Vay nóng Homecredit

Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 236

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 236
Hải tặc Tinh Tế có chút ngoan (10)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)

Siêu sale Lazada


Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Sau đó, Quân Vực chậm rãi mở miệng

"Tôi vẫn nên gọi cậu là Kiêu Lôi? Hay nên gọi là Tô Kiêu Lôi?"

Vừa dứt lời, bước chân Tô Kiêu khựng lại.

Tô Yên sửng sốt. Cô quay đầu nhìn về phía Tô Kiêu.

Tô Kiêu cúi đầu, mái tóc rũ xuống che khuất đôi mắt cậu ta, nhìn không ra cảm xúc hiện tại. Tia lửa điện bám trêи tay hắn, xẹt xẹt tách tách vang lên.

Không khí giữa ba người vô cùng yên tĩnh.

Tô Yên nghe thấy Quân Vực nói. Tô Kiêu Lôi??

Cô nhìn Tô Kiêu, sau đó nhìn Quân Vực

"Nó thật sự là em trai của em sao?"

Giọng nói mang theo kinh ngạc.

Ngược lại, Quân Vực bị sự nhạy bén của Tô Yên làm cho kinh ngạc.

Hắn chỉ nói một cái tên, cô liền đoán ra được. A, Tiểu Quai của hắn quả nhiên lợi hại.

Quân Vực gác đầu trêи hõm vai cô, tay ôm lấy hông Tô Yên, lẩm bẩm

"Giờ Tiểu Quai có em trai rồi sẽ không cần anh nữa sao?"

Quân Vực gián tiếp thừa nhận thân phận thực sự của Kiêu Lôi.

Chữ Kiêu vốn không phải là họ của hắn, hắn họ Tô, tên đầy đủ là Tô Kiêu Lôi.

Tô Yên lắc đầu

"Sẽ không."

Trả lời Quân Vực xong, liền quay đầu nhìn Kiêu Lôi.

Trầm mặc.

Tô Kiêu Lôi cúi đầu, một câu cũng không nói.

Thân thể hắn vì khẩn trương mà cứng đờ, bàn tay nắm chặt làm khớp tay trắng bệch.

Tô Yên kéo Quân Vực ngồi dựa vào ghế, sau đó thắt dây an toàn cho hắn.

Vừa thắt vừa nói

"Anh hẳn là không còn sức mà cởi nữa rồi."

Quân Vực giật giật mí mắt. Nửa ngày sau, hắn thở dài

"Tiểu Quai bây giờ thật thông minh, không dễ lừa a."

Sở dĩ Tô Yên nói như vậy chính là muốn cho hắn biết không được cởi ra. Bộ dạng hắn vừa rồi không phải yếu đến mức không đứng được nữa sao? Cởi dây an toàn cũng cần dùng sức. Nếu hắn cố tình cởi ra rồi đi ra ngoài, vậy chứng tỏ vừa rồi là hắn giả vờ đáng thương trước mặt cô. Cho nên, hắn chỉ còn một lựa chọn duy nhất, thành thành thật thật mà ngồi im chỗ này chờ đợi.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Sắp xếp cẩn thận cho hắn rồi, cô mới mở lời

"Cậu có chuyện gì nói với tôi không?"

Đối với chuyện đột nhiên mọc ra một cậu em trai. Biểu hiện của Tô Yên vẫn vô cùng bình tĩnh lãnh đạm. Ngoại trừ sự sửng sốt lúc đầu, sau đó cô lãnh đạm đến mức giống như chưa hề phát sinh chuyện gì.

Tô Yên đi phía trước, Tô Kiêu Lôi đi theo phía sau.

Vừa đi ra ngoài, Tiểu Hoa kinh ngạc

"Ký chủ, sao chị lại biết Kiêu Lôi là em trai của chị? Là em trai ruột sao? Oa, ký chủ, em trai của chị thật đẹp trai đó nha***"

Tô Yên vừa đi vừa trả lời Tiểu Hoa

"Thái độ của hắn với ta, luôn rất kỳ quặc. Hắn không có sát ý với ta nhưng lại không ngừng khiêu khích ta. Ở vị diện trước đó, hắn đâm Quân Vực một dao, lấy mạng đền mạng, hắn hẳn là phải chết. Chỉ là thời điểm hắn chết, vô cùng thương tâm."

Tô Yên dừng một chút. Hắn thương tâm không phải vì mất mạng, mà là vì người giết hắn lại là cô.

Cũng chính từ lúc đó, Tô Yên mới chú ý đến Kiêu Lôi lần đầu tiên.

Chỉ là những chuyện đã phát sinh trước kia, cô không có ý định xin lỗi hắn. Đối với những lời hắn nói trước khi chết, cô quay đầu lại liền quên luôn.

Sau đó, Tô Yên lại nói tiếp với Tiểu Hoa

"Thời điểm hắn tới vị diện này hình như là sau khi lên phi hạm, ta cũng không xác định được. Đánh hắn, hắn vẫn cam chịu, nhưng lại đi tới đấu trường ngầm mà trước hay chưa từng đến."

Hắn không làm ra chuyện gì khác thường, biểu hiện giống hệt Tô Kiêu. Tô Yên cũng không cố tình lạnh nhạt với hắn nữa.

Tiểu Hoa nghe xong, cảm thán

"Ký chủ, vậy mà chị đã hoài nghi hắn từ sớm, chị thật lợi hại."

Hắn có khác hay không không quan trọng, quan trọng là phải vỗ ʍôиɠ ngựa* trước đã.

*vỗ ʍôиɠ ngựa: nịnh nọt

Tô Yên trầm mặc trong chốc lát

"Đây là điều cơ bản, không khó đoán."

*****

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hoa không dám nói rằng nó không phát hiện ra, sợ ký chủ sẽ khinh bỉ nói nó vô dụng. Liền hỏi tiếp

"Vậy tại sao ký chủ lại biết Kiêu Lôi là em trai của chị?"

"Ta không biết, chỉ cảm thấy ta với hắn giống như có chút liên quan."

Ngày ấy cô nằm mơ. Mơ thấy một tiểu đậu đinh thấp hơn cô một cái đầu, luôn đi sau lưng cô, hai mắt đỏ hoe, vừa khóc vừa nói muốn được cô ôm.

Nhưng cả người hắn đều là điện, chạm một chút liền bị giật. Sau đó, tiểu đậu đinh liền đứng lì một chỗ thật lâu mà uỷ khuất. Lẩm bẩm

"Tỷ tỷ thật hư."

Bản thân hắn có điện, còn trách cô không ôm hắn.

Cô cùng Kiêu Lôi đến từ một thế giới. Hắn so với cô chỉ nhỏ hơn một tuổi.

Vì sao cô lại cảm thấy hắn là em trai của mình??

Vì... mỗi lần cô nói câu "tôi là chị của cậu" với hắn. Dù hắn không phục đi chẳng nữa cũng sẽ nuốt xuống. Hơn nữa, hắn vô cùng cam chịu chuyện này.

Quân Vực sẽ không vô duyên vô cớ nói rằng tên thật của Kiêu Lôi là Tô Kiêu Lôi. Hắn còn ước gì tất cả lực chú ý của cô đều tập trung ở trêи người hắn.

Đối với chuyện của người khác, hắn hiếm khi đề cập tới. Trừ khi, chuyện này có liên quan tới cô.

Tô Kiêu Lôi, Tô Yên. So với cô nhỏ hơn một tuổi, cùng đến từ một thế giới. Ngoại trừ hắn là em trai của cô, thì không còn cách giải thích nào khác nữa.

Đi một lúc, đến một nơi an tĩnh vắng người. Tô Yên quay đầu lại nhìn Tô Kiêu Lôi.

Nửa ngày sau, mới nói

"Có mấy vấn đề muốn hỏi cậu."

Tô Kiêu Lôi không nói gì, cứng đờ đứng ở chỗ đó.

Hắn không thể nghĩ tới lại có một ngày, kẻ mà từ trước tới nay hắn luôn khinh thường chướng mắt lại giúp hắn.

Tô Yên thấy hắn im lặng, chứng tỏ là chấp nhận.

"Chúng ta là ruột thịt sao? Cùng cha cùng mẹ?"

Tô Kiêu Lôi vừa nghe thấy vấn đề này liền ngẩng đầu lên hỏi lại

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

"Chị không nhớ được gì sao?"

Tô Yên nói trắng ra

"Tôi không quen biết cậu."

Tô Kiêu Lôi nghe xong, mặt lập tức đỏ bừng.

Không phải hắn thẹn thùng, là cảm thấy có chút thấy xấu hổ. Hắn cảm thấy những ý nghĩ của mình mấy vạn năm qua, giống như trò cười.

Nhưng Tô Yên giống như không phát hiện được điều gì

"Là ruột thịt sao?"

Tô Kiêu Lôi trầm mặc thật lâu, thật lâu sau mới phun ra được một chữ

"Đúng"

Tô Yên gật gật đầu, lại hỏi

"Cậu đã biết sự tồn tại của tôi ngay từ đầu?"

"Đúng"

Hắn đương nhiên biết mình có một người chị gái, chỉ có điều người chị này lạnh nhạt vô tình, đã quên mất hắn từ lâu.

Trong lòng Tô Kiêu Lôi vô cùng oán giận. Sự oán giận này đã tích góp qua mấy vạn năm nay. Mặc kệ hắn ở trước mặt cô làm gì, cô cũng đều không nhớ được, chính là không có một chút ký ức gì.

Dựa vào cái gì hắn thương nhớ cô như vậy mà cô lại quên bẵng hắn????

Tô Yên nhìn biểu tình của hắn

"Cậu biết tôi là chị gái cậu từ khi nào? Là trước hay sau khi tôi trở thành Chủ thần?"

"Sau đó."

Lúc ấy, tất cả mọi người khác trong mắt hắn đều là địch nhân. Ai rảnh mà quan tâm ai với ai? Hắn chính là muốn ngồi lên vị trí Chủ thần đứng đầu. Như vậy mới có thể dễ dàng đi tìm chị gái mình.

Cho đến khi kế hoạch đã chuẩn bị ổn thỏa, hắn mới phát hiện ra, người mà hắn hợp tác với Giffy cùng nhau xử lý lại chính là chị gái ruột của hắn.

Tìm được người, đương nhiên rất vui vẻ. Nhưng nếu lúc ấy hắn nói với cô hắn là em trai ruột của cô. Chỉ cần nghĩ thôi đã cảm thấy buồn cười rồi. Vậy nên hắn vẫn luôn dấu diếm việc này.

Chín vị Chủ Thần, chỉ có Diệp Thiên Linh nhìn ra thái độ của hắn với Tô Yên không bình thường. Nhưng có vẻ cô ta hiểu lầm rằng hắn thích Tô Yên.

Hắn cũng không thèm để ý, vẫn tiếp tục cố gắng gây chú ý với cô. Kết quả, phát hiện ra toàn bộ lực chú ý của chị gái hắn đều đặt trêи người Quân Vực của Thâm Uyên Ma Vực kia.

Thủ đoạn của Quân Vực thật là nham hiểm.

*****

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Hắn sống bao nhiêu năm như vậy, những kẻ ngoan độc đã gặp qua không ít, vậy mà chưa bao giờ gặp qua kẻ nào bỉ ổi như tên thiếu chủ này.

Trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu.

A, Không đúng.

Là trước mặt Tô Yên một kiểu, trước mặt những kẻ khác một kiểu. Trước mặt Tô Yên thì vô hại, giống như yếu ớt không hại được ai.

Vạn năm trước, chờ Tô Yên rời khỏi điện, hắn tìm tới cửa đánh với Quân Vực một trận. Lần đó là "ý của Tuý Ông chứ không phải rượu"*.

*Có dụng ý khác.

Hắn chém Quân Vực bị thương ở cánh tay, nhưng bản thân cũng bị đánh thê thảm không kém.

Chớp mắt, thằng nhãi này liền chạy đi tìm Tô Yên kể tội hắn. Cũng không biết hắn ta nói với Tô Yên như thế nào. Từ đó về sau hắn rất rất hiếm khi gặp được cô.

Cho đến khi Quân Vực bị phong ấn. Tô Yên cũng bế quan.

Sau đó, là hiện tại. Thái độ của hắn đối với Quân Vực, nếu nói là chán ghét thì chi bằng nói là hắn ghen ghét với Quân Vực.

Dựa vào cái gì mà đối với một kẻ xa lạ như Quân Vực, chị gái của hắn lại có thể dành cho gã nhiều sự quan tâm đến như vậy. Vậy mà hắn thân là em trai ruột, cô còn không biết đến, hơn nữa, còn không có một chút ký ức nào.

Tô Yên nghiêm túc nhìn hắn.

"Trong ký ức của ta, ta không có em trai, cũng không biết nên đối xử với cậu như thế nào."

Tô Kiêu Lôi cứng đờ người, căng thẳng đứng nghiêm ở đó, giống như đang chờ thẩm phán phán quyết.

Tô Yên nói

"Chúng ta đang sống ở thế giới pháp luật, lại có quan hệ huyết thống, không thể giải trừ quan hệ chị em. Cho nên, dù cậu không muốn tha thứ cho ta chuyện ta giết cậu ở vị diện trước đó, thì ta vẫn là chị gái của cậu. Đó là sự thật không thể thay đổi."

Tô Kiêu Lôi nghe xong, nghĩ thật lâu mới hiểu cô đang nói cái gì. Hắn ngẩng đầu, không thể tin nổi.

Tô Yên nghiêm túc

"Tuy rằng ta không nhớ rõ chuyện xảy ra từ mấy vạn năm trước, nhưng chúng ta sẽ sống rất lâu. Quan hệ chị em này cũng sẽ duy trì rất lâu về sau, ta có thể chậm rãi học."

Yết hầu Tô Kiêu Lôi lăn lộn, không nói một lời.

Tô Yên nghĩ nghĩ, xem mình có nói thiếu gì không. Cuối cùng, lại nói thêm mấy câu

"Nếu có người khi dễ cậu, có thể nói với ta."

Sau đó, giống như nhớ tới điều gì, dừng lại một chút lại nói tiếp.

"Chuyện của cậu và Quân Vực, tự giải quyết. Nhưng ta muốn nói rõ với cậu. Nếu cậu lựa chọn đối đầu với hắn, cậu sẽ bị hắn khi dễ."

Cô cảm thấy thằng em trai từ trêи trời rơi xuống này có chút không được thông minh cho lắm. Cho nên vẫn nên nói rõ ràng với hắn thì hơn.

Nói xong, Tô Yên hỏi hắn.

"Cậu có gì muốn nói với ta không?"

Cô đã biết hắn là em trai ruột của mình. Trong thời gian ngắn như vậy, muốn cô thay đổi hoàn toàn thái độ với hắn là không thể. Nhưng cô sẽ cố gắng hết sức.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Thật lâu sau, Tô Kiêu Lôi mới nói

"Chị là chị gái ruột của em."

Tô Yên gật đầu

"Đúng."

"Chị nói chị sẽ bảo hộ em."

"Ừ"

"Nếu Quân Vực khi dễ em, chị phải bảo vệ em."

Tô Yên nghe, ách ······ trí thông minh của hắn online rồi kìa.

Cô trả lời

"Ta không hạ thủ với hắn được."

Trả lời thẳng thắn đến dọa người, thật khiến người ta bực mình.

Tô Kiêu Lôi nhìn cô,

"Bởi vì chị thích hắn."

Tô Yên lắc đầu

"Không phải là như thế."

Nếu cô thật sự muốn khi dễ Quân Vực. Hắn khẳng định sẽ không đánh trả cô. Dù cô muốn lấy mạng hắn, hắn cũng sẽ đứng yên không phản kháng.

Giống như hắn moi tim ra cho cô, muốn bóp nát hay bảo vệ là do cô lựa chọn.

Rõ ràng mọi quyền lựa chọn đều ở trong tay cô, nhưng chính như vậy cô lại là người bị trói buộc. Không hạ thủ được với hắn.

Trái tim của hắn, cô chỉ cần dùng một chút lực thôi hắn đã đau đớn muốn chết rồi. Càng như vậy, cô càng không dám xuống tay. Thế cho nên, lại càng thêm nhường hắn, ngày này qua ngày khác, hắn liền lăn lộn ra thế này.

Tô Yên im lặng một lúc mới nói

"Vì nếu người khác khi dễ hắn, hắn sẽ rất khổ sở."

Cô dừng lại rồi nói tiếp

"Hắn khổ sở, ta cũng sẽ rất khổ sở."

*****

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Kiêu Lôi

"······"

Hắn rất muốn hỏi, chị nói như vậy không sợ em khổ sở sao?

Nhưng mà hắn không dám hỏi. Sợ rằng người chị gái hắn vừa mới nhận lại này sẽ càng nói những lời làm mình đau lòng.

Lúc sau, Tô Yên liền xoay người rời đi.

Tiểu Hoa hóng hớt một hồi, không nghĩ tới ký chủ thật sự có em trai.

Vô cùng hưng phấn nói

"Ký chủ, Tiểu Hoa đã tìm cho chị rất nhiều tư liệu, chị có thể xem một chút, làm thế nào để chăm sóc em trai."

Những tư liệu đó nó đều cẩn thận tỉ mỉ lựa chọn. Tất cả đều là chị em thương yêu, tương thân tương ái chăm sóc lẫn nhau.

Nhưng... Tô Yên cắt ngang

"Những cái trước đó xem đã đủ dùng rồi, không cần xem thêm."

Tiểu Hoa

"Ký chủ, chị chị chị ·······"

Nói "chị" cả nửa ngày, Tiểu Hoa cũng không thể nói thêm gì nữa.

Nó còn có thể nói gì?

Chẳng lẽ nó nói với ký chủ rằng những tư liệu trước đó ký chủ xem đều là tư liệu về nhân vật phản diện?? Nó chỉ nhất thời hứng khởi tìm được thôi??

Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn không nên nói thì hơn. Nó còn giữ hình ảnh thống tử thông minh khôn khéo trong mắt ký chủ đó.

Dù sao, nó nhìn Chủ Thần Kiêu Lôi cũng thấy rất đáng đánh. Mới bị ký chủ vỗ hai phát vào đầu, chắc là... không có vấn đề gì lớn đâu, nhỉ?

Tô Yên trở về căn phòng lúc nãy, thấy Quân Vực vẫn ngồi yên ở đó.

Hắn nhìn Tô Yên quay về liền trưng ra vẻ mặt bị tổn thương. Há mồm còn chưa kịp nói gì, Tô Yên đã đi qua bịt kín miệng hắn.

Cô mở miệng

"Anh đừng có nói anh rất đau lòng, cũng đừng nói em bỏ rơi anh. Bằng không, em sẽ cho anh nếm thử cảm giác chân chính bị bỏ rơi, bị tổn thương là như thế nào."

Lông mi Quân Vực run run. Haizz, Tiểu Quai càng ngày càng không dễ lừa. Thế mà đã biết hắn muốn nói gì.

Cuối cùng, Quân Vực ngậm ngùi câm nín, được Tô Yên đưa trở về phòng.

Vào đến phòng, cô mới nghi hoặc hỏi Quân Vực

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

"Anh đã sớm biết Kiêu Lôi là em trai của em?"

"Cũng không tính là sớm."

Cô nghe, cẩn thận nhìn hắn, như đang xem xét độ thật giả.

Quân Vực cảm nhận được tầm mắt của cô.

"Làm sao vậy?"

"Anh lại đem chuyện hắn là em trai ruột của em nói cho em biết. Thật ngoài ý muốn."

Quân Vực trưng ra bộ dạng vô cùng tổn thương.

"Ở trong mắt em, anh chính là người bụng dạ hẹp hòi, tính toán chi li như vậy sao?"

Tô Yên chớp chớp mắt, nghe hắn nói liền sinh ra nghi hoặc

"Anh không biết chính mình là dạng người này sao?"

Tiểu Hoa nghe Tô Yên nói vậy, thiếu chút nữa cười đến vỡ bụng.

Ký chủ của nó thật thần kỳ. Lại có thể vô cùng nghiêm túc mà nói ra lời này, thật sự rất buồn cười.

Quân Vực nghe xong liền đè Tô Yên lên giường. Sau đó hôn cô một cái.

"Anh biết."

Hắn trả lời còn rất lý lẽ đàng hoàng. Sau đó lại nói một câu

"Là em biến anh thành như vậy, cho nên, em phải chịu trách nhiệm với anh."

Lời này so với lời trước đó còn hợp lý hơn nhiều. Đúng thật là cả thế giới chỉ có hắn mới có thể vô liêm sỉ như vậy.

Tô Yên vừa gật đầu vừa ấn vai hắn, không cho hắn hôn mình.

Hắn vừa mới uống thuốc giải, còn đang ở thời kỳ dưỡng bệnh, sức lực của Tô Yên lại lớn, hắn tự nhiên không thể hôn được cô.

Hiếm khi thấy Tô Yên phản kháng, Quân Vực bỗng nhiên cười lớn, trầm giọng

"Chẳng lẽ Tiểu Quai muốn chơi tình thú với anh?"

Tô Yên lắc đầu

"Em là muốn chịu trách nhiệm với anh."

"Là thế nào?"

"Anh hiện tại không thích hợp để hôn hôn cũng như vận động kịch liệt, nếu không, anh sẽ chết trêи giường đó."

Tiếng nói vừa dứt, nụ cười trêи mặt Quân Vực tắt ngúm. Hắn ngây người một chút

"Không thể ăn, cũng không thể hôn?"

Lúc hắn nói lời này, ánh mắt nhìn Tô Yên nóng rực.

Tô Yên xoay người, nháy mắt liền đè người nào đó xuống dưới thân.

*****

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Sau đó, liền che kín đôi mắt của hắn, đáp lời

"Ừm"

Cô trả lời rất nghiêm túc.

Quân Vực vòng tay ôm lấy cô, không buông tay.

Khẩu khí vô cùng càn rỡ, nhất thì mất mạng.

"Anh không ngại chết ở trêи người em."

Tô Yên lắc đầu

"Em để ý, máu thấm ra khăn trải giường rất khó giặt."

Ánh mắt nóng rực của Quân Vực bỗng hóa đá

"Tiểu Quai ~"

Tô Yên chặn lại

"Anh không được khi dễ Tô Kiêu Lôi."

Cô chuyển đề tài tương đối cứng nhắc.

Không khí vốn có chút ái muội liền bị chủ đề đột ngột này phá hỏng.

Cô vừa nói vừa bỏ tay ra. Bốn mắt nhìn nhau. Quân Vực bất đắc dĩ

"Trông anh giống người xấu như vậy sao?"

Tô Yên định gật đầu. Nhưng nghĩ lại, cô xụ mặt

"Anh không phải người xấu, anh là người tốt."

Quân Vực nhướng mày

"Em vì hắn, lời trái lương tâm như vậy cũng có thể nói ra?"

Tô Yên trầm mặc.

Hắn rõ ràng biết bản thân mình tính tình tệ đến thế nào, lại còn muốn hỏi vặn cô?

Tô Yên mở miệng

"Em đã rất nỗ lực để nói vậy."

"Tiểu Quai, anh không rảnh để đi chọc hắn. Chỉ cần em không đặt quá nhiều sự chú ý vào hắn."

Nói tới cuối cùng vẫn cố với thêm điều kiện.

Tô Yên nghĩ nghĩ

"Vậy anh có nguyện vọng gì muốn em thực hiện không?"

Quân Vực nghe cô nói.

Nguyện vọng?

Hắn hình như cũng không có chuyện gì nhất định cần cô làm giúp.

Quân Vực mở miệng

"Điều anh vừa nói chính là nguyện vọng của anh."

"Được."

Vừa dứt lời, âm thanh Tiểu Hoa vang lên.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ."

Về chuyện Tô Yên tự nhiên lòi ra một cậu em trai. Dưới sự bình tĩnh đón nhận của Tô Yên liền trở thành sự thật.

Nhiều ngày sau đó, âm thanh của Tiểu Hoa vang lên trong đầu.

"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ báo thù cho nguyên thân."

Tô Yên nghi hoặc

"Cái gì?"

"Ký chủ, chị còn nhớ Triệu Lily trước kia thường xuyên khi dễ nguyên thân không? Cô ta đã bị đưa lên toà án quân sự?"

Tô Yên nghi hoặc

"Ta còn chưa tố cáo mà."

"Triệu Lily bị chị đánh nhập viện, cưỡng ép những học sinh trong ban đứng lên làm chứng giả, nói rằng chị vẫn luôn khi dễ cô ta. Những bạn học của chị liền tố cáo ngược lại. Lấy ra chứng cứ cô ta liên tục khi dễ chị từ rất lâu rồi, cùng với bằng chứng những nhân chứng kia là bị cưỡng ép đứng ra làm chứng giả. Hơn nữa, cha mẹ cô ta làm việc trong quân đội bị điều tra ra tham ô, nhận hối lộ, đã bị bắt đi để tiếp tục điều tra."

Đã như thế, dù Triệu Lily có được thả ra thì thanh danh cũng đã đen xì rồi.

Học sinh trường quân đội chung quy lại vẫn khác hoàn toàn so với những học sinh trường khác.

Gặp chuyện bất bình đều sôi máu. Đều đã chướng mắt Triệu Lily này từ lâu.

Tiểu Hoa vừa dứt lời, một lúc sau lại lên tiếng

"Leng keng, hệ thống nhắc nhở, nhiệm vụ của chị đã kết thúc, ba tiếng sau sẽ rời khỏi vị diện này."

"Nhanh như vậy sao?"

"Ký chủ, việc này có liên quan đến chuyện chị đột phá linh lực bị hạn chế ở vị diện trước. Vốn dĩ chị có thể chờ đến lúc tự nhiên chết đi. Chỉ là linh lực của chị tiêu hao quá nhiều, vị diện này không thể tiếp tục được nữa."

Việc này làm cô có chút sửng sốt

"Nếu ta uống năm bình dinh dưỡng thì sao?"

"Ách, nếu hiện tại chị uống, một tiếng sau sẽ phải rời đi. Nhưng đến vị diện sau chị sẽ khôi phục linh lực. Có thể chết một cách tự nhiên."

Đang nghĩ ngợi, Tô Yên chợt mở to mắt, chuẩn bị đi ra ngoài.

Bỗng nhiên đúng lúc này, Tiểu Hồng không biết chui từ đâu ra. Lỉnh kỉnh lôi kéo một cái túi vải bố. Trêи người nó vẫn mặc áo choàng.

Nhìn Tiểu Hồng có vẻ không phải là muốn tới tìm cô. Là muốn lén lút kéo bao tải chạy trốn. Không nghĩ tới lại chạy đến phòng Tô Yên.

Tiểu Hồng ánh mắt sáng ngời, giọng nói giòn tan

"Yên Yên!"

*****

Edit: Ngân Minn

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên nhìn Tiểu Hồng, nghi hoặc

"Muốn đi đâu?"

Cô thấy nó lén lút giống như định làm chuyện xấu vậy.

Bao tải nó kéo theo vang lên tiếng lách cách. Tiểu Hồng theo bản năng ôm rịt lấy cái bao. Nhưng lại sực nhớ ra đây là Tô Yên chứ không phải người ngoài. Sau đó liền thở phào, thả lỏng toàn thân, bỏ xuống tất cả phòng bị.

"Bán lấy tiền."

Giọng nói trẻ con của nó vô cùng cao hứng.

Tô Yên nhìn bao tải sau lưng nó

"Dùng cái này?"

Tiểu Hồng gật gật đầu

"Đúng vậy!!"

Sau đó, Tiểu Hồng gấp không chờ nổi nữa, muốn Tô Yên khen minh, liền mở miệng cái bao tải ra.

Rầm rầm!

Một đống bình dinh dưỡng màu vàng nhạt liền lăn tới chân Tô Yên.

Cô sửng sốt, nhìn Tiểu Hồng

"Em lấy ở đâu?"

Tiểu Hồng rất vui vẻ

"Ở trong cái phòng đóng kín của phi hạm a, còn có rất nhiều đồ vật quý có thể bán lấy tiền."

Nhưng.... nhưng như thế không phải là trộm sao?

Tô Yên nhìn một vòng xung quanh Tiểu Hồng.

"Tô Cổ đâu?"

Tiểu Hồng chỉ chỉ lên đầu

"Hắn ở trêи đầu em nè."

Vừa chỉ, Tiểu Hồng vừa lẩm bẩm

"Không hiểu sao hắn lại không muốn lấy đồ đem đi bán."

Tô Yên nghi hoặc, dựa theo đạo lý, Tiểu Hồng rất nghe lời Tô Cổ. Hiển nhiên, Tô Cổ biết loại hành vi này là trộm, cho nên nó mới không tham dự.

"Vậy em vì sao còn muốn bán?"

Tiểu Hồng mở đôi mắt to ngập nước, vui vẻ lên tiếng

"Cổ Vương nói, bán một ít, về sau sẽ có nhiều tiền."

Nói cách khác, Tô Cổ là chủ mưu, Tiểu Hồng chính là quả trứng xui xẻo gánh tội.

Đang nói chuyện, cửa phòng bỗng nhiên truyền tiếng ho khan.

Tô Yên và Tiểu Hồng đồng thời nhìn qua.

Tiểu Hồng lập tức co cái đuôi lại, rụt vào trong áo choàng. Sau đó vội vàng trốn phía sau lưng Tô Yên.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Ừm, cái đuôi của nó sẽ không bị lộ chứ? Liệu hắn có thấy nó nửa người nửa yêu mà bắt lại thí nghiệm không??

Nó khẩn trương đến mức quên luôn cả bao tải yêu quý của mình. Nửa bao tải bình dinh dưỡng cứ như vậy bại lộ trước mắt mọi người.

Quân Vực đỡ tường, từng bước đi tới bên này.

Thời điểm đi ngang qua, liếc mắt nhìn nửa bao tải bình dinh dưỡng bị đổ ra ngoài. Sau đó cười cười hỏi Tô Yên

"Tiểu Quai muốn cái này sao?"

Hắn vừa hỏi, Tô Yên liền gật đầu

"Ừm."

Quân Vực đi đến trước mặt Tô Yên, vòng tay ôm cô.

"Nếu Tiểu Quai muốn, có thể tìm anh mà."

Hắn dừng một chút

"Chỉ cần em nói, anh cũng là của em, huống chi chỉ là mất thứ này?"

Tiểu Hồng đứng phía sau Tô Yên, nhỏ giọng lẩm bẩm

"Ngươi không thể bán lấy tiền, tính tình còn lớn như vậy, chẳng dùng được vào việc gì."

Tiểu Hồng chỉ là lẩm bẩm cho chính mình nghe. Nó đâu biết rằng hai người còn lại cũng đều nghe thấy, còn nghe đến vô cùng rõ ràng.

Tô Yên rất tán đồng, gật đầu

"Nó nói rất đúng."

Tiểu Hoa cắt ngang

"Ký chủ, chị chỉ còn nửa giờ."

Dứt lời, Tô Yên cúi đầu nhìn một đống bình dinh dưỡng ở dưới đất. Cô ngồi xổm xuống, rút ra một bình.

Uống xong, lại uống tiếp một bình nữa.

Quân Vực nhìn động tác của cô, cũng ngồi xổm xuống.

"Uống cái này tốt vậy sao?"

Nói xong cũng mở ra một bình, uống một ngụm.

Tiểu Hồng mắt trông mong nhìn hai người, rồi lén lút chạy đến bên cạnh Tô Yên, mở một bình, cũng uống một ngụm.

Ừm, xác thật cũng không tệ lắm.

Sau đó Tiểu Hồng bất chấp luôn, bán hay không cũng kệ, ống trước đã.

Một bình lại một bình, càng uống càng vui vẻ.

Tô Yên nghiêng đầu nhìn Tiểu Hồng

"Uống nhanh lên, các em phải trở về không gian."

Tiểu Hồng nghe xong, động tác càng lúc càng nhanh. Cuối cùng nó uống hết cả bao tải bình dinh dưỡng vừa trộm được, bụng tròn vo như quả bóng. Nằm ngửa ở đó không nhúc nhích được nữa.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-346)