Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1623

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1623
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1623: KIỀU MỤC NÓI MỚ

Tám giò ba mươi sáng hôm sau, Kiều Mục mang theo hợp đồng sơ bộ đi tới phòng Tổng Giám đốc Tần thị.

Trác Hàn đưa cho anh ta một tách trà nóng, vừa mới xoay người định đi ra ngoài thì nghe thấy giọng nói của Kiều Mục vang lên sau lưng: "Trác Hàn, chuyện của cậu và Lục Y Huyên tiến triển thế nào rồi?"

Nghe vậy, Trác Hàn dừng bước, quay đầu nhìn lại cười giễu: "Sắp... sắp rồi!"

Sắp cái rắm!

Anh ta theo đuổi hơn nửa năm mà vẫn chưa thành công!

Kiều Mục ngồi trên sô pha cười khẽ, đôi chân thon dài bắt tréo, cổ chân duỗi thẳng về phía trước. Anh ta nói đùa: "Thế à? Chắc là tôi nghe nhầm. Hình như lần trước Vân Đình kể có một cậu ấm ở thành phố Lâm đang theo đuổi cô ấy, cậu có biết chuyện này không?"

Trái tim Trác Hàn bỗng thắt lại, mặt đờ ra!

Thấy vậy, Kiều Mục ung dung gác cánh tay lên thành ghế sô pha, nhíu mày nói: "Xem ra cậu chưa biết hả? Vậy còn không mau đi điều tra? Nghe đồn cậu ấm thành phố Lâm kia xuất thân trong gia đình lắm tiền nhiều của, là con nhà giàu!"

Yết hầu của Trác Hàn trượt lên trượt xuống, anh ta nắm chốt cửa, vội vàng nói cảm ơn rồi sải bước đi ra ngoài.

Không được, anh ta phải tới trụ sở chính của thương hiệu VAN một chuyến.

Dù thế nào cũng không thể để kẻ khác giành được người mà mình theo đuổi bấy lâu nay.

Xuất thân giàu có thì sao, tốt xấu gì anh ta cũng được xem là một nửa nhà giàu đời thứ nhất*!

*Kiều Mục nói cậu ấm thành phố Lâm là con nhà giàu, nguyên văn là 富二代 (phú nhị đại - nhà giàu đời thứ hai). Còn Trác Hàn tự nhận mình là một nửa nhà giàu đời thứ nhất, nguyên văn là 半个富一代.

Trong văn phòng, Kiều Mục hài lòng ngửa đầu dựa vào lưng ghế sô pha, 👢●𝖎ế●ɱ khóe môi, ánh mắt vui vẻ.

Trác Hàn đã theo chú Tư nhiều năm, hơn ba mươi tuổi vẫn chưa có bạn gái, cả ngày làm bạn với công việc.

Chẳng dễ gì mới thích Tổng Giám đốc Tập đoàn Vân Đình, nếu hai người có thể thành đôi thì cũng xem như là nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài!

Kiều Mục nghĩ vẩn vơ một hồi, có lẽ không khí trong văn phòng quá yên tĩnh nên không lâu sau đã mơ màng chìm vào giấc ngủ.

***

Chín rưỡi sáng cậu tư Tần đến văn phòng, vừa đẩy cửa đã thấy Kiều Mục khoanh tay trước ռ🌀ự_🌜, gối lên lưng ghế ngủ say, bên cạnh sô pha còn có một tập tài liệu.

Cánh môi mỏng của Tần Bách Duật khẽ nhếch lên, anh không lên tiếng quấy rầy mà đi tới bàn làm việc, bắt đầu tập trung vào công việc phức tạp.

Chừng mười phút sau, hình như Kiều Mục nói mớ một câu, sau đó cơ thể khẽ run lên, miệng lẩm bẩm: "Chú Hai ôm nào..."

Vì thế, cậu tư Tần đang kí tên bỗng khựng lại.

Anh nhìn Kiều Mục bằng ánh mắt sâu xa, trong đôi mắt hơi híp lại ẩn giấu vẻ suy tư.

Mấy giây sau, Kiều Mục tỉnh lại!

Anh ta vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu, từ từ mở mắt, bên khóe môi mỏng vẫn còn vương nụ cười.

"Tỉnh rồi sao?" Giọng đàn ông từ xa vọng tới, Kiều Mục mơ màng đáp một tiếng "ừ" nhưng ngay sau đó bỗng cảm thấy sai sai.

Anh ta thả cánh tay đang khoanh trước ⓝ🌀ự●𝐜 xuống rồi đưa hai tay xoa mặt, vừa nghiêng đầu đã nhìn thấy Tần Bách Duật đang ung dung nhìn mình.

Kiều Mục mờ mịt: "Cậu tới lúc nào thế?"

Đối phương chỉ nhìn anh ta không đáp, sau đó tiếp tục kí tên, đồng thời cất tiếng hỏi: "Đến giờ anh Cả vẫn chưa biết chuyện của anh và Lăng Tử Hoan sao?"

"Chắc là chưa!" Ánh mắt Kiều Mục lóe lên dao động, lập tức nói lảng sang chuyện khác: "Anh đã mang hợp đồng sơ bộ đến rồi, cậu xem trước đi rồi cho ý kiến! Anh chưa viết tiền thù lao của cậu đâu, cậu muốn bao nhiêu thì tự ra giá!"

Kiều Mục vừa nói vừa đứng dậy cầm tài liệu đi đến bàn giám đốc, còn nhân tiện vươn vai.

Tần Bách Duật kí tên xong, đóng tài liệu lại, sau đó nhận tài liệu Kiều Mục đưa cho.

Anh dò xét đối phương: "Sau này Kiều thị

Entertainment định lấn sân sang lĩnh vực show truyền hình thực tế à?"

Bấy giờ Kiều Mục đang nghiêng người dựa vào cửa sổ sát đất phía sau, nghe Tần Bách Duật hỏi vậy, anh ta trả lời: "Mấy năm nay show truyền hình thực tế rất phát triển, nhân lúc còn sớm Kiều thị cũng dự định kiếm lời!"

Chương (1-2252)