← Ch.1623 | Ch.1625 → |
CHƯƠNG 1624: CẬU ÚT LIÊN TRINH HẸN GẶP
Nghe anh ta nói vậy, cậu tư Tần gật đầu, nhanh chóng đọc nội dung hợp đồng, sau đó điền một con số vào chỗ tiền thù lao còn trống.
Anh tiện tay đưa tài liệu ra, không nhanh không chậm nói: "Tôi không có ý kiến gì về show truyền hình thực tế, nhưng phải làm tốt biện pháp bảo vệ nghệ sĩ tại trường quay."
Kiều Mục nhướng mày: "Đương nhiên, điền tiền thù lao xong rồi à?"
"Ừm."
Kiều Mục nhìn gương mặt bình tĩnh của đối phương bằng ánh mắt nghi ngờ, sau đó lật vài trang tài liệu. Khi nhìn thấy số tiền thù lao, anh ta ngẩn ra: "Năm trăm nghìn?"
Tần Bách Duật ngồi trên ghế quay người, thái độ bình tĩnh như thường: "Không được sao?"
Kiều Mục thấy thế thì khép tài liệu lại, gõ mũi chân trên đất, đồng thời nở nụ cười như có như không: "Tiền thù lao có năm trăm nghìn mà cậu còn bắt anh đích thân qua đây tìm cậu thương lượng?"
"Nếu chê ít thì có thể thêm vào hai số không."
Nghe vậy, Kiều Mục im bặt!
Anh ta 𝖑*ⓘế*Ⓜ️ răng hàm, híp mắt đánh giá anh Tư, sau đó hỏi sang chuyện khác: "Lúc nãy cậu hỏi chuyện anh và Hoan Hoan, có phải anh Cả đã biết gì đó rồi không?"
Trong lòng anh ta còn giấu giấu giếm giếm nên hết sức chột dạ.
Cho dù anh ta và cô nhóc vẫn chưa có gì tiến triển, cũng chưa chính thức ở bên nhau, nhưng anh ta vẫn không dám để lộ cho anh Cả biết chuyện này.
Thật sự là anh ta rất lo lắng về thái độ của anh Cả!
Lúc này, cậu tư Tần tiện tay cầm bao thuốc trên bàn lên, rút ra hai điếu rồi đưa cho Kiều Mục: "Giờ anh ấy vẫn chưa biết, nhưng sau này thì khó nói chắc. Nếu anh đã quyết định rồi thì tốt nhất là hãy nghĩ xem sau này phải giải thích với anh ấy như thế nào."
Kiều Mục cầm điếu thuốc trong tay ngắm nghía, đôi môi mỏng khẽ mấp máy, vẻ mặt rầu rĩ: "Để sau này tính. Nếu không có chuyện gì khác thì anh về trước đây. Thời gian ghi hình show truyền hình thực tế tạm quyết định vào ba tháng sau, đúng lúc sang năm mới."
Tần Bách Duật châm thuốc, đưa vào miệng rít một hơi: "Được, anh sắp xếp đi."
Kiều Mục cụp mắt nhìn điếu thuốc trong tay nhưng không hút mà cài lên vành tai, sau đó vẫy tay, ra khỏi phòng Tổng Giám đốc.
Xem ra anh ta phải tính kỹ chuyện của mình và cô nhóc mới được.
Nửa tháng sau, Nghiên Thời Thất đã hồi phục tốt, cũng hết thời kỳ ở cữ.
Trung tuần tháng mười, thời tiết ở Lệ Thành rất dễ chịu.
Vào ngày kết thúc thời kỳ ở cữ, Nghiên Thời Thất bất ngờ nhận được điện thoại từ cậu út Liên Trinh.
Trong thời gian cô sinh con, cậu Út không ở trong nước, song vẫn hay tán gẫu với cô trên WeChat.
Qua điện thoại, Liên Trinh hẹn gặp cô ở quán cà phê Seven dưới tòa nhà trụ sở chính Tần thị.
Nghiên Thời Thất không từ chối mà vui vẻ đồng ý.
Mặc dù sức khỏe đã khôi phục, nhưng cô không dám ăn mặc mỏng manh quá.
Hiện tại Nghiên Thời Thất đang ở trong phòng thay đồ, mặc vào một chiếc váy dài bó sát màu trắng bạc bằng lông mềm, lại thắt thêm đai lưng vặn thừng, sau đó soi gương rồi chuẩn bị đi ra ngoài.
Khi cô xuống dưới nhà thì thấy chị dâu cả Dung Khanh đang bế Mộ Bảo đi dạo trong phòng khách.
Cách đây ít lâu, anh Cả và chị dâu đã chuyển tới sống trong Vịnh Lâm Hồ để có thể chăm sóc Mộ Bảo.
Bình thường, ban ngày anh Cả đến công ty, còn chị dâu thì ở nhà trông nom Mộ Bảo.
"Tiểu Thất?" Chị dâu Cả nghe thấy tiếng bước chân, bèn ngẩng đầu quan sát trang phục của cô: "Em định ra ngoài à?"
"Vâng, cậu Út hẹn em ra ngoài gặp mặt, chắc là buổi trưa em không về ăn cơm đâu!"
Chị dâu Cả cười hiền hòa: "Được, đi ra ngoài một lát cũng tốt, thời gian này em ở nhà suốt, chắc cũng bức bối rồi."
"Đã có chị và chị Nguyệt chăm sóc Mộ Bảo, em không cần về vội đâu."
Nghiên Thời Thất mỉm cười, bước đến bên cạnh chị dâu rồi nghiêng đầu nhìn Mộ Bảo đang lẳng lặng gặm tay: "Vậy em đi nhé!"
"Mau đi đi, chơi vui vẻ!"
← Ch. 1623 | Ch. 1625 → |