Vay nóng Tima

Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 237

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 237
Nam chủ hắn luôn là tự bế (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)

Siêu sale Lazada


Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên duỗi tay, trực tiếp ném đồ vật vào trong không gian.

Thanh âm Tiểu Hoa lần nữa vang lên

"Leng keng, đếm ngược 50 giây."

Tô Yên ngẩng đầu nhìn về phía bên cạnh Quân Vực. Cô duỗi tay kéo hắn

"Em phải đi."

Quân Vực sửng sốt, sau đó lên tiếng

"Ân"

Đôi mắt hắn đen nhánh sâu kín nhìn cô, không biết hắn suy nghĩ cái gì.

Tô Yên lại gần ôm cổ hắn, cùng hắn hôn môi. Giây tiếp theo liền không có ý thức.

··········

__THẾ GIỚI 22- KẾT THÚC__

Thời điểm cô tỉnh lại đã là ở trong không gian.

Tiểu Hoa thông báo

"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, trị số thêm 7."

"Trước mặt vhij là bảng số liệu

【dung lượng não】56

【giá trị thể lực】90"

Thông báo xong, Tiểu Hoa lại gấp không chờ nổi, mở miệng

"Ký chủ, chị còn nhớ rõ trước đó một lần chị dùng một trị số mua bùa bình an không?"

"Ân, nhớ rõ."

"Ký chủ, chị chỉ cần dùng thêm 4 trị số là có thể thăng cấp nó thành bùa nguyện ước, chị ước bất cứ nguyện vọng nào nó đều có thể thực hiện óh ***"

Tô Yên vừa nghe, cẩn thận suy xét một chút rồi gật đầu

"Được"

Tô Yên đáp ứng xong, Tiểu Hoa mở miệng

"Leng keng, chúc mừng ký chủ thăng cấp bùa bình an thành bùa ước nguyện, xin hỏi ký chủ, ngài muốn ước cái gì? Tài phú, mỹ mạo, địa vị, quyền thế? Chỉ cần ngài nói, thế giới tiếp theo khẳng định thỏa mãn ngài!!"

Tô Yên nghĩ nghĩ

"Ta muốn tiền."

Mấy cái thế giới gần đây cô luôn khó khăn vì tiền.

"Đương nhiên có thể! Mời đợi trong chốc lát ······"

Lâu thật lâu sau, Tiểu Hoa lại do dự thông báo

"Ký chủ, chị còn có nguyện vọng khác không?"

"Làm sao vậy?"

"Cấp trêи của Tiểu Hoa nói... không có tiền."

Tô Yên trầm mặc.

"Cái bùa ước nguyện này có vẻ hơi vô dụng."

"Không không không, ký chủ có thể ước được xinh đẹp a."

"Ta muốn đồ vật hữu dụng chút."

Tô Yên vừa nói xong, Tiểu Hoa liền trầm mặc.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Ưm, nghe ký chủ vừa nói, vì sa nó cảm thấy mình giống như cũng thực vô dụng a?

Tiểu Hoa ho khan một tiếng

"Ký chủ, Tiểu Hoa có ý tưởng này, nếu không chị có thể ước cho nam chủ mau chóng nhìn đến chị? Như vậy không phải có thể càng mau hoàn thành nhiệm vụ sao??"

Vừa nghe còn thấy rất có đạo lý đó. Dù sao cũng không có gì không tốt.

Tô Yên gật đầu

"Được"

"Leng keng, chúc mừng ký chủ ước nguyện thành công. Tiểu Hoa sẽ tận tâm tận lực vì ngài hoàn thành nguyện vọng!"

Sau đó, Tiểu Hoa lại nói

"Hệ thống nhắc nhở, ngài bây giờ còn có ba trị số có thể sử dụng, xin hỏi ký chủ muốn thêm ở đâu??"

"Dung lượng não đi."

"Leng keng, xin chờ trong chốc lát. Bảng số liệu của ngài là

【dung lượng não】59

【giá trị thể lực 】90"

"Ký chủ, nếu không có gì muốn hỏi, chúng ta tiến vào vị diện tiếp theo nha."

"Được"

"Leng keng, xin chờ trong chốc lát."

Giọng nói vang lên, trước mắt Tô Yên tối sầm, liền không có ý thức.

Khi cô tỉnh lại, phát hiện mình đang ở một hội trường yến hội. Ánh đèn, người quay phim, sân khấu, chung quanh tất cả đều là người.

Cô mặc một thân váy dài màu trắng tơ tằm, tóc rối tung, trêи mặt trang điểm tinh xảo, chân đeo giày bạc cao gót, đang ngồi ở ghế trêи.

Chung quanh cũng đều là người mặc tây trang giày da, hoặc là cao quý điềm nhã.

Thỉnh thoảng còn có camera đảo qua trước mặt cô.

Sau đó liền nghe trêи sân khấu truyền đến thanh âm

"Lần này vị trí ảnh hậu của chúng ta thuộc về........."

Nền nhạc BGM cũng dồn dập gay cấn theo.

Trêи màn hình lớn xuất hiện bảy hình ảnh của các cô gái khác nhau. Khi Tô Yên ngẩng đầu, người ở trêи sân khấu cũng đồng thời hô tên

"Chúng ta cùng chúc mừng, Tô Yên!!"

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Giọng nói vang lên, chung quanh liền vang dội tiếng vỗ tay.

Bảy tám cái máy quay đồng thời chiếu về phía Tô Yên, không ngừng hướng quay chụp.

Một chùm ánh đèn chiếu vào trêи người cô, tức khắc thành tiêu điểm chú ý.

Tiếp đó MC trêи sân khấu lại nói thêm

"Chúng ta cùng hoan nghênh Tô Yên lên đài nhận thưởng!"

Tô Yên ngẩng đầu, đứng dậy. Cô duỗi tay xách váy, miễn cho giày cao gót dẫm phải.

Một đường đi lên, Vay trắng thiết kế đuôi cá theo chuyển động của mà vẽ ra độ cung duyên dáng. Tinh xảo, cao quý. Hấp dẫn toàn bộ lực chú ý.

Cô đi lên đài, đứng ở trước microphone, tiếp nhận cúp vàng.

Sau Đó, MC mở miệng

"Đầu tiên, chúc mừng cô đạt được giải thưởng ảnh hậu lần này, không biết cô có cảm nghĩ gì hay không?"

Rồi MC đưa mic cho Tô Yên, sau đó lui hai bước.

Tô Yên cầm microphone, đảo qua mọi người ở đây một vòng. Sau đó ánh mắt nhìn về phía camera gần mình nhất.

"Cảm ơn những người đã ủng hộ tôi, cũng cảm ơn sự nỗ lực của chính mình. Cảm ơn mọi người."

MC vốn dĩ cho rằng cô sẽ nói rất dài. Kết quả mới một câu đã kết thúc. MC sửng sốt một trận, theo sau vội vàng giảng hòa.

"Ha ha ha ha, được giải thưởng quý trọng như vậy, trong lòng cô ấy khẳng định rất kϊƈɦ động. Chúng ta hãy cho Tô ảnh hậu thời gian bình phục một chút tâm tình. Lúc sau khẳng định sẽ còn có một đống phỏng vấn đợi cô ấy đó."

Nói xong, Tô Yên gật gật đầu.

Lúc này Tiểu Hoa nói

"Ký chủ, chị cười một cái về phía camera, lượng fan follow chị lên tới cả triệu người đó."

Tô Yên ngoan ngoãn nhìn về phía màn ảnh, lộ ra một khuôn mặt tươi cười. Sau đó đi xuống đài rồi tiến vào cánh gà.

Vừa đến hậu trường, một đám người đại diện trợ lý liền đứng lại đây. Người đại diện kϊƈɦ động đang muốn nói chuyện. Tô Yên chỉ cảm thấy đầu đau, tiếp đó liền không có ý thức.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Trước khi ngất xỉu, chỉ nghe được người đại diện điên cuồng kêu gọi người đến cùng thanh âm hỗn loạn.

······

Khi Tô Yên lần nữa tỉnh lại, đã là ở bệnh viện. Cách hôm nhận giải cũng đã một ngày.

Mí mắt Tô Yên động động rồi dần mở to mắt.

Người đại diện là một người phụ nữ hơi béo. Xem bộ dáng cô ấy gọi điện thoại nói chuyện làm việc thì có thể nhìn ra là người giỏi giang khôn khéo.

Người đại diện tên Trương Lệ, cũng xem như đã nhọc lòng lo từng chuyện lớn lớn bé bé cho Tô Yên. Trương Lệ cũng chỉ phụ trách mình Tô Yên.

Khi nhìn thấy Tô Yên tỉnh lại, Trương Lệ lập tức đi lên trước xem xét tình huống

"Em tỉnh rồi? Thân thể còn có chỗ nào cảm thấy không thoải mái không?"

Tô Yên lắc đầu

"Không có."

Trương Lệ nhẹ nhàng thở ra

"Em là nhịn ăn đến hết chất dinh dưỡng, đói đến hôn mê bất tỉnh."

Tô Yên nghe, gật đầu.

Cô nhắm mắt lại, giữa mày còn có vẻ mỏi mệt. Quần áo trêи người cũng là đồng phục bệnh nhân.

Trương Lệ nhìn cô, nhấn mạnh

"Tiểu Yên, em là do chị một tay dẫn dắt đến bây giờ, chị không thể nhìn em cứ tiếp tục như thế này được. Từ giờ trở đi, trong một tháng tới, chị sẽ không cho em tiếp nhận vai diễn gì nữa, em hãy nghỉ ngơi cho khỏe hẳn đi đã. Thân thể mới là quan trọng nhất."

Tô Yên gật gật đầu

"Được"

Từ vài câu nói của Trương Lệ, cô đã có thể hiểu rõ một chút. Nguyên thân có lẽ là chạy theo phong trào "gầy là auto đẹp" của giới nghệ sĩ, cho nên mới đói đến nông nỗi ngất xỉu.

Trương Lệ nghe thấy Tô Yên đồng ý, lại có điểm kinh ngạc. Phải biết rằng, tính tình Tiểu Yên là cho dù có chết, cuối cùng cũng chết ở nơi làm việc. Một khi cô đã quyết chuyện gì thì có 10 người cũng cản không nổi.

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Có lẽ, cô ấy đã thật sự biết thân thể mình đang nghiêm trọng thế nào.

Nghĩ như vậy, Trương Lệ nhẹ nhàng thở ra. Lại nói thêm hai câu, sau đó điện thoại lại lần nữa gọi tới, cô vừa tiếp điện thoại vừa đi ra phòng bệnh.

Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, chị có muốn tiếp thu tư liệu không?"

"Ừm."

"Leng keng, xin chờ trong chốc lát."

Nguyên thân tên Tô Yên. Nhờ một tấm ảnh chụp trêи mạng mà nổi tiếng, ngoài ý muốn tiến vào giới giải trí.

Showbiz nhiều thị phi. Vừa mới bắt đầu, nguyên thân bị mắng thực thảm. Đại khái cũng là vì đã chịu bạo lực internet nên cảm xúc nguyên thân liền uể oải. Tiếp đó là hoàn toàn thay đổi thành bộ dáng điên cuồng nỗ lực làm việc.

Xuất đạo 5 năm, diễn một bộ phim tiếp theo một bộ phim. Năng lực ca hát của cô cũng thực tốt, liền trở thành ca sĩ kiêm diễn viên.

Dần dần, về mảng âm nhạc cô cũng đứng đầu. Ở trong phim, hoặc là khí phách hoặc là bi kịch. Ở trêи sân khấu, liền thành tiểu khả ái hát ca khúc ngọt ngào.

Một bài hát trở thành huyền thoại, đến bây giờ vẫn truyền lưu là bài【 Em chỉ thích anh 】.

Hai loại phong cách hoàn toàn không giống nhau, từng bước một tạo thành địa vị hiện giờ của cô.

Hai ngày trước vừa mới đạt được giải thưởng bài hát hot nhất trong năm. Ngày hôm qua lại được cúp ảnh hậu tối cao.

Nhân khí của cô thực tốt. Cơ hồ là người qua đường cũng có thể bị hút vào fan.

Chỉ là kết cục cuối cùng của nguyên thân tương đối thảm.

Uống thuốc ngủ tự sát.

Cô thích tổng tài công ty mình, Hoa Duyên. Cô viết ca khúc 【 Em chỉ thích anh 】 chính là viết cho hắn.

Chỉ là, hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình. Vô tình liền vô tình đi, còn tùy tiện muốn làm bạn bè cùng cô. Hoa Duyên đối với cô cực tốt, làm cô sinh ra một loại ảo giác Hoa Duyên cũng thích mình.

Bởi vì Hoa Duyên nói một câu " Tiểu Yên, em từ từ đợi anh, chờ anh xử lý tốt hết thảy rồi tới cưới em." Sau đó vẫn luôn đợi. Đợi đến ba năm, Hoa Duyên kết hôn, nhưng cô dâu lại là người khác.

Tính tình Nguyên thân vừa cứng đầu lại cố chấp. Vào chính ngày hắn kết hôn, cô mặc áo cưới màu trắng, uống thuốc ngủ chết ở trong phòng mình.

········

Tiếp thu xong toàn bộ ký ức. Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, nguyên thân có một nguyện vọng."

"Nguyện vọng gì?"

"Cô ấy muốn biết người Hoa Duyên thích là ai, rõ ràng hắn nói muốn cưới cô, cuối cùng vì sao lại cưới người khác."

Tô Yên nghe xong liền hỏi lại

"Đây là hai nguyện vọng."

Cái thứ nhất là biết người Hoa Duyên thích là ai. Thứ hai là vì sao cưới người khác.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Tiểu Hoa thút tha thút thít

"Ký chủ, vị nguyên thân này cực thảm á ~~"

Tiểu Hoa đã trải qua nhiều vị diện như vậy, kỳ thật đã sớm thấy nhiều người đáng thương hơn.

Chỉ là cô gái này lại quật cường không chịu thua, luôn sẽ làm người thực đau lòng.

Tiểu Hoa cũng nhịn không được cảm thấy đồng tình với cô ấy.

Thật lâu lúc sau, Tô Yên mở miệng

"Tiểu Hoa"

"Ân? Ký chủ??"

"Em không phải nói sẽ để hắn mau chóng nhìn thấy ta sao?"

"Ký chủ, chị là minh tinh hạng nhất, nam chủ đại nhân hắn khẳng định sẽ nhìn thấy chị."

Tô Yên nghe, trầm mặc lại trầm mặc

"Ta cảm thấy em lừa ta, nhưng lại không có chứng cứ."

Tiểu Hoa vừa nghe, chặn lại nói

"Ký chủ, nguyên thân rất có tiền, cô ấy nỗ lực công tác 5 năm, thanh danh đã ở trêи đỉnh của chóp. Giá trị con người hiện giờ đã qua ngàn vạn. Ký chủ tuyệt đối sẽ không thiếu tiền."

Nghe đến đây, Tô Yên lúc này mới không tiếp tục đi so đo nữa.

Cô trả lời

"Ân"

Nguyên thân bởi vì nhịn đói, thân thể thật sự là quá kém. Thế cho nên cùng Tiểu Hoa hàn huyên không bao lâu, tiếp theo lại hôn mê.

Thật sự là mệt thực.

Ba ngày sau, Tô Yên vẫn luôn ở viện truyền dịch, chủ yếu là dùng đường glucose bảo toàn mạng sống. Cô vẫn luôn ngủ đứt quãng.

Căn cứ theo tư liệu của Tiểu Hoa, nguyên thân đã khoảng hai ngày chưa có chợp mắt.

Hơn nữa nửa năm gần đây, cơ hồ là làm việc xuyên đêm suốt sáng, tình trạng thiếu ngủ nghiêm trọng.

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Chờ đến khi Tô Yên hoàn toàn nghỉ ngơi đủ, chuẩn bị xuất viện, đã là năm ngày sau.

Vào ngày xuất viện, các phóng viên truyền hình lớn tất cả đều chen chúc mà đến. Hôm đó, mười mấy bảo tiêu che chở cô, rõ ràng đoạn đường chỉ mất năm phút, nhưng giờ đi tận hai mươi phút mới ra được. Tất cả đều đứng ở cửa bệnh viện, chật như nêm cối.

Chờ ở sau xe bảo mẫu, người đại diện không ngừng gọi điện thoại quở trách

"Rốt cuộc là ai lộ ra tin tức Tô Yên xuất viện? Không phải tôi đã nói gần nhất một tháng tạm dừng tất cả hoạt động rồi sao?"

Điện thoại bên kia cũng thực khó xử

"Ách...... Trương tỷ, là Hoa tổng. Ngài ấy nói nếu có nghi vấn, có thể cho Tô Yên tỷ đơn độc đi tìm hắn."

Trong xe bảo mẫu thực an tĩnh. Thế cho nên tiếng nói chuyện trong điện thoại rõ ràng truyền đến tai Tô Yên.

Cô mở miệng

"Không cần tạm dừng tất cả hoạt động, hoạt động đại ngôn tuyên truyền có thể tham gia."

Trương Lệ trầm tư trong chốc lát, nhìn Tô Yên.

Nói thật, Tô Yên nguyện ý dành một ít thời gian để nghỉ ngơi, Trương Lệ đã là cảm thấy không thể tưởng tượng. Trước kia đều là cưỡng chế bắt cô nghỉ ngơi. Nhưng mà nghỉ không đến ba ngày, cô lại bắt đầu tiếp tục làm việc liên tục.

Đúng thật là ý chí vượt qua thử thách của Tô Yên phải vượt trội thì mới có thể làm việc điên cuồng với một thân thể yếu ớt như vậy.

Sau đó Tô Yên bị đưa về chung cư, ở tại lầu 21 của một tiểu khu xa hoa. Nơi đây độ bảo mật và an toàn cực cao.

Cô mở ra cửa nhà mình, đi vào trong.

Trương tỷ đưa cô đến dưới lầu liền đi rồi.

Trong nháy mắt đi vào, phản ứng thứ nhất của Tô Yên là, sạch sẽ.

Quá sạch sẽ đến trống rỗng.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Đồ gia dụng bàn ghế sô pha còn có lớp bọc ở bên ngoài. Trong phòng bếp càng là sạch sẽ dọa người. Đừng nói nồi chén gáo bồn, chính là một đôi đũa đều không có.

Duy nhất có dáng vẻ người ở cũng chính là phòng ngủ. Đi vào trong là đệm chăn thuần trắng sắc.

Tủ quần áo trắng treo 3 bộ quần áo, trong đó hai bộ là áo ngủ.

Ân. Cứ như vậy, cái gì đều không có.

Tô Yên ngồi ở mép giường nghỉ ngơi trong chốc lát. Tiếp đó liền thả Tô Cổ cùng Tiểu Hồng ra.

Một giờ sau, Tiểu Hồng trêи người quàng một cái khăn trải giường, thả đuôi to nơi nơi chạy.

Thấy phòng ở lớn như vậy, trống như vậy, nó tui vẻ thực a. Chạy khắp nơi tán loạn, chơi vui vẻ vô cùng.

Tô Cổ cùng Tô Yên ngồi ở bàn cơm trong phòng bếp. Đồ ăn trưa cô gọi vừa mới tới.

Tô Cổ ăn xong, ngẩng đầu gọi

"Lại đây ăn cơm."

Tiểu Hồng vốn dĩ không nghĩ qua đó. Nó còn chưa có chơi đủ đâu.

Chỉ là....... . Nháy mắt, cái đuôi đã bị đông cứng. Tiểu Hồng lập tức liền thành thật. Giọng nói not nớt vang lên

"Hừ, ăn liền ăn."

Nói xong, nó lắc lắc cái đuôi, nhưng lớp băng kia vẫn ở chỗ đó.

Nó phun ra một ngụm lửa. Hmm, vẫn là lửa dùng tốt. Tiểu Hồng ngẩng đầu, mắt trông mong xem qua.

Tô Cổ cầm theo một phần cơm, đi đến trước mặt nó.

"Ăn"

Tiểu Hồng mê mang

"Nhưng mà ta không biết dùng đũa."

Tô Cổ nhìn Tiểu Hồng, ánh mắt càng ngày càng lãnh đạm.

"Nói xem, ngươi cùng phế vật có cái gì khác nhau không?"

Vốn là châm chọc nói, kết quả Tiểu Hồng thật đúng là nghiêm túc nghĩ nghĩ. Sau đó trả lời

"Ta ăn nhiều hơn phế vật."

Tô Cổ nghe, an tĩnh lại an tĩnh.

Sau đó hắn cầm lấy đũa, bắt đầu tiến hành giáo huấn. Chuyên môn chọn cà rốt rau xanh, từng miếng từng miếng đút cho Tiểu Hồng.

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hồng ăn ngấu ăn nghiến. Trong quan niệm của nó, cơm nhất định phải ăn nhanh. Bằng không sẽ có cảm giác tội lỗi vậy. Thế cho nên vừa mới bắt đầu ăn còn chưa chú ý Tô Cổ đút mình ăn cái gì. Ăn vài miếng mới phát hiện là rau xanh, muốn nhổ ra.

Chỉ là lúc này Tô Cổ sớm đã đút xong rau xanh, nhét thêm một khối thịt kho tàu vào trong miệng nó. Tiểu Hồng bẹp bẹp miệng. Ân, thịt kho tàu thật ngon. Nó luyến tiếc phun ra.

Bên này nhìn qua còn tính hài hòa. Mặt khác một bên, Tô Yên mở ra máy di động mấy hôm nay luôn tắt nguồn.

Vừa mở ra đã thấy mười mấy cuộc gọi nhỡ. Cô nhìn thoáng qua. Một người trong đó lưu là cô giáo Triệu. Đúng lúc này, vị cô giáo Triệu kia lại lần gọi tới.

Tô Yên nhận máy

"Alo?"

Điện thoại bên kia vang lên giọng nói

"Xin hỏi, là người nhà của Tô Kiêu Lôi sao?"

Tô Yên nghe cái tên như vậy, lời đến bên miệng lại dừng một chút. Sau đó mở miệng

"Cô giáo có việc sao?"

"Có, bạn học Tô Kiêu Lôi ở trong lớp cùng người khác đánh nhau, lần kiểm tra gần đây cũng đứng hạng thấp nhất. Nếu cô có thời gian, buổi chiều tới trường một chuyến đi. Đã lên lớp 12, dù có bận cũng nên quan tâm đến con trẻ một chút."

Tô Yên nhìn thoáng qua thời gian, buổi chiều 1 giờ rưỡi.

Cô mở miệng

"Xin hỏi cô giáo, trường học ở đâu? Hắn học lớp nào?"

Cô giáo nghe lời này, càng thấy đây chính là phụ huynh ngày thường bỏ bê con cái. Nghe giọng nói còn rất trẻ a. Nhưng là đáng tiếc lại có đứa con học cái gì cũng không biết. Trách không được Tô Kiêu Lôi thành tích sẽ kém đến cái dạng này.

"Cao trung Đế Đô, lớp 12 ban A."

Tô Yên gật đầu

"Được"

Cô đồng ý xong liền ngắt điện thoại.

Tô Yên đứng lên. Tô Cổ ngẩng đầu nhìn thoáng qua

"Chị muốn hỗ trợ không?"

Tô Yên lắc đầu

"Em trông chừng Tiểu Hồng đi."

Tô Cổ gật đầu

"Được"

Tô Yên mặc một cái áo khoác, đội mũ lưỡi trai cùng khẩu trang màu đen rồi rời đi. Nửa giờ sau tới cao trung Đế Đô.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Lúc này đang trong giờ học. Cô gọi điện thoại cho cô giáo Triệu để bảo vệ cho mình đi vào.

Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, trước mặt chị là khu dạy học, đến lầu 3 rẽ trái gian phòng đầu tiên là nơi cần tìm."

Cô đi về phía trước. Kết quả vừa đi đi, liền bắt gặp khung cảnh bạo lực học đường.

"Này, Cố Ngu, tiền tao bảo mày mang đâu? Ngày hôm qua bảo 5000, hôm nay sao lại đưa 3000? 2000 kia đi đâu rồi??"

Chỉ thấy một đám mặc đồng phục học sinh, vây quanh một thiếu niên cái đội mũ lưỡi trai ở góc tường.

Xô xô đẩy đẩy. Nhìn dáng vẻ là muốn đánh nhau.

Tô Yên nhìn thoáng qua, lấy ra di động.

Tiểu Hoa nghi hoặc

"Ký chủ, chị không đi hỗ trợ?"

"Khi gặp được rất nhiều người xấu, không nên làm anh hùng mà hãy lựa chọn báo cảnh sát cứu người."

Tô Yên mới vừa gọi 110. Đột nhiên Tiểu Hoa thông báo

"Leng keng, chúc mừng ký chủ gặp được nam chủ Cố Ngu. Mời hoàn thành công lược, thực hiện nguyện vọng của nam chủ."

động tác gọi điện thoại của Tô Yên dừng lại. Khi cô ngẩng đầu lên xem, mũ của Cố Ngu đã bị người hất đi. Mái tóc nhẹ bay trong gió, lộ ra một khuôn mặt tuấn mỹ kia.

Hắn một câu cũng không nói. Đôi mắt đen nhánh sâu thẳm. Cũng không biết hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.

Một đứa học sinh mở miệng

"Này! Mày câm à? Nói chuyện!"

Bên cạnh có người cười nhạo

"Đây không phải bạn học Cố Ngu sao? Người ta chính là người câm nha. Đoạt tiền mấy ngày hôm nay rồi, mày còn không biết?"

Nói xong, một kẻ duỗi tay đi sờ mặt Cố Ngu

"Ây da, khuôn mặt này thật đúng là đẹp. Trách không được dù là người câm, nhưng trong ngăn kéo có cả một chồng thư tình đấy nha."

*****

Edit: Hạ Thiên

Beta: Tinh Niệm

Chỉ là tay còn chưa đụng tới, đã bị một bàn tay mảnh khảnh nắm lấy.

Tô Yên mở miệng, thực nghiêm túc nói

"Đánh người là phạm pháp, biết không?"

Một đám học sinh nhìn cô gái đột nhiên xuất hiện này, cảm thấy không thể hiểu được. Càng kỳ quái hơn là cô gái này còn đội mũ đeo khẩu trang kín mít.

Một tên trong đó cười lên tiếng

"Đánh một thằng tàn tật, lại tới một đứa tàn tật nữa à?"

Càng nói càng khó nghe

"Cô là bị hủy dung nên không dám gặp người đi?"

Có người muốn kéo xuống khẩu trang của Tô Yên để xem mặt cô. Khi cái tay kia đụng tới khẩu trang, Tô Yên nhấc chân.

Phanh!

Một chân liền đá học sinh kia ra.

Động tác sạch sẽ nhanh nhẹn, vừa thấy chính là cao thủ.

Tô Yên vừa ra tay, toàn bộ người ở đây đều an tĩnh. Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

Tô Yên

"Tùy ý nhục mạ nhân cách người khác, cũng sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự."

Sau khi ngốc lăng chốc lát, có người cười nhạo một tiếng

"Từ đâu ra một ả thần kinh này vậy?"

Tô Yên nhìn người nọ một cái. Sau đó, động thủ đánh hết cả đám kia. Tất cả đều nằm trêи mặt đất kêu rêи, không đứng dậy được.

Cô từ lấy lại tiền của một đứa trong đó. Xoay người, đưa cho Cố Ngu đứng phía sau.

Cô mở miệng

"Tiền của anh."

Hai mắt Cố Ngu nhìn Tô Yên. Sau đó lại yên lặng dời tầm mắt đi, nhìn mũ lưỡi trai rơi dưới đất đã bị bẩn.

Tô Yên nhét tiền vào trong túi hắn. Sau đó, tháo xuống mũ đen trêи đầu mình rồi đội lên cho hắn. Đè thấp vành mũ, cô nói

"Như vậy được chưa?"

Cô hỏi nghiêm túc. Ẩn ẩn có thể nhìn thấy Cố Ngu giật giật môi, như là muốn nói cái gì. Cuối cùng vẫn là cái gì cũng chưa nói, chỉ đứng im ở đó, tay lôi kéo một góc quần áo, cũng không biết là suy nghĩ cái gì.

Cô thấy hắn một bộ không muốn nói chuyện với mình, bèn mở miệng

"Em đi đây."

Nói xong, xoay người rời đi.

Tiểu Hoa khó tin khi nhìn thấy ký chủ bỏ mặc nam chủ đại nhân một người ở đằng kia. Nhịn không được mở miệng

"Ký chủ, Tiểu Hoa còn tưởng rằng chị muốn mang hắn đi óh."

Tô Yên nghi hoặc

"Mang đi? Mang đi chỗ nào?"

"Mang về nhà chị a."

Tô Yên lắc lắc đầu

"Hắn có vẻ không muốn phản ứng với ta."

Cho nên, vẫn là thôi đi.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1. truyenhd lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

So sánh với chuyện của Cố Ngu. Cô hiện tại càng muốn biết, Tô Kiêu Lôi này có phải Tô Kiêu Lôi mà cô biết hay không.

Đi vào bên trong, dọc theo đường đi lầu 3.

Mới vừa đi hết cầu thang liền nghe được bên trong truyền đến thanh âm kịch liệt

"Cô giáo, ngài nhất định phải giải quyết chuyện này cho chúng tôi."

"Đúng vậy, ngài nhìn thằng nhóc họ Tô này đánh con trai nhà chúng tôi thành cái dạng gì??"

"Cô giáo, tôi nói không phải chứ, học sinh bại hoại như vậy, nếu trường học còn không làm, tôi sẽ để pháp luật giải quyết."

Tô Yên nhìn sang bên trái. Chỉ thấy một thiếu niên đứng ở cửa văn phòng. Trêи người mặc đồng phục dơ hề hề. Có máu, cũng có bùn. Áo bị bung vài cái cúc, nhăn bèo nhèo. Cặp sách cũng bị đứt, được hắn cầm ở trong tay kéo lê trêи mặt đất.

Đây là Tô Kiêu Lôi.

Thiếu niên có thể rõ ràng nghe được lời nói ở bên trong. Chỉ là hắn một câu phản bác cũng không có. Cứ đứng ở bên ngoài.

Trêи mặt thiếu niên biểu cảm không chịu thua cùng kiệt ngạo, liếc mắt một cái liền biết đây là đứa trẻ cứng đầu.

Không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, rõ ràng không có chú ý tới Tô Yên đã đến.

Tô Yên nhìn hắn vài lần, quay đầu lại nhìn về phía trong văn phòng.

Trong phòng có ba vị phụ huynh. Hai nam một nữ, đều là tây trang giày da, nhìn qua có vẻ là nhân vật tinh anh xã hội.

Ba người vây quanh một vị nữ giáo viên, ở đàng kia liên mồm to tiếng phỉ nhổ chửi rủa Tô Kiêu Lôi.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-346)