Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 280

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 280
Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn (5)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Edit: Tinh Niệm

Tô Yên cúi đầu nhìn Tiểu Hồng.

Như thế nào cảm thấy, con rắn nhà này cùng Cổ Vương kia, hiện ra hai cái cực đoan đây?

Một đứa càng nuôi càng ngốc, trước kia dù có đi lạc, vậy cũng là có thể dựa vào một chút ký ức, đi theo người khác trở về.

Hiện tại thì sao?

Nó mới liếc mắt một cái, gì cũng không nhớ được.

Một đứa khác, càng nuôi càng thông minh, học một biết mười, cái gì cũng tinh thông.

Một đứa ngốc bạch ngọt, một đứa lạnh lùng phúc hắc.

Chênh lệch càng kéo càng lớn.

Vậy nếu có một ngày muốn bọn chúng tự lực cánh sinh, sợ là Tiểu Hồng chỉ có bị lừa thôi.

Nhưng nghĩ lại.

Ân, cũng may khi dễ không được.

Da dày thịt béo, Tiểu Hồng chỉ cần bất động một chỗ, muốn giết chết nó cũng cần phải có cái bản lĩnh đã.

Ân, cô yên tâm chút rồi.

Tô Yên cầm đuôi Tiểu Hồng, giơ giữa không trung, lắc lắc hai cái, hỏi

"Em còn nhớ rõ cái gì?"

Tiểu Hồng cẩn thận hồi tưởng một chút.

"Tê tê tê tê tê"

Hắn có nhắc tới một chỗ tên là Hoàng Thành.

Tô Yên nghe, nghi hoặc

"Là làm gì?"

"Tê tê tê tê tê"

Không biết.

"Vậy hắn đang làm cái gì?"

Tiểu Hồng suy nghĩ trong chốc lát.

"Tê tê tê tê tê"

Uống rượu.

Tô Yên

"Uống rượu?"

Tiểu Hồng gật gật đầu

"Tê tê tê tê tê"

Hắn vừa uống rượu sẽ có người cho hắn tiền.

Thông qua miêu tả thô sơ giản lược của Tiểu Hồng.

Tiểu Hoa trong đầu Tô Yên tức khắc phác họa ra một bộ cảnh tượng.

Tô Cổ tiểu đáng thương, uống rượu mà sống, uống một chén những tiểu thư nhà giàu đó liền nhét vào trong ngực hắn một chút tiền.

Đã chiếm tiện nghi, lại nhìn hắn xấu mặt.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Mỗi ngày uống say, nôn mửa không ngừng.

Thê thảm vô cùng.

Nghĩ như vậy, Tiểu Hoa liền đồng tình với Tô Cổ.

"Ký chủ, chị đi xem đi?"

Tô Yên gật gật đầu.

"Ân, em có thể tìm được chỗ tên Hoàng Thành lại có thể uống rượu sao?"

Tiểu Hoa lục soát một vòng.

"Ký chủ, có một nơi là câu lạc bộ đêm Hoàng Thành, nhưng mà chỉ buổi tối mới mở cửa."

Tô Yên cúi đầu nhìn Tiểu Hồng

"Hắn có phải chỉ có buổi tối mới đi hay không?"

Tiểu Hồng kinh ngạc

"Tê tê tê tê tê?"

Yên Yên thực thông minh, thế nhưng biết??

Tới buổi tối, Tô Yên tìm được quản gia, ứng lấy 1667 tệ tiền lương tháng này.

Sau đó, liền đi tới câu lạc bộ đêm kia.

Chờ tới nơi, khắp nơi nhìn lại, đều là siêu xe đón đưa.

Chỉ có Tô Yên là đi xe taxi tới.

Đi vào, cô ngồi trêи thang máy lên trêи.

Một bên hỏi trong đầu Tiểu Hoa

"Tô Cổ ở đâu?"

"Ký chủ, ở tầng 3 phòng 314."

Tô Yên đi thang máy lên lầu 3.

Đi đi, liền nghe phía trước truyền đến giọng nói

"Là cậu?"

Tô Yên nghe được, ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy Triệu Tường Vi mặc quần áo phục vụ chỗ này, đeo giày cao gót, trong tay bưng một cái khay các loại rượu.

Tô Yên nhìn cô, gật gật đầu

"Ân"

Cô lên tiếng, tiếp tục đi tìm.

Triệu Tường Vi thấy như vậy, nhíu mày

"Cậu cứ trầm mê với hắn như vậy? Hắn có cái gì tốt? Cũng chỉ là một cái túi da mà thôi."

Tô Yên sửng sốt một chút.

Có lẽ người này là hiểu lầm.

Tô Yên còn chưa nói chuyện, Triệu Tường Vi liền nhíu mày, chỉ một căn phòng

"Người cậu tìm ở 315."

Tiểu Hoa vừa nghe, lập tức nói

"Ký chủ, chị phải tin tưởng em ~~, Tô Cổ khẳng định ở 314, ."

Ân, cô ta là đang nói Hoắc Từ.

Tô Yên theo phương hướng Triệu Tường Vi chỉ.

Ân, phòng 315 ở trước mặt.

Mà ở đối diện 315, chính là 314 Tô Yên muốn tìm.

Cô mở miệng

"Cảm ơn, tôi không phải tới tìm hắn."

*****

Edit: Tinh Niệm

Triệu Tường Vi đáp một câu

"Tùy cậu."

Nói xong, Triệu Tường Vi rời đi.

Tô Yên đi qua phòng 314.

Đẩy cửa, liền nghe được giọng nói con gái ở bên trong

"Soái ca, ở đây có đồ gì uống ngon a, nếu anh không nói rõ ràng, em nào biết được a?"

Sau đó liền nghe giọng Tô Cổ, lãnh lãnh đạm đạm

"Bên trái một chai 3000, bên phải một chai 2000."

Chỉ nghe bốn năm cô gái cười lên tiếng.

Trong đó người ngữ khí trêu đùa

"Nếu em mua hai bình rượu kia, anh sẽ để em hôn một chút?"

"Sẽ không."

Đám con gái này chính là ngang nhiên tới tìm Tô Cổ tán tỉnh.

Nghe được hắn cự tuyệt, cứ nghĩ rằng lần bán rượu này sẽ bị hủy.

Bỗng nhiên chỉ thấy một cô gái trong đó móc ra thẻ ngân hàng.

"Hai bình rượu này, tôi mua."

Tô Cổ không có nhận lấy thẻ, nhìn thoáng cô gái trang điểm đậm kia, mở miệng

"Mời cô xác nhận lại, sau khi mua, chúng tôi sẽ không phụ trách."

Cô gái kia cười lên tiếng

"Chút tiền ấy không tính cái gì, coi như mua cái việc vui mà thôi."

Tô Cổ nghe xong, lấy thẻ qua.

Tích tích tích, thực mau liền trả xong.

Tô Cổ

"Mời ngài dùng."

Nói xong hắn liền cầm khay phải đi.

Cô gái duỗi tay,

"Ai ai ai, soái ca, chẳng lẽ không muốn ngồi xuống uống một chén cùng chúng ta?"

Dứt lười, cô gái vươn chân, giày cao gót màu đỏ cọ chân Tô Cổ, mang theo dụ hoặc.

Ánh mắt Tô Cổ không có bất luận dao động gì, nửa ngày sau mới nói

"Đã quên nói, tôi thích đàn ông."

Tươi cười trêи mặt cô gái kia cứng lại rồi.

"Cái, cái gì?"

Tô Cổ đi ra ngoài

"Khách hàng, mười ngài dùng."

Nói xong, hắn nhìn về phía cửa, phát hiện Tô Yên vừa vặn đứng ở chỗ đó.

Tô Cổ sửng sốt, sau đó ra khỏi phòng.

Mới vừa đi ra, liền nghe được bên trong truyền đến thanh âm

"Mẹ nó, một tên gay dám lừa tiền lão nương? Lão nương tìm người tới lộng chết ngươi!!"

Tô Cổ liếc liếc mắt một cái, sau đó lực chú ý liền dừng ở trêи người Tô Yên.

"Làm sao vậy?"

Hắn mở miệng trước.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Không thể không nói, Tô Cổ xác thật rất có khí chất.

Không biết có phải do tu luyện Băng Tâm Quyết hay không, thiếu niên này cho người ta một loại cảm giác cao lãnh không thể tới gần.

Hơn nữa lớn lên đẹp như vậy, luôn là khiến người không nhịn được bắt lấy hắn.

Phỏng chừng cũng là vì nguyên nhân này mới đưa tới không ít người nhớ thương.

Tô Yên nói thẳng

"Tiểu Hồng nói em bán thân, ta đến xem."

Tô Cổ rũ mắt, tầm mắt rơi xuống con rắn đang quấn quanh cổ tay Tô Yên.

"Là bán rượu."

Tô Yên nghe xong, gật gật đầu.

"Ta thấy rồi."

Nói xong, cô duỗi tay, lấy Tiểu Hồng xuống, sau đó ném cho Tô Cổ.

"Em nuôi nó."

Tô Cổ cầm đuôi Tiểu Hồng giơ lên, quang hai cái.

Có điểm ghét bỏ.

"Nó thực quấy rầy em kiếm tiền."

Tô Yên

"Ta không có tiền nuôi nó."

Trước kia con rắn này đặt ở chỗ nào đều có thể nuôi.

Hiện tại ngày ngày ăn kem ly ăn bánh kem.

Cô làm sao có tiền nuôi?

Đang nói chuyện, có người phục vụ từ căn phòng đối diện đi ra.

Cửa phòng mở ra rồi nhanh chóng khép lại, ẩn ẩn truyền đến tiếng nói chuyện bên trong.

Tô Yên nghiêng đầu, nhìn thoáng qua phòng 315.

Cô mở miệng

"Đổi chỗ khác nói chuyện."

Tô Cổ dẫn Tô Yên tới một lối đi nhỏ.

Mới vừa đi qua đi, Tô Cổ mở miệng,

"Chị cần tiền?"

Tô Yên lắc đầu

"Nếu nuôi nó mới cần, nếu không nuôi, liền không cần."

Tô Cổ

"Em có tiền, nếu chị muốn, có thể nói với em."

*****

Edit: Tinh Niệm

Bên này đang nói chuyện, Tô Yên nghe được bên cạnh truyền đến tiếng bước chân.

Vừa nhấc đầu, phát hiện Triệu Tường Vi bưng khay đi tới.

Cô nhíu chặt mày, tựa hồ muốn nói cái gì.

Hồi lâu lúc sau, cô ta nói một câu

"Hóa ra cậu không chỉ ái muội không rõ cùng một nam sinh."

Lời nói ý vị thâm trường, ánh mắt nhìn Tô Yên, hiển nhiên lời này chính là nói với cô.

Vừa nói xong, cửa phòng 315 phía sau bị mở ra.

Chỉ nhìn thấy vài người từ bên trong đi ra, còn nghe được tiếng nói chuyện phiếm

"Từ ca, ngươi sớm như vậy đã đi a."

Là giọng Triệu Tinh Thần.

Sau đó liền nghe người nọ không chút để ý trả lời

"Ân"

"Sớm như vậy về nhà là có ý gì? Nếu không, chúng ta lại đi chơi một phen?"

Hoắc Từ đẩy cánh tay đang khoác trêи vai mình ra

"Không rảnh."

Triệu Tinh Thần nghe, kinh ngạc

"Không phải chứ? Từ ca, cậu có hẹn?"

"Ân"

"Đi làm gì? Không phải là cùng hoa khôi trường a chứ? Hay là, là vị tiểu mỹ nữ kia?"

Hoắc Từ không biết nhớ tới cái gì, khóe môi câu một chút

"Về nhà, đi học."

Vừa nói xong, bên cạnh có mấy tên đàn ông xăm trổ đày mình đi ngang qua, vào căn phòng bên cạnh.

Theo sau, mấy tên xăm mình kia lại đi ra, dẫn theo mấy cô gái ăn mặc hở hang.

Chỉ nghe một tên trong đó, khẩu khí hung tợn

"Người ở đâu?"

Một cô gái trong đó chỉ vào phía trước

"Long ca, chính là người phục vụ kia, bán rượu giả cho chúng ta uống!"

Hoắc Từ mí mắt cũng không nâng một chút, tiếp tục đi phía trước, đại khái là đã gặp loại chuyện này quá nhiều.

Sau đó, kia mấy tên săm trổ liền vây quanh Tô Cổ cùng Tô Yên.

Cho đến khi, Triệu Tinh Thần mở miệng

"Ai, vị kia không phải tiểu mỹ nữ sao? Cô đây là chọc chuyện gì?"

Hoắc Từ ngẩng đầu lên, nhìn qua.

Liếc mắt một cái thấy được Tô Yên mặc váy đứng ở chỗ đó.

Hắn híp đôi mắt, nhìn chung quanh cô đứng đầy tên hung thần ác sát.

Bước chân vừa nhấc, rẽ qua đó.

Bỗng nhiên, nghe được giọng nói Tô Cổ

"Có việc?"

Hoắc Từ nhìn chàng trai kia, lại nhìn Tô Yên.

Bước chân dừng lại, chỉ đứng ở chỗ đó nhìn.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Bên cạnh, Triệu Tinh Thần mở miệng

"Người kia là ai a, không phải là bạn trai tiểu mỹ nữ chứ? Ân, hai người còn rất xứng."

Triệu Tinh Thần thuận miệng một câu, Hoắc Từ liếc mắt nhìn hắn

"Còn không đi?"

Triệu Tinh Thần sửng sốt

"Đi?"

Hoắc Từ không nói chuyện, cứ như vậy nhìn chằm chằm hắn.

Triệu Tinh Thần lập tức lộ ra nụ cười tiêu chuẩn để quảng cáo kem đánh răng

"Đi, hiện tại liền đi. Từ ca, chúng ta đi trước a. Anh cẩn thận một chút."

Nói xong, Triệu Tinh Thần liền dẫn theo các huynh đệ rời đi.

Chỗ ngoặt cũng chỉ còn lại một mình Hoắc Từ.

À, còn có Triệu Tường Vi bị vạ lây.

Triệu Tường Vi nắm chặt khay.

Nhìn ra được, bởi vì đối phương thế tới rào rạt, cô ta bị dọa tới rồi.

Nhịn không được nói

"Chúng tôi trước nay đều không bán rượu giả. Nơi này đều có theo dõi, các người làm cái gì, đều sẽ bị quay lại rõ ràng."

Tô Yên nhìn Triệu Tường Vi, mở miệng

"Cô đi trước đi."

Triệu Tường Vi nhìn Tô Yên, lại nhìn Tô Cổ.

Lắc đầu

"Tôi sao có thể thấy chết mà không cứu?"

Tô Yên nghiêm túc

"Nên tự bảo vệ mình trước đã rồi lại đi cứu người khác."

Tiện đà cô lại nói

"Hắn sẽ không có việc gì."

Triệu Tường Vi nhíu mày nhìn Tô Yên

"Cậu muốn ném hắn ở chỗ này, để hắn tự sinh tự diệt? Hắn tốt với cô như vậy."

__

Bạoooooo chươnggggggg!!!!

(╯✧▽✧)╯

*****

Edit: Tinh Niệm

Vừa mới nãy Tô Cổ nói cái gì, cô ta đều nghe được.

Người con trai tốt như vậy, khi gặp phải nguy hiểm, cô thế nhưng nói vứt bỏ liền vứt bỏ.

Triệu Tường Vi càng thêm không ủng hộ Tô Yên.

Lúc này, Tô Yên nghe được một tiếng cười khẽ

"Cô giáo hóa ra là ở chỗ này a."

Chỉ thấy một chàng trai mặc áo màu đen đẩy ra một tên săm trổ.

Nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu

"Nhường đường."

Nói xong, đã muốn chạy tới trước mặt Tô Yên.

Tên đại ca có chút không kiên nhẫn.

Gõ gõ vách tường

"Ây ây ây, chúng mày làm gì đấy?"

Một đám này, muốn đi thì đi muốn tới thì tới.

Đây là căn bản không đem bọn họ để vào mắt.

Nhưng mà, hắn dù có nói xong, cũng không có người phản ứng.

Hoắc Từ nhìn Tô Yên, đôi tay nhét ở trong túi.

Sau đó tầm mắt liếc hướng Tô Cổ đứng bên cạnh.

"Hắn đối với cô thực tốt?"

Tô Yên nhìn Hoắc Từ, nhìn nhìn lại Tô Cổ, mở miệng

"Khá tốt."

Dứt lười, trong mắt Hoắc Từ hiện lên một tia cảm xúc.

Sau đó nói

"Cô tới chỗ này, là vì tìm hắn?"

Tô Yên nhìn hắn phản ứng có điểm quái quái.

Thế cho nên vốn dĩ muốn gật đầu đồng ý, đổi thành một câu giải thích

"Em sợ hắn lầm đường lạc lối."

Rượu có thể bán, bán mình thì không được.

Con trai cũng không được.

Hoắc Từ cúi đầu nhìn cô

"Cô như thế nào không sợ tôi lầm đường lạc lối?"

Tô Yên sau khi nghe xong, mở miệng

"Anh sẽ không."

"Cô sao lại biết sẽ không?"

"Không có cô gái nào có thể tùy tiện chiếm tiện nghi của anh."

Hoắc Từ sửng sốt.

Có lẽ là hắn dựa vào gần quá, thế cho nên Tô Yên ngửi thấy được trêи người hắn có mùi rượu.

Hắn chắc là không uống nhiều, ít nhất nhìn qua vẫn còn thanh tỉnh.

Chỉ là cách gần như vậy, vẫn là ngửi thấy được.

Cô vừa muốn mở miệng

"Anh uống rượu ······ ưm."

Sau đó, Tô Yên đã bị hôn.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Môi mỏng lạnh chạm vào.

Hắn ôm lấy cô, không cho cô đường lui.

Cật lực dùng sức.

Bên cạnh Tô Cổ nhìn màn này, nhíu mày lại, tựa hồ có điểm ghét bỏ, dời đi tầm mắt.

Tiểu Hồng

"Tê tê tê tê tê tê tê tê!"

Có người hôn Yên Yên, chiếm tiện nghi của Yên Yên, chúng ta phải đánh chết hắn!

Tô Cổ duỗi tay, bưng kín đôi mắt Tiểu Hồng, chậm rãi mở miệng

"Nếu Yên Yên không muốn, tên kia ngay cả cơ hội tới gần còn không có."

Vẫn là Tô Cổ xem thấu triệt.

Tên kia vừa xuất hiện, lực chú ý của Tô Yên liền đều ở trêи người hắn.

Chỗ nào là tới quan tâm Tô Cổ hắn.

Nhìn rõ ràng là tới show ân ái.

Tiểu Hồng sau khi nghe xong, héo bẹp ghé vào trêи cổ tay Tô Cổ.

Phun phun lưỡi rắn

"Tê tê tê tê tê"

Ta còn chưa có hôn Yên Yên đâu.

Nghe còn có vẻ tràn đầy tiếc nuối.

Tô Cổ cười một chút,

"Xem ra trong đầu ngươi trừ bỏ kem ly còn có thể nghĩ chuyện khác a."

Tô Cổ cùng Tiểu Hồng nói chuyện, trong mắt mọi người xung quanh, chính là đang lầm bầm lầu bầu.

Hắn nói chuyện không tính là lớn, thế cho nên người khác cũng không nghe được hắn đang lầm bầm lầu bầu nói cái gì đó.

Nhưng mà nhìn qua có điểm không bình thường.

Mặt khác bên kia, bị người ta vây công, một đôi kia thế nhưng còn hôn nhau!!!

Đây gọi là gì?

Này con mẹ nó chính là khiêu khích!

Thật sự là, không thể nhẫn!!

Vốn dĩ, tên săm trổ là muốn để tên phục vụ kia nhổ tiền ra, nhân tiện ra oai phủ đầu cho hắn.

Nhưng là hiện tại ······, hắn ta tức đến mặt đỏ bừng

"Lên cho tao! Đặc biệt là đôi cẩu nam nữ kia, đánh gần chết mới thôi!!"

Đây quả thực, quả thực chính là không coi ai ra gì, không cho hắn mặt mũi!

Loại mặt hàng này, đánh chết cũng xứng đáng!!

Tên đại ca ra lệnh còn chưa hết giận.

Cảm thấy phải đích thân đi động thủ mới bằng lòng bỏ qua!

*****

Edit: Tinh Niệm

Triệu Tường Vi đứng bên cạnh qua một hồi lâu mới phát ứng lại.

Tức khắc sắc mặt đỏ bừng a đỏ bừng, xoay sang một bên.

Hoắc Từ hôn xong rồi, sắc mặt âm trầm tức khắc mây đen tản đi.

Hắn nói một câu

"Em đây là chiếm tiện nghi của tôi?"

Nói xong, xoay người liền gia nhập chiến đấu.

Tô Cổ và Hoắc Từ, cùng sáu người đối diện đánh nhau.

Tô Yên chớp chớp mắt, đứng ở chỗ đó.

Trong đầu Tiểu Hoa thông báo

"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ hai sáng lên."

Vừa dứt lời, Tiểu Hoa nhịn không được nói

"Ký chủ, không nghĩ tới hôn một cái thì ngôi sao đã sáng rồi. Sớm biết thế, lúc trước chị nên cưỡng hôn hắn."

Tiểu Hoa càng nói càng hưng phấn.

Không biết còn tưởng rằng là Tô Yên vừa mới cưỡng hôn Hoắc Từ đâu.

Mà đối diện, tên cầm đầu không nghĩ tới người mình mang đến sẽ nhanh chóng bại trận như vậy.

Cô gái váy ngắn đứng bên cạnh tên đàn anh nhíu mày lại.

"Bọn tỷ muội, bắt lấy hai cô gái kia."

Bốn cô gái động tác nhất trí đánh tới chỗ Tô Yên cùng Triệu Tường Vi.

Triệu Tường Vi nắm chặt khay, khẩn trương đến không được.

Cô đã từng đánh nhau bao giờ đâu?

Tô Yên liếc nhìn cô một cái, duỗi tay kéo người ra phía sau

"Cách xa một chút."

Dứt lời, Tô Yên nhấc chân một cái, nghiêng người đá.

Nhất cử nhất động nước chảy mây trôi.

Bang một chút, liền đạp cô gái đầu tiên đi ra ngoài.

Triệu Tường Vi nhìn động tác của Tô Yên, lập tức mở to hai mắt nhìn.

Chưa bao giờ nghĩ tới, nữ sinh nhìn qua nhu nhu nhược nhược kia, đánh nhau lại ······ tàn nhẫn như vậy.

Hoàn toàn làm điên đảo tưởng tượng.

Chưa đến chốc lát, bốn cô gái kia đã bị Tô Yên đạp nằm bẹp ở trêи mặt đất.

Đánh nhau bên kia trêи cơ bản cũng đã kết thúc.

Hoắc Từ đứng ở chỗ đó, nhìn Tô Cổ.

Tô Cổ liếc hắn một cái, mạc danh hỏi một câu

"Anh là tới uống rượu?"

Hoắc Từ mày nhíu lại.

"Như thế nào?"

Tô Cổ

"Muốn mua rượu không? Một chai 3000."

Hoắc Từ

"Tôi nhìn rất giống kẻ coi tiền như rác?"

"Anh không phải thích chị của tôi? Mua bình rượu cũng không vui?"

Hoắc Từ mày nhíu lại, nhìn Tô Yên lại nhìn nhìn Tô Cổ.

Sau đó, lực chú ý của hắn dừng ở trêи thẻ tên của Tô Cổ.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hai chữ 'Tô Cổ' lọt vào tầm mắt.

Hoắc Từ nở nụ cười, không còn mang theo mũi nhọn như lúc nãy.

Móc thẻ ngân hàng trong túi ra,

"Mua"

Tô Cổ nhìn hắn một cái.

Không chút do dự lấy ra máy pose, trong miệng nói 3000, khi quẹt thẻ lại trực tiếp nhấn 5000.

Quét xong, xem Hoắc Từ vẫn chưa tức giận.

Chậc.

Tô Cổ trêи dưới đánh giá.

Không nghĩ tới một học sinh cao trung lại có tiền như vậy a.

Hắn có chút hối hận, hẳn là quẹt 7000 mới đúng.

Quẹt xong, Tô Cổ xoay người, một câu nói cũng không lưu lại, trực tiếp rời đi.

Mặt khác một bên, Tô Yên vừa ra tay, ánh mắt Triệu Tường Vi liền vẫn luôn dán trêи người cô.

Ánh mắt còn sáng loáng nữa cơ.

Có vẻ mỗi cô gái đều không thể chống cự nữ sinh cool ngầu.

Đặc biệt như là Tô Yên, không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền kinh người.

Tô Yên quay đầu lại

"Cô không sao chứ?"

Triệu Tường Vi ôm khay.

Nói chuyện có điểm lắp bắp

"Tôi, tôi, tôi không có việc gì."

Nghe xong, Tô Yên gật đầu.

Lúc này, Hoắc Từ đã chạy tới trước mặt Tô Yên.

Triệu Tường Vi vừa thấy Hoắc Từ, sắc mặt liền trở nên không tốt.

Nhìn Tô Yên nói

"So vơi hắn, chàng trai lúc nãy càng tốt hơn."

Tô Yên sửng sốt một chút

"Ân?"

Triệu Tường Vi

"Cậu không phải đang ái muội với cả hai người sao? Tuy rằng tôi không tán đồng hành vi này, nhưng là so sánh, người kia càng tốt hơn."

*****

Edit: Tinh Niệm

Triệu Tường Vi vừa nói xong, Tô Yên liền cảm thấy đầu vai nặng nặng.

Một bàn tay dừng ở trêи vai cô.

Hoắc Từ liếc Triệu Tường Vi một cái, sau đó nói vớiTô Yên

"Cô giáo, nên trở về đi học."

Nói xong, Hoắc Từ cầm tay Tô Yên định đi ra bên ngoài.

Lúc này, chỗ ngoặt chỗ lại truyền đến giọng nói của con trai

"Tường Vi."

Người nọ mặc áo sơ mi màu trắng, hông biết là từ căn phòng nào đi ra.

Diện mạo soái khí, nhưng khác với Hoắc Từ, khí chất của hắn càng nội liễm.

Người này chính là Tần Hiên Vũ.

Triệu Tường Vi đỡ tường, không biết vì sao sắc mặt đỏ bừng.

Tần Hiên Vũ đi tới đỡ Triệu Tường Vi

"Cậu không sao chứ?"

Trêи mặt Tần Hiên Vũ còn mang theo vết thương.

Nhưng mà nhìn qua thân thể còn khôi phục không tồi.

Ít nhất không còn suy yếu như ngày đó nữa.

Triệu Tường Vi vội vàng lắc đầu

"Tôi không có việc gì."

Nói đoạn, ánh mắt Tần Hiên Vũ nhìn về phía Hoắc Từ đối diện, nhíu mày.

Sau đó lại nhìn về phía Triệu Tường Vi

"Hắn khi dễ cậu?"

Triệu Tường Vi lập tức nói

"Không có không có."

Hoắc Từ nhìn Tần Hiên Vũ, tựa hồ nhớ tới cái gì, cười nói

"Ah, Tần Hiên Vũ, đứa con tư sinh mới được nhận lại của Tần gia."

Thân thể Tần Hiên Vũ lập tức cứng lại, sắc mặt không quá đẹp.

Triệu Tường Vi đương nhiên cảm nhận được Tần Hiên Vũ biến hóa, nhăn mày, giận trừng mắt nhìn Hoắc Từ

"Cậu rốt cuộc muốn làm gì? Cậu khi dễ hắn còn chưa đủ."

Hoắc Từ liếc liếc mắt một cái

"Tôi khi dễ hắn?"

Hắn nghe như là nhớ tới chuyện gì.

Đi đến trước mặt Tần Hiên Vũ, giơ tay, liền đánh xuống một quyền.

Triệu Tường Vi bị dọa.

"Hoắc Từ! Cậu điên rồi?!"

Vội vàng đi đỡ Tần Hiên Vũ ngã trêи mặt đất.

Hoắc Từ mở miệng

"Tuy rằng không biết rốt cuộc là tôi cùng cậu kết thù khi nào. Nhưng chuyện cậu muốn một cánh tay của tôi, tôi còn nhớ rõ."

Tần Hiên Vũ một bàn tay đỡ tường, tay còn lại gắt gao nắm chặt.

Đầu ngón tay trở nên trắng bệch, trong ánh mắt chỉ có khuất nhục.

Triệu Tường Vi tức tới ngực phập phồng.

Cô đứng lên, đi đến phía Hoắc Từ, giơ tay liền muốn tát hắn.

Tất nhiên, không đánh được, bởi vì Tô Yên ngăn cản.

Cô nắm chặt tay Triệu Tường Vi

"Cậu làm gì?"

Triệu Tường Vi

"Hắn chính là thiếu giáo huấn!"

Khi nói mấy chữ này, trong lòng Triệu Tường Vi cũng dồn nén đủ rồi.

Là từ lần đầu tiên nhìn thấy Hoắc Từ đến bây giờ, cô vẫn luôn không nuốt trôi được cục tức này.

Hiện giờ, bởi vì Tần Hiên Vũ bị đánh, rốt cuộc đã bùng nổ.

Cô muốn đẩy Tô Yên ra, Tô Yên duỗi tay, ấn bả vai cô ta, thoáng dùng sức.

Lạch cạch một chút.

Triệu Tường Vi đã bị đẩy đến trong một góc, sống lưng dán ở trêи tường.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hoắc Từ cúi đầu, cười nhìn Tô Yên

"Em đây là che chở tôi?"

Tô Yên thực nghiêm túc gật gật đầu

"Ân"

Hoắc Từ bị bộ dáng nghiêm trang của Tô Yên làm cho ngây ngốc chút.

Cái loại cảm giác kỳ quái này, tự lần đầu tiên thấy cô liền xuất hiện.

Nó giống như điện lưu vậy, xẹt qua tim hắn.

Chỉ cảm thấy tê tê dại dại.

Hắn thình lình hỏi

"Muốn làm bạn gái anh không?"

Hiện giờ, không khí chín muồi, thiên thời địa lợi nhân hòa.

Hắn kéo tay Tô Yên, cúi đầu dò hỏi.

Tô Yên nghe, không nói chuyện.

Sau đó tự hỏi thật lâu.

"Còn không thể."

Hoắc Từ nghe đáp án này, thân thể cứng lại một chút.

"Không đồng ý?"

"Ân"

"Coi thường anh?"

"Cũng không phải."

"Trong lòng em còn có người khác?"

"Không có."

"Cảm thấy anh quá xấu, sẽ không tốt với em?"

Crypto.com Exchange

Chương (1-346)