Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 285

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 285
Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn (10)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Edit: Tinh Niệm

Tiểu Hồng mở ra trang đầu tiên.

Ngọng nghịu đọc

"Nhân chi sơ, tính bản thiện."

Vài câu đầu còn đọc được.

Đằng sau liền bắt đầu ngốc.

"Tròn tròn mẫu, tròn tròn chỗ, tử không học, đoạn tròn tròn."

Tô Cổ đánh gãy

"Tròn tròn là cái gì?"

Tiểu Hồng ngẩng đầu

"Cô giáo nói, chữ nào không biết thì vẽ vòng tròn."

Tuy rằng nó đã đã quên rốt cuộc là cô giáo ở vị diện nào, nhưng mấy chữ nó không biết, thì đều vẽ như vậy.

Tiểu Hồng nói đúng lý hợp tình.

Giống như không biết chữ không phải nó sai, đều do chữ quá khó thuộc vậy nhau.

Tô Cổ nhìn Tiểu Hồng

"Ngươi sống đã bao lâu?"

"Thật lâu."

Tiểu Hồng nghi hoặc, hắn vì sao lại hỏi như vậy.

Thực mau, nghi hoặc của nó liền có giải đáp

"Sống lâu như vậy, mấy chữ này đều không biết, không cảm thấy sống rất uổng phí?"

Tiểu Hồng đang muốn lắc đầu, bỗng nhiên liền nghe được Tô Cổ nói một câu

"Vì để ngươi nhớ lâu chút, tịch thu bé rối Teletubbie."

Tiếng nói vừa dứt, Tiểu Hồng liền nhìn thấy bé rối Teletubbie của mình đã bị đông lạnh thành một cái khối băng.

Tiểu Hồng

"Ngươi, ngươi ta muốn nói cho Yên Yên!"

Tô Cổ

"Rất muốn bé rối Teletubbie?"

Tiểu Hồng lập tức gật đầu

"Ân ân"

"Biết hết chữ trong Tam Tự Kinh, bé rối Teletubbie liền cho ngươi."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tiểu Hồng đang muốn phản bác, Tô Cổ nói tiếp

"Hoặc là, đồ chơi của ngươi vĩnh viễn biết thành khối băng, ngươi muốn cái nào?"

Tiểu Hồng nghe xong, trong đầu nghĩ a nghĩ.

Ân, thực khó a.

Nên chọn cái nào đây?

Đang do dự, Tô Cổ mặt vô biểu tình

"Rất khó chọn?"

"Ân ân"

"Biết được chữ rồi, hoa bên ngoài hẳn là cũng có thể ăn."

Tiểu Hồng vừa nghe, trước mắt sáng ngời, nâng tay nhỏ lên

"Biết chữ, ta chọn biết chữ!"

Tô Cổ gật gật đầu, sau đó túm bím tóc nhỏ trêи đầu Tiểu Hồng lôi người về phòng ngủ.

Tóc Tiểu Hồng vẫn luôn không có cắt.

Tóc có chút dài, lúc đầu là buộc túm lại.

Sau đó nhìn thật sự là giống củ cải, liền đổi thành hai bên.

Do đó mỗi lần Tiểu Hồng chỉ cần làm sai, gặp tao ương đầu tiên chính là hai chỏm tóc này.

Đuổi được Tiểu Hồng đi, Tô Cổ đi đến trước mặt Tô Yên.

Ngồi xổm xuống, đầu tiên là nhíu mày một chút, có vẻ đang do dự, rốt cuộc muốn nói cùng Tô Yên hay không.

Cuối cùng, vẫn là nói

"Em nghĩ, có chuyện chị vẫn là nên biết một chút."

Tô Yên nghi hoặc

"Ân?"

"Khối minh thạch trong đầu Tiểu Hồng, gần đây giống như có dị thường."

"Ví dụ như?"

"Buổi tối ngủ, sẽ lập loè. Khi Tiểu Hồng đang ăn, cũng sẽ đột nhiên đình trệ. Nhưng mà, xem phản ứng của Tiểu Hồng, không giống như là bị thao túng."

Minh thạch này là bảo vật Minh giới.

Tô Cổ đối với phương diện này, hiểu biết thật sự không nhiều lắm.

Thậm chí cũng không biết nó có bao nhiêu lực sát thương.

Nếu là biến Tiểu Hồng thành ngu ngốc ······.

Ân, có lẽ là một chuyện tốt.

Không chừng bị ảnh hưởng xong lại biến thông minh đâu?

Tô Yên nhìn Tô Cổ

"Tiểu Hồng gần đây trí lực giảm xuống?"

Tô Cổ nhìn cá vàng nhỏ, mặt vô biểu tình

"Với chỉ số thông minh kia của nó, còn có khả năng giảm xuống??"

Tô Yên vừa nghe

"Ân, cũng đúng."

Nếu minh thạch kia có thể hấp thu trí lực nó để dùng, vậy Tiểu Hồng hẳn là sẽ không có hại.

Không chừng còn có thể hố minh thạch đến choáng váng.

Tô Cổ nhìn Tô Yên, nghiêm túc hỏi

"Minh thạch, rốt cuộc là cái gì?"

Tô Yên trầm mặc thật lâu, cô mở miệng

"Có người nói với ta, minh thạch có thể thay thế tồn tại của ta."

*****

Edit: Tinh Niệm

Tô Cổ không hiểu

"Có ý gì? Chị là Chủ Thần, minh thạch cũng có thể thay thế chị trở thành Chủ Thần?"

"Ta không giống người khác, bọn họ là nỗ lực trở thành Chủ Thần, nhưng ta vừa sinh ra chính là thần.."

Tô Cổ trầm mặc thật lâu.

Nếu không phải hắn hiểu biết tính cách Tô Yên, còn tưởng rằng cô đây là đang khoe khoang.

Tô Yên tiếp tục nói

"Bọn họ nói ta là người được Thiên Đạo chọn ra. Sinh ra chính là phải trở thành Chủ Thần. Nếu có một ngày ta làm ra chuyện không tốt, sẽ có người thay thế ta, trở thành Tân Chủ Thần."

Người khác đều hâm mộ cô, cô biết.

Hâm mộ cô có vận khí tốt, không cần nỗ lực đã có thể được đến địa vị chí cao vô thượng như vậy.

Chỉ là trêи đời này, luôn là nhân quả tuần hoàn.

Người khác là bởi vì nỗ lực, cho nên đạt được vị trí Chủ Thần.

Nếu như làm ra chuyện không phù hợp thân phận Chủ Thần, nhiều nhất chỉ là bị tước đoạt thân phận Chủ Thần.

Thực công bằng.

Mà cô, nếu là có một ngày, cô làm ra chuyện vi phạm Thiên Đạo ······.

Tô Yên trầm mặc.

Từ trước đến nay không nghĩ tới vấn đề này, bởi vì cô vốn dĩ không sợ.

Trừng phạt liền trừng phạt, chết liền chết.

Chỉ là, hiện tại cô không muốn chết, cô muốn sống thật tốt.

Tô Cổ nghe xong Tô Yên nói, hỏi ra miệng

"Vậy chị sẽ đi chỗ nào?"

Tân Chủ Thần thay thế cô, vậy cô đi đâu?

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên giật giật cái đuôi cá

"Lột xương cạo thịt, năng lượng sẽ bị Tân Chủ Thần hấp thu."

Tân Chủ Thần thượng vị, đại biểu cho việc cô phải biến mất sạch sẽ trêи thế giới này.

Tô Cổ nghe, nhăn mày lại

"Dưới tình huống như thế nào chị sẽ bị tước đoạt?"

Tô Yên ngẩng đầu nhìn hắn, thấy hắn có điểm sốt ruột.

Cô nghiêm túc nói

"Sẽ không có một ngày như vậy."

Tô Cổ nghe, thả lỏng chút.

Tô Yên vẫn luôn là như thế, cô nói mỗi một câu, đều sẽ nghiêm túc thực hiện, chưa bao giờ thất hứa.

Sau đó, Tô Cổ như là nhớ tới cái gì

"Minh giới tôn sùng thứ kia là thánh thạch, là muốn để nó thay thế chị?"

"Chắc vậy."

Cô cũng không rõ ràng chuyện này, trước nay đều không có đi tìm hiểu qua.

Trò chuyện một lúc, Tô Yên trong lúc vô tình nhìn đến đồng hồ

"11 giờ rưỡi?"

"Ân"

Tô Yên xoay vòng tại chỗ, nói

"Đưa ta trở về đi."

"Đưa trở về?"

"Có lẽ hắn sẽ trở về tìm ta."

Từ khi hắn thấy cô biến thân thành cá vàng mà vẫn khăng khăng buộc cô nói thích hắn, Tô Yên lại có nhận thức hoàn toàn mới đối với Hoắc Từ.

Để ngừa vạn nhất, vẫn là trở về thì tốt hơn.

Không thể không nói, Tô Yên thật đúng là hiểu biết Hoắc Từ.

Thật là bị cô đoán đúng rồi.

Hoắc Từ về đến nhà, tâm tình vội vã chạy lên trêи lầu.

Kết quả trở lại phòng mình, vừa mở cửa ra, ý cười trêи khóe môi cứng đờ.

Ân, vốn dĩ bể cá ở trêи bàn, hiện giờ nơi đó trống không, chẳng những cá không có, mà bể cá cũng mất tăm.

Hắn ở cẩn thận tìm một vòng.

Chẳng lẽ, hắn đặt Tô Yên ở trong bồn tắm?

Đi vào xem, vẫn là cái gì cũng không có.

Chưa từ bỏ ý định, hắn tìm tất cả căn phòng trêи lầu hai một lượt.

Rốt cuộc hiểu ra, Tô Yên mất tích.

"Quản gia!"

Giọng điệu hắn suốt ruột

"Thiếu gia?"

"Phòng của tôi có ai vào không?"

Quản gia vội vàng lắc đầu

"Thiếu gia, không có ai đi vào cả."

"Không có khả năng!"

Hoắc Từ nhíu mày, nhưng hắn biết, quản gia khẳng định sẽ không nói dối.

Quản gia vội vàng hỏi

"Thiếu gia, ngài tìm đồ quan trọng sao?"

*****

Edit: Tinh Niệm

Hoắc Từ không nói một lời, đi xuống tầng dưới tìm kiếm khắp nơi.

Nếu không có người tới, vậy không khả năng biến mất được.

Chẳng lẽ là cô đã khôi phục lại, hóa thành người rồi rời đi?

Nghĩ như vậy, trong mắt Hoắc Từ hiện lên cái gì đó.

Chẳng lẽ đi trường học tìm hắn??

Hoắc Từ tông cửa xông ra.

Kết quả, mới vừa vừa ra khỏi cửa liền đụng phải Tô Cổ.

Trong tay Tô Cổ bưng một chén sứ Thanh Hoa, bên trong có một con cá vàng nhỏ.

Tô Cổ mặt vô biểu tình xuất hiện ở trước mặt Hoắc Từ.

Hoắc Từ sửng sốt.

Tô Cổ mở miệng

"Chị của tôi tìm cậu."

Nói đoạn, liền đưa chén sứ tới trước mặt Hoắc Từ.

Hoắc Từ nhìn cá vàng nhỏ đang ở trong chén bơi đến vui vẻ, dần dần nhẹ nhàng thở ra.

Nhận lấy chén lớn kia.

"Ân"

Hắn lên tiếng.

Cầm chén sứ ở trong tay, tâm Hoắc Từ mới dần dần thả lỏng.

Thuận miệng hỏi một câu

"Cậu cũng là cẩm lý?"

"Không phải"

Nói xong, Tô Cổ rời đi luôn.

Chờ hắn rời đi một hồi lâu, Hoắc Từ mới phản ứng lại.

Hoắc Từ nhìn tiểu cẩm lý lại nhìn nhìn phía Tô Cổ.

Không phải chị em ruột?

Chủng tộc bất đồng?

Vừa nghĩ, vừa ôm chén đi trở về biệt thự.

Lúc sau, sợ Tô Yên lại xảy ra chuyện gì, Hoắc Từ liền nghỉ học luôn.

Trực tiếp ở nhà, nhìn chằm chằm bể cá.

Thời gian một chút qua đi.

Mặt trời xuống núi, sắc trời đen nhánh.

Cho đến khi Tiểu Hoa thông báo

"Ký chủ, sắp qua 24 giờ, sau một phút nữa chị sẽ khôi phục hình người."

Tô Yên nhìn về phía Hoắc Từ.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hoắc Từ căn bản không có cảm thấy mình ở chỗ này nhìn chằm chằm vào bể cá từ chiều đến đêm là hành vi biến thái đến nhường nào.

Hắn như cũ nhìn Tô Yên, thường thường hỏi chút vấn đề.

Nói nói, hắn như là nghĩ tới cái gì

"Tô Cổ kia, hai người không phải chị em ruột?"

Hắn giống như vô tình hỏi một câu.

Tô Yên

"Không phải."

"Thanh mai trúc mã?"

"Không phải."

"Ngẫu nhiên gặp nhau?"

"Xem như vậy."

Tô Yên nói thêm

"Hắn đã từng đã cứu anh."

Hoắc Từ nghe thấy cái này, lòng ghen tuông đang dâng tràn liền khựng lại.

Mày nhíu một chút.

"Khi nào?"

"Thật lâu lúc trước."

Vốn là đang nói Tô Cổ, bỗng nhiên lực chú ý của Hoắc Từ chuyển hướng Tô Yên

"Em thật lâu lúc trước đã gặp anh?"

"Ân"

"Là nhất kiến chung tình với anh, thấy sắc nảy lòng tham, cho nên cố ý chạy đến đây, còn không mặc quần áo dụ hoặc anh?"

Tô Yên trầm mặc.

Ngay khi Hoắc Từ đang chuẩn bị muốn tiếp tục ép hỏi.

Bỗng nhiên, phịch một tiếng.

Hoắc Từ bị vật nặng đè lên, hắn vốn đang ngồi ở trêи giường, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đè ở trêи giường.

Hắn sửng sốt một chút, nhìn kỹ.

Da thịt mềm mại trắng nõn, khuôn mặt nhỏ tinh xảo, đôi mắt như là sao trời, còn có mái tóc màu rong biển.

Hắn nói

"Em khôi phục hình người?"

Vừa hỏi vừa muốn ôm cô lên.

Nhưng vừa mới chạm vào, Hoắc Từ liền cứng đờ người.

Xúc cảm này······ không giống như là mặc quần áo.

Đang nghĩ ngợi tới đây, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng quản gia

"Thiếu gia"

Hoắc Từ lập tức duỗi tay nắm lấy chăn bên cạnh, bao toàn bộ người Tô Yên.

Tóc Tô Yên còn ướt, tí tách, nước nhỏ giọt xuống đệm.

Hoắc Từ nhíu mày

"Làm sao vậy?"

Quản gia mở miệng

"Tô Yên tiểu thư vẫn chưa trở về, có cần phái người đi ra ngoài tìm một chút hay không?"

"Không cần. Cô ấy ở chỗ tôi."

Quản gia vừa nghe, trầm mặc.

Tô Yên là một cô gái tốt.

*****

Edit: Tinh Niệm

Ngoan ngoãn, học tập cũng giỏi.

Quản gia nhịn không được lắm miệng một câu

"Thiếu gia, sắc trời đã khuya, ngày mai học tập cũng không vội."

"Ân"

Hoắc Từ có lệ lên tiếng.

Cũng không biết hắn rốt cuộc có nghe được quản gia rốt cuộc đang nói cái gì hay không.

Nửa ngày sau, bên ngoài không còn thanh âm.

Hoắc Từ nhìn Tô Yên bị hắn bọc đến kín mít, chỉ còn lại có một cái đầu.

Hắn trầm mặc, sau đó, bắt đầu hối hận.

Hồi lâu lúc sau, hắn hỏi

"Em cố ý?"

Tô Yên nghi hoặc

"Cái gì?"

"Cố ý không mặc quần áo lao lại đây?"

"Không phải, em mới vừa khôi phục hình người, cho nên không có quần áo."

Nói đoạn Tô Yên từ trong lòng hắn dịch sang một bên khác.

Hoắc Từ vòng ôm trống rỗng, trầm mặc cả nửa ngày, sau đó duỗi tay.

Một chút giải thích cũng không có, lại lần nữa ôm Tô Yên trở về.

Nói

"Vẫn là hình người càng tốt một chút."

Cá vàng nhỏ tuy rằng cũng tốt, nhưng sờ không được a.

Tô Yên nhìn thời gian

"Đã khuya, nên đi ngủ."

Nói đoạn cô muốn đi ra ngoài.

Hoắc Từ bế ngang người cô lên, chiếm một chút tiện nghi cuối cùng.

"Anh dưa em qua đó."

Nói xong, liền đi tới phòng Tô Yên.

Khi Tô Yên vừa nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ, bỗng nhiên trong đầu Tiểu Hoa thông báo

"Leng keng, hệ thống nhắc nhở, Triệu Tường Vi đang bị Tần Hiên Vũ hãm hại, mời bảo hộ Triệu Tường Vi."

Nghe xong, Tô Yên mở to mắt.

Cô mặc quần áo, sau đó liền từ cửa sổ nhảy ra ngoài.

Vừa chạy vừa hỏi

"Cô ấy ở đâu?"

"Bên cạnh dòng suối nhỏ cách đây 3km."

Tô Yên nghi hoặc

"Chung quanh đây có dòng suối nhỏ?"

"Ký chủ, Tiểu Hoa chỉ đường cho chị."

Chỉ trong chốc lát, Tô Yên đã xuất hiện ở gần con suối.

Triệu Tường Vi tê tâm liệt phế kêu lên

"Cứu mạng!! Cứu mạng!!!"

Chỉ thấy ba tên đàn ông, không biết là uống say hay là như thế nào, đang ấn Triệu Tường Vi ở đằng kia, cởi quần áo của cô ấy.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên chạy tới, một tên còn cầm cameras, đang quay chụp.

Tô Yên gọi

"Này"

Dứt lời, ba tên đàn ông kia đại khái không nghĩ tới đã trễ thế còn có người ở đây.

Quay đầu lại đi xem.

Ba phút sau, ba tên đàn ông đều bị Tô Yên đánh hôn mê.

Cô đứng ở chỗ đó, nhìn Triệu Tường Vi dựa vào thân cây, sợ tới mức run run.

"Cô không sao chứ?"

Triệu Tường Vi phục hồi tinh thần lại, nhìn tên kẻ đang nằm dưới đất.

Biết mình được cứu, vội vàng mặc xong quần áo, lắc đầu

"Không, không có việc gì."

"Ai muốn hại cô?"

Triệu Tường Vi lắc đầu, cái gì cũng không nói, chỉ là lục tìm trong túi của mình.

Tô Yên ở bên cạnh chờ.

Cho đến khi Triệu Tường Vi lấy ra di động, gọi một cuộc điện thoại.

Đầu kia có người nhận máy, Triệu Tường Vi cố nén ý khóc

"Ba, con muốn hủy bỏ hôn ước, con không muốn gả cho Tần Hiên Vũ!"

Nói xong, cũng không đợi bên kia điện thoại nói cái gì, lạch cạch một tiếng, cắt đứt điện thoại.

Đi theo, liền ngồi ôm chân khóc rưng rức.

Đây là có chuyện gì xảy ra đây?

Triệu Tường Vi sau khi tan làm liền hẹn Tần Hiên Vũ, chuẩn bị hỏi hắn về chuyện của Thẩm Mỹ Đồng.

Kỳ thật trong lòng Triệu Tường Vi cũng đã có kết quả.

Nhìn Tần Hiên Vũ do dự, cô liền đã biết.

Tuy rằng cô thích Tần Hiên Vũ, nhưng cũng không có khả năng gả cho một người không thích cô, hơn nữa còn thích người con gái khác.

Cô còn không đến mức yêu hắn đến điên cuồng như vậy.

Liền nói với hắn chuyện hủy bỏ hôn ước.

*****

Edit: Lam Nguyệt

Beta: Tinh Niệm

Sau khi nghe cô muốn giải trừ hôn ước với hắn, Tần Hiên Vũ giống như là nổi điên.

Nói chuyện kì quái, làm cô cảm thấy không rét mà run.

Trước khi đi, hắn nói một câu

"Cô đừng có hối hận."

Hắn mới vừa đi không bao lâu, cô muốn về nhà, kết quả liền gặp ba người đàn ông này.

Xem tư thế kia chính là muốn lăng nhục cô, sau đó quay video uy hϊế͙p͙ cô.

Nghĩ tới nghĩ lui, ngoại trừ Tần Hiên Vũ, cô lại không đắc tội với những người khác.

Chỉ có thể là hắn.

Triệu Tường Vi ngồi xổm trêи mặt đất khóc, ước chừng nửa giờ sau, tâm tình cô mới ổn định lại.

Tô Yên nói

"Đi về thôi."

Triệu Tường Vi ngẩng đầu, mắt còn ươn ướt vì đổ lệ.

Cô gật gật đầu

"Cảm ơn cô đã cứu tôi."

Tô Yên nhìn cô

"Tần Hiên Vũ làm?"

Triệu Tường Vi sửng sốt, không nói gì.

Có lẽ vừa rồi mình gọi điện thoại cho ba, Tô Yên nghe được, hẳn đã biết.

Tô Yên

"Về sau cách hắn xa một chút."

Vừa nói, Triệu Tường Vi đứng lên đi về phía trước, lát sau nói một chữ

"Không"

Hắn phải trả giá cho hành động của mình.

Nếu không phải Tô Yên vừa lúc đuổi tới.

Nếu không phải Tô Yên thân thủ lợi hại.

Chỉ sợ, hôm nay chính là ác mộng trong cuộc đời cô.

Cô làm sao có thể để Tần Hiên Vũ tiếp tục làm như vậy?

Đúng là trước đây có một chút thích, nhưng sau những việc này, cái thích kia liền biến thành chán ghét.

Tô Yên không để ý nhiều đến lời đó, cô gọi taxi, đưa người trở về.

Lát sau, liền lập tức chạy về nhà.

Buổi sáng ngày hôm sau, Tô Yên vừa ra khỏi cửa phòng liền thấy Hoắc Từ đang đứng đó.

Cô giật mình một cái.

"Làm sao vậy?"

Hoắc Từ không nói chuyện, chỉ là nhìn cô từ trêи xuống dưới mà đánh giá.

Nửa ngày sau, mở miệng

"Nhìn xem em còn ở đây không."

Tô Yên gật gật đầu

"Được rồi"

Nói xong liền xuống dưới lầu, đi ăn cơm.

Hoắc Từ chợt kéo cô lại,

"Em biết anh gần 18 tuổi rồi đi?"

Tô Yên chớp chớp mắt

"18 tuổi, làm sao vậy?"

"Sắp thành niên."

Người nào đó chợt dừng lại.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Đặc biệt là khi nhìn bộ dáng bình tĩnh này của cô.

Rõ ràng là đã quên mất lời nói trước kia mà.

Không phải cô nói, hắn thành niên thì có thể ở bên nhau sao??

Như thế nào đảo mắt liền quên?

Trí nhớ của cô có phải không tốt?

Tô Yên gật gật đầu

"Ừ, là thành niên."

Cô nói một câu, sau đó kéo Hoắc Từ đi xuống lầu.

Hoắc Từ không tình nguyện, nhưng vẫn đi theo.

...

Đảo mắt đã một tháng đi qua, thành tích của Hoắc Từ được cải thiện rõ rệt.

Từ đứng thấp nhất lớp, đến bây giờ đã tiến lên được vị trí ở giữa.

Cao trung Đế Đô một tháng qua cũng không có phát sinh chuyện gì.

Nếu nhắc đến thay đổi khác biệt thì...

Thứ nhất là trêи mặt Triệu Tường Vi không còn tàn nhang, không nghĩ tới lại là đại mỹ nhân.

Hơn nữa nghe nói cô có gia thế giàu có, công việc tương lai luôn thuận lợi.

Việc thứ hai, đại khái chính là thân phận Tần Hiên Vũ.

Nghe nói Tần Hiên Vũ chỉ là một đứa con riêng, trước đó không lâu mới được nhận về.

Tuy rằng trở thành con riêng không phải là chuyện hắn lựa chọn, cũng không nên trách cứ thân phận hắn.

Nhưng ở cao trung làm gì phân biệt đúng sai?

Vừa nghe hắn là con riêng liền biết mẹ hắn chẳng phải thứ tốt lành gì, mà mẹ hắn không phải tốt đẹp gì, thì con trai có thể như thế nào?

Thế cho nên Tần Hiên Vũ ở trường học đã chịu không ít xa lánh.

Trước kia, hắn vì học tập tốt, lớn lên không tồi, còn từng được bầu chọn là giáo thảo*.

* Theo hudong thì 校草(giáo thảo)là từ ngữ của học sinh Đài Loan chuyên dùng để chỉ nam sinh đẹp trai nhất trong trường.

Có lẽ giữa đám nam sinh đã tích góp không ít tức giận. Bây giờ có 1 cơ hội, liền tranh thủ dẫm chết.

*****

Edit: Tinh Niệm

Lại qua ba tháng, đảo mắt Hoắc Từ đã lên lớp 12.

Dưới sự phụ đạo của Tô Yên, thành tích có thể nói là tiến bộ vượt bậc.

Mà Tần Hiên Vũ cũng không biết rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở chỗ nào, cả người đều âm khí nặng nề.

Có một lần, Tô Yên bị Hoắc Từ cường ngạnh buộc cô đi đón hắn tan học, lúc đó liền gặp Tần Hiên Vũ.

Tần Hiên Vũ nhìn qua gầy một vòng lớn.

Hai người vốn dĩ cũng không liên quan đến nhau, chỉ nhìn thoáng qua.

Nhưng Tần Hiên Vũ lại đột nhiên ngừng bước chân, nhìn Tô Yên

"Chuyện tôi đã từng nói với cô, cô suy xét thế nào?"

Tô Yên nghi hoặc

"Chuyện gì?"

Nhìn thấy cô đã quên, trong mắt Tần Hiên Vũ hiện lên một lệ khí.

Sau đó nói

"Rời khỏi hắn, lựa chọn tôi."

Tô Yên trêи dưới nhìn hắn

"Cậu không phải thích Thẩm Mỹ Đồng?"

Nói đến chuyện này, Tần Hiên Vũ nắm chặt tay.

Tầm mắt sắc bén nhìn Tô Yên

"Cô làm sao mà biết được??"

Sau đó hắn lại ép hỏi

"Là cô nói cho Thẩm Tường Vi?"

Tô Yên

"Đây là chuyện rất khó để người biết?"

Tần Hiên Vũ nghe vậy, nheo mắt lại

"Quả nhiên là cô."

Tô Yên thấy hắn nói chuyện hoàn toàn là râu ông nọ cắm cằm bà kia.

Không muốn nói thêm cái gì.

Đang định rời đi, Tần Hiên Vũ lại không tính toán nhường đường.

Hắn híp mắt, nhìn chằm chằm Tô Yên

"Cô làm Mỹ Đồng không dám tiếp cận tôi, làm Triệu Tường Vi rời khỏi tôi. Cô khiến tôi thân bại danh liệt, bị bạn học cười nhạo. Cô nói, tôi có thể bỏ qua cho cô sao?"

Tô Yên nghe xong, lắc đầu

"Thẩm Mỹ Đồng nghe thấy chuyện con riêng thì không dám tiếp cận cậu, cô ta vốn dĩ cũng đã không thích cậu. Triệu Tường Vi sở dĩ rời khỏi, cũng là vì cậu không thích cô ấy. Cậu thân bại danh liệt, hẳn là đi hỏi mẹ cậu. Thân phận con riêng không phải tôi cho cậu, là ba mẹ cho cậu."

Nói đoạn, cô dừng một chút, nói

"Cậu có thể làm gì tôi?"

Lời này vừa ra, cực kỳ giống khiêu khích.

Sắc mặt Tần Hiên Vũ càng khó nhìn.

Nhưng kỳ thật, Tô Yên chỉ là đơn thuần hỏi lại một câu.

Đại khái là những lời cuối cùng này của cô kϊƈɦ thích hắn.

Cũng có lẽ, ở trong mắt Tần Hiên Vũ, Tô Yên là khinh thường, là khi dễ hắn.

Giống như những người bạn học kia, cũng đều là chọn quả hồng mềm mà bóp.

Tần Hiên Vũ cắn chặt răng

"Tôi muốn cùng cô, đồng quy vu tận!"

Nói rồi hắn móc ra một con dao gập.

Lưỡi dao sắc bén thẳng tắp hướng tới Tô Yên.

Biểu tình trêи mặt hắn dữ tợn.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Chỉ là ······ bang.

Tô Yên nhấc chân, đá rơi con dao nhỏ kia.

Cô nghiêng người, một đá.

Bịch, Tần Hiên Vũ bị đánh va vào trêи tường phía sau.

Dao nhỏ rơi xuống đất.

Tần Hiên Vũ sửng sốt, có chút hoảng loạn, hắn biết Tô Yên có chút thân thủ.

Nhưng khi đối thượng với cô, hắn mới phát hiện sức lực của mình không thể đấu lại.

Hắn đứng lên, liền muốn đi nhặt dao gập.

Tô Yên nhanh chóng dẫm lấy dao nhỏ, sau đó móc di động ra.

Vừa gọi 110 vừa nói

"Giết người chưa thành, nên chịu trách nhiệm trước pháp luật. Cậu hiện tại đã 18 tuổi đi?"

Tần Hiên Vũ nhìn Tô Yên gọi điện thoại, muốn chạy.

Bịch!

Lại bị đá vào góc tường.

Tần Hiên Vũ biểu tình dại ra, tê liệt ngã ở đằng kia.

Rõ ràng hết thảy đều đã tính toán tốt.

Hắn đều làm việc rất cẩn thận.

Rốt cuộc là nơi nào xảy ra vấn đề?

Làm hắn rơi xuống kết cục hôm nay?

Hắn suy nghĩ thật lâu vẫn không nghĩ ra.

Cuối cùng chỉ phải đem tất cả quy kết là vận mệnh.

Có lẽ chính là mệnh hắn không tốt, mới có một cái kết cục như vậy.

*****

Edit: Tinh Niệm

Khi Hoắc Từ tan học, liếc mắt một cái liền thấy được Tô Yên đứng ở cổng trường.

Khóe môi hắn hiện lên ý cười, đi qua chỗ cô.

"Đúng giờ như vậy?"

Tô Yên gật đầu.

Hoắc Từ duỗi tay, lôi kéo Tô Yên trở về.

Mặt trời lặn, ánh chiều tà giao hòa chiếu sáng lẫn nhau.

Tô Yên hỏi

"Anh có nguyện vọng gì không?"

Hoắc Từ nghiêng đầu đi xem cô

"Ân?"

"Anh có nguyện vọng gì không, em sẽ giúp anh thực hiện."

Hoắc Từ nghĩ tới thân phận cẩm lý của cô.

Mang đến vận may?

Hắn ôm lấy cô, dừng lại.

Sau đó, ra tiếng

"Hôn anh một chút."

Tô Yên nghiêng nghiêng đầu

"Chỉ cái này?"

"Chỉ cái này."

Tô Yên ngẩng đầu, hôn một cái.

"Ưm.."

Hoắc Từ đè nặng người, ấn cô ở trêи vách tường.

Thứ hắn muốn không nhiều lắm, chỉ cần cô vẫn luôn ở đây là được.

Trước nay đều là như thế.

Người đến người đi, thường thường có tầm mắt dừng ở phía hai người.

Thậm chí có người còn cảm thán một câu.

Tuổi trẻ thật tốt a.

Thời gian thấm thoát, hạnh phúc như cũ.

·········

_THẾ GIỚI 27-KẾT THÚC_

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ] kHI Tô Yên tỉnh lại, trong đầu liền truyền đến thông báo của Tiểu Hoa

"Leng keng, chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ hoàn thành, trị số thêm 10."

Lần này trị số lại nhiều hơn mấy lần trước một chút.

Tiểu Hoa nói

"Ký chủ, là bởi vì thể chất cẩm lý nên chị được cộng thêm 3 trị số."

"Ân"

Tô Yên lên tiếng, tỏ vẻ đã biết.

Sau đó Tiểu Hoa nói

"Trước mặt là bảng trị số của chị

【dung lượng não】70

【giá trị thể lực 】90

Ký chủ, 10 trị số này chị tính như thế nào?"

Lúc này Tô Yên cũng không trả lời ngay mà là suy nghĩ một lúc.

Cuối cùng, cô mở miệng

"Tất cả đều thêm ở dung lượng não đi."

"Vâng, ký chủ."

"Leng keng, tăng thêm thành công, bảng trị số của chị là

【dung lượng não】80

【giá trị thể lực】90"

Tiểu Hoa cao hứng nói tiếp

"Ký chủ, mảnh nhỏ Chủ Thần sắp thu thập đủ rồi a."

Tô Yên không nói chuyện, không biết cô suy nghĩ cái gì.

Lúc này, Tiểu Hoa nhìn ký chủ trầm mặc, nghi hoặc

"Ký chủ, chị không vui sao?"

"Ân?"

"Ký chủ, chị suy nghĩ cái gì vậy?"

"Suy nghĩ, ta rốt cuộc vì sao lại trải qua những chuyện này."

Tiểu Hoa mờ mịt

"A, có ý tứ gì?"

Tô Yên lắc đầu

"Không có gì, tiếp tục đi."

Tiểu Hoa sửng sốt một chút, vội vàng nói

"À, được ký chủ. Xin chờ trong chốc lát."

Sau đó liền nghe Tiểu Hoa thông báo

"Leng keng, đang load.... ."

············

Khi Tô Yên tỉnh lại, là đang ở trong một cái lều trại.

Chỗ vai phải truyền đến đau đớn.

Nàng mở to mắt, liền nhìn thấy một người đại phu đang băng bó miệng vết thương cho nàng.

"Đừng nhúc nhích."

Người nọ hô một tiếng.

Tô Yên cũng không động đậy, tùy ý hắn băng bó.

Chờ đến khi băng bó xong, đại phu thu dọn đồ đạc.

Nhìn Tô Yên một cái,

"Miệng vết thương không được dính nước."

Nói đoạn, đưa cho Tô Yên hai bình thuốc bôi, xua xua tay vơi nàng, tỏ vẻ nàng có thể đi rồi.

Tô Yên gật đầu.

Mới rời khỏi giường liền nhìn thấy có binh lính vội vội vàng vàng chạy tới.

Hai binh lính nâng một người bị thương, nhìn qua có vẻ rất nghiêm trọng.

Máu tươi vẫn luôn chảy ra từ bụng, còn có vài chỗ sâu đến thấy được xương trắng.

Tô Yên che lại bả vai, đi ra ngoài, một câu cũng chưa nói.

Dù sao cũng đã qua nhiều vị diện như vậy, vô luận tỉnh lại gặp được trường hợp gì, đều đã có thể ứng phó rồi.

Qua những thứ đã xem, thân thể này là nữ, nhưng lại ở quân doanh, mặc quần áo binh lính bình thường.

Lòng bàn tay thô lệ, không phải bàn tay mảnh khảnh, phía trêи còn có một tầng chai mỏng.

Vừa thấy liền biết đã ăn rất nhiều khổ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-346)