Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 278

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 278
Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn (3)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)

Edit: Tinh Niệm

Tô Yên đã từng học qua một ít thuật dịch dung, thế cho nên rất rõ ràng chiêu trò như vậy.

Cô gái này, đã gặp qua.

Tên là Triệu Tường Vi.

Đang nghĩ ngợi tới đây, cô gái kia đã nhanh chóng chạy tới, đỡ lấy Tần Hiên Vũ.

Mày nhíu lại,

"Hiên vũ, cậu không sao chứ? Cậu bị thương? Tôi đưa cậu đi bệnh viện."

Nam sinh lắc đầu, cự tuyệt ý tốt của Triệu Tường Vi

"Không cần, bị thương ngoài da, không nghiêm trọng, nghỉ ngơi mấy ngày thì tốt rồi."

Triệu Tường Vi vừa nghe, càng không vui

"Như vậy sao được? Cậu không cần lo lắng tiền thuốc men, tôi có thể giúp cậu trả."

Nói đoạn liền muốn cưỡng chế mang Tần Hiên Vũ đi bệnh viện.

Lúc này, có tiếng bước chân vụn vặt vang lên.

Đang có rất nhiều người tới đây.

Cũng là mặc đồng phục cao trung Đế Đô, bảy tám học sinh hướng tới bên này.

Một người trong đó cười lạnh mở miệng

"Tần Hiên Vũ, mày giả vờ cái gì mà giả vờ a. Tìm mấy tên du côn bên ngoài là mày đúng không? Lúc mày muốn một cái cánh tay của Từ ca, có nghĩ tới kết cục này hay không?"

Tô Yên nghe đến đây đã hiểu rõ ràng sao lại thế này.

Cô lui sau một chút, muốn rời đi khỏi chỗ này.

Kết quả liền nghe được Triệu Tường Vi nói

"Phóng cô ấy đi, không cần liên lụy người vô tội."

Ý chính là chỉ Tô Yên.

Vốn dĩ, những người đó đều dồn lực chú ý trêи người Tần Hiên Vũ, nghe được Triệu Tường Vi nói, quay sang nhìn về phía Tô Yên

"Cùng một hội?"

Tô Yên lắc đầu, nói nghiêm túc

"Không phải một hội."

Triệu Tường Vi nhíu mày

"Hoắc Từ đâu? Ngay cả nữ sinh cũng muốn đánh, thật là kém cỏi làm người ghê tởm."

Tô Yên nghe vậy, nhìn về phía Triệu Tường Vi.

Sau đó chậm rì rì mở miệng

"Không cần đánh đồng làm một."

Hắn lại không có ở chỗ này, vì sao còn muốn nói như vậy.

Hiển nhiên, Triệu Tường Vi cũng không có hiểu rõ ý Tô Yên.

Mà đám người đối diện nghe được Triệu Tường Vi nói ra tên Hoắc Từ tên, sửng sốt

"Cô quen biết Từ ca?"

Triệu Tường Vi nghe, mày nhíu chặt.

Hiển nhiên thực bài xích những lời này.

Nhưng, nhìn phía đối diện thế tới rào rạt, nói

"Nếu các cậu đánh tôi, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha các cậu."

Tô Yên nghe, ngẩng đầu.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Nhìn cô ta nhiều thêm hai lần, sau đó dời đi tầm mắt.

Người đối diện trầm ngâm trong chớp mắt

"Chúng ta có phải hay đã từng gặp qua ở đâu?"

Hắn nhìn Triệu Tường Vi thực quen mắt, nhưng lại nghĩ không ra.

Triệu Tường Vi bị bức cho không có biện pháp, rốt cuộc nói

"Câu lạc bộ đêm Hoàng Thành."

Người nọ vừa nghe, trong mắt hiện lên một tia quang mang

"Cô gái bán rượu?"

Dứt lời, người nọ cười, ý vị thâm trường

"Hóa ra là cô a."

Sau đó liền nghe hắn nói

"Cô lúc ấy không phải nói không có hứng thú với Từ ca sao? Như thế nào? Hiện tại coi trọng?"

Vốn dĩ Tần Hiên Vũ vẫn chưa chú ý đến Triệu Tường Vi.

Cho đến nghe được người nọ nói, tầm mắt mới nhìn qua cô ta.

Vừa nãy ······ người kia nói, Hoắc Từ thích cô?

Tần Hiên Vũ ngẩng đầu, yếu ớt cười với Triệu Tường Vi

"Cảm ơn"

Triệu Tường Vi lắc đầu

"Không có gì, đi thôi."

Nói đoạn liền muốn đỡ hắn rời đi.

Kết quả vừa mới chuẩn bị rời đi, liền nghe người dẫn đầu bên kia mở miệng

"Từ từ, tôi là nói cô có thể đi, hắn không thể."

Triệu Tường Vi bắt đầu không kiên nhẫn

"Tôi nói các cậu, đừng có quá phận!"

Hai bên tranh chấp lợi hại.

Lúc này, một chiếc xe máy chạy đến.

Người lái xe mặc đồ full đen, đầu đội mũ bảo hiểm đen.

Két một tiếng, xe máy dừng lại trước mặt đám người.

*****

Edit: Tinh Niệm

Xe dừng lại, người nọ tháo mũ bảo hiểm, lộ ra một gương mặt Tô Yên quen thuộc.

Là Hoắc Từ.

Ánh mắt hắn quét một vòng.

Cuối cùng mày nhíu lại, đem lực chú ý đặt ở trêи người Tô Yên đang đứng cuối cùng.

Hắn cong khóe môi một chút.

Đặt mũ bảo hiểm ở trêи xe, đi thẳng một mạch hướng tới Tô Yên.

"Sao lại chạy tới nơi này?"

Tô Yên xem hắn, lại nhìn nhìn Triệu Tường Vi.

Còn chưa mở miệng, Hoắc Từ đã chạy tới trước mặt cô.

"Nghĩ cái gì vậy?"

Tô Yên lắc đầu, sau đó trả lời vấn đề đầu tiên

"Đi quay thưởng."

Hoắc Từ nghe, ý cười gia tăng chút

"Quay thưởng? Đến nơi này?"

Tô Yên duỗi tay chỉ vào một cái siêu thị phía trước.

"Chỗ đó."

"Vì sao còn không đi? Ở chỗ này xem náo nhiệt gì?"

Tầm mắt Tô Yên nhìn về phía hai bên.

Cô thật ra là muốn đi.

Nếu bọn họ tránh ra, nói không chừng cô hiện tại đã trúng thưởng rồi.

Hoắc Từ theo tầm mắt cô nhìn qua.

Tên học sinh dẫn đầu đám người vừa mới còn lạnh lùng trừng mắt, hiện giờ đi tới trước mặt Hoắc Từ, nói

"Từ ca, chính là hắn."

Trong lời nói tràn đầy phẫn hận.

Hoắc Từ liếc Tần Hiên Vũ một cái

"Hắn là ai?"

"Chính là tên thuê đám du côn muốn một cái cánh tay của anh."

Vừa dứt lời, Triệu Tường Vi nhíu mày

"Này, đừng có ăn nói bừa bãi, Hiên Vũ tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này."

Hoắc Từ nhìn tên Tần Hiên Vũ cả người bị thương kia, lại nhìn về người bên cạnh

"Cậu đánh?"

Người nọ lắc đầu

"Không phải, bọn em vừa mới chuẩn bị tới tìm hắn liền đụng phải, tám phần là giẩ vờ."

Tô Yên tránh ở phía sau Hoắc Từ, từ trong túi móc ra một viên kẹo sữa, lột ra, sau đó ăn vào trong miệng.

Hoắc Từ nghe rõ ràng động tĩnh phía sau lưng mình, tất cả lực chú ý đều bị hấp dẫn đi rồi.

Lướt qua còn tưởng là đang chú ý Tần Hiên Vũ, kỳ thật hoàn toàn đều suy nghĩ đến Tô Yên ở phía sau.

Ân, lại đang ăn kẹo.

Lần trước, đưa cho hắn hai viên kẹo liền chạy trốn.

Hắn nói

"Thôi, để hắn đi."

Dứt lời, hắn lại thêm một câu

"Đều tan đi."

Trong mắt Triệu Tường Vi tràn đầy khinh bỉ.

Hiển nhiên, ở trong lòng cô đã nhận định vết thương trêи người Tần Hiên Vũ là Hoắc Từ đánh.

Hoắc Từ chính là không học vấn không nghề nghiệp, ăn chơi trác táng.

Đỡ Tần Hiên Vũ trước khi đi, Triệu Tường Vi nói một câu

"Hoắc Từ, tôi xem thường cậu."

Nói xong liền quay đi.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Hoắc Từ mí mắt vừa nhấc, nhìn hai người kia

"Này."

Thanh âm lười nhác.

Triệu Tường Vi trừng hắn.

Hoắc Từ cười lạnh một chút

"Hai người các cậu, quên nói cảm ơn."

Hai tay của hắn đút ở trong túi, bộ dáng vênh mặt cao ngạo.

Trong mắt Triệu Tường Vi, đây chính là đang khiêu khích.

"Cậu!!"

Làm cô tức đến một câu đều nói không nên lời.

Tần Hiên Vũ vẫn luôn đóng vai người câm, lúc này rốt cuộc mở miệng.

"Hoắc Từ, tôi tên Tần Hiên Vũ."

Hắn đứng dậy, hai bên đối diện.

Hồi lâu lúc sau, chỉ nghe Tần Hiên Vũ lại một câu

"Hy vọng cậu có thể nhớ kỹ tên này, bởi vì tôi sẽ làm câu cả đời khó quên."

Hoắc Từ nhìn Tần Hiên Vũ, hắn cảm thấy đầu óc tên này chắc là bị người đánh đến choáng váng rồi.

Vốn dĩ hắn cũng không tính toán chuyện hôm nay, nhưng tên này khẩu khí quá ngông cuồng.

Hoắc Từ đang muốn đi lên phía trước.

'lạch cạch' một tiếng.

Đầu Tô Yên dựa vào lưng hắn.

Nhỏ giọng nói

"Các anh chẳng lẽ không đi học sao? Hiện tại vào giờ này, hẳn là vào lớp rồi đi?"

Càng quan trọng là, khi nào có thể kết thúc đây?

Cô muốn đi rút thăm trúng thưởng a.

Bước chân Hoắc Từ liền dừng lại.

Hồi lâu sau, lệ khí trong mắt hắn tan chút, khuôn mặt hàm chứa ý cười, xoay người nhìn lại Tô Yên.

"Cô giáo quản cũng thật nhiều."

*****

Edit: Tinh Niệm

Hoắc Từ quay đầu lại, lôi kéo cổ tay Tô Yên, đi về phía trước

"Dẹp đường."

Hắn không chút để ý nói.

Cứ như vậy xuyên qua đám người, cũng không liếc mắt nhìn ai, cứ thế đi đến siêu thị kia.

Chờ tới nơi, Tô Yên liền muốn đi siêu thị nhìn xem, kết quả còn chưa đi vào, đã bị Hoắc Từ kéo lại.

Cô chớp chớp mắt nghi hoặc.

"Còn có việc?"

"Cô cảm thấy sao?"

Người nào đó vô cớ hỏi lại.

Tô Yên không nói lời nào, chờ hắn mở miệng.

Hắn cười một chút

"Cô giáo không định nói một tiếng cảm ơn?"

Tô Yên nhìn hắn, lại nhìn siêu thị phía sau, nói nghiêm túc

"Không có anh, em cũng tự mình tới."

Hoắc Từ mày nhíu lại

"Là tôi xen vào việc người khác?"

Tô Yên

"Đây là chính anh nói."

Hoắc Từ nghe xong lời này, đặc biệt là cô còn không phải nói giỡn, là thật sự thực nghiêm túc nói.

Đang muốn tính toán bức cô một chút.

Tô Yên

"Đi học muộn là hành vi không tốt."

"Ah..."

Hắn lên tiếng.

Cũng không có tính toán rời khỏi.

Khẩn nắm chặt cổ tay của cô, cũng không có ý muốn để cô đi vào siêu thị.

Nửa ngày sau, Tô Yên mở miệng

"Cảm ơn anh dẫn em lại đây."

Hoắc Từ nâng một chút mí mắt, lúc này mới buông lỏng tay ra.

Hắn cúi người tới gần cô

"Cô giáo vừa mới không phải nói rất đúng lý hợp tình? Như thế nào đảo mắt liền thay đổi?"

Tô Yên cũng không trả lời, mà là lại hỏi một câu

"Chuông đi học hình như vang lên rồi, anh không đi học?"

Hoắc Từ nhìn cô cả nửa ngày mới cười dời đi tầm mắt, nói

"Cô giáo, hẹn gặp lại."

Tô Yên gật gật đầu, sau đó liền quay đầu vào siêu thị.

Đây xác thật là một siêu thị lớn.

Chỉ có ở một góc lập ra một cái quầy rất nhỏ, phá trêи có dán chữ 'bốc thăm trúng thưởng'

Không nhìn kỹ, rất có khả năng sẽ bỏ qua nó.

Chỗ quay thưởng rất vắng khách, ông chủ còn đang xem TV.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Vừa thấy Tô Yên đứng ở bên cạnh, ra tiếng

"Cô gái nhỏ, muốn bốc thưởng?"

Tô Yên gật đầu

"Ân"

Cô trả lời xong, liền thấy ông chủ lạch cạch một chút liền lấy ra ba loại hộp bốc thăm.

"3 tệ, 5 tệ, 10 tệ, muốn loại nào?"

Nói xong, ông chủ lại chỉ mấy hộp phía dưới bàn kính.

"Phía dưới còn có loại đắt hơn, có thể tự mình chọn."

Tô Yên nhìn trong chốc lát, không có lập tức chọn, mà là hỏi

"Nếu trúng thưởng, là ở chỗ này nhận sao?"

"Dưới 10. 000 tệ thị nhận ở chỗ này, 10. 000 tệ trở lên, cô nên đến công ty tổ chức để nhận."

Tô Yên nghe xong, chỉ vào hộp bốc thăm

"Cái kia, cái kia, cái kia, còn có cái kia ······"

Cô mua 5 tấm 20 tệ, 5 tấm 10 tệ, 6 tấm 5 tệ.

Tiêu hết 180 tệ, trong túi còn có 20 tệ.

Ông chủ thấy cô mua nhiều như vậy, nhịn không được nhìn nhiều hai lần.

Có khách vip, ông chủ tâm tình tự nhiên rất tốt.

"Cô gái nhỏ, xem cô vừa mới chọn thực nghiêm túc, là thường xuyên mua cái này sao?"

Tô Yên cầm một tấm thẻ cào.

Vừa cào vừa lắc đầu

"Lần đầu tiên."

Nói xong, cào được một cái.

Nhìn kỹ một chút chữ ở phía trêи, sau đó đặt sang một bên, tiếp tục đi cào một cái khác.

Ông chủ xem tư thế này liền biết, khẳng định là không trúng.

Mở miệng nói

"Tiểu cô nương a, không trúng cũng không sao, đây phải dựa vào vận khí nha, cứ coi như là mua để giải trí đi."

Tô Yên gật gật đầu,

"Ân"

Cô lên tiếng, cào tới một tấm cuối cùng.

Chờ tất cả đều cào xong, cô cầm nhìn trong chốc lát.

*****

Edit: Tinh Niệm

Sau đó đưa bốn tấm cho ông chủ.

"Ba tấm này trúng thưởng nhỏ, ông có thể đổi ngay bây giờ không?"

Ông chủ kia sửng sốt, duỗi tay nhận lấy, nhìn phía trêи ghi 300 tệ.

Tán thưởng nói

"Cô gái nhỏ hôm nay vận khí không tồi a, tiêu một trăm tệ trúng 300 tệ, kiếm lời a."

Vừa dứt lời, Tô Yên chỉ giữ lại một tấm, còn lại đều ném vào thùng rác.

Sau đó lại đưa qua, nói

"Cái này hình như là mười vạn tệ."(1 triệu tệ)

Tô Yên nói một cách nhẹ nhàng, ông chủ trừng lớn hai mắt, mau chóng nhận lấy vé thưởng nhìn xem.

1O vạn tệ?!

Thực sự có người trúng được 10 vạn tệ??

Ông chủ gắt gao nắm chặt tấm vé số kia thẩm tra đối chiếu một lần lại một lần, xác thật là mười vạn.

Vé số 20 tệ trúng thưởng 10 vạn tệ.

Đây là cái dạng vận khí gì??

Cẩm lý bám vào người???

Ông chủ kϊƈɦ động đến nỗi hôn cái vé số kia một cái.

"Thưởng lớn như vậy, tôi còn lần đầu nhìn thấy đấy!"

Đang nói, bỗng nhiên một bàn tay trắng nõn vươn đến, nắm một góc phiếu thưởng

"Có thể nói cho tôi biết chỗ lãnh thưởng không? Còn có, 300 tệ kia, ông có thể đưa cho tôi không."

Ông chủ hai mắt tỏa nhìn Tô Yên.

Tô Yên ở trong siêu thị gần một giờ.

Chờ đến khi đi ra, biểu tình không tính là cao hứng.

Sờ sờ túi, bộ dáng còn có chút hối hận.

Tiểu Hoa hỏi

"Ký chủ, chị không vui?? Mười vạn nha, chị có tiền rồi á!!"

Tô Yên móc ra hai mươi tệ, nói

"Tới thứ hai tuần sau mới có thể đi lãnh thưởng, còn phải mang theo chứng minh thư. 300 tệ kia cũng phải đến lúc đó mới cho."

Tô Yên càng nói, càng cảm thấy vé số trong tay mình thực vô dụng.

Cô không có chứng minh thư.

300 tệ cũng phải chờ tới lúc ấy mới đưa.

Nói cách khác, trước khi đến thứ hai tuần sau, cô cũng chỉ có 20 tệ.

Cô không phải cẩm lý sao?

Sao cô không cảm thấy may mắn chút nào?

Tô Yên đứng ở cửa siêu thị cũng không biết suy nghĩ bao lâu.

Sau đó nghe được trường học bên cạnh truyền đến tiếng chuông, có vẻ là tan học giữa trưa.

Vài phút sau, lục tục có học sinh từ trong trường đi ra.

Cho đến khi có người ra tiếng

"Ai, cậu xem chỗ nữ sinh đứng chỗ kia kìa, trời ạ, sao lại có người đẹp được như vậy?"

"Cô ấy là học sinh trường mình sao? Chắc là không phải đâu?"

"Khẳng định không phải, cậu không thấy cô ấy không có mặc đồng phục trường mình sao?"

"Cậu nói, nếu cô ấy tới, vị trí hoa khôi có phải muốn đổi người hay không?"

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

"Đây là người thật sao? Có thể là tượng điêu khắc được người ta bày ra không? "

Lúc này liền có một ít nam sinh tụ tập đi qua phía Tô Yên.

Tô Yên cảm giác được có người đi tới, ngẩng đầu.

Trong mắt nam sinh đồng loạt hiện lên kinh diễm.

Đừng nói là nam sinh, dù có là nữ sinh đi ngang qua cũng phải dừng lại nhìn Tô Yên, chậm chạp không chịu dời đi.

Tô Yên nhìn những người này không hiểu sao lại vây quanh lại đây, hơn nữa cũng không có địch ý.

Cô nghi hoặc

"Có việc sao?"

Mấy nam sinh đẩy đẩy ồn ào.

Rốt cuộc đẩy một nam sinh ra ngoài, nam sinh kia rối rắm một hồi lâu, rốt cuộc đánh bạo mở miệng

"Bạn học, đã tới buổi trưa, bạn ăn cơm sao? Nếu không mình mời bạn ăn cơm?"

Tô Yên sửng sốt một chút, nhìn mấy người này.

"Vì sao mời tôi ăn cơm?"

Cũng không quen biết, gặp mặt một lần, không có ác ý, mời cô ăn cơm.

Lại còn là nhiều người cùng đi ăn.

*****

Edit: Tinh Niệm

Tô Yên mờ mịt trong chớp mắt.

Cô đã đi qua nhiều thế giới như vậy, nhưng cũng không có phát sinh loại sự tình này bao giờ.

Mời ăn cơm, phần lớn là dụng tâm kín đáo, hoặc là lợi dụng hoặc là có ích lợi dây dưa.

Nhưng khẳng định đều là quen biết.

Loại chuyện như thế này, cô vẫn là lần đầu tiên gặp được.

Vì tiền?

Cô không có tiền.

Vì sắc?

Sẽ không, bọn họ nhìn qua thực thẹn thùng.

Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, chị không đói bụng?"

Tô Yên

"Đói"

"Vậy vì sao không đáp ứng?"

Tiểu Hoa vừa nói như vậy, Tô Yên vô pháp phản bác.

Nhìn bọn họ, hỏi lại

"Mời tôi ăn cơm, có điều kiện gì sao?"

Đám nam sinh kia lập tức nhìn ra Tô Yên có ý đáp ứng.

Tức khắc lá gan liền lớn chút, vội vàng xua tay

"Không có, không có, không có."

Một người trong đó mở miệng

"Cũng chỉ là đơn thuần muốn mời cậu ăn cơm, không có ý khác."

Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Yên chỉ nghĩ đến một loại khả năng, cô là cá cẩm lý.

Có vận khí tốt.

Sau đó, Tô Yên liền đáp ứng rồi.

Chỉ là, cô từ trước đến nay không thích nợ người khác.

Tuy rằng, đây là do vận khí tốt mang đến, nhưng vẫn là không muốn nợ.

Cho nên đưa tờ vé số 300 tệ kia cho đối phương.

Cô nghiêm túc nói

"Đây là trao đổi."

Mấy nam sinh cầm vé số trúng thưởng cực kỳ càng cao hứng, vài người kϊƈɦ động đến không được.

Cùng Tô Yên đi tới tiệm ăn bên cạnh.

Vừa đi vừa hỏi

"Bạn học, cậu tên gì a?"

"Tô Yên"

"Bạn học Tô Yên bao lớn rồi?"

"Mười bảy"

"Bạn học ở đâu?"

"Ở nơi rất xa."

"A, mình biết rồi, là đi du học đi? Có phải vừa lúc bên kia nghỉ, liền về nước hay không?"

Tô Yên không nói chuyện.

Xem vào trong mắt bọn họ đó là cam chịu.

Mọi người đi vào một tiệm mì.

Tô Yên đi vào, tìm chỗ ngồi xuống.

Theo sát, mấy nam sinh kia cũng đều ngồi xuống.

Không biết là bởi vì Tô Yên quá có khí thế, hay là lớn lên quá đẹp làm cho người ta cảm giác không chân thật.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Bốn nam sinh đều cố tình duy trì khoảng cách cùng cô.

Cô muốn một phần gà rán.

Đợi ước chừng năm phút, gà rán liền được bưng lên.

Giờ này có vẻ đúng là giờ cao điểm, quán ăn cực kỳ đông khách.

Tới tới lui lui, liền có tầm mắt đảo qua trêи người Tô Yên.

Lúc đi ra ngoài còn vừa đi vừa nghị luận.

Thế cho nên không một lát sau, tin tức một tiểu mỹ nữ ở quán mì ăn cơm liền được truyền ra.

Nghe nói tiểu mỹ nữ này lớn lên tinh xảo xinh đẹp cực kỳ, kể cả hoa khôi Cao trung Đế Đô cũng kém hơn.

Lúc này Hoắc Từ cùng đám huynh đệ đi mua nước trở về.

Bên cạnh huynh đệ Triệu Tinh Thần hỏi

"Hoắc Từ, đi ăn cơm sao?"

Hoắc Từ đứng ở cổng trường, bộ đồ đen đi moto đã đổi thành đồng phục.

Hắn nhìn thoáng qua phương hướng siêu thị, mở miệng

"Không được."

Nói xong, đi đến siêu thị.

Chờ hắn mua nước đi ra, phát hiện đám người Triệu Tinh Thần còn chưa đi.

Liếc mắt một cái, vặn nắp bình ra, uống nước.

Lúc này thanh âm vài người nói chuyện liền truyền vào lỗ tai hắn

"Ai, nếu không chúng ta đi quán mì kia xem một chút?"

"Mình muốn nhìn một chút, tiểu mỹ nữ kia trông như thế nào mà có thể xinh đẹp hơn hoa khôi của chúng ta."

"Đúng vậy, mình cảm thấy hình dung này quá khoa trương, nghe nói tóc màu xanh lá?"

"Cút đi, người ta đó là màu rong biển."

Hoắc Từ vốn dĩ đi về trường học, bước chân dừng một chút, đi tới trước mặt mấy người này.

*****

Edit: Tinh Niệm

"Nói cái gì vậy?"

Triệu Tinh Thần cười hì hì đi đến bên cạnh Hoắc Từ, chạm vào hắn một chút

"Vừa mới nghe người ta nói, cửa trường học chúng ta có một tiểu mỹ nữ đứng đó, hiện tại ở quán mì ăn cơm. Nghe nói lớn lên thật xinh đẹp. Có hứng thú hay không?"

Mới vừa nói xong, Triệu Tinh Thần liền chụp đầu một chút

"A, đúng rồi, tôi đều đã quên, cậu đối với nữ sinh xinh đẹp không có hứng thú."

Hắn vừa nói ra, liền nghe được Hoắc Từ một câu

"Không phải đi ăn cơm sao?"

Triệu Tinh Thần sửng sốt

"Đúng vậy, đúng vậy."

"Còn không đi?"

Hoắc Từ nói xong, liền đi tới phía trước.

Thực mau, đám người Triệu Tinh Thần cũng đi theo.

Lại nói ở một bên khác, Tô Yên cúi đầu ăn gà rán vừa mới bưng lên.

Đối với nghị luận chung quanh không để ý chút nào.

Mấy nam sinh ngồi cùng cô ở đằng kia xô xô đẩy đẩy, ánh mắt giao lưu cũng không biết đang làm gì.

Một bên ăn, Tiểu Hoa một bên nói

"Ký chủ, chị tính trở về kiểu gì?"

"Ách, đi trở về."

Tiểu Hoa vừa nghe, mở miệng

"Ký chủ, chị xác định đi bộ một giờ đồng hồ?"

"Bằng không thì sao?"

Mười vạn tiền thưởng còn chưa được nhận.

Trong túi cô cũng chỉ có hai mươi tệ.

Đang nghĩ ngợi tới đây, liền nghe được bên cạnh lại truyền đến tiếng nói

"Ai ai ai, là Cao trung Đế Đô hoa khôi Thẩm Mỹ Đồng."

"Không nghĩ tới trùng hợp như vậy, thế nhưng cũng tới nhà tiệm ăn này ăn cơm."

Tô Yên cắn một ngụm gà rán.

Thẩm Mỹ Đồng kia liền trùng hợp ngồi ở phía sau Tô Yên.

Nhưng mà có vẻ cô ấy đang đợi người nào.

Trong tay nắm một chai nước, nhìn cửa quán mì.

"Tường Vi, nơi này."

Thẩm Mỹ Đồng hô lên.

Chỉ nhìn thấy một nữ sinh buộc tóc đuôi ngựa ngồi ở đối diện Thẩm Mỹ Đồng.

"Mỹ Đồng, có phải đã chờ thật lâu hay không?"

"Cũng không có. Mình vừa tới."

Nói đoạn, Thẩm Mỹ Đồng cầm thực đơn lên

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

"Cậu muốn ăn cái gì?"

Triệu Tường Vi nhìn hoàn cảnh bốn phía.

Sau đó lại nhìn Thẩm Mỹ Đồng, trong ánh mắt nhiều thêm một ít gì đó.

Cô mở miệng

"Thật không nghĩ tới, cậu sẽ nguyện ý tới chỗ như vậy ăn cơm."

Thẩm Mỹ Đồng lộ ra một nụ cười,

"Không quan hệ, thể nghiệm một chút bình dân cũng không tồi."

Hai người trò chuyện một lát.

Cho đến khi Triệu Tường Vi trong lúc vô tình nhìn thấy Tô Yên ngồi ở phía sau Thẩm Mỹ Đồng.

Tuy rằng chỉ là một cái bóng dáng, nhưng cô vẫn nhận ra được đó là nữ sinh hôm nay bị Hoắc Từ mang đi.

Vốn dĩ muốn tiến lên chào hỏi, Triệu Tường Vi nhìn thoáng qua nữ sinh, lại nhìn thoáng qua đám nam sinh ngồi xung quanh.

Trong ánh mắt nhiệt tình phai nhạt chút.

Cô cúi đầu tiếp tục xem thực đơn, hai người gọi giống nhau món mì thịt bò.

Cho đến khi, ở cửa lại lần nữa có người tới.

Hoắc Từ đứng ở cửa tiệm ăn, quét một vòng.

Liếc mắt một cái liền thấy được Tô Yên ngồi dựa vào tường.

Hắn cười một chút.

Tiện đà, nhìn đến nam sinh vây quanh Tô Yên.

Tươi cười dừng lại.

Hắn đứng ở chỗ đó, rõ ràng đồng dạng đều là mặc đồng phục Cao trung Đế Đô, nhưng rất dễ dàng hấp dẫn ánh mắt người khác.

Phía sau, Triệu Tinh Thần mở miệng

"Ai, chính là nữ sinh kia sao? Cô vẫn luôn cúi đầu ăn, thấy không rõ bộ dáng trông như thế nào. Nếu là lớn lên không tồi, tán tỉnh một chút, thế nào?"

Triệu Tinh Thần nói như vậy, bên cạnh Hoắc Từ nhìn lướt qua.

Lạch cạch một tiếng, bình nước trong tay kia liền nhét vào ngực Triệu Tinh Thần.

Triệu Tinh Thần bị Hoắc Từ lườm một cái.

Sửng sốt một chút, hắn nói sai lời nói sao?

Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên có một nam sinh ăn xong rồi, tầm mắt vẫn luôn cố ý vô tình quét trêи người Tô Yên.

___

Chương (1-346)