Anh Hai, xuất sắc."

"Được rồi, đừng có đứng đó nữa, vào trong ngồi đi, lát nữa cùng ăn bữa cơm đoàn viên!"

Tần Bách Ngạn vui vẻ nhìn những anh chàng khôi ngô xuất chúng trước mặt mình, nhẹ nhàng nói.

Chương (1-1740 )