Vay nóng Tinvay

Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 070

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 070
Điện cạnh đại thần, đừng tự bế (11)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)

Siêu sale Lazada


Edit: Tinh Niệm

Hắn chậm rì rì ra tiếng

"Anh có thể tự ngủ, em có thể đi làm chuyện riêng của em."

Chỉ là thanh âm kia, nghe tới muốn bao nhiêu đau lòng thì có bấy nhiêu đau lòng, muốn bao nhiêu ủy khuất có bấy nhiêu ủy khuất.

Tô Yên liếm liếm môi, cũng nhận ra hắn là hiểu lầm.

Cô ra tiếng giải thích

"Hắn là bạn trai cũ của em, nhưng chỉ có hơn mười ngày thôi, hôn cũng chưa hôn qua. Em cùng hắn không có quan hệ gì hết."

Cô giải thích, đặc biệt là hôn cũng chưa hôn qua một câu kia, làm Kỷ Diễn giật giật lỗ tai.

Chắc là nghe lọt được.

Cô duỗi tay, lôi kéo quần áo hắn

"Anh tin tưởng em không?

Kỷ Diễn lông mi run run, chậm rãi quay qua Tô Yên, mở to mắt.

Hắn thanh âm khàn khàn

"Tô Yên yêu Hướng Trùng."

"Ừm?"

Cô sửng sốt. Kỷ Diễn ngữ điệu u oán

"Anh thấy được, em còn giữ."

Nói xong liền đem đầu chôn ở trong chăn.

Thanh âm rầu rĩ truyền ra

"Em không cần gạt anh."

Tiểu Hoa ra tiếng nhắc nhở

"A, ký chủ! Xem trong túi chị, " chứng cứ " lộ ra rồi."

Tô Yên quay đầu nhìn lại, liếc mắt một cái thấy được túi mở ra nằm ở trên bàn lộ cái hộp màu đen kia.

Đi qua nhìn, cầm lấy cái hộp kia.

Mở ra nhìn thoáng qua, lại lại lần nữa đóng nắp lại, đi đến trước mặt Kỷ Diễn.

Cô duỗi tay, kéo kéo chăn. Kỷ Diễn lộ đầu ra.

Một đôi mắt đen nhánh, nhìn Tô Yên tràn đầy ủy khuất.

"Em thích hắn."

Khi nói ba chữ này, Kỷ Diễn tay nắm chặt chăn, dùng sức đến trắng bệch.

Tô Yên ra tiếng

"Thứ này, không quan trọng."

Kỷ Diễn hơi há mồm,

"Em, em vẫn luôn lưu giữ."

Cô nghe, dừng một chút, vội vàng đem hộp ném vào thùng rác bên cạnh.

Không khí an tĩnh lại, Tô Yên cũng trầm mặc.

Kỷ Diễn buông mặt mày, cũng không nói lời nào.

Cho đến khi Tô Yên rốt cuộc ra tiếng, cô thực nghiêm túc

"Khi em học cao trung, có lẽ đã từng có hảo cảm với hắn, nhưng khẳng định không phải thích.

Em chỉ thích một người là anh.

Em đi gặp hắn chỉ là muốn cùng hắn cắt đứt quan hệ."

Kỷ Diễn tựa hồ nghe lọt tai.

Thanh âm cũng vững vàng rất nhiều.

Sau đó, hắn chậm rì rì,

"Anh có bệnh, em nếu quả thật chỉ là thương hại anh, anh sẽ rất khổ sở."

Cô nghe, im lặng thật lâu.

Im lặng đến khi Kỷ Diễn ngẩng đầu nhìn cô.

Cô mới nói

"Em thích anh, không có liên quan tới bệnh của anh."

Tô Yên nói rất dễ dàng làm người tin tưởng.

Mỗi một chữ cô nói đều là chân thật, đều thực nghiêm túc.

Chỉ cần cô nói, hắn sẽ tin.

Kỷ Diễn sắc mặt rốt cuộc dần dần chuyển biến tốt đẹp.

Tô Yên dừng trong chốc lát. Nhớ tới lời nói vừa nãy của Kỷ Diễn.

Hắn vừa mới nói cô vẫn luôn lưu giữ.

Chứng tỏ hắn đã sớm biết cái hộp này ở trong tay cô.

Nghĩ vậy, cô ra tiếng dò hỏi

"Lúc trước anh thấy qua cái hộp này?"

Kỷ Diễn thân thể cứng đờ.

Sau đó chậm rãi gật đầu.

"Khi nào?"

"Ngày đó, lúc em đuổi anh đi."

Mỗi lần nói ngày rời đi đó, trong lòng Kỷ Diễn luôn cho rằng chính là Tô Yên đuổi hắn đi.

Cho nên nhắc tới đều là mất mát.

Tô Yên nghĩ, cô thật sự là quên xử lý, chỉ nhớ rõ hoàn thành nhiệm vụ.

Ngày đó, trách không được Kỷ Diễn giận dỗi.

Hóa ra là thấy được cái này.

Cô làm sao sẽ nghĩ đến việc cái hộp này lại gây ra nhiều sự tình thế này chứ.

Sau đó, lại nghe Kỷ Diễn thanh âm bất an lại khổ sở

"Em không có, tặng quà cho anh."

Tô Yên nuốt một chút nước miếng.

"Ừm...."

Tuy rằng cô đã hóa giải hiểu lầm.

Nhưng mà tự dưng Tô Yên cảm thấy người này sẽ còn giận dỗi làm màu thật lâu thật lâu a.

Hơn nữa, hiện tại cô không có đồ vật có thể tặng.

Nghĩ tới đây, thanh âm Tiểu Hoa vang lên.

*****

Edit: Tinh Niệm

"Ký chủ, chị có thể đem chính mình tặng cho hắn nha ~~"

Tiểu Hoa đối với ký chủ cùng nam chủ ở cái vị diện này tiến trình thuần khiết như vậy, thật sự là sắp nhìn không được.

Tô Yên trong mắt sáng ngời. Cô tiến đến trước mặt Kỷ Diễn, nhỏ giọng nói

"Em đem chính mình tặng cho anh, có được hay không?"

Cô nói thực nghiêm túc, ánh mắt thuần tịnh.

Kỷ Diễn lại là sửng sốt một lúc lâu, xoát một chút, lỗ tai hồng thấu.

Nhưng, hắn lúc này đây không có trốn. Tuy rằng vẫn thực thẹn thùng, lại rất kiên định gật đầu

"Ân"

Cô nói cô muốn đem chính mình cho hắn.

Hắn đương nhiên muốn! Bất luận như thế nào cũng đều muốn.

Nhờ những lời này của cô, tâm tình khổ sở vì chiếc vòng kia, rốt cuộc bình phục.

Tô Yên đi tới cửa, đem cửa phòng đóng lại.

Sau đó cởi áo ngoài, nằm lên giường.

Cô nhắm mắt lại, cảm thấy chính mình hẳn là nên điều chỉnh tâm tình.

Kỷ Diễn không muốn ngủ.

Nhưng mà, nếu là ôm Tô Yên ngủ. Thì hắn nguyện ý.

Kết quả là, hai người này ngủ tới buổi chiều.

Tô Yên tỉnh lại, nhìn thấy Kỷ Diễn đang nhìn cô.

Hắn không nói gì, nhưng mà lúc nhìn Tô Yên, thật chuyên chú, thật nghiêm túc.

Phảng phất cứ nhìn như vậy, là có thể cùng nhau tới bạch đầu giai lão.

Kỷ Diễn thò qua, nhẹ nhàng hôn cô.

Vốn dĩ, chỉ là một cái hôn.

Nhưng là lúc sau, tựa hồ có điểm không dừng được.

Càng ngày càng kịch liệt, củi khô bốc lửa.

Hơi thở ái muội dần dần lan tỏa.

Quần áo, bệnh phục bị ném đầy đất. Tô Yên ôm hắn, thanh âm mềm mại lại nghiêm túc

"Em đem chính mình toàn bộ đều cho anh, vô luận anh biến thành bộ dáng gì, em đều chấp nhận."

Kỷ Diễn đè nặng Tô Yên, gân xanh nổi lên, đôi mắt phiếm đỏ.

Bọn họ đều nói, đối với "việc yêu", mỗi người đàn ông đều là thiên tài không thầy dạy cũng hiểu.

Vốn dĩ, Tiểu Hoa còn lo lắng, chính mình vị nam chủ tiểu khả ái này, ngây thơ như vậy, có thể hiểu hay không?

Tuy nhiên, lo lắng này đều là dư thừa.

Chỉ là vị tiểu khả ái này, thân thể còn chưa khôi phục, thế cho nên chưa đã thèm, xong hai lần, mới ôm Tô Yên thành thành thật thật ngủ.

Trước khi Tô Yên mơ mơ màng màng ngủ, nghe được trong đầu một thanh âm

"Leng keng, viên sao thứ ba đã sáng, chúc mừng ký chủ sắp hoàn thành nhiệm vụ, nhưng mà, chị còn chưa thực hiện nguyện vọng của nguyên thân, chớ quên nha~~."

Nói xong, Tiểu Hoa liền ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Từ sau đêm nay. Giữa Tô Yên cùng Kỷ Diễn có thứ gì đó thay đổi.

Nên nói như thế nào đây?

Đối với người khác mà nói, chỉ cần hai người ở cùng trong một không gian là đã rải cẩu lương. Chẳng cần nói gì.

Hai người chỉ cần nhìn nhau.

Không khí phảng phất ngọt sắp tích ra mật.

Mà Kỷ Diễn lấy tốc độ chóng mặt bình phục lại.

Bệnh trầm cảm cùng với bệnh ảo giác đau, tựa hồ cũng dần dần chuyển biến tốt đẹp.

Từ vừa mới bắt đầu chạm vào một cái liền giống như vô số thanh đao tử cắt thịt.

Đến bây giờ chỉ là thoáng có chút đau.

Mà từ trước đến nay không muốn cùng người khác nói chuyện, chỉ sống ở thế giới của chính mình.

Hiện giờ nhìn thấy lão gia tử, cũng sẽ gọi một tiếng ông nội.

Bệnh trầm cảm nghiêm trọng của hắn cũng dần dần khôi phục.

Bệnh tự kỷ cũng yếu bớt.

Hết thảy đều phát triển theo triều hướng tốt.

Chỉ là.... , cái tình huống này chỉ giới hạn khi có mặt Tô Yên.

Nếu Tô Yên không ở bên người hắn, hắn như cũ không nói lời nào, càng không thích để cho người khác chạm vào mình.

Trước kia, tất cả mọi người cho rằng một loạt phản ứng của Kỷ Diễn đều là do sinh bệnh.

Nhưng mà khi chứng bệnh chậm rãi chuyển biến tốt đẹp.

Hắn đã sớm hình thành thói quen sinh hoạt như vậy.

*****

Edit: Tinh Niệm

Ở trong thế giới của Kỷ Diễn, hắn không thích người khác đặt chân hắn vào chỗ của hắn, không thích cùng người lạ giao lưu, càng không thích cùng người khác có tiếp xúc da thịt.

Đương nhiên, Tô Yên là bị hắn quy hoạch ở trong địa phận của mình.

Tô Yên là của hắn, không phải người khác.

Mỗi tuần Tô Yên đều sẽ phát sóng trực tiếp ba ngày.

Trải qua thời gian dài luyện tập, kỹ năng chơi trò chơi của cô tuy rằng không có xuất hiện kỳ tích thiên tài.

Nhưng là so với lúc mới bắt đầu đã tốt hơn rất nhiều.

Hơn nữa, có thêm Kỷ Diễn. Cô luôn thẳng một đường tới đích.

Rốt cuộc, bởi vì cô mỗi ngày phát sóng trực tiếp mang theo "đại thần" (Kỷ Diễn), dẫn tới ủng hộ, cũng có người bất mãn nhìn Tô Yên không thuận mắt.

"Ta khinh, thật không biết xấu hổ a, cô như vậy phát sóng trực tiếp còn có cái gì vui? Còn không phải dựa vào Z?"

"【 Yên Hỏa 】, cô dám cùng tôi đơn đấu một phen hay không?"

"Kỹ thuật gà như vậy còn không biết xấu hổ phát sóng trực tiếp? Thật là hết chỗ nói rồi."

Tô Yên yên lặng nhìn về phía người bên cạnh, sau đó hỏi

"Bọn họ nói muốn em đơn độc chơi một ván."

Kỷ Diễn tay cầm con chuột giật mình, sau đó chậm rì rì nói

"Có thể, trừ khi bọn hắn chết hết."

Tô Yên cũng không cần nhất định phải cùng Kỷ Diễn chơi.

Phải nói, mỗi lần Tô Yên vừa online, Kỷ Diễn liền mắt trông mong chờ ở một bên.

Nếu Tô Yên không gọi hắn, hắn liền lộ ra bộ dáng thực ủy khuất giống như bị người vứt bỏ.

Làm cho cô cũng không có biện pháp.

Nhưng mà.... .

Tô Yên nhìn bình luận, nửa ngày sau.

Cô nói với camera thực nghiêm túc

"Tôi cảm thấy mọi người nói rất đúng, cho nên hôm nay là một lần phát sóng trực tiếp cuối cùng."

Tô Yên giọng nói vừa dứt, bên trong một mảnh tiếng kêu rên.

"A a a a, Yên Hỏa, không cần a!"

"Không cần, không cần!! Yên Hỏa!! Cầu ngươi!"

"Yên Hỏa!! Ta còn trông cậy vào ở chỗ cô ngẫu nhiên thưởng thức nam thần đâu!! cô như thế nào lại dừng live stream??"

Từng đợt bình luận thay phiên nổi lên.

Tô Yên không giải thích.

Chỉ là cầm quả nho bên cạnh ăn một cái.

Cô nhận thấy được ánh mắt Kỷ Diễn nhìn qua.

Cô ra tiếng

"Muốn ăn?"

Kỷ Diễn không nói chuyện.

Chờ đến khi Tô Yên lại lần nữa cầm lấy một quả nho, Kỷ Diễn chậm rì rì từ bên cạnh ghế đứng lên.

Đi đến trước mặt cô.

Cúi đầu ăn quả nho kia trên tay cô.

Một bên ăn, Kỷ Diễn cầm tay Tô Yên, cái gì cũng chưa nói, chỉ là nắm thật chặt.

Năm giây Kỷ Diễn xuất hiện ăn quả nho, chờ đến một giờ sau khi kết thúc live steam.

Hot search thứ nhất.

"Z ăn quả nho "

Hot search thứ hai

"【 Yên Hỏa 】 đại thần Z mờ ám "

Tuy rằng bọn họ thực không muốn thừa nhận, nhưng mà hiện tại xem ra, thực hiển nhiên.

Z cùng 【 Yên Hỏa 】 yêu nhau.

Trên mạng tức khắc một tảng lớn fans thất tình.

Lại bởi vì 【 Yên Hỏa 】 trước đó vài ngày có tai tiếng làm cho cô ở trong bình luận không mấy tốt đẹp.

Đối với tình yêu này, chúc phúc cùng không xem trọng hiện ra hai thái cực rõ ràng.

Sau đó, lại ở trên mạng nghị luận đầy trời.

Tô Yên cùng Kỷ Diễn bên này.... không ảnh hưởng gì.

Mỗ một ngày, Tiểu Hoa nhắc nhở Tô Yên

"Ký chủ, cái sổ nhật ký kia ***"

Tô Yên mới bừng tỉnh nhớ tới.

Lúc này, Tiểu Hoa lại lại lần nữa nhắc nhở

"Ký chủ, căn cứ thời gian của nguyên chủ, chính là tại mấy ngày này, sổ nhật ký bị bạn gái đương nhiệm của Hướng Trùng tên Trương Tiểu Nhã tung lên trên mạng."

Nhưng mà.... , so với cái kia.

Cô còn có một chuyện khác phải làm.

Cô cùng Kỷ Diễn nói hai câu, muốn ra cửa.

Vốn dĩ, Kỷ Diễn muốn đi theo cô.

Cô thực nghiêm túc nói với hắn

"Không phải anh vẫn luôn nói em chưa từng tặng quà cho anh?"

Kỷ Diễn nghe, ánh mắt lập tức sáng lên.

*****

Edit: Tinh Niệm

Tô Yên nhắc chuyện lần trước, lại nói tiếp

"Em đi ra ngoài mua quà tặng anh."

Kết quả là, Kỷ Diễn không còn dùng ánh mắt bị vứt bỏ nhìn cô như ngày trước.

Trái lại bộ dáng rất muốn cô nhanh chóng ra ngoài đi mua đồ.

Cô đi xuống dưới tầng. Liền nghe được tiếng khóc của nữ sinh

"Ông, cháu, cháu không phải cố ý, nhưng, Tô Yên xác thật không tốt, trong trường học đều nói rõ như vậy."

Lão gia tử ngồi ở chỗ đó, sắc mặt không có gì biến hóa, nhưng ánh mắt lại vẫn có chút không hài lòng.

Giống như là cô gái này nói gì cũng không có tác dụng.

Lão gia tử thanh âm tang thương

"Tiểu Nhã, cháu không nói với ta, Hướng Trùng kia hiện tại là bạn trai của cháu."

Trương Tiểu Nhã vừa nghe, tiếng khóc càng lớn hơn nữa, nhưng mà nhiều hơn chính là sợ.

Trương Tiểu Nhã cùng Kỷ gia có chút quan hệ. Nhắc đến bối phận, là thân thích phương xa.

Bởi vì ông nội Trương Tiểu Nhã từng ở dưới trướng lão gia tử, cho nên Trương Tiểu Nhã trước kia cũng thường xuyên đi theo ông nội tới kỷ gia.

Chỉ là từ sau khi ông Trương Tiểu Nhã chết, cũng không mấy lui tới Kỷ gia nữa.

Ngẫu nhiên một lần tới Kỷ gia, nghe thấy lão gia tử hỏi việc Tô Yên.

Còn nói, Tô Yên cùng Kỷ Diễn yêu nhau.

Lúc nói, lão gia tử trên mặt tươi cười tràn đầy nếp nhăn, thật cao hứng.

Trương Tiểu Nhã biết Kỷ Diễn, cũng biết hắn chính là Z thần nổi tiếng trên internet.

Nhưng mà cô ta biết thực lực Kỷ gia, đương nhiên sẽ không tùy tiện nói bậy.

Cô ta cũng là một chủ bá trò chơi.

Nhưng mà vẫn luôn không nổi tiếng.

Trên mạng, Tô Yên nhờ Kỷ Diễn mà hot lên.

Cô ta hận đến tức giận bất bình, đặc biệt là lão gia tử còn không quen biết Tô Yên, bộ dáng cũng đã cao hứng nhường này rồi.

Rốt cuộc không nhịn được nội tâm ghen ghét.

Thêm mắm thêm muối đem chuyện mình biết nói một lần.

Vốn dĩ lão gia tử cười vui vẻ, sắc mặt càng ngày càng khó coi.

Lão gia tử kinh nghiệm sa trường, tự nhiên cũng sẽ không toàn tin cô ta.

Khẳng định sẽ điều tra.

Nhưng mà, Tô Yên cùng Hướng Trùng yêu nhau là thật, cô ta chỉ thêm mắm thêm muối mà thôi.

Cô ta không ngờ tới chính là, qua lâu như vậy.

Lão gia tử thế nhưng còn nhớ, thậm chí tự mình phái người tới mời, giáp mặt trách cứ mình.

Nhưng mà, cô ta mới từ trong tay Hướng Trùng lấy được thứ tốt.

Nghĩ đến đây, Trương Tiểu Nhã tiếp tục diễn kịch.

Một bên khóc một bên gạt lệ

"Ông, Tô Yên kia là thật sự thực thích Hướng Trùng, đến bây giờ còn đối với Hướng Trùng nhớ mãi không quên.

Thậm chí trước đó vài ngày cô ta còn đi đến nhà anh ấy."

Mà Tô Yên từ cầu thang đi xuống, vừa vặn nghe được chuyện này.

Tiểu Hoa ngay lập tức nhận ra nữ nhân này là ai

"Ể? Đây chính là Trương Tiểu Nhã đi?"

Chính là nữ nhân cười nhạo đem sổ nhật ký của nguyên thân phát ở trên mạng.

Tô Yên đi xem Trương Tiểu Nhã.

Cô ta bộ dáng nhỏ xinh tinh xảo.

Nhưng không nghĩ ra, lúc làm chuyện xấu, đặc biệt lợi hại.

Tô Yên đi đến chân cầu thang.

Lão gia tử cũng đã nhận ra có người đi xuống.

Vừa quay đầu lại xem, không nghĩ tới là Tô Yên.

Tức khắc, lão gia tử cảm giác chính mình điều tra người ta thì bị người bắt lấy.

Ông ho khan một tiếng, chống quải trượng đứng dậy.

Cái gì cũng chưa nói, chỉ là đi đường vòng, được người bên cạnh đỡ từ một bên đi lên lầu.

Lúc này đối mặt Tô Yên ông cũng không biết phải nói gì.

Vẫn là nhanh đi lên càng tốt.

Trương Tiểu Nhã nhìn về phía Tô Yên, cũng sửng sốt

. Cô ta còn chưa ra tiếng, Tô Yên ngược lại đi tới trước mặt Trương Tiểu Nhã.

*****

Edit: Tinh Niệm

Tô Yên Nói

"Cô là Trương Tiểu Nhã?"

Trương Tiểu Nhã nhìn Tô Yên, ánh mắt như làm ảo thuật, thu lại bộ dáng khóc sướt mướt vừa rồi.

"Có việc?"

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, sau đó lắc đầu

"Không có việc gì."

Cô chỉ có chút tò mò đối với Trương Tiểu Nhã này mà thôi.

Hiện giờ gặp được. Cũng chỉ như vậy thôi.

Trương Tiểu Nhã nhìn Tô Yên, dùng một loại ánh mắt trên cao nhìn xuống đánh giá trên dưới.

Cả nửa ngày sau, ra tiếng

"Cô, cùng lắm cũng chỉ như thế a."

Nói xong, Trương Tiểu Nhã đột nhiên cười

"Trách không được, Hướng Trùng sẽ đá cô, ở bên tôi."

Tô Yên chớp chớp mắt, nghi hoặc

"Vì sao?"

"Bởi vì cô ngu xuẩn."

Nói rồi Trương Tiểu Nhã che miệng thực thục nữ bật cười lên.

Cô ta mỗi một cái hành động như là được dạy dỗ qua, bộ dáng rất có lễ nghi.

Nhưng mà lời nói ra, nhất cử nhất động, đều làm người nhìn sinh ra một loại cảm giác không thoải mái.

Tiểu Hoa yên lặng phun tào

"Ký chủ, chị có thể đánh cô ta hai cái không?"

Đang lúc diễn sâu, Trương Tiểu Nhã như là nhớ tới cái gì, từ trong túi lấy ra một quyển sổ khoe khoang.

Quyển sổ kia rất dày, to bằng bàn tay.

Bộ dáng đã cũ, mặt trên còn vẽ hình trái tim.

Trương Tiểu Nhã cầm trong tay, sau đó mở ra một trang trong đó, một bên nhìn Tô Yên, một bên cười

"Biết đây là cái gì không? Một cuốn sổ nhật ký. Biết là ai cho tôi không?"

Cô ta tươi cười càng lúc càng lớn.

Sau đó, liền nghe thanh âm Trương Tiểu Nhã cười nhạo, đọc nội dung trong đó

"Ngày tám tháng một, mình hôm nay cùng Hướng Trùng nói ba câu, ân, thực vui vẻ, anh cười rộ lên vẫn ấm áp như vậy, ngày thứ một trăm linh tám thích anh, cố lên!"

Nói xong, Trương Tiểu Nhã bày ra một tư thế cố lên, giây tiếp theo rất nhanh cười ngã xuống trên sô pha.

Nhưng mà cô ta nhìn thấy Tô Yên cái phản ứng gì đều không có, ý cười tức khắc thu lại.

Lại lần nữa ngồi xuống, nhìn về phía Tô Yên, châm chọc

"Cô thích Hướng Trùng, chỉ mới nửa năm này, tôi không tin cô có thể quên Hướng Trùng không còn một mảnh, chỉ cần tôi đem cái cuốn sổ này đưa cho ông kỷ, cô cho rằng ông ấy sẽ tin tưởng cô, hay là tin tưởng chứng cứ này hơn?"

Tô Yên nhìn cô ta, không nói gì.

Trương Tiểu Nhã hai chân giao nhau, tư thái nghiễm nhiên một bộ tư thế là chủ nhân nơi này

"Tô Yên, cô là cái dạng người gì, thì nên sống ở nơi như thế. Nơi này, cô không xứng."

Hồi lâu sau, Tô Yên rốt cuộc ra tiếng

"Nói xong rồi?"

"Như thế nào? cô còn có chuyện muốn nói với tôi?"

Trương Tiểu Nhã bộ dáng châm chọc xem diễn.

Tô Yên lắc đầu

"Lời nói thì không có, nhưng mà quyển sổ trong tay cô, phải đưa cho tôi."

Lời này vang lên, Trương Tiểu Nhã như là đang nhìn một kẻ bệnh tâm thần

"Tô Yên, đầu óc cô có bệnh sao? cô cho rằng tôi sẽ đem cuốn sổ này cứ như vậy giao cho cô?"

Tô Yên gật gật đầu,

"Cô không cho tôi, cho nên tôi muốn tự đoạt lấy."

Cô vừa nói xong, Trương Tiểu Nhã sắc mặt quái dị.

Ngay sau đó, Tô Yên đã đã đi tới.

Không đợi Trương Tiểu Nhã có động tác gì, tay Tô Yên đã dừng ở trên cổ tay cô ta.

Giây tiếp theo, chỉ nghe được một tiếng

"A!"

Sau đó, Trương Tiểu Nhã sắc mặt trắng bệch ngã xuống trên mặt đất.

Mà kia cuốn sổ nhật ký, cũng thành công dừng ở trong tay Tô Yên.

Trương Tiểu Nhã sắc mặt kinh hoảng

"Nó là của tao! Cho tao!!"

Nói xong liền nhào tới.

Tô Yên tránh một chút, tiếp theo nháy mắt, nâng lên chân.

Ầm, Trương Tiểu Nhã lập tức bị đá tới chỗ cách đó không xa.

*****

Edit: Tinh Niệm

Vừa đúng lúc chạm vào một cái bình hoa, bình hoa đụng đến tường trắng.

Choang!

Mảnh vỡ nện ở trên người cô ta. Cùng với một tiếng thét chói tai, bình hoa vỡ đầy đất.

Tô Yên cúi đầu, lật xem một chút sổ nhật ký trong tay.

Trong đầu, thanh âm Tiểu Hoa vang lên

"Ký chủ, đây là quyển nhật ký kia."

Nghe xong, Tô Yên xác định, đem cất sổ nhật ký vào ba lô.

Xử lý xong chuyện này, Tô Yên vẫn luôn đứng đó không đi.

Cô chỉ lẳng lặng nhìn Trương Tiểu Nhã thét chói tai, cũng biết, rất nhanh vệ sĩ bên ngoài sẽ tiến vào.

"Ký chủ?"

Tô Yên ra tiếng

"Đây coi như là ăn miếng trả miếng đi."

Vốn dĩ thù nguyên thân bị khi dễ, hẳn là do cô ấy tự giải quyết.

Nhưng mà hiện tại cô chiếm cứ thân thể người ta.

Mà Trương Tiểu Nhã bây giờ cũng khi dễ tới trên đầu cô rồi.

Không bằng, thuận tay cũng thay nguyên thân báo thù luôn.

Tô Yên đi đến bên người Trương Tiểu Nhã, ngồi xổm xuống, nhặt lên một khối mảnh vỡ nhỏ trong đó.

Ở cánh tay Trương Tiểu Nhã sờ soạng trong chốc lát.

Sau đó tại một chỗ, cứa vào thật mạnh.

Chỉ nghe tiếng la thảm thiết của Trương Tiểu Nhã.

Tô Yên đã lui bước, đi tới bên cạnh.

Sau đó, không hề liếc mắt nhìn lâm Tiểu Nhã, xoay người đi ra ngoài.

Tiểu Hoa nghi hoặc

"Ký chủ??"

"Ừm?"

"Cô ta.... sẽ thế nào?"

"Về sau tay phải kia, khả năng sẽ không linh hoạt nữa rồi."

"Hả???"

"Nếu cứu trị kịp thời mà nói, nếu hàng năm điều dưỡng, còn phải dựa vào vận khí của cô ta."

Tiểu Hoa yên lặng nuốt nuốt nước miếng.

"Ký chủ thật là ân oán phân minh!"

"Ân."

Tô Yên lên tiếng, ý cười nhợt nhạt.

Bởi vì việc cái vòng kia gây ra, cô ngã một lần khôn hơn một chút, là tuyệt đối không để quyển sổ này gây ra sóng gió gì.

Biện pháp tốt nhất, chính là hủy thi diệt tích.

Ở cửa hàng tiện lợi mua một cái bật lửa, đốt cuốn sổ nhật ký trước thùng rác.

Tận mắt nhìn thấy nó cháy chỉ còn lại tro tàn, lúc này mới yên lòng.

Tô Yên một bên đi về phía trước, một bên bắt đầu cân nhắc phải mua cho Kỷ Diễn lễ vật gì

"Tiểu Hoa."

"Sao vậy? Ký chủ?"

"Em nói, ta phải mua tặng hắn món quà nào đây?"

"Ký chủ, theo em......"

Tiểu Hoa vừa nói chuyện, vừa nhanh chóng xem tư liệu.

Sau đó từ ngữ có tần suất xuất hiện lớn nhất chính là

"Nhẫn!"

"Nhẫn?"

"Đúng rồi, ký chủ, chị chẳng lẽ không phát hiện người cầu hôn đều sẽ đưa nhẫn sao?

Đó là bởi vì nhẫn có ý nghĩa là cả đời chỉ có một người là anh."

"Em vừa mới nói, là lúc cầu hôn mới đưa sao?"

"Đúng vậy, nhưng mà cũng có cặp tình nhân sẽ tại một thời khắc ấm áp đưa cho đối phương.

Ký chủ, chị không cảm thấy lúc này rất thích hợp ư?"

Đối với những việc này, Tô Yên dốt đặc cán mai.

Khi Tiểu Hoa tiến hành một trận tẩy não cảm thấy....... cái chủ ý này không tồi.

Kết quả là, một người một hệ thống, đi đến cửa hàng châu báu.

Tô Yên chọn rất nhiều cửa hàng, rốt cuộc, vừa ý một cái nhẫn nam.

Chờ cô chọn lựa xong, đã là buổi chiều.

Cô tính toán bắt xe trở về.

Phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm

"Tô Yên!"

Là thanh âm Hướng Trùng, hắn thở hồng hộc, một đường chạy chậm đến trước mặt cô.

Tô Yên chớp chớp mắt

"Anh tìm tôi?"

Hướng Trùng có chút bực, nhưng bởi vì có mục đích còn phải giả bộ một bộ dáng bất đắc dĩ.

"Anh tìm em thật lâu, rốt cuộc tìm được em."

"Có việc?"

Hướng Trùng tiến lên, muốn an ủi Tô Yên

"Chúng ta dù không thành người yêu, ít nhất cũng là bạn bè, có phải hay không?"

*****

Edit: Tinh Niệm

Cô lắc đầu

"Không, tôi cùng anh không thân."

Bộ dáng cô xa cách như vậy, làm Hướng Trùng sửng sốt một chút.

Hắn cười, một bộ biểu tình cái gì cũng hiểu.

"Tô Yên, em không cần đối với anh như thế này.

Dù là lãnh đạm với anh, anh cũng biết, em còn thích anh."

Nghe hắn nói, Tô Yên cúi đầu mắt nhìn di động.

Cảm thấy có chút lãng phí thời gian, không muốn nói chuyện với hắn.

Kết quả vừa chuyển đầu, liền phát hiện Kỷ Diễn mặc bệnh phục, từ một chiếc màu đen đi xuống.

Phía sau, Hướng Trùng xông tới, ngăn ở trước mặt Tô Yên

"Anh biết, em khẳng định có điều ủy khuất, nhưng mà anh nguyện ý nghe em giãi bày."

Cô không biết Hướng Trùng vì sao lại chạy tới nói lời không thể hiểu được với cô.

Nhưng lại nhìn thấy vị kia đứng trước mặt chiếc xe màu đen, Kỷ Diễn đồng chí, giống như.... lại héo.

Hướng Trùng ríu rít, Tô Yên nghe thấy, nhắm mắt lại.

Lúc mở mắt ra, hai ngón tay ấn vào vị trí nào đó trước ngực hắn ta.

Giây tiếp theo, sắc mặt Hướng Trùng ngay lập tức tái nhợt, che ngực quỳ xuống trên mặt đất.

Rốt cuộc, an tĩnh.

Cô đi đến phía Kỷ Diễn.

Kỷ Diễn đứng bên cạnh cửa xe, đưa tay kéo cửa.

Một bộ muốn chạy, lại không dám đi.

Cúi đầu giống như không muốn cùng cô nói chuyện, nhưng Tô Yên biết, hắn chính là đang đợi cô giải thích.

"Anh như thế nào biết em ở chỗ này?"

Cô nghi hoặc.

Sau đó lại nhìn Hướng Trùng đằng sau.

Hai người kia thế nhưng đồng thời ngẫu nhiên gặp được cô, lại còn cùng một thời điểm.

Kỷ Diễn cúi đầu, chậm rì rì

"Có người phụ nữ ở nhà, nói em tới cùng hắn gặp mặt."

Lúc nói, thanh âm Kỷ Diễn có điểm khổ sở.

"Lúc trước, em cũng là, cùng hắn gặp mặt, không nói với anh."

Chắc là sự việc lần trước khiến Kỷ Diễn để lại bóng ma tâm lý.

Vừa nghe đến hai chữ Hướng Trùng, trong lòng lập tức cảnh giác mẫn cảm.

Tô Yên từ trong túi lấy ra hộp nhẫn kia.

Cô trực tiếp vứt hộp đi, lấy nhẫn bên trong ra.

Sau đó, kéo tay Kỷ Diễn, đeo lên ngón áp út của hắn.

"Vốn dĩ, muốn trở về tặng anh, nhưng anh đã đến rồi, hiện tại đưa anh luôn đi."

Nguyên bản, Kỷ Diễn còn có chút khổ sở, lúc nhìn đến chiếc nhẫn kia, thân thể cứng lại.

Sau đó giây tiếp theo, trong mắt mừng như điên, tiếp đến lôi kéo tay Tô Yên, đem cô ôm ở trong lòng ngực.

"Anh, anh...."

Kỷ Diễn quá kích động, cho nên trong khoảng thời gian ngắn không biết nói gì.

Tô Yên thực nghiêm túc nói

"Em ra cửa là mua quà cho anh, tên kia, em không thân."

Kỷ Diễn ôm Tô Yên gật gật đầu, đại khái trong lúc này, cho dù Tô Yên nói cái gì hắn đều sẽ kích động gật đầu.

Tô Yên nhìn, cũng cười.

Ân, Tiểu Hoa thật là lợi hại. Biết Kỷ Diễn sẽ thích cái này.

Kỷ Diễn cúi đầu, hôn hôn Tô Yên.

Lỗ tai đỏ bừng.

Miệng mân mê hơn nửa ngày, mới nói

"Anh yêu em."

Tô Yên gật đầu.

Đồng ý xong, cô như nhớ tới cái gì.

"Anh có nguyện vọng gì không?"

Hỏi xong, Tô Yên lại tiếp một câu

"Em sẽ hoàn thành cho anh"

Kỷ Diễn suy nghĩ thật lâu, nhìn ra được hắn thực nghiêm túc.

Hơn nửa ngày sau, nói

"Em sẽ vẫn luôn yêu anh, anh cũng sẽ luôn luôn yêu em, hai chúng ta kết hôn, về sau mãi mãi ở bên nhau."

Tô Yên nghe, lộ ra ý cười

"Được"

Khi cô đồng ý, trong đầu, thanh âm Tiểu Hoa vang lên

"Oa, ký chủ, thật là lợi hại a."

Dưới ánh mặt trời, bên cạnh chiếc xe màu đen.

Một nam tử mặc bệnh phục gầy ốm, ôm một nữ tử, hai người chắc là người yêu, cười tốt đẹp như vậy.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-346)