Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 071

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 071
Tô tiểu gia là nữ sinh (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên cùng Kỷ Diễn vượt qua cả đời tốt đẹp.

·······

Khi Tô Yên lần nữa tỉnh lại, đã là ở trong không gian. Tiểu Hoa thanh âm

"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, thêm 7 điểm giá trị, ký chủ, chị muốn thêm ở đâu?"

Tô Yên nghĩ nghĩ,

"Giá trị thể lực thêm 4, dung lượng não thêm 3."

"Leng keng, ký chủ trước mặt chị là bảng số liệu

【dung lượng não 】: 18

【giá trị thể lực】: 25

Sau đó Tiểu Hoa nói

"Ký chủ, giá trị thể lực của chị đã vượt qua thể lực của người bình thường."

Tô Yên gật gật đầu

"Ân"

Sau khi đồng ý, cô nói

"Bắt đầu vị diện tiếp theo đi."

"Dạ, ký chủ"

Vị diện truyền tống ·······.

Tô Yên là bị một trận thanh âm ầm ĩ đánh thức.

Cô mở to mắt, phát hiện mình đang ở địa phương tứ chi hài cốt bay loạn. Bên người là hai thi thể đã chết.

Tiểu Hoa ra tiếng

"Ký chủ, tình huống nguy hiểm, em không thể truyền tống ký ức bây giờ, chị cẩn thận, hiện tại chị là nữ giả nam trang nha~."

Tiểu Hoa thanh âm vừa ra, ầm một tiếng, lại có một người bị gạt ngã ở trước mặt cô, chết ngay lập tức.

Mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập. Mà một người đàn ông có bộ mặt hung thần sát ác, mặc quần đen cùng áo thun trắng, trong tay cầm một cây đao.

Khi hắn nhìn thấy Tô Yên, liền sửng sốt, giây tiếp theo, trên mặt lộ ra ý cười dữ tợn.

"Ha, Tô tiểu gia, ngài trốn ở nơi này a."

Tô Yên nghe, nửa ngày sau, phối hợp gật gật đầu

"Ừ"

Tên kia sửng sốt, sau đó nâng lên khảm đao, cười

"Ngại quá, mày hôm nay, chết ở nơi này rồi."

Nói xong, nâng lên khảm đao, bổ tới chỗ Tô Yên.

Phản ứng Tô Yên là......

Cho nên, nơi này giết người là không vi phạm pháp luật??

Nghĩ đến đây, cô đứng dậy, đoạt đao từ tay người chết bên cạnh. Đứng dậy, hai thanh khảm đao va vào nhau. Giây tiếp theo, Tô Yên nghiêng người một cái, nháy mắt xoay người, không biết từ khi nào trong tay có nhiều thêm một con dao gọt hoa quả.

Phập! Thọc vào trong thân thể người kia.

Một kích mất mạng.

Tô Yên cứ như vậy nhìn người kia ngã trên mặt đất. Không có dao động phập phồng gì.

Cô đảo mắt qua, nơi này như là đang tiến hành hỗn chiến giữa hai thế lực. Mùi máu tươi nồng đậm che trời lấp đất, làm người buồn nôn.

Lúc này, ở phía sau cô, truyền đến một tiếng cười nhẹ nhàng nhợt nhạt chọc người. Ý cười kia, không có tính công kích gì, chỉ là cảm thấy thú vị. Ở địa phương giết đỏ cả mắt này có vẻ không hợp nhau.

Cô xoay người, liền thấy được một người con trai. Cánh tay hắn giống như bị thương.

Hắn dựa vào khung cửa bên cạnh. Bên chân có một cây đao, không phải rất dài, nhưng mà mắt thường có thể thấy được, rất sắc bén.

Bên cạnh có vô số thi thể, toàn bộ nơi này, chỗ hắn chính là chết nhiều người nhất.

Người nọ mặc một cái áo thun màu đen, quần cũng màu đen, mặt trên không biết là máu hay là mồ hôi, cơ hồ là ướt đẫm.

Khuôn mặt tinh xảo, một đôi phượng nhãn nhẹ nhàng nhìn lên, hắn đang cười, nhìn qua vô hại lại lười biếng. Tư thái như vậy, cho dù là ở địa phương hỗn loạn như vậy, chỉ cần liếc mắt một cái là bị hấp dẫn đi.

Cơ hồ là trong nháy mắt khi Tô Yên quay đầu lại, trong đầu Tiểu Hoa thanh âm vang lên

"Ký chủ, hắn là nam chủ ~~ Túc Cửu Từ."

Ánh mắt Tô Yên nhìn hắn, lực chú ý dừng ở trên cánh tay bị thương kia.

Lúc này, bên cạnh lại lần nữa truyền đến tiếng la

"Ở đằng kia! Túc Cửu Từ ở đằng kia!!"

Vừa nói xong đã có sáu người chạy đến, đều là bộ dáng kia hung thần ác sát mắt mang sát khí, chính là muốn đẩy Túc Cửu Từ vào chỗ chết.

"Chịu chết đi!"

Chỉ nghe trong sáu người kia có một người rống giận.

*****

Edit: Tinh Niệm

Nói xong liền chém tới hướng tới Túc Cửu Từ.

Túc Cửu Từ đứng lên, cổ tay chuyển động, đao dài sắc bén đang dựng bên cạnh đã nằm trong tay hắn. Sau đó là một hồi huyết chiến.

Đôi mắt hắn nhẹ nhàng híp lại, mang theo một loại cảm giác tàn nhẫn cùng áp bách. Hoàn toàn khác với bộ dáng vừa nãy ngồi ở chỗ đó ý vị trêu đùa nhìn cô.

Khi cuối cùng ba người cùng nhau vây công. Túc Cửu Từ lựa chọn chém giết hai người khác sẽ khiến bên hông chịu một đao bởi vì ba người công kích từ phương hướng khác nhau. Đây đã là lựa chọn tốt nhất để giảm tối thiểu vết thương.

Chỉ là không thấy đau đớn như trong dự cảm. Ngược lại một thân thể thoạt nhìn có chút gầy yếu đứng ở sau lưng hắn.

Phụt một tiếng, người phía sau mắt cũng không nháy một chút thọc vào ngực người kia. Giây tiếp theo, người kia ầm ầm ngã xuống.

Lần này, hai người nhìn thi thể chung quanh, lại có một chút an tĩnh.

Túc Cửu Từ mày nhíu một cái, có chút kinh ngạc, có chút thú vị.

Hắn quay đầu, cỗ tàn nhẫn trên mặt mày, ngay khi người cuối cùng ngã xuống, đã tiêu tán sạch sẽ.

Tô Yên xoay người, không để ý tới ánh mắt hắn nghiền ngẫm, chỉ nhìn miệng vết thương đang đổ máu kia.

Ra tiếng

"Miệng vết thương của anh còn đang chảy máu, sẽ nhiễm trùng đó."

Cô nghĩ, mình hiện tại không thể nào thục nữ được, hơn nữa cũng không thân với hắn, nếu mình động thủ khả năng sẽ có vẻ kỳ quái.

Liền lên tiếng nhắc nhở một câu.

Ngược lại, chỉ thấy ánh mắt Túc Cửu Từ càng đậm ý thú vị.

Hắn yết hầu lăn lộn, phát ra một thanh âm, môi mỏng nhẹ nhàng nhếch lên, có vẻ có chút chọc người.

"Đồn rằng, Tô tiểu gia Hồng Bang, vô tài bất dụng. Hiện giờ xem ra, tôi lại cảm thấy, lời đồn đãi rất hại người nha."

Nghe hắn nói xong, Tô Yên phản ứng thứ nhất là, hắn biết mình.

Ân, vậy... băng vết thương cho hắn hẳn là sẽ không có vẻ quá quái dị.

Nghĩ xong bèn cúi đầu, xé xuống một góc áo sơ mi, sau đó ý bảo hắn

"Nâng cánh tay lên."

Túc Cửu Từ trầm mặc.

Nửa ngày, ý cười gia tăng, hắn không hề đánh giá Tô Yên, thành thành thật thật đưa bàn tay bị thương qua.

Nhàn nhã, thực lười biếng.

Sau đó, duỗi tay, dùng cánh tay khác dừng ở trên vai Tô Yên.

"Ý tốt của Tô tiểu gia, không dám từ chối."

Nhìn như không hề có tính công kích, nhưng nếu Tô Yên thật sự làm cái gì, một giây có thể vặn gãy cổ cô.

Tô Yên cầm mảnh vải kia bọc lấy miệng vết thương của hắn. Khi cô băng bó xong cho Túc Cửu Từ, trong đầu cô hiện lên một cái ý tưởng.

Ừm?

Tại sao mình lại muốn bọc vết thương lại cho hắn đây?

Vấn đề này, cô không suy nghĩ ra.

Chỉ có thể cho rằng mỗi vị diện, hắn mỗi lần vừa giận, liền bắt đầu tự ngược, nơi này bị thương một chút, chỗ đó bị thương một chút. Làm cho công phu băng bó thượng thừa của cô, cũng không thể để yên khi thấy hắn bị thương.

Chờ đến lúc băng bó xong cho hắn.

Cô thu tay lại.

Túc Cửu Từ cứ như vậy nhìn cô, tựa hồ cũng không để ý vết thương kia. Ngược lại là càng để ý cô hơn.

Mặt khác, thanh âm kêu đánh kêu giết một bên dần dần càng ngày càng nhỏ.

Một lúc sau, nghe được có người ra tiếng

"Người còn sống, tập hợp!!"

Túc Cửu Từ ý cười nhợt nhạt, duỗi tay vỗ vỗ bả vai Tô Yên

"Chúng ta sẽ còn gặp lại, cậu cho tôi kinh hỉ lớn như vậy nên tôi hẳn phải cẩn thận nhận thức lại rồi."

Nói xong, trong tay hắn kéo trường đao, xoay người đi đến một phương hướng khác. Rất nhanh, hắn biến mất ở trong bóng đêm.

Tô Yên vẫn đứng ở chỗ đó, cô hiện tại không có ký ức, cũng không biết.... mình rốt cuộc là thuộc đám người nào.

*****

Edit:Tinh Niệm

Nếu như ở bên phía đám người bị đuổi giết kia, chính mình nếu đi qua khẳng định thực thảm thiết.

Còn nữa, nghe xưng hô vừa nãy. Hồng Bang, Tô tiểu gia. Thân phận nguyên thân hình như rất lợi hại. Đang nghĩ ngợi tới đây, liền thấy có người vừa kêu vừa tìm kiếm

"Tô tiểu gia?!

"Tô Yên!!"

Tìm, tìm, liếc mắt một cái thấy được Tô Yên. Vội vàng chạy tới. Người nọ lau mồ hôi trên đầu

"Tiểu gia, mau qua bên kia đi, đại ca đang tìm cậu."

Tô Yên nghe, không giống như là kẻ thù.

Sau đó gật đầu

"Được"

Đồng ý xong liền đi theo người kia.

Đi vào một chỗ được cây đuốc chiếu rọi tỏa sáng.

Sau đó, liền nhìn thấy một nam tử mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, thân hình cao lớn, trên người có vài chỗ bị thương, nhưng là cũng bất chấp, vẫn luôn chờ đợi cái gì. Cho đến nhìn đến Tô Yên xuất hiện ở hắn trước mặt, nam tử trước mắt sáng ngời.

Tâm trạng khẩn trương rốt cuộc thả lỏng lại, cau mày

"Tô Yên! Cậu Chạy đi đâu vậy? Anh không phải nói muốn cậu đi theo anh, không được chạy loạn sao??"

Tô Yên không nói chuyện, vẫn luôn đứng ở chỗ đó.

Cả ngày sau, lực chú ý nam tử kia lại lần nữa chuyển tới sự tình nơi này

"Lưu lại những người này, dọn dẹp một chút, chuyện còn lại, chờ ngày mai thấy nhị đệ lại nói."

Người nọ thanh âm thô cuồng rơi xuống, những người còn lại cũng sôi nổi gật đầu

"Vâng, bang chủ!"

"Được, bang chủ!"

Tô Yên con ngươi nhìn bốn phía. Như là một cái tứ hợp viện rất lớn. Chỉ là tứ hợp viện này, có chút đơn sơ, khắp nơi rách nát.

Đây là chỗ nào?

Không giống thế kỷ 21 lắm. Càng không phải cổ đại.

Nghĩ xong, liền nghe được bang chủ ra tiếng

"Thất thần làm gì? Còn không đi?"

Tô Yên ngẩng đầu lên, mới đuổi kịp bước chân người kia đi ra ngoài. Đi đến bên ngoài, một chiếc xe chạy đến. Xe hình thức cổ xưa.

Tô Yên nhìn tất cả. Kiểu áo Tôn Trung Sơn, tứ hợp viện, không có di động.

Ngồi vào trong xe. Cô không suy nghĩ được quá nhiều, bởi vì bang chủ ngồi ở bên cạnh cô.

Chỉ thấy hắn lau mặt một phen, thở dài.

"Hai ta trở về, sợ là bị Tô Nam mắng chết."

Tô Yên nhìn hắn, vẫn trầm mặc.

Sau đó, cái này tên này cũng không biết nghĩ tới cái gì cười ha ha lên

"Muốn nói tên Túc Cửu Từ này cũng thật là nhân vật lợi hại, chúng ta cùng Tào gia liên thủ, thế nhưng cũng không giết chết hắn. Quả nhiên, nhân tài mới xuất hiện, có chút tài năng."

Túc Cửu Từ....

Ách, nguyên lai là đi giết hắn. Trách không được, lúc chính mình giúp hắn băng bó, biểu tình hắn có chút kì lạ.

Bang chủ tựa hồ cũng không cần Tô Yên trả lời, hắn chỉ là tự mình cảm thán mà thôi. Đợi hắn nói thật lâu sau, phát hiện Tô Yên một câu cũng không có xen mồm.

Lần này nghiêng đầu nhìn Tô Yên. Thấy cô nãy giờ không nói gì, biểu tình khẩn trương lên

"Em sẽ không bị thương chứ?"

Tô Yên ngẩng đầu, nhìn hắn, sau đó lắc đầu

"Không có."

Hắn nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt nhìn về phía Tô Yên mang theo ý xin lỗi

"Tam muội, bắt em luôn giả trang con trai, là đại ca không tốt. Nhưng mà, đại ca cùng nhị ca không có yêu cầu gì, chỉ muốn em sống tốt."

Tô Yên nghe gật gật đầu.

"Ân, em hiểu."

Người nọ trong mắt có một tia thả lỏng, nhẹ nhàng thở ra

"Em hiểu rõ là tốt rồi."

Đi vào một khu điền trạch trước mặt, xe dừng lại. Xuống xe, đi vào bên trong.

Đi vào sân, liền nghe được hộ vệ canh cửa đồng thời ra tiếng

"Bang chủ"

Người nọ xua xua tay, ý bảo Tô Yên đi theo

"Đã trễ thế này, đi ngủ đi. Có chuyện gì chờ ngày mai nhị ca em trở về lại nói."

*****

Edit: Tinh Niệm

"Được"

Tô Yên đồng ý, lúc này Tiểu Hoa kịp thời ra tiếng

"Ký chủ, chị đi bên phải, xuyên qua lối đi nhỏ, đến hậu viện, khuê phòng của chị ở bên kia."

Nghe Tiểu Hoa chỉ thị, Tô Yên quẹo vào bên trong.

Chờ đi vào phòng, cô ngồi ở trên giường.

"Truyền ký ức cho ta đi."

"Leng keng, đang truyền tống ký ức."

Đây là một thời đại hư cấu. Giống như là thời dân quốc, nhưng lại không có trong lịch sử.

Ở thời đại này, chiến loạn rất nhiều, mỗi phe quân phiệt* chiếm cứ một vùng.

* Quân phiệt là (Tình trạng quân nhân) dựa vào lực lượng quân đội cậy thế lực chiếm quyền binh trong nước đàn áp dân thường.

Nguyên thân hiện tại sống ở địa phương gọi là Diệp thành. Đây là nơi hỗn loạn nhất, bên ngoài quân phiệt đều không muốn nhúng tay tới nơi này.

Sống mái với nhau, tranh đoạt, hỗn loạn, sống một ngày tính một ngày, đại khái chính là cách sinh tồn tại đây.

Sau khi hỗn loạn thật lâu, dần dần có người bắt đầu muốn thành lập trật tự ở chỗ này. Thậm chí có một đoạn thời gian cơ hồ chiếm cứ toàn bộ Diệp thành. Chính là Tào gia.

Dù hiện giờ Diệp thành lại lần nữa hỗn loạn, chia năm xẻ bảy, vô số bang phái nhỏ ngư long hỗn tạp, nhưng mà vô luận làm cái gì cũng đều kính Tào gia ba phần.

Mà trừ bỏ Tào gia, thế lực lớn thứ 2, chính là Hồng Bang. Người dẫn đầu Hồng Bang tên Tô Giang, oai phong mạnh mẽ. Chính là người vừa mới đem Tô Yên trở về, cũng là anh trai ruột của Tô Yên.

Ở trong Hồng Bang, chân chính bày mưu tính kế, đều không phải là Tô Giang, mà là Tô Nam. Anh trai thứ hai của Tô Yên.

Tô Giang thiện dũng, Tô Nam mưu trí. Hiện giờ Hồng Bang hết thảy, hoàn toàn có thể nói là hai người một tay duy trì.

Đến nỗi nguyên thân... , bởi vì trong thời loạn thế, thân phận nữ nhi thật sự là có rất nhiều nguy hiểm. Đặc biệt là hiện tại Hồng Bang như mặt trời ban trưa, khó tránh khỏi việc bị người bắt lấy áp chế.

Thế cho nên nguyên thân giả trang nam nhi. Nguyên thân dáng người cao gầy, tầm 1m7. Ngày thường nói không nhiều lắm, sạch sẽ trắng nõn. Nhiều năm như vậy, ai sẽ nghi ngờ tô tiểu tam gia là nam hay là nữ?

Chính là tô tiểu tam gia này, thật sự là quá yếu đuối. Thấy chút máu liền sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, đi không nổi. Một bộ dáng thư sinh mềm yếu, ở Diệp thành, người cười nhạo sau lưng không ít.

Nhưng mà trên cô có Đại ca Nhị ca tọa trấn, cũng không ai dám thật sự cùng cô lên mặt. Cho nên những năm gần đây đều bình an không có việc gì.

Vốn dĩ, trong Diệp thành cũng chỉ có Hồng Bang cùng Tào gia là hai thế lực lớn chống đỡ. Chỉ là mấy tháng trước đột nhiên Diệp thành xuất hiện một người, Túc Cửu Từ. Lấy thực lực bản thân, chọn mấy cái bang phái nhỏ, nhanh chóng mượn sức.

Vốn dĩ vừa mới bắt đầu còn không nghĩ tới sẽ có chuyện lớn gì, người bên ngoài muốn tiến vào Diệp thành chiếm chỗ tốt cũng có không ít. Nhưng mà phần lớn, đều chết trên con đường dã tâm bừng bừng muốn thống nhất Diệp thành.

Vốn tưởng rằng, tên Túc Cửu Từ cũng là một trong số đó. Lại không ngờ, ngắn ngủn ba tháng thời gian, bang phái của hắn nhanh chóng lớn mạnh như tằm ăn. Phần lớn bang phái nhỏ đều bị hắn nuốt trọn. Thậm chí, thực lực còn cùng Tào gia Hồng Bang ganh đua cao thấp.

Người ngoài đối với Túc Cửu Từ nghị luận sôi nổi. Người sống sót thoát khỏi tay hắn kể rõ, Túc Cửu Từ này giống như là rắn độc.

Ngày thường khắp nơi bôn tẩu, giống như là sẽ không xung đột với ai, nhưng một khi hắn xác định, ngươi sẽ không có cơ hội chạy thoát.

Ác độc lại âm hiểm.

Cũng vì nguyên nhân này, Tào gia cùng Hồng Bang liên hợp, muốn trước khi Túc Cửu Từ lớn mạnh phải diệt trừ hắn trước.

Không nghĩ tới, cả một buổi tối. Hồng Bang cùng Tào gia cũng cố ý muốn đối phương ăn hành. Hai bên phân cao thấp, thế cho nên vốn là hai đánh một. Kết quả thành, ba phương đánh lẫn nhau.

Cuối cùng, chết nhiều người, hao phí nhiều vật lực như vậy, thế nhưng Túc Cửu Từ vẫn chạy thoát.

*****

Edit: Tinh Niệm

Trên cơ bản, hình dáng vị diện này cô đã hiểu đại khái. Tô Yên bắt đầu tìm hiểu nguyên thân.

Nguyên thân vẫn luôn là bộ dáng nữ giả nam trang, sinh hoạt giống như con trai. Yêu thầm có lẽ có, nhưng mà nói đến tình yêu... đó là không có khả năng.

Tuy rằng như thế, nhưng cô cũng không hận Tô Giang cùng Tô Nam. Rốt cuộc những cái tình tình ái ái so sánh với mạng sống càng quan trọng hơn.

Nguyên thân vẫn luôn rất an phận, chỉ là cuối cùng, vẫn chết mất. Nửa năm sau, Tào gia dùng thủ đoạn đen tối, giết nhị ca Tô Nam. Nhị ca vừa chết, trụ cột Hồng Bang liền không có.

Ngày thường, nhìn như là đại ca che chở, kỳ thật đều là nhị ca Tô Nam bày mưu tính kế.

Rất nhanh, Hồng Bang bị huỷ diệt, đại ca bị giết, lúc sắp chết, đại ca Tô Giang quỳ trên mặt đất, cầu xin người Tào gia buông tha Tô Yên.

Hèn mọn đáng thương.

Tuy rằng Tô Yên mềm yếu, nhưng vì không lưu hậu hoạn, cũng bị giết chết.

Nghĩ xong, Tiểu Hoa ra tiếng

"Leng keng, nguyện vọng nguyên thân, muốn ký chủ bảo hộ Tô Giang Tô Nam còn sống."

Ký ức trên cơ bản đã tiếp thu toàn bộ.

Tô Yên nghĩ nghĩ, đem Tiểu Hồng từ trong không gian ra. Tiểu Hồng phi thường thích ý bộ dáng nho nhỏ của mình.

Từ khi có thể tùy ý biến to biến nhỏ, nó đã không biến trở về nguyên dạng nữa.

"Tê tê tê tê tê?"

Tô Yên, làm gì?

Tô Yên chớp chớp mắt

"Ta về sau sẽ vẫn luôn mang theo em. Ta muốn em trợ giúp."

Cô nói trắng ra, Tiểu Hồng vừa nghe, giơ giơ đầu lên.

Vẻ mặt kiêu ngạo

"Tê tê tê tê tê"

Không thành vấn đề!

Sau đó, Tô Yên lại nói

"Em muốn trở thành bộ dáng vòng tay, thì phải bất động duy trì một tư thế mới được."

Tiểu Hồng nghi hoặc

"Tê tê tê tê tê tê tê tê?"

Em nên làm như thế nào??

Tô Yên nâng tay lên, chỉ chỉ một cái bát trà nơi xa

"Em vòng ở bên trên, đừng cử động, luyện nhiều lần trong thời gian dài là được."

Tiểu Hồng phun lưỡi rắn tỏ vẻ kháng nghị

"Tê tê tê tê tê tê tê tê!"

Em là rắn, em còn sống mà!

Tô Yên gật gật đầu

"Ta biết a, cho nên mới để em quấn lên đó, ngốc trong chốc lát."

Nếu là nó chết rồi.... , thì không cần như vậy nữa.

Tiểu Hồng sau khi nghe xong Tô Yên nói, bộ dáng vốn dĩ ngẩng ngẩng đầu lập tức héo. Cuối cùng vặn vẹo thân thể, yên lặng quấn lên chén trà nào đó.

Tiểu Hoa nghi hoặc ra tiếng

"Ký chủ vì sao lại muốn Tiểu Hồng trợ giúp?"

Ở các vị diện trước đủ loại biểu hiện.

Tiểu Hồng ở trong mắt Tiểu Hoa, cơ bản cùng cấp với kéo chân sau*.

*ý gây cản trở

Với Tiểu Hoa mà nói, ký chủ là lợi hại nhất.

Tô Yên nghĩ nghĩ

"Rèn luyện Tiểu Hồng chút, để nó trở thành một con rắn lợi hại hơn."

Tiểu Hoa

"··· ách ··· ân!"

Sau khi tiếp thu tốt ký ức, Tô Yên đi ngủ sớm.

Sáng sớm hôm sau, sắc trời mới vừa sáng.

Cửa liền truyền đến thanh âm

"Thiếu gia, dậy rồi sao?"

"Ưm ···"

Tô Yên mơ màng chớp mắt.

Người hầu bên ngoài nghe được động tĩnh nói

"Thiếu gia, Tô nhị gia đã trở lại, hiện tại đang ở từ đường, nói muốn gặp ngài, muốn ngài dọn dẹp một chút rồi qua đó."

Tô Yên ngồi dậy, cả nửa ngày sau, thần sắc dần dần thanh tỉnh. Đi xuống giường, mặc quần áo rửa mặt.

Tô nhị gia, chính là Tô Nam.

Nhị ca Tô Yên.

Chờ đến khi thu thập tốt, Tô Yên đi ra ngoài.

Sau đó liền thấy được Hồng Đậu— nha đầu vẫn luôn đi theo bên người Tô Yên nhiều năm, đang đứng ở cửa.

Dù sao Tô Yên cũng là nữ nhi, ngày thường cùng một đám đại lão gia ở bên nhau khó tránh khỏi có chút không tiện.

Cho nên, Tô Nam liền tìm nha đầu khôn khéo đáng tín nhiệm hầu hạ bên người.

Hồng Đậu tự nhiên là biết thân phận nữ nhi của Tô Yên.

*****

Edit: Tinh Niệm

Tô Yên đi ra, khiến cho Hồng Đậu sửng sốt một cái chớp mắt.

Dáng người mảnh khảnh cao gầy, trên người mặc quần màu đen cùng một chiếc áo sơ mi.

Mái tóc đen ngắn mềm mại, đại khái là mới ngủ dậy, thế cho nên cả người nhìn qua có chút lười biếng.

Môi đỏ thắm, làn da trắng nõn, Tô Yên nhìn Hồng Đậu ánh mắt thực chuyên chú.

Thanh âm mềm mại

"Đi thôi"

Sau khi Hồng Đậu sửng sốt, lấy lại tinh thần liền cười

"Thiếu gia, cậu lớn lên cũng thật đẹp."

Nói xong, liền cùng Tô Yên đi đến từ đường.

Vừa đi, Hồng Đậu vừa nói

"Tô nhị gia nhìn qua thực tức giận, đến bang chủ cũng không dám nói chuyện. Thiếu gia, ngài đừng che chở bang chủ mà hãy tự tìm đường cứu mình nha."

Tô Yên nghe ngoan ngoãn gật đầu.

Tô gia ba huynh muội cảm tình thực tốt.

Cha mẹ chết sớm, lúc ấy nguyên thân còn nhỏ, nguyên thân hoàn toàn chính là do một tay Tô Giang Tô Nam nuôi lớn.

Nghĩ xong, đã đi tới cửa từ đường.

Lúc Tô Yên đi tới, còn nghe Tô Nam sắc mặt khó coi răn dạy đại ca

"Đại ca anh có nhớ, lúc em đi đã từng nói với anh, không cần lỗ mãng đối phó Túc Cửu Từ, chờ em trở lại rồi hẵng quyết định hay không?

Anh lúc ấy không phải đáp ứng sao? Vậy mà lại không thể chờ em trở lại?!"

Tô Nam mặc một thân kiểu áo Tôn Trung Sơn, trên mặt đeo mắt kính viền đen, rõ ràng là một bộ dáng thư sinh văn nhược.

Vậy mà lại là răn dạy Tô Giang cao lớn thô kệch bên cạnh đang bận rộn lo lắng gật đầu, một câu phản bác đều không có.

Trong phòng, chỉ có hai người Tô Giang cùng Tô Nam. Bởi vì Tô Giang là Hồng Bang bang chủ, mặt mũi vẫn phải có.

Tô Yên mới vừa đi vào, Tô Giang liếc mắt một cái liền nhìn thấy, vội vàng từ trên ghế đứng lên vội vã đi tới chỗ Tô Yên

"Tiểu Yên? Tới rồi, mau! nhị ca của em đã trở lại rồi đây."

Thấy Tô Yên, Tô Giang vốn dĩ nguôi giận chút, tạch một tiếng, hỏa khí lại nổi lên.

Tức đến cổ đều đỏ.

Chờ đến khi Hồng Đậu rời đi, cửa từ đường đóng lại.

Tô Giang mới mở miệng

"Tiểu Yên, đêm qua trường hợp huyết tinh như vậy, vì sao em lại đi?"

Giống như trước kia, phần lớn thời điểm, Tô Yên đều ở cùng Tô Giang và Tô Nam.

Tô Giang Tô Nam vừa đi, cái nhà này thế nào cũng không an toàn.

Nhưng nếu như gặp được loại trường hợp liều mạng này, Tô Yên đều sẽ lưu tại trong nhà.

Đao thương không có mắt cũng không phải là nói chơi.

Tô Yên vừa nghe, chớp chớp mắt,

"Em.... muốn đi xem"

Nói xong, Tô Yên cũng cảm thấy không tự tin, yên lặng cúi đầu.

Lúc tới, Hồng Đậu đã nói qua, không cần chống đối cùng nhị ca.

Hơn nữa dựa vào kinh nghiệm của nguyên thân trong quá khứ, càng là chống đối, thời gian ăn mắng càng dài.

Quả nhiên, Tô Nam đẩy mắt kính lên trên, tức tới nỗi kéo tay áo chống eo mắng.

Phải nói Tô Nam là nam nhân ôn hòa.

Đa mưu túc trí, ôn nhuận điệu thấp, dù có bị người bắt cóc hay bị địch nhân vây khốn, cũng có thể mặt không đổi sắc, từ từ nói chuyện giảng giải đạo lý.

Nhưng mà chỉ cần đụng một cái tới đại ca cùng tiểu muội hắn, cái gì ôn nhuận như ngọc, quân tử vô song, hết thảy đều biến mất.

Đại khái, cũng là quá quan tâm a.

Mà chuyện đêm qua lớn như vậy, Tô Nam chỉ trong một giây đã nôn nóng bạo tẩu.

Cũng may là phúc lớn mạng lớn, còn có thể trở lại.

Vạn nhất nếu Tào gia có kế hoạch cố ý lợi dụng sau đó phản bội giết chết đại ca cùng tiểu muội hắn ở nơi đó, hắn thật sự khóc cũng không có chỗ mà khóc.

Kỳ thật, Tô Giang từ đêm qua đã ý thức được chính mình lỗ mãng.

Nhưng mà làm cũng đã làm, lúc này ai mắng cũng không dám phản bác.

Kết quả là, hai người đứng ở trong từ đường, cứ như vậy bị lão nhị bóp eo mắng một buổi sáng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-346)