Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 324

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 324
Xin chào, học bá! (7)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Edit: nad

Beta: Ngân Minn

Tô Yên cầm ly nước đi ra ngoài.

Đang lấy nước nóng, liền nghe được đằng sau có tiếng nói.

Giọng rất lớn, giống như là đang cố ý nói cho cô nghe.

"Cậu nói xem cuộc sống sao lại thế này chứ. Chẳng lẽ nam thần giờ đều kiểu thích giả đáng thương, giả văn tĩnh?"

Bên cạnh có người chen vào nói

"Văn tỷ, trêи đời này, ai biết bề ngoài là đóa sen trắng bên trong lại là tâm địa thế nào? Cũng không thể mong tất cả mọi người trong ngoài như một giống như chúng ta đúng không?"

Văn tỷ nghe vậy, gật đầu

"Đúng vậy, chúng ta học không được cách dụ dỗ đàn ông như vậy, cũng không biết mẹ cô ta dạy cô ta thế nào. Đầu tiên là Bạch Hoành Vũ, sau đó là Tô Cổ, rồi lại học sinh chuyển trường mới tới. Học sinh chuyển trường kia mới tới không bao lâu đã có thể cùng hắn níu níu kéo kéo mờ ám như vậy. Thủ đoạn rất cao nha."

Những lời phía trước còn mờ mờ ám ám, nhưng mấy câu cuối này rõ ràng chính là nói về Tô Yên.

Tô Yên lấy nước xong, cầm lên, đang định đậy nắp.

Bỗng nhiên có một lực va chạm truyền đến từ phía sau.

Rầm một tiếng.

Nước nóng liền văng ra.

Tay Tô Yên lập tức liền đỏ bừng một mảng.

Người tên Văn tỷ kia trào phúng cười ra tiếng.

"Thật ngại quá, vừa rồi có trận gió thổi vào tôi, không đứng vững. Không cẩn thận đụng vào cậu."

Cô ta vừa nói vừa lui sang bên cạnh hai bước, ngón tay che mũi.

Làm bộ như Tô Yên là virus truyền nhiễm vậy.

Văn tỷ nhìn Tô Yên, đánh giá trêи dưới

"Tô hoa khôi định khóc đúng không? Quả thật là một đóa bạch liên hoa âm hiểm. Còn muốn được thương hại?"

Tô Yên nhìn da thịt trêи tay phải mình bị nóng đỏ bừng.

Cô không nói chuyện, đi về phía trước.

Đến trước mặt Văn tỷ kia, nâng ly nước nóng trêи tay đổ lên người cô ả.

Văn tỷ hét toáng lên

"A a a a!"

Đây là nước nóng, lúc đổ lên người Văn tỷ nước vẫn còn đang bốc hơi.

Dù là cách quần áo cũng vẫn cực kỳ nóng.

Hai nữ sinh bên cạnh khϊế͙p͙ sợ.

Tô Yên

"Ngại quá, là tôi cố ý."

Cô duỗi tay đẩy người tên Văn tỷ đang chắn trước mặt ra, đi về phía lớp học của mình.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hai nữ sinh bên cạnh giơ tay ra kéo Tô Yên

"Cô không được đi! Cô bắt nạt Văn tỷ thành thế này rồi định đi?? Không có khả năng!"

Tất cả sự ghen ghét cùng phẫn nộ hỗn loạn mà hướng tới Tô Yên.

Văn tỷ cũng như điên lên đi đến trước mặt Tô Yên.

"Đồ đê tiện! Kỹ nữ trà xanh tâm địa độc ác!!"

Vừa nói vừa định đánh Tô Yên.

Văn tỷ dám làm vậy cũng là có nguyên nhân.

Cô ta từ trước đến nay ghét nhất là thấy mấy đứa tâm cơ kỹ nữ giả đáng thương.

Tất nhiên là cũng từng ngầm vạch mặt không ít đứa trà xanh kỹ nữ.

Đối phó mấy người như vậy là sở trường của cô ta.

Nên cũng chẳng sợ chút nào.

Chỉ là ······ vỏ quýt dày có móng tay nhọn, khi bị Tô Yên hất ngã cô ta vẫn còn chưa kịp hoàn hồn.

Tô Yên giống như đang đuổi ruồi bọ, tiện tay liền đẩy cả ba người sang một bên.

Nhìn thấy bọn họ ngã chật vật trêи mặt đất, trêи người dính nước.

Tô Yên hơi ngừng tay.

Mình ······ có phải đang bắt nạt người khác quá không.

Nghĩ vậy, cô liền không làm gì nữa, tiếp tục bưng ly nước đi về hướng phòng học.

Đi vào trong phòng, cả lớp cực kỳ yên tĩnh, nhìn Tô Yên bằng ánh mắt đầy phức tạp.

Ghen ghét, kinh ngạc, không thể tin được.

Hiển nhiên là mấy hành động của Tô Yên vừa xong đều bị mọi người thấy.

*****

Edit: nad

Beta: Ngân Minn

Trong lòng mọi người bắt đầu nhủ thầm.

Thảo nào có thể khiến ba đại nam thần mê như điếu đổ, cũng là người tàn nhẫn nha.

Vất vả lắm mới đến lúc tan học.

Tô Yên kéo Cổ Quyết đi ra khỏi trường.

Tô Cổ thì đã sớm qua trường tiểu học đón Tiểu Hồng.

Hai người đi ra cổng trường, tỉ lệ quay đầu là 120%.

Mới vừa lên xe, chú Trương lên tiếng

"Tiểu thư, chủ tịch bảo tôi nói với ngài, hôn ước của ngài với Bạch Hoành Vũ sẽ hủy bỏ. Nhưng ý của chủ tịch là hy vọng có thể ngồi ăn với nhau bữa cơm, miễn cho hai nhà xấu hổ."

Tô Yên

"Được."

Chú Trương nói tiếp

"Chủ tịch còn bảo ngài hôm nay tan học đi thăm Bạch Hoành Vũ ở bệnh viện. Nói rõ ràng việc hiểu lầm."

Nói xong, chú Trương nhìn thoáng qua kính chiếu hậu

"Tiểu thư, tôi đưa ngài qua đó?"

Tô Yên không lập tức trả lời, mà là nhìn Cổ Quyết ở bên cạnh, lắc đầu

"Chú đưa anh ấy về, cháu tự gọi taxi được."

"Vâng!"

"Không được!"

Hai giọng nói đồng thời phát ra.

Cổ Quyết ngay sau đó liền sáp lại.

"Ta muốn ở cùng chủ nhân."

Tô Yên nghiêm túc

"Có chút việc cần xử lý, chờ em về."

Cổ Quyết tất nhiên không chịu.

Hắn càng ngày càng cảm thấy chủ nhân là ghét bỏ hắn, buổi tối cũng không ngủ cùng hắn, ban ngày ở trong trường học cũng không thể ôm một cái, hiện tại còn không cùng hắn về nhà.

Đôi mắti xanh thẳm của Cổ Quyết nhiễm lên cảm xúc khác.

Lôi kéo tay Tô Yên, nói

"Chủ nhân ở bên ngoài có nuôi con chó khác rồi phải không?"

Tô Yên trầm mặc.

Cô nhìn bộ dáng giận dỗi của Cổ Quyết, sửa đúng

"Anh không phải chó."

Cổ Quyết bướng bỉnh

"Nhưng chủ nhân kêu ta là chó con."

Nói xong, hắn liền ôm lấy Tô Yên.

Hắn buông mí mắt xuống, lông mi hơi run.

"Chủ nhân, em chỉ được nuôi một mình Cổ Quyết. Nếu bị Cổ Quyết phát hiện em còn nuôi con khác. Con chó đó sẽ chết, chủ nhân cũng sẽ chết."

Hắn nói xong, trong xe liền yên tĩnh.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Sau đó, xe ô tô dừng lại.

Tô Yên xuống xe.

Trong tầm mắt trông mong của Cổ Quyết, đóng cửa xe lại.

Tiểu Hoa mãi mới mở miệng

"Ký chủ, Cổ Quyết đang uy hϊế͙p͙ chị? Không cho phép chị nuôi chó sao??"

Thế cũng thôi đi, lúc xuống xe ký chủ còn đáp ứng hắn.

Tô Yên gọi một chiếc xe taxi, lên xe, chạy về hướng bệnh viện chỗ Bạch Hoành Vũ nằm.

Tiểu Hoa lải nhải cả đường.

"Ký chủ, Cổ Quyết nói cứ như bắt gian vậy á."

Mí mắt Tô Yên giật giật.

Tiểu Hoa không nhận thấy được biến hóa của ký chủ mình, còn tiếp tục ba hoa không ngừng.

Tiểu Hoa vừa nhìn tư liệu, vừa nói

"Ký chủ, loại thời điểm này là do không cho đối phương cảm giác an toàn. Bởi vì nửa kia của chị cảm giác sắp mất đi chị nên mới mất khống chế cảm xúc."

Tiểu Hoa nói thật nhiều.

Tô Yên tuy rằng không phụ họa, nhưng là vẫn nghe thật nghiêm túc.

Không có cảm giác an toàn?

Tô Yên mờ mịt.

Cô nắm chặt cổ tay áo.

Cảm giác an toàn là cái gì?

Tiểu Hoa giải thích xong, liền bắt đầu vẽ đường cho Tô Yên.

"Ký chủ, có lẽ là chị ở bên cạnh hắn không đủ. Cũng có lẽ là chị không làm tròn hứa hẹn với hắn. Hơn nữa, chị còn không cho hắn lễ vật nữa."

Nói xong, Tiểu Hoa ngừng chút

"Ấy? Đây hình như là bên nam phải làm cho bên nữ mà."

Làm sao tới ký chủ lại đảo lại, hơn nữa nó thân là hệ thống còn cảm thấy như lẽ thường??

Trong khi nói chuyện, đã tới cửa bệnh viện.

Tô Yên mở miệng

"Ta nhớ rồi."

Cô trả lời thật nghiêm túc.

*****

Edit: nad

Beta: Ngân Minn

Nói xong, Tô Yên xuống xe, đi vào bệnh viện.

Theo lời chú Trương nói, Bạch Hoành Vũ ở tầng hai, khu VIP.

Đi đến trước cửa phòng bệnh, đang định mở cửa đi vào, Tô Yên qua kính thấy Tần Huyên Nhu đang ngồi ở mép giường.

Cô ta đang cúi đầu, trêи mặt cười ôn nhu, yên lặng ngồi gọt táo.

Hoàng hôn chiếu vào, hình ảnh rất đẹp.

Tô Yên đẩy cửa ra rồi đi vào.

Tần Huyên Nhu ngẩng đầu, sửng sốt.

Ý cười trêи mặt dần tắt.

"Tiểu Yên."

Nói xong, Tần Huyên Nhu nhìn thoáng qua Bạch Hoành Vũ đang trêи giường, thanh âm nhỏ lại

"Cậu ấy mới vừa ngủ không bao lâu."

Tô Yên

"Tôi đến thăm cậu ta."

Tần Huyên Nhu thoáng do dự.

Sau đó thật cẩn thận nói

"Tiểu Yên, tớ có việc muốn nói với cậu, tớ nghĩ giữa chúng ta có chút hiểu lầm, có thể đi ra ngoài nói chuyện một chút không?"

Tô Yên nhìn Bạch Hoành Vũ đang ngủ trêи giường.

Gật đầu

"Được."

Lúc nói, cô nhìn thoáng qua thời gian.

Tần Huyên Nhu trêи mặt lộ ra tươi cười.

Duỗi tay, đặt quả táo để trêи góc bàn rồi đi ra ngoài.

Lúc xoay người, tay không cẩn thận quẹt qua quả táo làm nó lăn xuống giường bệnh.

Đầu giường hơi chấn động.

Bạch Hoành Vũ đang ngủ lập tức tỉnh dậy.

Mắt chưa kịp mở liền nghe Tần Huyên Nhu vui mừng nói

"Tiểu Yên, cậu nguyện ý cùng tớ nói chuyện, thật tốt quá."

Giọng nói vừa tắt, liền nghe được cừa phòng cùm cụp một tiếng, đóng lại.

Bạch Hoành Vũ lông mi giật giật, mở mắt.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên tới?

Cô ta tới làm gì?

Xin lỗi?

Bạch Hoành Vũ lóe lên vẻ khinh thường.

Thật là chưa từng thấy người nào mưu mô như vậy.

Nghĩ đến Tần Huyên Nhu vừa đi ra ngoài.

Cô gái kia ngàn vạn lần không nên bắt nạt Huyên Nhu.

Bằng không hắn sẽ làm cô ăn không hết gói đem đi. (*gánh hậu quả khôn lường)

Nghĩ vậy, Bạch Hoành Vũ mở mắt, sắc mặt lạnh tanh.

Ngoài hành lang.

Tô Yên nhìn Tần Huyên Nhu đứng đối diện.

Còn chưa nói chuyện, Tần Huyên Nhu nước mắt lưng tròng

"Tiểu Yên, cậu thật sự thực thích Hoành Vũ à?"

Tô Yên nghe vấn đề này, mày khẽ nhíu một chút.

Cũng không phải vấn đề này khó trả lời, mà là cái vấn đề vớ vẩn này bị hỏi đi hỏi lại không biết bao nhiêu lần.

Cô trả lời cũng mệt mỏi, vừa nghe trong lòng liền bài xích.

Ngày nào cũng thích hay không thích.

Hỏi đi hỏi lại không biết chán sao.

Tần Huyên Nhu nước mắt ứ đọng càng nhiều.

"Tiểu Yên, cậu có phải rất chán ghét tớ? Nếu, nếu tới rời xa Hoành Vũ, chúng ta còn có thể khôi phục quan hệ trước kia không? "

Tô Yên

"Nếu tôi nhớ không lầm, mấy việc này cô đều từng hỏi qua, còn có vấn đề khác không?"

Đối lập với vẻ bình tĩnh của cô, Tần Huyên Nhu có chút kϊƈɦ động

"Tiểu Yên, vậy, vậy cậu làm sao mới chịu tin tớ? Tha thứ cho tớ??"

Tô Yên

"Tôi sẽ không tha thứ cho cô. Tuy rằng không phải cô giết chết tôi, nhưng cô gián tiếp khiến tôi cắt cổ tay."

Lúc nói, cô sờ vết thương trêи cổ tay.

Nguyên thân đã chết.

Cho nên cô không có biện pháp thay người đã chết tha thứ.

Tần Huyên Nhu lạch cạch một tiếng, rơi lệ.

"Vậy, có phải nếu tớ chết, chúng ta sẽ có thể quay về như trước kia?"

Lúc cô ta vừa buông lời nói, sau lưng Tô Yên truyền đến một tiếng cùm cụp, là tiếng mở cửa phòng.

Một bóng người xuất hiện.

Mà lúc thân ảnh người kia xuất hiện, Tần Huyên Nhu tỏ vẻ sống không còn luyến tiếc, nhắm hai mắt lại.

Hướng tới cửa sổ bên cạnh nhảy xuống.

Tô Yên

"······"

Tiểu Hoa ở trong đầu

"Cmn, Cmn, Cmn!!!"

*****

Edit: nad

Beta: Ngân Minn

Tiểu Hoa thân là một cái hệ thống, đột nhiên minh bạch một câu nói.

Làm một nữ nhân, nếu muốn thành công thì miệng phải ngọt, tâm phải tàn nhẫn.

Tần Huyên Nhu này, quả thật là đủ tàn nhẫn nha.

Nói nhảy lầu liền nhảy lầu.

Đây là muốn bức Tô Yên không còn cách nào xoay chuyển được à.

Nguyên thân làm sao có thể làm đối thủ của người này.

Cho dù còn sống, bị chơi chết thế nào cũng không biết được.

Thế này trong trò chơi vượt ải hẳn nên gọi là đại BOSS cấp độ cuối đi.

Quan trọng nhất chính là con bé này năm nay mới 17 tuổi.

Quá dọa người.

Tiểu Hoa nhìn mà run run.

Nhưng, người đối diện Tần Huyên Nhu lại không phải nguyên thân mà là Tô Yên.

Tô Yên trầm mặc một giây xong.

Mắt thấy toàn bộ thân mình Tần Huyên Nhu đều ngoài cửa sổ, cô nhanh chóng nhảy lên, đạp lên bệ cửa.

Một tay túm chặt cánh tay Tần Huyên Nhu.

Chỉ qua vài giây, liền đem vị này đang khóc thành lệ nhân, nhu nhu nhược nhược, túm về trong cửa sổ, sau đó ném xuống đất.

Bạch Hoành Vũ cảm thấy trái tim muốn ngừng đập.

Nhanh chóng chạy tới, ôm Tần Huyên Nhu lấy.

"Huyên nhu, em có sao không?"

Tần Huyên Nhu suy yếu mở to mắt, nhìn Bạch Hoành Vũ,

"Hoành Vũ."

Nói xong cái tên, nước mắt rơi xuống, trông cực kỳ tội nghiệp.

Sau đó liền té xỉu trong ngực Bạch Hoành Vũ.

Tiểu Hoa lại bắn liên hồi

"Cmn, cmn, cmn!!!"

Thế giới đúng là nợ cô ta một giải Oscar mà.

Bạch Hoành Vũ sốt ruột gọi bác sĩ

"Có ai không! Bác sĩ!!"

Nơi này vốn là bệnh viện, chỗ nào cũng có bác sĩ.

Chuyện Tần Huyên Nhu nhảy lầu, Tô Yên cứu người vừa xong bị không ít người thấy.

Không cần Bạch Hoành Vũ kêu cứu đã có bác sĩ đẩy cáng chạy tới.

Sau đó Tần Huyên Nhu liền bị đẩy đi rồi.

Bạch Hoành Vũ vốn dĩ định đi theo xem.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Nhưng mà đang chạy vội, bước chân lại dừng lại.

Hắn giận dữ quay đầu, sải bước đi tới chỗ Tô Yên.

Chỉ là hắn còn chưa mở miệng, Tô Yên liền bình tĩnh nói

"Có thể xem lại camera, tôi không chạm vào cô ta, là cô ta tự mình nhảy xuống. Tôi cứu cô ta, là ân nhân cứu mạng của cô ta. Cậu nên cảm ơn tôi, chứ không phải làm ra bộ dáng này."

Bạch Hoành Vũ trêи mặt lộ ra châm chọc

"Cảm ơn? Cô thiếu chút nữa hại chết cô ấy, cô còn muốn tôi cảm ơn?!"

Tô Yên nhìn đồng phục bệnh nhân trêи người hắn.

Tiếp đến, nhìn thẳng hắn

"Nghe nói cậu học rất giỏi."

Cô bỗng nhiên nói một câu như vậy.

Sau đó, lại nói tiếp một câu

"Người học giỏi đa số tư duy logic không tồi. Cậu nói như vậy, tôi sẽ cho rằng lúc trước tôi đánh cậu hỏng đầu."

Bạch Hoành Vũ sắc mặt đỏ lên.

"Cô!!"

Không phải xấu hổ, mà là tức giận.

Tô Yên đi đến bên cửa sổ, từ cửa sổ nhìn xuống.

Tay đặt trêи khung cửa

"Chỗ này là lầu hai, phía dưới là mặt cỏ. Nếu nhảy xuống, chỉ có khả năng sẽ gãy xương, chắc chắn không chết được. Nếu tôi định giết chết cô ta, tôi sẽ không lựa chỗ này và có rất nhiều cách khiến cậu không điều tra ra tôi. Chuyện lần này đối với tôi trăm hại mà không có nổi một lợi. Nhưng đối với cô ta lại rất có lợi."

Giọng Tô Yên quá bình tĩnh.

Bình tĩnh đến mức làm não Bạch Hoành Vũ đang bừng bừng giận dữ bắt đầu hoạt động trở lại.

Hắn không ngốc.

Đương nhiên cũng thấy được Tô Yên không có đẩy Tần Huyên Nhu.

Nhưng ở trong lòng hắn, Huyên Nhu giống như ánh trăng sáng vậy, khẳng định là bị Tô Yên vũ nhục bức bách mới làm như vậy.

Cán cân trong lòng đã nghiêng.

Làm sao có thể khách quan?

Bạch Hoành Vũ

"Cô ······"

Tô Yên vừa nhìn thấy biểu tình của hắn liền biết hắn muốn nói gì.

Cô ngăn lại

"Hôn ước của chúng ta đã giải trừ, cậu có thể ở bên bất cứ người nào, không liên quan đến tôi. Tôi tới chỗ này cũng chỉ là vì cha tôi muốn tôi tới. Đối với chuyện đánh cậu, tôi cảm thấy là cậu thiếu giáo huấn, cũng không định xin lỗi cậu."

*****

Edit: nad

Beta: Ngân Minn

Vừa nói xong, có thanh âm truyền đến từ cầu thang

"Chủ ····· Tô Yên!"

Cổ Quyết vừa hưng phấn vừa sốt ruột.

Tô Yên vừa quay đầu lại, Cổ Quyết đã tới trước mặt cô.

Hắn ôm chặt cô.

Sau đó xoay người, như là đang che chở bảo bối của mình.

Tô Yên bất đắc dĩ

"Em nhớ là anh đã về nhà."

Cổ Quyết

"Ta tới tìm em."

Nói xong, tầm mắt hắn mang theo địch ý, nhìn về phía Bạch Hoành Vũ.

Sau đó càng dùng sức ôm Tô Yên.

Giọng hắn đầy ghen tuông

"Em vì tới đây tìm hắn mà không cần ta."

Tô Yên duỗi tay, vỗ vỗ vai hắn

"Có chút việc cần giải quyết."

Cổ Quyết

"Chủ nhân sẽ mang hắn về nhà sao?"

"Sẽ không!"

"Chủ nhân sẽ ngủ với hắn sao?"

"Sẽ không."

"Vậy, chủ nhân ····"

Tô Yên thật nghiêm túc nhìn Cổ Quyết, trong ánh mắt là gợn sóng hắn chưa từng thấy.

"Em là của anh, sẽ chỉ là của anh."

Cổ Quyết vốn đang rối rắm, hắn vừa bất an vừa ghen ghét.

Kết quả Tô Yên đột nhiên nói một câu như vậy, cảm xúc của hắn nháy mắt đã bị vuốt phẳng.

Cật lực gật đầu.

Tiếp đó, cúi đầu cọ cọ liên tục trêи vai Tô Yên.

Quả nhiên, chủ nhân chỉ cần một mình hắn.

Bởi vì Cổ Quyết bỗng nhiên xuất hiện, người bệnh xung quanh đều nhịn không được hướng mắt về đây, tốp năm tốp ba nghị luận.

Như vầy cũng quá đẹp rồi?

Một tên con trai, lại khiến con gái phải ghen ghét.

Tô Yên lôi kéo hắn

"Đi về."

Cổ Quyết lúc này vô cùng ngoan ngoãn, đi theo phía sau Tô Yên, dính hết mức.

Nhìn bóng dáng hai người rời đi.

Bạch Hoành Vũ đứng ngốc ở đằng kia.

Thật lâu cũng không phục hồi tinh thần.

Cô ta đi mà không thèm quay đầu lại.

Biểu tình của cô lúc nhìn tên kia giống như ánh mắt lúc trước nhìn hắn.

Không, so với trước kia càng thêm nồng nhiệt khắc sâu.

Vốn dĩ hắn cho rằng Tô Yên làm vậy chỉ là muốn hấp dẫn lực chú ý của hắn mà thôi.

Hiện giờ lại phát hiện, cô ấy thật sự không để ý đến hắn một chút nào.

Bạch Hoành Vũ để tay lên bệ cửa sổ bên cạnh, nắm chặt.

Sau đó, tầm mắt chuyển đến bên cửa sổ mà Tần Huyên Nhu vừa thiếu chút nữa ngã xuống.

Đứng đây thật lâu, tay càng thêm dùng sức nắm chặt.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Trêи đường về Tô Yên, nghe thấy tiếng Tiểu Hoa

"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ hai đã sáng lên."

Vừa ra khỏi bệnh viện, không ngoài ý muốn thấy chú Trương đang sốt ruột đứng trước xe.

Nhìn thấy Tô Yên và Cổ Quyết cùng nhau đi ra, chú Trương lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Chờ đến lúc ông yên lòng, nhìn đến tư thế của tiểu thư cùng vị Cổ Quyết này.

Này ······ ban ngày ban mặt, có phải quá buồn nôn rồi hay không?

Vị Cổ Quyết tiên sinh này làm sao còn không dứt khoát để tiểu thư bế hắn luôn?

Chuẩn bị lên xe, Tô Yên định đẩy hắn ra.

Cổ Quyết gắt gao ôm eo cô không buông, mắt trông mong nhìn cô

"Chủ nhân không phải của ta sao?"

Thanh âm lo sợ bất an.

Tô Yên trầm mặc, tay đang muốn đẩy ra hơi dừng lại.

Đành duy trì tư thế như vậy ngồi vào trong xe.

Trong xe, Cổ Quyết cọ rồi lại cọ đầu vai Tô Yên.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, có phải chị cho hắn nhiều cảm giác an toàn quá nên hắn mới biến thành như vậy??"

Buổi tối ngủ.

Cổ Quyết thành công xuất hiện trêи giường Tô Yên.

Hơn nữa cực kỳ đúng lý hợp tình yêu cầu muốn cùng Tô Yên ngủ, còn muốn ôm.

Tô Yên chỉ cần phản đối hoặc là nghi vấn, hắn liền sẽ cực kỳ hưng phấn nói

"Chủ nhân là của ta, ta cùng chủ nhân nên ngủ với nhau."

Tô Yên

"······"

Cô có hơi hối hận đã nói vậy.

Giống như có cảm giác bị ức hϊế͙p͙?

*****

Edit: nad

Beta: Ngân Minn

Liên tục bị Cổ Quyết xài những lời này mà nhõng nhẽo suốt một tuần.

Cuối cùng, lúc hắn ngày càng được một tấc lại muốn tiến một thước, Tô Yên không nhịn nữa, đem hắn trói lại ở trong phòng một ngày.

Thứ hai đi học.

Tô Yên ngủ dậy, nhìn thấy Cổ Quyết bị trói ở góc tường.

Hắn dùng đôi mắt xanh thẳm tội nghiệp nhìn cô.

Trong miệng bị nhét một cái khăn trùm đầu, nói không nên lời.

Tô Yên rời giường, đi đến trước mặt hắn.

Cô lấy vật trong miệng hắn ra.

Hắn đang muốn tội nghiệp mà mở miệng.

Tô Yên lại nhanh hơn hắn một bước.

"Về sau còn muốn em đút cơm cho anh không?"

Cổ Quyết nhìn sắc mặt Tô Yên, dừng một chút, lắc đầu.

Tô Yên

"Còn muốn em mặc quần áo cho anh không?"

Cổ Quyết lại lắc đầu.

Tô Yên

"Còn muốn tắm cùng em, bắt em 24 tiếng ôm anh không?"

Cổ Quyết tội nghiệp cực kỳ, lắc đầu.

Vừa lắc đầu vừa mở miệng

"Vậy chủ nhân vẫn là của một mình Cổ Quyết sao?"

Tô Yên lúc trả lời vấn đề này, hơi cân nhắc.

Chủ yếu là tên lang yêu này dựa vào lời này mà làm nhiều chuyện ngu xuẩn.

Cô nói

"Chỉ cần anh không làm mấy việc quá mức, thì vẫn sẽ luôn là vậy."

Cổ Quyết nghe vậy, dịch dịch về hướng Tô Yên.

Nói bằng giọng hết sức thận trọng

"Vậy chủ nhân sẽ đối tốt với Cổ Quyết sao?"

Tô Yên

"Sẽ"

Tiếng nói vừa dứt.

Đoạn dây thừng trong nháy mắt bị hắn xử lý rơi rớt tan tác.

Tô Yên giật giật lông mày.

Hắn một tay ôm lấy cô.

"Chủ nhân trói ta là đối tốt với ta?"

Ở chung nhiều ngày như vậy, Tô Yên cảm thấy hắn chắc chắn còn có hậu chiêu nên không trả lời, chờ hắn.

Cổ Quyết vừa thấy Tô Yên không nói chuyện.

Nhịn không được liếc mắt một cái.

Sau đó yên lặng dơ tay, trêи tay hiện lên hai vệt đỏ bừng

Dây thừng siết thật chặt, hắn dùng tay giãy giụa, thế cho nên còn bị xước nhẹ.

Mắt hắn trông mong

"Chủ nhân, ta đau."

Tô Yên nhìn thoáng qua

"Tí nữa lấy bình xịt khử trùng phun hai cái."

Cổ Quyết vừa nhìn cô, vừa nói

"Chủ nhân trói ta lại một ngày một đêm, chưa ăn gì cả."

Tô Yên

"Là do anh không ăn."

Cổ Quyết hơi ngẩng đầu.

"Chủ nhân không đút cho ta, ta làm sao ăn?"

Tô Yên trầm mặc.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hắn tuyệt đối là cố ý.

Tô Yên bỗng nhiên mở miệng nói với hệ thống của mình

"Tiểu Hoa"

"A, em đây, ký chủ."

"Em cảm thấy là Cổ Quyết lợi hại hơn hay là Tần Huyên Nhu lợi hại hơn?"

Tiểu Hoa mờ mịt

"Hả??"

Tô Yên

"Em trước đó không phải vẫn luôn khen với ta là Tần Huyên Nhu lợi hại?"

"Đúng đúng đúng."

Sau vụ Tần Huyên Nhu nhảy lầu, Tiểu Hoa luôn miệng Tần Huyên Nhu.

Chỉ cảm thấy nữ nhân này quá trâu bò.

Nhưng ký chủ hỏi nó Cổ Quyết đại nhân cùng Tần Huyên Nhu ai giỏi hơn??

Nếu là hỏi Quân Vực đại nhân cùng Tần Huyên Nhu ai lợi hại, vậy khẳng định là Quân Vực đại nhân lợi hại.

Nó đi theo ký chủ vào nam ra bắc thấy nhiều loại người như vậy, Quân Vực đại nhân chính là bạch liên bá vương hoa, còn là loại có độc ấy.

Ai chạm vào liền chết.

So về ghen tuông, so về kỹ năng vòng vo, so trình độ đen tối, không ai có thể so lại nha.

Nhưng Cổ Quyết này ······ tuy rằng cũng là phân thân của Quân Vực đại nhân, nhưng lại có điểm quá trẻ con.

Tiểu Hoa thậm chí cảm thấy, còn có chút đàn bà.

Ngày nào cũng chỉ biết trước mặt ký chủ cọ cọ cọ, kéo chân sau.

Di ~

Nghĩ lại Tần Huyên Nhu.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, Tiểu Hoa cảm thấy Tần Huyên Nhu lợi hại hơn."

Tô Yên nhìn người đang nằm bò trong ngực.

Mở miệng

"Ta cảm thấy hắn lợi hại hơn."

Tiểu Hoa mờ mịt

"Ký chủ cảm thấy hắn lợi hại ở đâu?"

Nó sao lại không thấy vậy?

Tô Yên

"Da mặt dày nên lợi hại."

"Ặc, ký chủ đang mắng Cổ Quyết sao? Ký chủ ghét bỏ nam chủ đại nhân hả??"

*****

Edit: nad

Beta: Ngân Minn

Mặc quần áo xong, xuống lầu ăn cơm.

Tô Yên xịt khử trùng cho hắn.

Sau đó cùng đi học.

Chỉ có Tô Cổ, Tô Yên cùng Cổ Quyết.

Tiểu Hồng không đi, ở nhà đợi.

Ngồi trêи xe, Tô Yên nghi hoặc

"Tiểu Hồng sao vậy?."

Tô Cổ nói

"Bé rối Teletubbies ra tập mới."

Tô Yên gật đầu

"Ừm."

Bạn học Tiểu Hồng qua mấy ngàn năm, nếu hỏi vẫn luôn yêu thích cái gì, thì chính là Teletubbies này.

Nếu thích một bộ phim đến vậy, muốn nghỉ học ở nhà xem thì xem thôi.

"Có thể hiểu được."

Tô Cổ nhắm mắt lại, như đang suy nghĩ gì.

Sau đó mở miệng nói

"Nghe nói cà tím có một chiếc xe mới."

Tô Yên nhìn về phía Tô Cổ.

Tô Cổ nói bằng giọng đều đều

"Tên đần kia còn muốn em mua cho nó cái xe giống y như vậy, cùng với cái mũ ngu ngốc mà cà tím đội. Nó tính mặc y hệt như vậy đi học. Vì muốn cho nó tỉnh lại, cho nó nhận ra mình là rắn chứ không phải cà tím, em trói nó lại ném xuống dưới gầm giường."

Lúc Tô Cổ nói xong lời cuối cùng, tay đã nắm chặt, nổi đầy gân xanh, như không thể nhịn được nữa.

Tô Yên trầm mặc.

Lúc này Cổ Quyết ngồi bên cạnh nâng tay lên, muốn Tô Yên xoa xoa.

Lại thấy ánh mắt Tô Yên đảo qua.

Hắn hơi dừng lại.

Sau đó thả tay xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Không biết tại sao ánh mắt chủ nhân nhìn hắn cảm giác như cũng muốn trói hắn lại ném xuống gầm giường vậy.

Tới trường học.

Ba người xuống xe.

Bởi vì không cần đưa Tiểu Hồng đi học, thành ra ba người cùng đi vào trường.

Vốn dĩ Cổ Quyết và Tô Yên cùng đi với nhau tỉ lệ quay đầu đã là 120%.

Hiện giờ có Tô Cổ, ừm, tỉ lệ quay đầu 300%.

Trong trường, mấy lời đồn đãi vớ vẩn về Tô Yên sớm đã truyền khắp nơi.

Tô Cổ hai tay đút ở trong túi, mở miệng

"Hôm nay có thành tích kỳ thi tháng. Chị cảm thấy là chị đứng nhất, hay là em đứng nhất?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên

"Ta."

Tô Cổ

"Đánh cược không?"

Tô Yên

"Được."

Cổ Quyết bên cạnh một giây liền sáp vào trêи người Tô Yên.

"Chủ nhân, đánh cược gì vậy?"

Tô Cổ liếc hắn một cái

"Ngày hôm qua xem tin tức, một viên thiên thạch đáp xuống bờ đối diện Đại Tây Dương. Tiền đặt cược chính là viên thiên thạch này."

Cổ Quyết nhìn về phía Tô Yên

"Chủ nhân thích?"

Tô Yên

"Cũng tạm."

Đang nói chuyện, liền nghe được tiếng bàn luận từ phía trước truyền đến vô cùng hưng phấn.

Bạch Hoành Vũ mặc đồng phục, soái khí ngời ngời đi tới.

Vốn dĩ Cổ Quyết còn dính trêи người Tô Yên.

Lúc thấy người đối diện đi tới, hắn hơi hơi nheo mắt.

Sau đó rũ mắt, rồi lại lười nhác dựa trêи vai Tô Yên.

"Nếu chủ nhân thích thiên thạch, ta liền lấy cho chủ nhân."

Cổ Quyết chờ Tô Yên nói, nhưng lại bị Bạch Hoành Vũ đi tới cắt ngang.

Bạch Hoành Vũ nhìn Tô Yên, lại nhìn Cổ Quyết đang như không có xương mà dựa vào người cô.

"Bữa tối ngày mai, đừng quên."

Tô Yên còn chưa nói gì, xung quanh đã bắt đầu tích cực hỏi hỏi.

"Bữa tối gì?"

"Không biết nha."

"Trời ạ, Tô Yên này cũng quá lợi hại đi?? Xung quanh đã có hai đại nam thần, còn có thể cùng lúc qua lại với Bạch Hoành Vũ??"

"Thủ đoạn trâu bò thật."

Tô Yên

"Ừm"

Bạch Hoành Vũ hơi cười

"Đến lúc đó cha tôi cũng đi, hy vọng cô đừng làm mất mặt."

Nói xong, Bạch Hoành Vũ liền rời đi.

Lời nói trước đó còn không có vấn đề, lời phía sau lại quái quái khiến mọi người mơ màng.

Đừng làm mất mặt?

Mất mặt ai?

Bạch Hoành Vũ sao?

Bọn họ có quan hệ gì??

Crypto.com Exchange

Chương (1-346)