Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 281

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 281
Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn (6)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Edit: Tinh Niệm

"Không phải."

Hoắc Từ nghe, này cũng không phải kia cũng không phải.

Lôi kéo tay Tô Yên đi ra ngoài.

Vốn dĩ cho rằng nước chảy thành sông.

Kết quả phát hiện, thế nhưng là hắn tự cho là đúng.

Nếu không tìm một chỗ để hỏi rõ ràng, hắn không có khả năng thả cô đi.

Không đúng, cô vốn dĩ là ở tại nhà hắn, chỗ nào cũng chạy không được.

Trong biệt thự, căn phòng nào đó ở tầng 2.

Tô Yên cầm sách vật lý, ngồi ở trêи ghế.

Người ngồi đối diện, tầm mắt vẫn luôn gắt gao nhìn chằm chằm cô.

Một đường trở về, hai người không nói chuyện.

Vừa muốn nói rõ ràng, đã bị hắn cắt đứt, một hai phải nói đi học.

Sau đó, Tô Yên liền cầm sách giáo khoa lại đây.

Lại sau đó, chính là cục diện trước mắt.

Không khí xấu hổ, hắn rõ ràng có vấn đề muốn hỏi cô, cố tình lại cái gì đều cũng không nói.

Tô Yên mở miệng

"Anh không có vấn đề muốn hỏi em sao?"

Hoắc Từ đôi mắt đen nhánh.

"Cô giáo làm hết phận sự như vậy, tôi có thể có vấn đề gì đâu?"

Khi nói chuyện, âm dương quái khí.

Tô Yên nghe hắn nói không thành vấn đề.

Trầm mặc trong chốc lát

"Vậy bắt đầu đi học?"

Hoắc Từ

"Loại chuyện này cô giáo còn muốn hỏi tôi?"

Nói chuyện càng ngày càng ngang.

Tô Yên cầm sách giáo khoa.

Mở miệng

"Anh không hiểu chỗ nào?"

Vừa hỏi xong, liền nghe người nào đó cười lạnh một tiếng

"Cô giáo là cố ý?"

"Ân?"

"Tôi nếu là đều hiểu, còn sẽ mời cô giáo tới dạy làm gì?"

Tô Yên nhìn hắn.

Hazzz, nói như thế nào đều là sai.

Cô mở sách vật lý bài đầu tiên, bắt đầu giảng.

Lúc sau, Tô Yên mỗi khi giảng xong, đều hỏi hắn một câu nghe hiểu không?

Hắn liền ở đằng kia âm dương quái khí trả lời.

Tô Yên sau đó dứt khoát cái gì cũng không nói.

Chờ học một tiết xong, cô dò hỏi

"Còn chỗ nào không hiểu?"

Ánh mắt Hoắc Từ sâu kín, không nhanh không chậm nói

"Cô giáo dạy thành cái dạng này, còn tới hỏi tôi chỗ nào không hiểu?"

Tô Yên

"······"

Trong đầu, Tiểu Hoa

"Ký chủ!! Người này thật sự là, chậc chậc chậc, một lời khó nói hết."

Tô Yên bưng ly nước bên cạnh uống một ngụm.

Đặt sách giáo khoa vật lý ở một bên.

Dạy học cũng xong, cho nên cũng có thể xử lý một chút vấn đề riêng tư.

"Học sinh cao trung không được phép yêu đương."

Cô nói.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hoắc Từ nghe, đại khái là còn chưa có phản ứng kịp, thế cho nên nói chuyện vẫn là khẩu khí âm dương quái khí

"Như thế nào? Cô giáo ngay cả cái này cũng quản?"

Tô Yên chậm rì rì nói

"Không phải anh hỏi em muốn làm bạn gái anh hay không sao? Anh đang đi học, chưa đủ 18 tuổi, không thể yêu đương."

Lúc này, Hoắc Từ ngây ngẩn cả người.

Ở đàng kia hoãn một hồi lâu.

Cho nên, cô là thích hắn, nhưng mà lý do từ chối là vì hắn chưa đủ 18 tuổi?

Hoắc Từ vừa mới còn làm đông làm tây gây khó dễ, đảo mắt liền sát lại gần Tô Yên.

Khóe môi hắn cong lên

"Cho nên, chờ anh thành niên, em sẽ nguyện ý?"

Tô Yên gật đầu

"Ân"

Nhìn thấy cô thật sự đáp ứng, trong mắt Hoắc Từ nhiễm lên ý cười.

Nhìn Tô Yên,

"Cô giáo có phải thực mê luyến anh hay không?"

Tô Yên liếc hắn một cái, nghiêm túc nói

"Nếu em nói không phải, anh sẽ tức giận sao?"

"Sẽ"

"···· thực mê luyến anh."

Tiểu Hoa

"Di ~~~"

Ký chủ đỉnh thiên lập địa của mình, thế nhưng khuất phục.

Tức giận có gì đặc biệt hơn người?

Khi nó tức giận, cũng không được ký chủ dỗ dành đâu.

Tô Yên nói không quá để tâm, nhưng người nào đó nghe được, vẫn là thực vui vẻ.

Cô mới vừa bưng cái ly đứng dậy, Hoắc Từ duỗi tay giữ chặt

"Em đổi ý?"

Tô Yên nhìn hắn lại biến hung.

Giơ tay chỉ cái ly mỉnh đang cầm.

"Nước uống hết rồi, đi lấy nước."

*****

Edit: Tinh Niệm

Hoắc Từ cầm lấy cái ly trong tay cô, đi ra bên ngoài.

"Anh đi lấy cho em."

Lạch cạch, tiếng đóng cửa vang lên.

Tức khắc, trong phòng chỉ còn lại có Tô Yên.

Ở ngay lúc này, trong đầu truyền đến thông báo của Tiểu Hoa

"Leng keng, khẩn cấp thông báo, nam chủ Tần Hiên Vũ hắc hóa. Mời ký chủ bảo vệ Triệu Tường Vi an toàn."

Tô Yên nghe, nghi hoặc

"Tần Hiên Vũ hắc hóa?"

"Đúng vậy ký chủ."

"Bảo hộ Triệu Tường Vi?"

"Đúng vậy ký chủ."

"Hắn trước kia cũng sẽ hắc hóa sao?"

"Sẽ không."

Tiểu Hoa trả lời xong, liền bắt đầu cho giải thích cho ký chủ.

"Ký chủ, Tiểu Hoa lúc trước đã nói qua Tần Hiên Vũ cùng Triệu Tường Vi ở bên nhau, quá trình khúc chiết. Bởi vì Tần Hiên Vũ là con tư sinh của Tần gia, gần đây mới được nhận về. Tần Hiên Vũ sở dĩ tìm người đánh Hoắc Từ là bởi vì người hắn thích lại thích Hoắc Từ."

"Hắn thích ai?"

"Ách ····· Tiểu Hoa không thể nói, ký chủ cần phải tự mình tìm ra."

Sau đó Tiểu Hoa lại nói

"Vốn dĩ, một lần kia Hoắc Từ ở hẻm nhỏ bị đánh rồi được Triệu Tường Vi mang đi. Cho nên Hoắc Từ thích Triệu Tường Vi. Triệu Tường Vi lại thích Tần Hiên Vũ. Tần Hiên Vũ ở Tần gia địa vị xấu hổ, Triệu Tường Vi muốn giúp hắn. Cuối cùng đều là được Hoắc Từ trợ giúp. Cuối cùng Tần Hiên Vũ ở Tần gia có một vị trí nhỏ."

Tô Yên nghe xong, Tiểu Hoa hình như còn có rất nhiều điều muốn nói.

Blah blah nói không ngừng.

"Hoắc Từ sau đó cũng biết Tần Hiên Vũ tìm người đánh hắn. Liền muốn làm Tần Hiên Vũ ăn khổ y như vậy, bị Triệu Tường Vi ngăn cản còn bị cô hiểu lầm, đánh Hoắc Từ một cái tát. Cũng là từ một lần đó, Tần Hiên Vũ bắt đầu để Triệu Tường Vi vào trong mắt, chậm rãi thích cô ấy."

Cho nên, cảm tình của hai người bọn họ, hoàn toàn là thành lập dựa trêи Hoắc Từ?

Sau đó Tiểu Hoa lại nói

"Nhưng mà hiện tại, chuyện hắn làm bị phát hiện, thân phận con riêng cũng bị nói ra, đáy lòng tích lũy hận càng ngày càng nhiều. Liền hắc hóa."

Tiểu Hoa đại khái nói xong, đợi một lúc để ký chủ lý giải.

Không biết nghĩ tới cái gì, nó mở miệng

"Ký chủ, ký chủ, chị có phát hiện hay không?"

"Cái gì?"

"Chị trợ giúp Hoắc Từ hóa giải thật nhiều nguy cơ a. Ký chủ quả nhiên là cá cẩm lý a ~~~"

Lúc này, Hoắc Từ đi đến.

Hắn bưng một cốc nước, đặt lên bàn trước mặt Tô Yên.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Yên lấy lại tinh thần, lấy sách vật lý qua

"Vậy tiếp tục bắt đầu học?"

Hoắc Từ

"Được"

Tươi cười kia, thái độ kia, hoàn toàn khác với bộ dạng hung dữ lúc nãy.

Bày ra vẻ mặt mình là học sinh ngoan, chăm chú nghe giảng.

Chậc chậc chậc.

Tiểu Hoa nhịn không được phỉ nhổ hắn ba giây đồng hồ.

Ngày hôm sau, là thứ hai.

Hoắc Từ sẽ có bài kiểm tra nhỏ.

Đương nhiên, so với cái này, Tô Yên càng chú ý chính là, ân, có thể đi lấy phần thưởng vé số rồi.

Nhưng mà cần phải có chứng minh thư.

Cô không có.

Tô Yên vừa nghĩ vừa đi ra ngoài.

Mới vừa đi ra cửa không bao lâu, liền gặp Tiểu Hồng đã biến thành người đi cùng Tô Cổ.

Tiểu Hồng vẫy vẫy tay với Tô Yên

"Yên Yên, Yên Yên!!"

Giọng nói trẻ con ngọt ngấy, bộ dáng trắng nõn tròn tròn như cục bột nếp.

Tô Cổ đi ở phía sau, trong tay cầm một ly kem, răng rắc cắn một ngụm.

Tiểu Hồng thực vui vẻ

"Yên Yên, chị đi đâu vậy?"

"Đi lãnh thưởng."

"A? Lãnh thưởng gì? Kem ly sao?"

"Mười vạn tệ."

Tiểu Hồng vừa nghe, ánh mắt sáng một chút.

Nó bắt đầu moi moi túi của mình

"Yên Yên, em cũng có tiền."

Nói đoạn, móc ra vài tờ tiền đỏ, cùng với một tấm chứng minh thư bị rơi xuống đất.

Tô Yên nhìn chứng minh thư kia.

Là Tiểu Hồng.

Tên là Tô Hồng.

Cô khom lưng nhặt lên, nhìn thông tin trêи đó.

*****

Edit: Tinh Niệm

Tô Yên nhìn chứng minh thư kia, lại nhìn Tô Tiểu Hồng.

Được rồi, việc này xác thật là làm đổi mới quen biết của cô.

"Em có chứng minh thư?"

Tiểu Hồng mờ mịt, nói

"Người ta cũng không biết đây là cái gì đâu nha, là Cổ Vương cho em."

Nói xong còn cắn một ngụm kem ly.

Tô Yên nhìn về phía Tô Cổ

"Em làm?"

Tô Cổ nhìn thoáng qua chứng minh thư kia

"Có cái này làm việc càng tiện một chút."

Lời này đó là gián tiếp thừa nhận thứ này chính là hắn làm.

Tô Yên cầm chứng minh thư kia, suy nghĩ trong chốc lát

"Em cũng có?"

Tô Cổ gật đầu

"Ân"

Tô Yên nhìn trái nhìn phải.

Bốn phía không người.

"Em còn có chuyện gì khác phải làm không?"

Tô Cổ

"Buổi tối đi bán rượu."

Tô Yên

"Vậy hiện tại theo ta đi đi. Mang theo chứng minh thư."

Nói rồi Tô Yên liền dẫn Tô Cổ cùng Tiểu Hồng đi.

······

Buổi trưa cùng ngày, tin tức địa phương, mục tin tức trúng thưởng

"Được rồi, chúng ta tới xem tin tức tiếp theo. Có thiếu niên 18 tuổi mua vé số, trúng thưởng mười vạn tệ. Chúng ta cùng xem một chút hình ảnh ngay lúc đó."

Cửa công ty phát hành vé số.

Phóng viên cầm microphone, đưa về hướng một lớn một đang đeo mặt nạ, hỏi

"Cậu năm nay mới 18 tuổi đã trúng thưởng một số tiền khổng lồ như vậy, có nghĩ tới dùng như thế nào hay không?"

Tô Cổ không nói chuyện, duỗi tay lấy microphone đưa tới trước mặt Tô Tiểu Hồng.

Tô Tiểu Hồng nhìn thấy microphone, phản ứng đầu tiên là ······ răng rắc tiến lên cắn một ngụm.

Giây tiếp theo, trêи microphone liền xuất hiện một vết răng lõm vào.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tô Tiểu Hồng nước mắt lưng tròng nhìn Tô Cổ.

Phóng viên vội vàng cầm lại microphone của mình, cười hoà giải

"Răng của bạn nhỏ này cũng thật tốt. Bạn nhỏ có nguyện vọng gì hay không?"

Tô Tiểu Hồng thực nghiêm túc suy nghĩ một chút vấn đề này

"Ta muốn ngủ cùng Yên Yên một phòng ···· ưm."

Nói một nửa đã bị Tô Cổ che miệng lại, ôm lên.

Phóng viên nghe chuyện không đầu không đuôi, nói

"Quả thật là đồng ngôn vô kỵ* a."

*Trẻ con nói chuyện không biết kiêng kỵ.

Tô Cổ

"Có thể đi rồi sao?"

Phóng viên nhìn người được phỏng vấn tựa hồ cũng không muốn tiếp tục, chặn lại nói

"Hy vọng cậu có thể dùng thật tốt giải thưởng lần này."

Nói xong, phóng viên cười với màn ảnh một chút, kết thúc lần phỏng vấn này.

Tô Cổ ôm Tô Tiểu Hồng rời đi.

Tô Tiểu Hồng quẫy quẫy chân ngắn nhỏ.

Nó nói

"Ngươi còn muốn đi bán mình sao?"

Tô Cổ liếc Tô Tiểu Hồng một cái

"Không bán."

"Thật sao??"

"Ân."

Tiểu Hồng tung tăng chân, có vẻ thực cao hứng.

"Chúng ta đi làm gì đây?"

"Có người cho ta một cái giá, ta cảm thấy khá thích hợp, chuẩn bị đem ngươi bán."

Khi nói chuyện, trêи mặt Tô Cổ không có biểu tình gì, nhìn qua như thật.

Thế cho nên khi dứt lười, Tiểu Hồng trầm mặc một hồi lâu, sau đó giận trừng trừng

"Vì sao muốn bán ta?"

"Vì sao không bán ngươi?"

"Ta tốt như vậy!"

"Ngươi tốt? Ngươi lấy tự tin ở đâu ra? Ăn còn nhiều hơn người khác, tiêu tiền cũng không kém, không có tác dụng gì, mỗi ngày đều kéo chân sau. Da dày thịt béo không cầu tiến tới, khi soi gương, ngươi cảm thấy mình đáng mặt rắn sao?"

Tô Cổ mắng người, quả thực là có thể mắng đối phương muốn chết.

Tiểu Hồng nghe, một nghẹn.

Sau đó, càng nghe càng trầm mặc, càng nghe càng trầm mặc, cuối cùng hai mắt nước mắt lưng tròng.

Lời này, quá sát muối vào tim

*****

Edit: Tinh Niệm

Tiểu Hồng tức giận nói

"Hừ! Chán ghét ngươi!!"

Nói đoạn, lạch cạch một tiếng, trực tiếp hóa thành một con rắn, xẹt một chút liền chạy.

Tô Cổ bước chân dừng một chút.

Mày nhíu lại.

Đại khái là không nghĩ tới lời mình nói sẽ chọc đến nó.

Tô Tiểu Hồng vô tâm vô phế thời gian lâu rồi, Tô Cổ nói chuyện cũng mấy để ý.

Hắn khẽ nhíu mày, nhìn hướng Tô Tiểu Hồng rời đi.

Hắn nhẹ nhàng nói một câu

"Đi thật? Đi rồi thì đừng có trở lại."

Tô Tiểu Hồng, bạch bạch bạch quăng cái đuôi, chạy càng nhanh.

Tô Cổ hừ lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại, đi rồi.

Tô Yên ở quán cà phê đối diện đợi ước chừng nửa giờ, rốt cuộc chờ được Tô Cổ đi vào.

Chỉ là, lúc đi có một đứa nhỏ, trở về lại chỉ có mình hắn.

Một đứa khác đi đâu vậy?

Tô Cổ ngồi đối diện Tô Yên.

Đưa thẻ ngân hàng trong tay qua.

"Mười vạn ở trong thẻ, mật mã sáu số 0."

Tô Yên cầm thẻ ở trong tay.

Nghi hoặc

"Tiểu Hồng đâu?"

Tô Cổ uống một ngụm nước

"Chết rồi."

Tô Yên nhìn hắn, không nói chuyện.

Nửa ngày sau, Tô Cổ ngẩng đầu

"Tức chạy rồi."

Tô Yên kinh ngạc

"Nó còn biết tức giận chạy ra ngoài?"

Xem ra trong khoảng thời gian này, kỹ năng học được cũng không ít a.

Sau đó, Tô Yên lại nói một câu

"Nó không nhớ đường, có thể tự đi về được không?"

Tô Cổ lấy điện thoại của mình ra, nhìn thoáng qua.

Lắc đầu

"Không nhớ được đường, nhưng còn có đầu óc."

Tuy rằng, bình thường đại đa số thời điểm đầu óc nó không mấy dùng được.

Nhưng mà, nhớ cái số điện thoại, nhớ địa chỉ nhà gì đó, còn có thể nhớ rõ.

Những cây kem của Tiểu Hồng ăn, theo một phương diện nào đó cũng có thể coi là nó tự mình kiếm lấy.

Nhớ được một dãy số, khen thưởng mười kem ly.

Nhớ địa chỉ nhà, hai mươi cái bánh kem.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tự lực cánh sinh, cơm no áo ấm.

Lúc này, leng keng một tiếng, cửa quán cà phê bị đẩy ra.

Chỉ thấy Tần Hiên Vũ đi đến.

Hắn nhìn qua có chút âm trầm, giữa mày còn mang theo lệ khí nhàn nhạt.

Ngồi xuống bàn ở giữa trung tâm.

Tô Yên nhìn về phía hắn.

Chỉ thấy hắn lấy ra di động, bấm bấm trong chốc lát, nói với phục vụ muốn hai ly cà phê.

Có vẻ là đang đợi người.

Tô Cổ theo tầm mắt Tô Yên nhìn qua, hỏi

"Chị quen biết Tần Hiên Vũ?"

Tô Yên nghe được Tô Cổ nói, quay lại

"Em quen biết?"

"Gặp qua vài lần ở câu lạc bộ đêm Hoàng Thành."

Tô Cổ nhớ tới chuyện gì, lại bồi thêm một câu

"Hắn cùng nữ sinh Triệu Tường Vi kia, quan hệ rất mập mờ."

Tô Yên nghe xong, lặp lại một lần

"Rất mập mờ?"

"Kiểu ái muội."

Tô Cổ sửa lại từ để hình dung.

Trong khi nói chuyện, Tô Cổ đã nhanh chóng ăn xong bánh kem trước mặt mình, buông nĩa xuống.

Tô Yên đẩy bánh của mình qua.

Tô Cổ nhận lấy, nhanh chóng ăn lên.

Tiểu Hoa nói

"Đúng a, Tô Cổ hình như cũng thực thích ăn kem ly cùng bánh kem."

Chỉ là rất nhiều thời điểm, Tô Cổ luôn một bộ cao lãnh.

Hơn nữa hắn ở cùng Tô Tiểu Hồng, vĩnh viễn đều sẽ là nhìn Tô Tiểu Hồng ăn bánh kem.

Hắn ở một bên ấn Tô Tiểu Hồng, không cho nó làm một ít chuyện bất thường.

Thế cho nên luôn là sẽ hình thành đối lập rõ ràng.

Làm người có một loại ảo giác, Tô Tiểu Hồng đam mê kem ly, Tô Cổ không thích ăn.

Lại là không biết, Tô Yên dưỡng hai đứa này, tuy rằng tính cách trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, nhưng mà niềm yêu thích cơ bản lại tương tự.

Tô Yên nghe xong Tiểu Hoa nói, nghi hoặc

"Em không biết bọn họ đều thích cái này?"

Tiểu Hoa nghe vậy, không nói chuyện.

*****

Edit: Tinh Niệm

Hảo nửa ngày mới lẩm bẩm một câu

"Hắn mỗi lần đều đưa chocolate cho Tiểu Hồng ăn, em còn tưởng rằng hắn không thích."

Nhớ năm đó, Tiểu Hoa cũng từng biến thành người.

Lúc ấy, chocolate của nó luôn biến mất.

Vốn dĩ tưởng là Tiểu Hồng ăn.

Hiện tại, nó muốn lại hoài nghi, có lẽ là Tô Cổ làm bộ bản thân không thích ăn, sau đó ăn chocolate của nó rồi vu oan cho Tiểu Hồng.

Tiểu Hoa hừ hừ một tiếng.

Đang nói chuyện, tiệm cà phê leng keng một tiếng, lại có người đi đến.

Là một cô gái mặc váy dài, hai mắt khóc đỏ bừng, ngồi ở đối diện Tần Hiên Vũ.

Người này Tô Yên đã gặp qua.

Tên là gì đây?

Đang nghĩ, Tiểu Hoa lập tức nói

"Ký chủ, là Thẩm Mỹ Đồng!"

"Ân, đúng."

Thẩm Mỹ Đồng, hoa khôi Cao trung Đế Đô.

Tần Hiên Vũ đưa khăn giấy qua cho Thẩm Mỹ Đồng, ra tiếng an ủi

"Đừng khóc, khóc nữa sẽ khó coi đó."

Thẩm Mỹ Đồng sau khi nghe xong, tựa hồ tiếng khóc nhỏ một chút.

"Hiên vũ, tôi nên làm cái gì bây giờ a, Hoắc Từ không thích tôi."

Tần Hiên Vũ nghe thấy cái tên này, trong mắt càng tối tăm.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hắn mở miệng

"Cũng không phải có mỗi hắn là nam sinh."

Thẩm Mỹ Đồng lập tức nói

"Không được, không được, tôi nhất định phải để hắn làm bạn trai tôi!"

Được nuông chiều từ nhỏ đến lớn, nên khi cô ta nói chuyện luôn có vẻ bướng bỉnh.

Nhưng cũng còn may, không đến mức bị chán ghét.

Xem bộ dáng Tần Hiên Vũ, có chút bất đắc dĩ lại có chút thống khổ, còn có một ít dung túng.

Hắn nhìn qua thực rối rắm.

Tô Yên bưng cái ly, uống một ngụm nước, dời đi tầm mắt.

Thẩm Mỹ Đồng bắt lấy tay Tần Hiên Vũ

"Tôi mặc kệ, Hiên Vũ, cậu là bằng hữu tốt nhất từ nhỏ đến lớn của tôi, cậu nhất định phải giúp tôi nghĩ chủ ý. Tôi nhất định phải cùng hắn ở bên nhau. Bằng không, bằng không tôi thà chết còn hơn!!"

Tần Hiên Vũ vội vàng an ủi

"Được được được, tôi sẽ giúp cậu nghĩ cách."

Cuối cùng, Thẩm Mỹ Đồng thấy Tần Hiên Vũ nhiều lần bảo đảm.

Lúc này mới lau khô nước mắt, nói một câu

"Hiên Vũ, cậu thật tốt."

Nói xong, uống một ngụm cà phê, lại lúc nghe một chiếc điện thoại rồi vội vàng rời đi.

Tô Yên hỏi Tiểu Hoa

"Hắn thích Thẩm Mỹ Đồng?"

Tiểu Hoa mở miệng

"Đúng vậy, ký chủ, chị biết không, lúc trước hắn cùng Triệu Tường Vi ở bên nhau, một trong những nguyên nhân chính là bởi vì Hoắc Từ thích Triệu Tường Vi."

Nói xong, Tiểu Hoa hừ hừ hai tiếng, rất là xem thường.

Tô Yên nghe xong, nói

"Hắn còn có nguyên nhân khác?"

Tiểu Hoa ý thức được mình tựa hồ nói lỡ miệng.

Cuối cùng, dứt khoát đều nói ra

"Còn bởi vì gia thế của Triệu Tường Vi. Cô ấy là phú nhị đại, có giao hảo với Tần Gia. Đính hôn cùng Triệu Tường Vi mới có thể trợ giúp hắn đứng vững ở Tần gia."

Vốn dĩ cho rằng Tần Hiên Vũ lần này tới, mục đích chính là muốn gặp Thẩm Mỹ Đồng. Chỉ là chờ Thẩm Mỹ Đồng đi rồi, hắn còn chưa rời đi, cầm di động ở đằng kia chờ đợi cái gì.

Kêu người phục vụ dọn ly cà phê xuống.

Thực mau, lại có một người tới.

Triệu Tường Vi thực vui vẻ, tay cầm theo túi xách

"Hiên Vũ."

Hô một tiếng, liền đi đến chỗ Tần Hiên Vũ, ngồi xuống đối diện hắn.

Tô Cổ nhìn thoáng qua, bĩu môi, dời tầm mắt.

Tô Yên nhận thấy được phản ứng của Tô Cổ, nghi hoặc

"Làm sao vậy?"

Tô Cổ quấy cà phê trong tay mình "Không sao cả, loại thủ đoạn này cũng đều dùng đến, xem ra là thật sự không còn biện pháp gì."

Tô Cổ tuy rằng cũng không có hiểu biết toàn bộ quá trình, nhưng chỉ một lát như vậy, tựa hồ biết Tần Hiên Vũ muốn làm cái gì.

Tô Yên uống một ngụm nước

"Còn tưởng rằng em sẽ cảm thấy, có thể thắng thì chính là biện pháp tốt."

*****

Edit: Tinh Niệm

Tô Cổ cắn một ngụm bánh kem

"Em không phủ nhận."

Dưới sự hun đúc từng ngày từng ngày của Tô Yên, Tô Cổ đã cơ bản sống như người bình thường.

Nhưng, dù sao cũng là giống loài bất đồng, phương pháp làm việc vẫn là không giống nhau.

Bản thân hắn chính là một con cổ, lấy cách thức giết chết đối phương để tồn tại.

Dùng bản chất mà nói, tâm Tô Cổ vừa đen tối vừa tàn nhẫn.

Nhưng mà, tuổi còn trẻ đã bị Tô Yên bắt cóc, ngẫu nhiên còn nghe Tô Yên dạy bảo.

Cho nên hiện giờ Tô Cổ làm việc nhìn qua còn xem như bình thường, sẽ không chủ động đụng vào những chuyện ác kia.

Trừ phi những cái đó động tìm tới cửa, tác phong xử lý của hắn mới có thể nhìn ra được tàn nhẫn.

Về việc này, Tô Yên là cam chịu.

Đối với Tô Cổ cùng Tiểu Hồng, Tô Yên đặt ra phạm vi cơ bản là không chủ động gây thương tổn cho người khác.

Một Cổ Vương, một rắn độc.

Mỗi đứa đều là loài cực hung cực ác.

Có thể nhượng bộ đến như thế, đã đủ rồi.

Nếu là có người không có mắt, nhất định trêu chọc đến tụi nó.

Xử lý như thế nào, đó là chuyện của bọn họ.

Nếu có điểm nào làm Tô Yên không nghĩ tới, đại khái chính là đồng chí Tiểu Hồng chạy như điên trêи con đường ngốc bạch ngọt.

Vốn dĩ lo lắng nhất chính là nó khi dễ người khác, hiện tại Tô Yên có điểm lo lắng nó bị người khác khi dễ.

Chờ Tô Cổ ăn xong điểm tâm, lại nhìn thoáng qua di động.

Chỉ là di động vẫn không hề có động tĩnh.

Sau đó lại dời tầm mắt đi.

Tần Hiên Vũ bên kia không biết hàn huyên cái gì, Triệu Tường Vi nhìn qua thực vui vẻ.

Cho đến khi nói một câu

"Chúng ta liền coi như vậy đi."

"Ân ân"

Triệu Tường Vi đồng ý.

Tần Hiên Vũ đứng lên, cười nói

"Tôi đưa cậu trở về, tài xế đang ở cửa."

Triệu Tường Vi vội vàng lắc đầu

"Quá phiền toái."

"Không phiền toái."

Nói xong, hai người đi ra ngoài.

Đi đi, tầm mắt Triệu Tường Vi trong lúc vô tình đảo qua, phát hiện Tô Yên cùng Tô Cổ ngồi ở trong góc.

Bởi vì Tô Yên đưa lưng về phía cửa, thế cho nên lúc đầu Triệu Tường Vi vẫn chưa nhận ra người kia là Tô Yên.

Cô chỉ là thấy được Tô Cổ.

Chờ đến khi nhìn chăm chú, Triệu Tường Vi kinh ngạc

"Tô Yên?"

Tô Yên dừng động tác uống nước một chút.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Tần Hiên Vũ sửng sốt

"Cậu quen biết?"

Hắn chỉ thấy qua Tô Yên, lại không biết cô tên là gì.

Triệu Tường Vi gật gật đầu, nhìn Tô Yên lại cùng Tô Cổ đi uống cà phê, nhíu mày.

Vốn là muốn cứ như vậy rời đi, nhưng vẫn nhìn không thuận.

Mở miệng

"Cậu một mặt theo Hoắc Từ, một mặt lại ái muội cùng Tô Cổ. Làm người không thể như vậy, Tô Yên."

Tô Yên quay đầu lại.

Đôi mắt Tần Hiên Vũ tức khắc liền nhếch lên.

Hóa ra là cô.

Cô gái mà Hoắc Từ rất thích?

Tô Cổ nghe Triệu Tường Vi nói, ăn một ngụm bánh kem, mở miệng

"Đó là bạn trai cô?"

Triệu Tường Vi không nói chuyện, chỉ là sắc mặt đỏ lên.

Theo lời ba cô noi, một tháng sau cô sẽ đính hôn cùng Tần gia.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, người đó hẳn là Tần Hiên Vũ.

Triệu Tường Vi không nói lời nào, ở trong mắt Tô Cổ chính là cam chịu.

Hắn lại nói

"Cô có thời gian quan tâm người khác, vẫn là quan tâm bạn trai mình nhiều một chút. Ai biết hắn sau lưng cô lại trộm cấu kết với cô gái nào đâu."

Triệu Tường Vi nhíu mày,

"Cậu không cần thuận miệng bôi nhọ."

Ngay khi Tô Cổ dứt lời, sắc mặt Tần Hiên Vũ đứng ở phía sau Triệu Tường Vi đã rất khó nhìn.

Quả nhiên, bọn họ đã thấy được.

Cô gái Hoắc Từ thích?

Chính là bởi vì thích Tô Yên này, mới có thể tàn nhẫn chẳng quan tâm với Mỹ Đồng như vậy?

Tần Hiên Vũ hạ mắt xuống, trong mắt hiện lên một tia tàn khốc.

Crypto.com Exchange

Chương (1-346)