Vay nóng Homecredit

Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 176

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 176
Xuyên qua thú thế (5)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)

Siêu sale Lazada


Edit: đậu đỏ

Beta: Tinh Niệm

Thoáng cái, trời đã tối.

Tô Yên đi ra ngoài động.

Bây giờ nhiệt độ không nóng bỏng như ban ngày.

Cô nhìn sang bên cạnh, Cesar đang đảo giá nướng thịt.

Cũng không biết vì sao.

Từ khi cô tặng đá quý cho hắn, Cesar chưa từng nói chuyện với cô.

Vẫn luôn đi ra bên ngoài bắt con mồi.

Cô đi qua, ngồi xổm ở bên cạnh hỏi

"Thịt bao giờ mới chín?"

Cesar ngẩng đầu, nhìn Tô Yên một lần.

Sau đó lên tiếng

"Nửa tiếng nữa."

Tô Yên gật đầu

"Được."

Nói xong, cô ngồi một lúc.

Sau đó xoay người, đi hướng về sơn động.

Nhưng cô không đi vào trong, mà dọc theo hướng bên cạnh của sơn động, đi về phía trước, cho đến khi biến mất trong bóng tối.

Không biết là do không khí khẩn trương hay như thế nào.

Tiếng nói chuyện của Tiểu Hoa không tự giác nhỏ lại.

"Ký chủ, cesar đại nhân sẽ không phát hiện nhỉ?"

"Chắc sẽ không."

Chỉ cần trước khi nướng thịt xong cô trở lại sơn động.

Mọi chuyện đều ổn.

Lúc nướng thịt, hắn sẽ không thể đi ra chỗ khác.

Hơn nữa hình như hắn cũng không nghĩ nói chuyện cùng cô.

Chắc hắn sẽ không nướng được một nửa liền đi vào sơn động tìm cô đâu.

Bước chân của Tô Yên càng ngày càng nhanh.

Rất mau, cô đã xuất hiện ở bên hồ.

Cũng thấy được người đứng ở đó.

Tô Yên xuất hiện, mắt Giffy sáng ngời.

Đợi Tô Yên đi đến trước mặt mình.

Giffy lên tiếng

"Chủ Thần đại nhân."

Lúc cô ta nói, đặt một bàn tay lên ngực mình, thi lễ.

Tô Yên nhìn cô ta, nghĩ nửa ngày, lên tiếng

"Giffy."

Giffy ngẩng đầu, khuôn mặt quyến rũ khiến người khác phải trầm luân, có một chút ý cười

"Đại nhân nhìn thấy ta, giống như không vui vẻ lắm."

Tô Yên trầm mặc.

Giffy đi từng bước đến trước mặt Tô Yên, tiếng cười như tiếng chuông bạc

"Chính là ta, đã ở vị diện này đợi đại nhân rất lâu rồi a."

Giffy vươn tay, muốn đặt lên vai Tô Yên.

Lại giống như nghĩ đến chuyện gì, tay dừng lại ở giữa không trung, rồi thu về.

Sau đó, tiếng của Giffy nhẹ nhàng rơi xuống bên tai của Tô Yên

"Đại nhân nên biết, sứ mệnh của ta ở chỗ này là gì."

Tô Yên ngẩng đầu, một tia ngân quang hiện lên.

Phanh!

Tay Giffy nắm một cái chủy thủ băng.

Đâm về phía ngực của Tô Yên.

Mà tay Tô Yên, đang chặn lại tấn công của Giffy.

Mục tiêu của chủy thủ chính là trái tim của Tô Yên.

Chỉ cần đâm 1 cm nữa thôi, sẽ đâm vào trái tim của cô.

Ý cười trên mặt của Giffy vẫn không thay đổi.

Cô ta lên tiếng

"Nghe nói bệnh cũ của đại nhân vẫn chưa chữa khỏi, đại nhân còn muốn tiếp tục phản kháng sao?"

Nói một lúc, tiếng của cô ta nhỏ xuống

"Nếu chờ một ngày ngài hoàn toàn mất khống chế, chỉ sợ, muốn giết ai cũng được nhỉ?"

Ý cười trên mặt Giffy trước nay không xảy ra biến hóa.

Tất cả đều nằm trong tầm khống chế của cô ta.

Xem.

Người này vừa sinh ra đã được lựa chọn làm Chủ Thần.

Đã trải qua nhiều thế giới như vậy, vẫn như cũ không tiến bộ một chút nào.

Thật là kỳ lạ.

Thiên Đạo, rốt cuộc thích cô ta ở điểm nào?

Thế nhưng muốn một người như vậy làm chủ thần.

Nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu Giffy chỉ có hai chữ.

Mệnh tốt.

Vị đại nhân này mệnh thật tốt.

Được Thiên Đạo chiếu cố.

Mệnh tốt đến mức làm người khác đố kỵ.

Giffy thất thần.

Tô Yên đã ra tay.

Giffy nhanh chóng hoàn hồn, lấy tay chống đỡ.

Tiếp theo, hai thân ảnh triền vào đánh nhau.

Thể chất của Tô Yên chưa khôi phục hoàn toàn.

Mà Giffy bởi vì đi vào thế giới vị diện, bị hạn chế lực lượng.

Hai người giao thủ, không phân cao thấp.

*****

Edit: đậu đỏ

Beta: Tinh Niệm

Tiếp theo, chân Tô Yên đá vào vai Giffy.

Đạp nàng ta lùi về phía sau.

Giffy bước về phía sau hai bước, dừng lại.

Cô ta đứng ở chỗ đó.

Nâng tay lên.

Nhắm mắt lại

"Hôm nay trời cao mây đen, thích hợp để mưa, ngươi nói có đúng không? Chủ Thần đại nhân?"

Một tiếng Chủ Thần đại nhân.

Lại nghe thấy không hề có chút tôn kính nào.

Trong lúc Giffy đang nói.

Hạt mưa đã rơi xuống.

Đập vào lòng bàn tay của Tô Yên.

Mí mắt Tô Yên giật giật.

Bước chân lùi sau một bước, sau đó, chạy cực nhanh về phía Giffy.

Phanh!

Hai đạo lực lượng một lần nữa chạm vào nhau.

Mặt của Giffy rõ ràng vô cùng quyến rũ, nhưng trong nháy mắt, nhìn vào Tô Yên, ánh mắt có một chút khinh miệt

"Chủ Thần đại nhân muốn giết ta ở chỗ này?"

Tiếng của cô ta chậm rãi, nói tiếp

"Đáng tiếc, Chủ Thần đại nhân không giết chết được ta."

Cô ta cười, cười đến quyến rũ

"Đại nhân đừng tức giận như vậy, càng tức giận, sẽ càng mất khống chế a."

Tô Yên nhìn Giffy.

Đột nhiên giơ tay.

Xoẹt!

Giffy sửng sốt.

Giơ tay sờ mặt mình.

Ở chỗ đó xuất hiện một vết máu.

Tí tách, máu tươi trộn lẫn nước mưa rơi xuống.

Giffy thay đổi sắc mặt.

Nhưng thật nhanh, lau máu trên mặt.

Nhìn Tô Yên, nói lẩm bẩm

"Đại nhân, chúng ta sẽ còn gặp lại. Chỉ là đến lúc đó, đại nhân sống hay chết, liền phải xem bản lĩnh của đại nhân."

Nói xong, Giffy xoay người rời đi.

Mà Giffy đi không lâu.

Trời mưa dần dần tạnh.

Đảo mắt, lại lần nữa đầy sao như trước.

Tô Yên bị trận mưa bất thình lình xảy ra làm ướt cả người.

Cô đứng ở bên hồ.

Trầm mặc thật lâu.

Tiểu Hoa lên tiếng

"Ký chủ, chị không sao chứ?"

Tô Yên lắc đầu

"Không có chuyện gì."

Cô sờ đầu ướt.

Chỉ cảm thấy hơi lạnh.

Tiểu Hoa nghi hoặc

"Ký chủ, cơn mưa này thật kì lạ, nói mưa liền mưa, nói tạnh liền tạnh."

"Ừ"

Tô Yên lên tiếng, thật bình tĩnh.

Một chút kinh ngạc đều không có, giống như chuyện gì cũng đều biết.

Trong rừng cây truyền đến tiếng cây lá sột soạt.

Một con báo đen đi từ trong rừng cây ra.

Vươn đầu lưỡi liếm môi một vòng, mang theo khí chất lười biếng khó che giấu.

Lúc đôi mắt nhìn về phía Tô Yên, chợt phát ra ánh sáng.

Không nghĩ tới, ở chỗ này có thể gặp được một tiểu giống cái cực phẩm.

Nếu không bắt cô đi, không phải là uổng phí sao??

Báo đen chạy về phía Tô Yên.

Chỉ là, có một bóng dáng màu trắng, tốc độ nhanh hơn hắn một chút.

Dưới ánh trăng, thiếu nữ ướt đẫm cả người, bị một con gấu trắng ôm vào ngực.

Con gấu trắng kia hung ác nhìn chằm chằm vào báo đen.

Mang theo sự tức giận, gầm nhẹ.

Báo đen liếm móng vuốt một chút.

Chậc.

Lại bị người đoạt trước.

Nhưng mà, không nóng nảy.

Nó nghĩ.

Đằng sau, cái đuôi màu đen dài lay động.

Xoay người, rất nhanh đã ẩn nấp vào rừng cây.

Cesar ôm Tô Yên.

Nhìn con báo đen rời đi.

Lúc này hắn mới nhìn cô.

Cả người ướt đẫm, những lời không kiên nhẫn hắn muốn nói ngừng ở trong miệng.

Hắn ôm người vào trong ngực.

Lên tiếng

"Không cần chạy loạn, rất nguy hiểm."

Hắn chỉ nướng thịt một lúc, không nghĩ tới tiểu giống cái lại tự mình chạy ra.

Còn chạy xa như vậy.

Còn may không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Cô yếu đuối như vậy, nếu xảy ra chuyện, còn không phải sợ tới mức khóc thành bùn nhão?

Cesar nghĩ.

Nhìn giống đực xung quanh ngo ngoe rục rịch.

Gầm nhẹ một một tiếng để cảnh cáo.

*****

Edit: đậu đỏ

Beta: Tinh Niệm

Chờ đến khi Tô Yên khôi phục tinh thần.

Cô cảm nhận được cái ôm của hắn.

Độ ấm trên người hắn là nhiệt độ thích hợp nhất của cơ thể.

Bình thường buổi tối cô cảm thấy lạnh, ghé vào người hắn sẽ cảm thấy rất ấm áp.

Giống như, bất kể thời tiết nóng hay lạnh, nhiệt độ cơ thể của hắn vẫn luôn cố định.

Tô Yên duỗi tay, ôm lấy cổ của hắn.

Sau đó nhỏ giọng nói

"Cesar, cảm xúc của em sẽ rất xấu."

Cesar nghe thấy cô đột nhiên nói.

Không biết thế nào cảm xúc táo bạo trong lòng lại được xua tan, có chút muốn cười.

Cảm xúc không tốt?

Bộ dạng luôn nhẫn nhục chịu đựng, dễ dàng bị người khác bắt nạt của cô, cảm xúc không tốt còn có thể như thế nào?

Cesar ôm Tô Yên.

Duỗi tay đưa trái cây trong lòng mình cho Tô Yên.

Sau đó, ôm cô đi về hướng sơn động.

Cẩn thận nghĩ, tiểu giống cái luôn chạy loạn.

Về sau, vẫn nên trông cô cẩn thận một chút.

Nếu xảy ra chuyện gì, hắn sẽ hối hận không kịp.

Đôi mắt ngập nước của Tô Yên nhìn chằm chằm vào trái cây trong tay mình.

Cắn một miếng.

HÌnh như tâm tình tốt hơn một chút rồi.

Nghĩ nghĩ, sau đó cô ôm Cesar.

Hôn bẹp một cái lên khuôn mặt đầy lông tơ của hắn.

Đầu Cesar quay đi, động tác cứng đờ.

Hừ một tiếng.

Tiểu giống cái luôn dùng chiêu này để chiếm tiện nghi của hắn.

Tiểu Hoa nhìn cảm xúc của ký chủ mình tốt lên.

Nó cũng thấy vui theo.

Chỉ là nó có rất nhiều câu hỏi.

Rất muốn rất muốn hỏi ký chủ.

Rốt cuộc một lúc sau Tiểu Hoa nhịn không được hỏi

"Ký chủ, trận mưa vừa rồi liên quan đến chủ thần Giffy sao?"

"Đúng vậy, đó là năng lực của nàng ta."

Có thể gọi mưa đến.

Bây giờ năng lực của Giffy bị vị diện áp chế.

Cho nên nhìn qua chỉ là một cơn mưa bình thường.

Ở thời điểm năng lực của Giffy mạnh nhất, mỗi hạt mưa rơi xuống, đều là một chiếc ngân châm sắc bén.

Có thể trong nháy mắt lấy đi tính mạng của người khác.

Tiểu Hoa nghe, có chút sợ.

"Ký chủ, chị... , nàng ta muốn ký chủ mất kiểm soát?"

Tô Yên trả lời

"Đúng thế."

Năm đó có hơn mấy trăm người ở một vị diện nào đó tiến hành trận chiến chọn vị trí Chủ Thần.

Chủ thần thứ ba có năng lực là sấm sét, Giffy có khả năng triệu hồi mưa.

Vốn là có hơn mấy trăm người cạnh tranh, cuối cùng khiến người của toàn bộ vị diện đó bị liên lụy.

Đã chết bao nhiêu người?

Không biết.

Chỉ biết là mỗi lần có mưa, đều sẽ có người chết đi.

Tô Yên muốn tránh cũng không thể tránh.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn những người xung quanh đều chết hết.

Thế nên những quá khứ đó, một ngày một ngày dưới cơn mưa to gió lớn càng ngày càng rõ ràng, muốn quên đều không thể quên được.

Ở trận mưa to nửa năm sau.

Cô mất khống chế.

Gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.

Chỉ nhớ rõ, ở cơn mưa to kia.

Có rất nhiều người muốn giết cô.

Không ngừng có người đi lên.

Cô liền không ngừng giết.

Không biết ngày hay đêm.

Cho đến khi trận tàn sát này bị Cửu Trọng Thiên chí tôn nhúng tay.

Mới qua loa xong chuyện.

Lại sau đó.

Trong trận chiến đấu, chín vị Chủ Thần được tuyển ra.

Lấy Tô Yên làm Vi tôn, chín vị Chủ Thần được chọn ra.

Tất nhiên, có người không phục.

LIền có danh sách tranh đấu của chín vị Chủ Thần.

Ở trong trận tranh đấu đó.

Giffy muốn cùng vị chủ thần thứ ba hợp tác một lần nữa.

Chỉ là vị Chủ Thần thứ ba có năng lực sấm sét không chấp nhận lại hợp tác.

Thành chín vị Chủ Thần đơn độc đấu.

Làm suy yếu năng lực của bọn họ rồi đưa đến một vị diện.

Cuối cùng.

Tô Yên vẫn thắng.

Từ đấy, mới ngồi vững vàng vị trí Chủ Thần đứng đầu.

Nhưng, trận mưa to tầm tã kia đã trở thành nhược điểm của Tô Yên.

Cô là vị Chủ Thần đứng đầu, mất khống chế là tối kỵ.

*****

Edit: đậu đỏ

Beta: Tinh Niệm

Chờ đến khi Tô Yên phục hồi lại tinh thần, Bạch hùng đã ôm cô trở về trong sơn động.

Hắn xé rách một miếng thịt nướng đưa tới trước mặt Tô Yên.

Lên tiếng

"Ăn"

Nói xong, đã biến từ hình thú thành hình người.

Tô Yên cắn một miếng.

Cesar cũng không ăn.

Chỉ nhìn Tô Yên.

Mà cô bởi vì lúc trước ăn trái cây đến no căng, nên bây giờ cũng không đói chút nào.

Ăn không được mấy miếng, liền dừng lại.

Cesar nhìn cô, nhíu mày.

Tô Yên nói

"Em đã ăn rất nhiều trái cây, ăn không nổi."

Nghe lời cô nói, hình như là thật sự không muốn ăn.

Cesar lúc này mới cầm lấy thịt nướng còn lại ăn nốt.

Bởi vì Giffy xuất hiện, lực chú ý của Tô Yên cũng không có đặt ở trên người Cesar, mà là tự mình thất thần.

Cesar nhìn tiểu giống cái.

Bị dọa rồi?

Làm sao mà từ lúc trở về, vẫn luôn héo héo như vậy?

Chờ Cesar ăn cơm nước xong, phát hiện cô vẫn là héo héo.

Hắn mặc quần áo màu trắng, đi đến trước mặt Tô Yên.

khuôn mặt kia xinh đẹp đến mức tinh xảo, cứ như vậy sát tới trước mặt Tô Yên.

Giọng nói khàn khàn

"Suy nghĩ cái gì?"

Lúc nói, nhìn sợi tóc Tô Yên cong lên.

Duỗi tay ấn xuống.

Sau đó, xoa tóc cô.

Ân, ngay cả tóc cũng mềm.

Giống như cả người cô vậy.

Tô Yên ngẩng đầu.

"Không nghĩ cái gì."

Cesar suy nghĩ trong chốc lát

"Không cần sợ hãi."

Dỗ dành nói một câu như vậy.

Ở trong cuộc sống ngắn ngủi của Cesar.

Hắn từ đến trước nay đều không dỗ dành một giống cái nào cả.

Thế cho nên nhìn tiểu giống cái bộ dáng héo héo, một câu dỗ người cũng nói không nên lời.

Tô Yên chớp chớp mắt, sau đó gật đầu

"Được"

Cesar nhìn Tô Yên một cái, quay đầu rời đi

"Viên đá quý kia của em, ta nhận."

Giọng nói của hắn rầu rĩ, không biết vì sao lại có chút táo bạo.

Sau khi nói xong, từ mặt đến cổ, đỏ bừng một mảnh lớn.

Hắn nói lời này có ý tứ là, tiếp nhận lời cầu hôn của Tô Yên.

Đương nhiên, đồng chí Tô Yên cũng không hiểu tập tục nơi này.

Ở trong mắt cô, viên đá kia chỉ là một viên đá quý mà thôi.

Cô gật đầu một cái.

"Được."

Cô mới vừa gật đầu một cái.

Giây tiếp theo đã bị Cesar đè ở trên rơm rạ.

Hắn ôm Tô Yên vào trong ngực.

Hai người gắt gao dán chặt.

Liền nghe giọng nói của Cesar khàn khàn

"Ta không thích chung giống cái cùng giống đực khác. Nếu có một ngày em thông đồng với giống đực khác, ta liền băm hai người."

Lúc hắn nói đến câu cuối, có chút chán ghét, căm thù đến tận xương tuỷ.

Khi nói lời này cũng rất nghiêm túc.

Tô Yên bị hắn đột nhiên chuyển biến thái độ làm cho sửng sốt.

Nhưng nghe xong lời kia, cô duỗi tay ôm lấy hắn, rất nghiêm túc trả lời

"Em cũng không thích có nhiều thú nhân giống đực."

Nếu thú nhân khác đi lại đây, chỉ sợ không cần Cesar động thủ.

Cô liền sẽ tự mình đánh bay.

Cesar nghe lời nói của cô, rất là vừa lòng.

Sau đó, duỗi tay, hai ba động tác liền cởi hết quần áo của Tô Yên.

Tiếp theo Cesar cũng cởi ra toàn bộ quần áo của mình.

Bất thình lình tăng nhanh tiến triển làm cho cô sợ ngây người.

Cho rằng buổi tối hôm nay trốn không được.

Chỗ nào biết, sau khi cởi xong, Cesar ôm cô, cứ như vậy....

Ngủ.... .

Cesar ngủ đến thập phần mỹ mãn, xem ra tâm tình hắn rất tốt.

Lúc Tô Yên phản ứng lại hắn chỉ là đơn thuần ngủ.

Cô cũng hướng vào trong lòng ngực hắn tìm chỗ.

Rất nhanh đã ngủ thiếp đi.

Người duy nhất bị chuyện này làm cho không bình tĩnh nổi, đại khái chính là Tiểu Hoa.

Nó cho rằng đây là muốn lái xe*.

*Chuyện ấy ấy đó:))

Thậm chí đều làm tốt chuẩn bị, chỉ cần vừa bắt đầu, nó sẽ che chắn mình, không nhìn lén.

Chỗ nào biết.

Chuẩn bị tâm lý đều làm tốt, liền cho nó xem cái này.

Cởi quần áo xong, ngủ đơn thuần.

*****

Edit: đậu đỏ

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hoa sau khi kinh ngạc một lúc lâu.

Trong đầu hiện lên một ý tưởng.

Dựa theo trình độ nam chủ đại nhân thích ký chủ nhà mình.

Chính là có được cơ hội tuyệt đối sẽ muốn ăn sạch sẽ không lưu lại cái gì.

Tại sao Cesar đại nhân lúc này lại hạ thủ lưu tình?

Thậm chí Cesar đại nhân chỉ ôm ký chủ ngủ mà vẫn thật cao hứng.

Đáp án chỉ có một.

Cesar đại nhân có khả năng không biết lăn giường là cái gì.

Sau khi có đáp án.

Tiểu Hoa lập tức trào ra ý thức trách nhiệm vô cùng to lớn ở trong lòng mình.

Thân là một hệ thống.

Ký chủ vui vẻ nó liền vui vẻ.

Mà nam chủ đại nhân vui vẻ, ký chủ liền sẽ vui vẻ.

Bỏ bốn lên năm.

Nam chủ đại nhân vui vẻ, thân là hệ thống thì nhiệm vụ của nó cũng sẽ tính là hoàn thành.

Cho nên, nó cần thiết muốn cho Cesar đại nhân học được kỹ năng lăn giường.

Nhưng mà, thời đại này cũng không có đồ điện tử.

Nó cũng không thể tiến vào giấc mơ của nam chủ đại nhân.

Vậy phải làm gì bây giờ?

Vì đây là chuyện vô cùng quan trọng.

Tiểu Hoa suy nghĩ cả đêm.

Đương nhiên, chuyện này Tô Yên không biết.

Thời gian rất nhanh trôi đi.

Sáng sớm hôm sau.

Lúc Tô Yên tỉnh lại, phát hiện Cesar không có ở bên cạnh mình.

Hơn nữa trên người cô còn mặc quần áo của Cesar.

Cô ngồi ở rơm rạ, nghĩ một lúc.

Tiếp theo, liền thấy được trên bàn có bày trái cây tươi mới.

Hắn dậy lúc sáng sớm liền đi hái trái cây cho cô?

Nghĩ nghĩ, cô liền ngửi thấy mùi thịt nướng tiêu.

Tiếp theo, liền nghe được thấy tiếng bước chân đi tới.

Cesar xé từng khối thịt, bỏ vào lá sen.

Hắn mang lá sen đi vào sơn động.

Vừa đi vào, liền thấy Tô Yên mắt ngơ ngác buồn ngủ nhìn hắn.

Mặt Cesar chợt đỏ bừng trong nháy mắt.

Lúc đi tới sát khí của hắn đã biến mất hơn nửa.

Chỉ còn lại có xấu hổ cùng đỏ mặt.

Đi ngồi xổm trước mặt Tô Yên.

Xé một khối thịt nướng, đưa tới bên môi cô.

Giọng hắn khàn khàn

"Ăn đi."

Tô Yên há mồm, cắn một miếng nhỏ.

Hắn hiếm khi không có tỏ ra mất kiên nhẫn.

Một miếng một miếng đút Tô Yên.

Ăn thịt nướng trong một lúc.

Sau đó lại đưa qua một miếng trái cây.

Hai thứ ăn kết hợp với nhau, nhưng thật ra cũng không chán.

Cesar ngồi gần cô.

Thế cho nên mùi máu trên người hắn Tô Yên vẫn ngửi thấy rất rõ ràng.

Thậm chí so với lúc trước đi săn thú đều đậm hơn một ít.

Hơn nữa nhìn lên trên bộ lông trắng của hắn.

Cũng không có dính một chút vết máu nào.

Hiển nhiên là đã rửa qua.

Rửa qua còn có mùi máu nồng như vậy.

Đây là cùng giống đực khác đánh nhau sao?

Lúc này, Tiểu Hoa giải thích cho nghi hoặc của Tô Yên

"Ký chủ, buổi sáng hôm nay mặt trời mới mọc, Cesar đại nhân liền đi hái trái cây cho ngài. Sau đó lúc trở về liền thấy được một con báo đen lén lút ở cửa sơn động. Vì thế liền đánh nhau. Con hắc báo kia bị trọng thương rời đi."

Nói xong, Tiểu Hoa lại nói

"Ách, đúng rồi ký chủ, con hắc báo kia là vị lão công thú nhân thứ ba của nguyên thân."

Cẩn thận nghĩ đến, lão công thú nhân của nguyên thân một vị so một vị đều rất thảm.

Vị thứ nhất là bị ký chủ đánh chết khiếp.

Vị thứ hai bị ký chủ bẻ cánh, bị Tiểu Hồng đánh chết khiếp.

Vị thứ ba lại bị Cesar đại nhân đánh bị trọng thương.

Hai vị còn lại chưa xuất hiện.

Nhưng mà, Tiểu Hoa mơ hồ có thể dự kiến hai vị kia cũng sẽ biến thành kết cục thảm không nỡ nhìn.

Tô Yên một bên nghe Tiểu Hoa nói, một bên ăn đồ ăn Cesar đút.

Sau đó nhịn không được ngẩng đầu nhìn Cesar.

Từ sau đêm qua, cô cảm giác hắn thay đổi rất nhiều.

Nói cùng cô một ít lời không thể hiểu được.

Sau đó cùng cô ngủ thuần khiết một giấc, cái gì cũng không làm.

Lại sau nữa, chính là hiện tại.

Cô nhìn thức ăn trước mặt.

Còn có Cesar hầu hạ chu đáo mọi mặt.

Như thế nào càng xem hắn càng thấy giống như cô vợ nhỏ đầy cơ bắp đây?

*****

Edit: đậu đỏ

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên vừa ăn vừa nhìn Cesar.

Đợi cô ăn no, nghỉ ngơi trong chốc lát.

Cesaer tính toán mang tiểu giống cái của hắn lên đường.

Nhưng thân thể của cô yếu ớt, phơi nắng một lúc liền mệt không chịu được.

Tiểu giống cái nhà mình thân thể rất yếu.

Hắn muốn mang cô đi đến thị trấn lớn hơn để xem bệnh.

Nghĩ như vậy.

Hắn đút cô uống một chút nước.

Thừa dịp bây giờ vẫn chưa đến thời gian giữa trưa nóng nực nhất, một người một thú lên đường.

Bạch hùng ôm Tô Yên.

Chăm sóc tiểu giống cái, cẩn thận đặt cô ngồi lên bụng mình.

Cesar một tay ôm Tô Yên.

Tránh cho cô ngã xuống.

Bạch hùng thân thể cao lớn, vừa vặn che nắng cho Tô Yên.

Ánh nắng đều bị hắn cản lại, cho nên Tô Yên rất có tinh thần.

Hơn nữa trên người bạch hùng rất mát mẻ.

Thế cho nên đã trôi qua hai giờ, Tô Yên nhìn qua vẫn rất tốt.

Thỉnh thoảng sẽ nói chuyện cùng Cesar.

Thuận tiện lấy hoa quả từ một chiếc lá sen đút cho Cesar ăn.

Hai người đi đường rất hài hòa.

Cho đến khi Tiểu Hoa đột nhiên lên tiếng

"Ký chủ, đi về phía trước 300 mét sẽ có một cái hồ."

Tô Yên sửng sốt

"Hả?"

Tiểu Hoa có chút sốt ruột

"Ký chủ, nhanh lên. Bỏ lỡ thời gian liền không tốt."

Tô Yên vừa nghe liền ngẩng đầu

"Cesar, chúng ta đi về cái hồ trước mặt đi."

Cesar dừng lại, khó hiểu

" Tại sao em biết phía trước có hồ?"

Bọn họ đang ở trong rừng cây, đi rất lâu rồi mà vẫn không thấy suối nước.

Hắn đang chuẩn bị tìm nước uống cho tiểu giống cái.

Không nghĩ tới tiểu giống cái không nhìn đường, thế nhưng vẫn biết trước mặt có hồ.

Tô Yên nói

"Chúng ta đi về phía trước xem."

Cesar ôm Tô Yên.

Đi về phía bên phải.

Mới vừa đi không bao xa.

Lỗ tai cesar giật giật.

Thân là thú nhân, thị lực và thính lực đều cao hơn vài lần so với Tô Yên.

Thế nên nó có thể nhìn thấy ở phía xa thấy được phong cảnh bên hồ.

Còn truyền đến âm thanh ân ân a a ái muội.

Hồi trước, Cesar đối với chuyện này đều khinh thường cùng không có cảm xúc gì.

Nhưng lần này không biết làm sao.

Cái tay ôm tiểu giống cái lại căng thẳng.

Sau đó bước chân lớn hơn nữa, đi về phía bên hồ.

Ở khoảng cách còn 10m, Tô Yên cũng ẩn ẩn nghe thấy có âm thanh truyền đến.

Chỉ là cô nhìn không thấy.

Nghe cũng không rõ lắm.

Nhưng mà.... hả?

Tại sao bạch hùng nhà mình lại nóng lên?

Cesar đứng ở chỗ đó, xem rất rõ ràng hình ảnh hai thân thể kia triền miên.

Tiểu Hoa biết mình làm đúng rồi, liền vui vẻ giống như đã hoàn thành một nhiệm vụ rất to lớn.

Nhìn đi, thân là một cái hệ thống, đây là một cái nhiệm vụ rất trọng đại đó.

Nếu không phải có nó chỉ dẫn, Cesar đại nhân khẳng định trong tương lai sẽ có một đoạn thời gian dài cho rằng lăn giường chính là đắp chăn ngủ thuần khiết cùng với ký chủ.

Cesar đứng ở đằng kia xem gần một tiếng.

Dần dần âm thanh ngừng nghỉ.

Tô Yên đã ăn đến trái cây thứ 8.

Ở trong đầu hệ thống vẫn luôn gọi.

Nhưng cô vẫn luôn không trả lời.

Bởi vì hệ thống thế nhưng muốn cô khen ngợi nó.

Không biết thống tử của mình bắt đầu từ khi nào mà từ một cái hệ thống ngốc bạch ngọt tiến hóa trở thành một hoàng* hệ thống.

*Dâm đãng.

Mỗi khi nó gặp được loại chuyện như thế này đều sẽ hưng phấn muốn khen ngợi.

Đang lúc Tô Yên buồn rầu.

Cesar đứng bắt đầu động.

Gắt gao ôm Tô Yên xoay người đi.

Mà âm thanh dây dưa ái muội phía sau dần dần biến mất sau ngọn núi.

Vốn dĩ Cesar không có ý gì.

Nhưng từ sau khi đứng ở bên hồ gần 1 tiếng đồng hồ.

Bụng của hắn bắt đầu nóng lên.

*****

Edit: đậu đỏ

Beta: Tinh Niệm

Cả người đều nóng.

Sau vài tiếng đồng hồ đều không đỡ.

Thậm chí ánh mắt đều không ngừng xem Tô Yên.

Sau đó lộ ra một loại cảm xúc quái dị, tò mò hưng phấn, trộn lẫn cảm xúc khác ở bên trong ánh mắt.

Tô Yên nghĩ.

Dựa theo nhiệt độ thân thể của Cesar.

Nếu hắn biến thành hình người, có phải cả người hắn đều đỏ như tôm luộc hay không?

Cesar nhìn về phía ánh mắt của cô, rồi đến buổi tối vẫn như thế.

Đến khi đi ngủ, hắn cũng không giống như trước kia, cùng ngủ với cô.

Mà lại tìm cho Tô Yên một chỗ sạch sẽ.

Còn mình thì ở chỗ cách Tô Yên mấy mét.

Ngồi dựa vào cái cây bên cạnh.

Ngay cả hình người cũng không biến.

Chỉ lấy hình thú ngồi xổm ở chỗ đó.

Tầm mắt liên tiếp nhìn về hướng Tô Yên.

Mà lúc Tô Yên chuyển ánh mắt qua, Cesar lại dời mắt đi, nhìn về phía khác.

Trong cổ họng phát ra âm thanh gầm nhẹ rầu rĩ.

Như là nhẫn nại chuyện gì.

Cứ như thế đi giằng co ba ngày liền.

Cho đến buổi tối ngày thứ tư, hai người mới đi ra khỏi rừng cây.

Dọc theo một đường này, tất nhiên là cũng gặp rất nhiều động vật thực hung tàn.

Có rất nhiều con ngửi thấy được hơi thở trên người Tô Yên.

Muốn cùng Cesar tranh đoạt cô.

Còn một loại khác, chỉ là thuần túy đánh giá giữa hai giống đực, đơn thuần là thú tính muốn giết chết đối phương mà thôi.

Ban đêm buông xuống.

Tô Yên ngồi ở trên một tảng đá.

Cúi đầu há miệng nhỏ uống nước trong lá sen.

Đối diện, Cesar đang đối chiến cùng ba con thằn lằn khổng lồ.

Phanh phanh phanh!

Vật lộn đẫm máu, cùng với tiếng gào rống vang lên.

Không biết qua bao lâu.

Phanh!

Cesar một chân dẫm vỡ đầu một con thằn lằn cuối cùng.

Cả người là máu, răng nanh cùng sát khí lộ ra, ngày thường nhìn qua mềm trắng trắng như một viên kẹo sữa.

Hiện giờ lại hung tàn vô cùng.

Phàm là người nhát gan, chỉ cần nhìn trường hợp này đều có thể bị dọa khóc.

Nhìn lại Tô Yên.

Là một người xuyên qua chưa đến mười ngày.

Cũng đã nhìn quen chém giết.

Cô ngồi ở trên tảng đá, rất là bình tĩnh.

Tiểu Hoa ra tiếng

"Ký chủ, chị chẳng lẽ không lo lắng Cesar sẽ bị ba con thằn lằn kia đánh bại sao?"

Loại chuyện thắng bại chỉ trong nháy mắt này.

Thật sự rất nguy hiểm.

Vạn nhất nếu như Cesar thất bại, ký chủ cũng liền thất bại rồi.

Tô Yên lắc đầu

"Ta tin tưởng hắn."

Huống hồ.

Cô cách không xa.

Vẫn luôn quan sát.

Nếu thể lực Cesar chống đỡ không nổi, đánh không lại.

Vậy cô liền thay Cesar đánh chết bọn họ.

Đương nhiên, lời này cô cũng không có nói cho Tiểu Hoa.

Ký chủ nhà mình cực kỳ tin tưởng nam chủ đại nhân.

Đây là chuyện tốt.

Chờ Cesar xử lý xong những việc này.

Vừa nhấc đầu, liền nhìn thấy Tô Yên đang không chớp mắt nhìn mình.

Thân thể hắn không tự giác cứng đờ một chút.

Hắn phát hiện gần đây tiểu giống cái luôn xem hắn.

Chẳng lẽ là rất muốn cùng hắn giao phối?

Nhưng là thân thể của cô suy yếu như vậy, hình thú khẳng định không được.

Nếu như hắn biến ảo thành hình người thì....

Cesar không ngừng suy nghĩ.

Sau đó thấy được bên cạnh cách đó không xa có một sơn động.

Hình ảnh ngày đó nhìn thấy ở bên hồ không ngừng hiện lên ở trong đầu hắn.

Chỉ là người ái muội dây dưa kia đã biến thành Tô Yên.

Tiểu giống cái mãnh liệt theo đuổi hắn, khẳng định sớm đã có suy nghĩ này.

Lên đường lâu như vậy.

Vẫn luôn ở trong rừng cây, nếu là tùy tùy tiện tiện làm cái kia.... tóm lại là không tốt.

Hiện giờ đi ra khỏi đoạn đường gian nan nhất rồi.

Nếu tiểu giống cái đêm nay hướng hắn cầu hoan.

Vậy hắn cố mà làm thôi.

Đồng ý vậy.

Tô Yên không biết, buổi tối hôm nay đã mình bị Cesar lên lịch rõ ràng.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-346)