Truyện:Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 172

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Trọn bộ 346 chương
Chương 172
Xuyên qua thú thế (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-346)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Edit: hhhhhh

Beta: Tinh Niệm

Thời Thù cứ như vậy dần dần rời khỏi showbiz.

Ngẫu nhiên ở nước ngoài, sẽ có người chụp được hình hắn cùng một cô gái xinh đẹp ở bên nhau.

Thậm chí có hình ảnh hai người hôn môi ở dưới gốc cây đại thụ bị lưu truyền trên Weibo.

Trở thành top một hot search, người người thảo luận.

Thậm chí có người nói, Thời Thù dù có ở ẩn, cũng vẫn như người sinh hoạt trong giới.

Tuỳ thời tuỳ chỗ đều sẽ bị người qua đường ngẫu nhiên gặp được sau đó phát Weibo, lại khiến mọi người một trận xôn xao.

Chỉ là theo thời gian trôi qua.

Vài năm sau.

Thời Thù cùng vợ hắn giống như bốc hơi.

Không còn bị người qua đường ngẫu nhiên gặp được.

Cho đến mấy chục năm sau.

Mới nghe nói hai người xảy ra tai nạn xe cộ, không rõ sống chết.

Làm cho mọi người tiếc nuối một trận.

____THẾ GIỚI 15- KẾT THÚC____

Lúc Tô Yên tỉnh lại, đã ở trạm không gian.

Thanh âm Tiểu Hoa vang lên

"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ. Trị số thêm 5."

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát.

À, đúng rồi.

Cô cùng Thời Thù xảy ra tai nạn xe.

Sau đó xe bị nổ mạnh, cô chết trong trận lửa lớn kia.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, cô ra tiếng

"Quân Vực thì sao?"

"Ách, hắn và ký chủ cùng chết ở trận lửa lớn kia."

Cô gật đầu.

Không nói gì nữa.

Tiểu Hoa dò hỏi

"Ký chủ, trị số được thêm 5. Xin hỏi...... chị thêm ở đâu?"

Tô Yên ra tiếng

"Thể lực."

Tiểu Hoa dừng một chút.

Được rồi, nó không thể hiểu được vì sao ký chủ lại si mê với giá trị thể lực như vậy.

Nhưng mà, ký chủ đã nói, vậy khẳng định phải nghe theo ký chủ.

"Leng keng, xin chờ trong chốc lát."

"Trị số hiện tại của chị là

[ dung lượng não ] 44

[ giá trị thể lực ] 76"

Tiểu Hoa hỏi

"Ký chủ, chị còn.... ."

Nó còn chưa dứt lời, Tô Yên lắc đầu

"Ta không mua đồ."

"Ách, vâng. Vậy bắt đầu vị diện tiếp theo?"

Tô Yên gật đầu

"Ân"

"Leng keng, xin chờ trong chốc lát."

Thực mau, Tiểu Hoa nói

"Leng keng, vị diện tiếp theo bắt đầu."

Sau đó, trước mắt Tô Yên tối sầm.

Liền ngất đi.

......

Thời điểm cô tỉnh lại lần nữa.

Phát hiện mình ở trong một cái sơn động.

Cô cúi đầu xem chính mình.

Trên người mặc là quần áo của hiện đại.

Một cái váy dài màu trắng làm bằng tơ lụa.

Dài đến mắt cá chân.

Ở bên cạnh cô, là một cái vali.

Vali dính đầy bùn đất.

Nhìn qua liền biết đã đi được một chặng đường xa.

Cô ngồi dậy.

Nhìn quanh bốn phía.

"Đây là chỗ nào?"

Nhìn qua, rất giống một cái núi sâu rừng già.

Tiểu Hoa lên tiếng

"Chúc mừng ký chủ xuyên vào tiểu thuyết 18+."

Tô Yên

"...... ân?"

Tiếp đó, Tiểu Hoa lên tiếng

"Ký chủ cũng có thể hiểu là thế giới thú nhân."

Tô Yên nghe, trầm mặc.

Không phải cô không nói gì.

Là cô không hiểu ý tứ của Tiểu Hoa.

Thú nhân?

Vậy rốt cuộc là thú hay là người?

Hay là nói thế giới này dã thú và nhân loại cùng tồn tại.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, chị ra ngoài xem một cái liền rõ ràng."

Tô Yên đứng dậy.

Đi ra ngoài.

Đập vào mắt là một cây đại thụ khổng lồ.

Bụi cỏ hỗn độn.

Khắp nơi đều lộ ra hơi thở nguyên sinh.

Cô vừa đi ra ngoài, đứng dưới ánh mặt trời.

Chỉ cảm thấy thân thể như bị bỏng, truyền đến đau đớn.

Cái địa phương này, nóng quá.

Nếu ở xã hội hiện đại, nhiệt độ bây giờ ít nhất cũng phải 60 độ.

Cho dù có gió thổi tới cũng mang theo khô nóng.

Cô khẽ nhíu mày.

Lùi sau ba bước, đi vào chỗ râm mát mới xem như hòa hoãn một chút.

Trên đỉnh đầu là nhánh cây, phát ra tiếng chim chóc kêu vang.

Nhưng mà mỗi tiếng kêu đều sắc nhọn, nghe tới cực kỳ chói tai.

_____

Số chương bạo càng ngày càng nhiều rồi các nàng ạ. Tui không đếm được là bao nhiêu chương á.

Đọc quá đã luôn phải hơm nào?!!

٩(♡ε♡)۶

٩(♡ε♡)۶

*****

Edit: hhhhhh

Beta:Tinh Niệm

Sàn sạt, có tiếng động từ bụi cỏ, một sinh vật xuất hiện.

Là một con mãng xà màu đen.

Phun cái lưỡi đỏ tươi, tiến dần về phía Tô Yên.

Đôi mắt nó trừng cô, ánh mắt như nhìn con mồi.

Lạnh băng làm người run lên.

Tiểu Hoa lên tiếng

"Nhắc nhở, nam chủ đầu tiên xuất hiện."

Tô Yên nghe, ngốc trong chốc lát

"Cái gì nam chủ đầu tiên? Còn có thứ hai thứ ba?"

Tiểu Hoa hoan hô

"Ký chủ thật thông minh a. Chị tổng cộng có 5 lão công thú nhân ở vị diện này đó. Đây là vị thứ nhất."

Tô Yên đỡ tường, nhăn mày.

"Lão công thú nhân? 5 người? Động vật??"

Mỗi một từ đều khiêu chiến nhận thức của Tô Yên.

Tiểu Hoa nhìn về phía ký chủ đại nhân nhà mình, bình thường gặp chuyện gì cũng đều bình tĩnh.

Hiện giờ nghe đến lời này, mày lại gắt gao nhăn lại.

Tiểu Hoa không dám nói thêm nữa.

Vội vàng trước truyền ký ức cho Tô Yên.

"Ký chủ, mời tiếp thu ký ức."

Tô Yên đỡ tường, nhắm hai mắt lại.

Sau đó, Tô Yên càng xem, mày càng nhăn chặt.

Nguyên thân Tô Yên, đang trên đường đi du lịch, bị sét đánh.

Liền tới nơi này.

Ngày nguyên thân tới, vừa lúc thấy được một con cự mãng cùng một con sói chém giết.

Hình ảnh huyết tinh bạo lực.

Sợ tới mức cô kéo rương hành lý khắp nơi né tránh.

Chạy vội chạy vội, đi tới sơn động này.

Bởi vì quá mệt mỏi.

Liền ngủ ở đây.

Ngủ một giấc dậy, muốn rời đi.

Phát hiện một cái đầu cự mãng đang tới gần cô.

Ngay lúc nguyên thân cho rằng mình sẽ chết.

Không nghĩ tới cự mãng thế nhưng biến thành người.

Nguyên thân mới đầu còn sợ hãi.

Cũng nghe không hiểu cự mãng kia rốt cuộc đang nói cái gì.

Cuối cùng, cự mãng kia cúi đầu hôn nguyên thân, phản kháng không thành, củi khô lửa bốc, hai người liền ở rừng núi hoang vắng này hoàn thành lần đầu tiên.

Tiếp theo, cự mãng liền mang nguyên thân đi.

Thế giới thú nhân, dương thịnh âm suy.

Hơn nữa nguyên thân còn là một giống cái xinh đẹp, tinh tế, mềm mại.

Càng được nhăm nhe, tranh đoạt.

Sau đó, cự mãng đưa nguyên thân ra khỏi rừng, tới trong thành thị.

Thú nhân thực thông minh, trăm triệu năm phát triển, đã hình thành bộ lạc, tề tụ cùng nhau biến thành thành trấn.

Kinh tế giao dịch, các hạng mậu dịch đều phát đạt.

Cự mãng mang theo nguyên thân, gặp phải kẻ thù, một con diều hâu.

Sau đó, con chim kia chỉ liếc mắt một cái liền coi trọng nguyên thân.

Cướp cô về nhà, củi khô lửa bốc, lau súng cướp cò.

Phiên vân phúc vũ* đã lâu, không thích không được.

*"Phiên vân phúc vũ" (翻云、覆雨) là dạng rút gọn của "Phiên thủ vi vân, phúc thủ vi vũ" (翻手为云、覆手为雨). Ý nghĩa của thành ngữ này là chỉ sự thay đổi như chong chóng, không biết đâu mà lần. Nghĩa bóng chỉ những người hay thủ đoạn, phản phúc, lèo lái, đảo điên.

Lại sau đó, có thể xưng là du hiểm ký* của nguyên thân.

*Cuộc phiêu lưu đầy nguy hiểm.

Sau lại gặp hổ, sói, báo.

Đủ các loại củi khô lửa bốc, lau súng cướp cò, phiên vân phúc vũ......

Sau đó hình thành 5 lão công thú nhân và 1 giống cái.

Nhưng 5 lão công thú nhân đều muốn độc chiếm tiểu giống cái.

Lại bị kẻ gian xúi giục, lại tranh lại đoạt.

Cuối cùng, 5 thú nhân cùng đạt chung một mục đích.

Đại kết cục viên mãn.

Tô Yên hiểu toàn bộ câu chuyện.

Mở to mắt, ra tiếng hỏi

"Cô ấy vì sao nguyện ý cho ta thân thể?"

Ở những nhiệm vụ trước.

Tô Yên chiếm hữu thân thể người khác.

Họ đều là vì phí hoài thanh xuân hoặc bị hại, hoặc là không có dũng khí thực hiện điều mình muốn.

Để sử dụng thân thể người khác, cô phải giúp họ hoàn thành tâm nguyện.

Nhưng ở trong trí nhớ, nguyên thân tựa hồ sống cũng không có thống khổ.

Lại còn có bộ dạng rất hưởng thụ.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, nguyên thân hy vọng chị có thể giúp cô ấy đánh bại một giống cái tên là Cesar."

"Vì sao?"

"Nguyên thân nói Cesar càng có mị lực hơn cô ấy."

Tô Yên trầm mặc.

*****

Edit: hhhhhh

Beta: Tinh Niệm

Tô Yên đứng trước cửa động, đang nghĩ ngợi.

Lúc này, mãng xà kia bỗng nhiên biến thành người cao gần hai mét.

Người nọ trên người thuần một màu đen.

Đầu tóc đen nhánh như thác nước rối tung xuống dưới.

Bề ngoài anh tuấn tà tứ.

Một chút, ôm Tô Yên vào trong ngực.

Thanh âm từ tính lẩm bẩm

"Tiểu giống cái thật mỹ lệ."

Nói xong, thậm chí còn hít sâu một hơi.

Thấy trên người Tô Yên tản mát ra hơi thở mê người.

Tô Yên chớp chớp mắt.

Người nọ duỗi tay, nâng cằm Tô Yên lên.

Cúi đầu liền muốn hôn.

Ngoài sơn động, chim chóc bay qua, thời tiết nóng hổi, làm mọi thứ trở nên xao động.

Bỗng nhiên nghe được một tiếng, phanh!

Một cái hất qua vai liền quăng ngã Hắc Xà trên mặt đất.

Cô mặc váy tơ lụa dài đi đến trước mặt Hắc Xà kia.

Cúi đầu lên tiếng

" Người nơi này đều có thể tuỳ tiện phát tình loạn?"

Cô hỏi nghiêm túc.

Chỉ là Hắc Xà sao còn tinh lực trả lời?

Bị một tiểu giống cái quăng ngã.

Chuyện này thật sự là sỉ nhục.

Mà hiện tại, hắn cần phải lấy lại mặt mũi.

Chuyện này như kích phát thú tính chiến đấu trong thân thể hắn.

Kết quả Hắc Xà đang muốn đứng dậy.

Phanh! Lại một cái qua vai.

Ngã trên tảng đá.

Sống lưng chảy máu.

Hắc Xà lại lần nữa đứng dậy.

Tô Yên bóp cổ hắn.

Đầu gối đặt ở trái tim hắn.

Cô bình đạm lên tiếng

"Tôi không giết anh, chỉ là muốn hỏi một vấn đề."

Lời này do một tiểu giống cái nói ra. Chính là vũ nhục đối với giống đực thú nhân.

Hắn bị kích thích, tức khắc kiềm chế không được.

Trực tiếp biến trở về cự mãng.

Há miệng rộng liền muốn cắn lên.

Động tác hắn nhanh chóng.

Căn bản làm người không kịp phản ứng.

Chỉ là, đông!

Cự mãng không cắn được tiểu giống cái.

Ngược lại đánh vào trên người một con cự mãng có hoa văn đen đỏ.

Tiểu Hồng ngẩng đầu.

Nâng đuôi lên, quất tới phía Hắc Xà.

Hắc Xà không nghĩ tới biến cố này.

Thế cho nên bị đuôi rắn đánh trúng.

Loảng xoảng!

Hắc Xà tức khắc héo, ngã xuống đất, hơi thở thoi thóp.

Tiểu Hồng chậm rãi mở thân mình ra.

Tô Yên hoàn hảo không bị gì được bảo hộ ở bên trong.

Cô nâng váy.

Nhất cử nhất động không còn giống người bạo lực như vừa nãy.

Sau đó, ngồi xổm trước mặt Hắc Xà.

Kết quả, khi nhìn đến Hắc Xà, cô liền nghĩ tới chuyện của nguyên thân.

Giơ tay.

Phanh một quyền.

Đập Hắc Xà đến vỡ đầu chảy máu.

Tô Yên thanh âm thực nhẹ. Ra tiếng

"Có thể trả lời vấn đề của tôi không?"

Hắc Xà ngã trên mặt đất héo bẹp, hơi thở thoi thóp.

Bị đánh chỉ còn một hơi nhưng hắn vẫn cầm cự được.

Chỉ có thể chịu đựng.

Phía sau Tô Yên còn có một con đại cự mãng uy hiếp hắn.

Hắc Xà phun lưỡi rắn

"Muốn hỏi cái gì?"

"Mọi người ở đây đều có thể tuỳ thời động dục?"

Hắc Xà cười lạnh

"Tình dục tới, chẳng lẽ còn phải nhịn? Ngươi tình ta nguyện vốn dĩ là chuyện tốt đẹp."

Tô Yên nghe. Dừng một chút.

Hắc Xà nói rất có lý.

Cô nhìn Hắc Xà, nửa ngày sau nói

" Tôi muốn đánh anh, cũng có thể chứ?"

Tuy rằng vấn đề cô vừa hỏi không mấy liên quan.

Nhưng Tô Yên đã xách váy đi tới đuôi của Hắc Xà.

Sau đó, khom lưng, nhấc cái đuôi của hắn ta lên.

Mà ngay lúc này, Hắc Xà đang héo, bỗng nhiên hung bạo.

Đánh úp lại phía Tô Yên.

"Tê tê tê tê tê!"

Hắc Xà phun lưỡi rắn đỏ tươi.

Nhưng bỗng nhiên, thân thể cứng đờ.

Bởi vì phía sau cổ hắn bị con cự mãng vằn đỏ đen kia cắn lấy.

Răng nhọn chứa kịch độc đâm vào da hắn.

Tô Yên nhìn thoáng qua.

Cúi đầu.

Duỗi tay, lôi cái đuôi của Hắc Xà, cứ như vậy đi ra ngoài sơn động.

*****

Edit: hhhhhh

Beta: Tinh Niệm

Tiểu Hoa nhìn một loạt hành động của ký chủ nhà mình.

Tuy nó sớm biết, nhưng vẫn có chút đáng tiếc.

Đây chính là nam chủ a.

Bởi vì hắn không phải Quân Vực đại nhân, ký chủ nói ném liền ném.

Đang nghĩ ngợi, liền nghe được một tiếng phịch.

Tô Yên kéo đuôi rắn, trực tiếp vứt xa hơn mười mét.

Khiến cây đại thụ gần đó vì bị đụng nên đổ, trên mặt đất để lại dấu vết rất sâu.

Tô Yên vừa rời khỏi động.

Nhíu nhíu mày

"Nóng quá."

Ánh mặt trời giống như thiêu đốt da thịt.

Cô đi vào trong sơn động.

Sau đó, liền nghe xung quanh truyền đến âm thanh sột soạt.

Chồn, nhím, .... .

Cùng các loài thú săn mồi ở trong bụi cỏ.

Có loài coi Tô Yên là con mồi.

Có loài bởi vì thấy Tô Yên là tiểu giống cái nhu nhược, hơn nữa trên người cô còn tản mát ra hơi thở tươi mát.

Tô Yên đi vào trong sơn động.

Quá nóng.

Cô coi như không phát hiện mấy thứ xung quanh.

Khi vào trong sơn động.

Liền có một con chồn rốt cuộc nhịn không được.

Xông thẳng vào trong sơn động.

Chỉ là, phanh!

Con Chồn đụng vào một đồ vật cứng rắn.

Xúc cảm lạnh lẽo.

Vừa ngẩng đầu liền thấy.

Một cự mãng vằn đen đỏ đan xen phun lưỡi màu đỏ tươi, cúi đầu tới gần.

Con chồn tức khắc hoảng hốt, quay đầu liền chạy.

Tiểu Hồng nâng đuôi lên, bắt lấy nó.

Ngô, thực đói bụng.

Sau đó mở miệng liền nuốt chửng con chồn kia.

Xung quanh vốn dĩ đang ngo ngoe rục rịch.

Tức khắc, yên tĩnh lại.

Phù.... . còn may mình không có chạy ra.

Bằng không, là đã chết trong miệng con xà kia rồi.

Tô Yên trở về trong động.

Nhìn một vòng, phát hiện ngoài hành lý thì không còn bất cứ thứ gì khác.

Cô đi đến chỗ hành lý.

Mở ra.

Xem đồ bên trong.

Quần áo, giày, đồ trang điểm. Còn có...... hết rồi.

Tô Yên nhìn đều là đồ vô dụng.

Lại tìm lần nữa.

Rốt cuộc, tìm thấy con dao gập trong một ngăn nhỏ của hành lý.

Trên dao còn dính vỏ lê.

Đây là nguyên thân dùng để gọt hoa quả?

Còn đem dao để trong hành lý?

Cô cầm lấy dao gập.

Sau đó nhìn chiếc váy màu trắng mình đang mặc.

Lại tìm kiếm quần áo, muốn tìm một bộ để dễ dàng hoạt động.

Kết quả tất cả đều là váy.

Váy hai dây, váy ngắn, áo ngực.

Nguyên thân tựa hồ không nghĩ phải đi thật lâu nên chỉ mang theo mấy thứ nhẹ nhàng.

Cuối cùng, Tô Yên từ bỏ ý tưởng đổi quần áo.

Tiểu Hoa lên tiếng

"Ký chủ, chị thoạt nhìn thật rối rắm, là suy nghĩ muốn đổi quần áo gì sao?"

Tô Yên

"Không phải, trên váy không có túi."

"Ký chủ muốn túi làm gì?"

"Đựng đồ."

"Ách, nếu ký chủ muốn cất dao gập, có thể để trong không gian."

Tô Yên nghe đề nghị này.

Ngẩng đầu lên.

Tiểu Hoa nhỏ giọng nói

"Trong không gian có hai vị trí, ký chủ cho Tiểu Hồng ra, liền có thể để đồ vào."

Tô Yên chưa từng nghĩ tới cái này.

Rốt cuộc cho tới nay, hai vị trí kia đều dành cho Tiểu Hồng cùng Cổ Vương.

Cho nên chưa bao giờ nghĩ tới, nếu bỏ một đứa ra, còn có thể thêm cái khác vào.

Cô nắm dao nhỏ trong tay, ý niệm vừa động.

Dao gập trong tay liền biến mất.

Tô Yên dang hai tay, nhìn nhìn, phải dùng thử một lần.

Bỗng nhiên, dao gập lại xuất hiện lần nữa.

*****

Edit: hhhhhh

Beta:Tinh Niệm

Qua nhiều lần thực nghiệm, Tô Yên mới lại cất dao gập vào trong không gian.

Tô Yên nghe được tiếng nhấm nuốt răng rắc.

Biết là Tiểu Hồng đang ăn cơm.

Cô ra tiếng

"Ta cũng đói bụng."

Tiểu Hồng răng rắc một ngụm, lưu luyến không rời để lại một nửa con chồn vừa nãy.

Lưu luyến không rời mắt, đưa tới trước mặt Tô Yên.

Tô Yên nhìn nửa con chồn đầm đìa máu tươi.

Máu còn theo đuôi chảy xuống đất.

Tô Yên ra tiếng

"Có rất nhiều loài để ăn, em có thể bắt mang về."

Những con phát ra thanh âm kỳ quái đó, kêu gào muốn ăn cô có rất nhiều.

Một khi đã như vậy, thì ăn chúng nó luôn.

Tiểu Hồng trước mắt sáng ngời.

Trực tiếp nuốt xuống nửa con chồn.

Sau đó, cuốn cái đuôi nghênh ngang ra ngoài càn quét.

Một lát sau.

Chồn, thỏ hoang, thậm chí có một bầy sói xám đang trốn chạy.

Bất quá đều bị Tiểu Hồng cắn chết.

Tô Yên đi đến trước mặt nó.

Ngồi xổm xuống trong chốc lát.

Giống loài nơi này hoàn toàn khác xa với xã hội hiện đại.

Ngay cả mấy con thỏ.

Hàm răng sắc nhọn, lông đâm vào tay, toàn thân đều mang tính công kích.

Hơn nữa còn lớn gấp vài lần so với thỏ hiện đại.

Nhìn thoáng qua, còn tưởng rằng là con chó nhỏ.

Sói cũng lớn gấp ba lần so với hiện đại.

Tô Yên nhìn trong chốc lát.

Tiếp đó, lấy dao gập ra.

Nhanh nhẹn lột da thỏ hoang, móc nội tạng.

Tô Yên tìm nhánh cây, xâu lên.

Tiếp đó, lấy một ít cỏ khô xung quanh còn có nhánh cây khô treo lên.

Tô Yên làm xong hết thảy, ngẩng đầu nhìn về phía Tiểu Hồng

"Nghe nói, em phun được lửa?"

Tiểu Hồng tức khắc ngẩng đầu ưỡn ngực

"Tê tê tê tê tê"

Đó là đương nhiên.

Nhớ trước đây, ở một vị diện nào đó, cô lấy được hai khối tinh hạch trong thân thể của một con rắn hai đầu.

Một cho Cổ Vương, một cho Tiểu Hồng.

Cổ Vương ăn tinh hạch kia thực mau liền có năng lực đóng băng.

Mà đồng chí Tiểu Hồng của chúng ta.

Cũng là ăn một khối.

Phản ứng gì cũng không có.

À, nếu muốn nói có lợi ích gì.

Đại khái là trị hết bệnh cận thị của nó.

Không nghĩ tới, qua lâu như vậy.

Chuyện này cô cũng sắp quên rồi.

Đồng chí Tiểu Hồng thế mà đúng là có thể phun lửa.

Tô Yên chỉ chỉ củi đốt.

"Vậy em thử xem."

Nói xong Tô Yên lại nghĩ tới năng lực đóng băng của Cổ Vương lúc trước kia.

Tô Yên lùi sau vài bước.

Tiểu Hồng ngẩng đầu ưỡn ngực, răng nanh hiện ra.

Đối với đôi củi kia.

"Tê~~"

Một đốm lửa nho nhỏ, dừng trên củi đốt.

À, không có cháy, đại khái là gió quá lớn.

Trực tiếp thổi tắt đốm lửa nhỏ kia.

May là Tô Yên vẫn luôn nhìn.

Bằng không, còn tưởng rằng nó nhổ nước miếng đấy.

Tô Yên chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt.

"Em biết phun lửa thật chứ?"

Cô hoài nghi.

Tiểu Hồng không phục, phun liên tiếp vào đống củi.

Rốt cuộc, không biết là lần thứ bao nhiêu.

Một dúm lửa nhỏ dừng trên cỏ khô.

Phí lớn công phu như vậy, cũng xem như thành công.

Tiểu Hồng mệt mỏi thở hồng hộc, đầu ghé cạnh tảng đá, héo bẹp.

Phun lửa mệt mỏi quá, về sau không bao giờ muốn phun.

Tô Yên đi qua.

Đặt thỏ hoang đã xử lý trên ngọn lửa.

Lăn qua lộn lại nướng hơn một giờ.

Rốt cuộc cũng xong.

Tô Yên lấy một chân thỏ.

Tiếp đó, ném tất cả phần dư lên trời.

"Tiểu Hồng"

Cô hô một tiếng.

*****

Edit: hhhhh

Beta:Tinh Niệm

Liền thấy đồng chí Tiểu Hồng nháy mắt vung đuôi của mình.

Tiếp được thỏ nướng nóng hổi.

Sau đó, răng rắc răng rắc, cắn hai ba miếng rồi nuốt vào bụng.

Tô Yên một ngụm một ngụm ăn.

Tiểu Hoa nói

"Ký chủ, chị hiện tại đang ở một chỗ nguy hiểm, là nơi giống đực rèn luyện.

Nguyên bản, nguyên thân ra khỏi đây là đi cùng Hắc xà kia.

Hiện tại, chị tính làm gì bây giờ?"

Tô Yên dừng trong chốc lát

"Đi thành trấn."

Thực mau Tiểu Hoa liền nói tin tức về thành trấn

" Thành trấn cách còn hơn một ngàn km."

Tô Yên không nói gì.

Trong lòng Tiểu Hoa một bụng lo lắng.

Ví dụ, ký chủ là tiểu giống cái nhu nhược, nếu bị người xấu khi dễ thì làm sao bây giờ?

Nhưng mà lời tới bên miệng, Tiểu Hoa nghĩ tới vị nam chủ đầu tiên bị đánh tơi bời.

Trầm mặc.

Ký chủ là giống cái.

Chứ không phải là tiểu giống cái nhu nhược.

Là giống cái mà một quyền có thể đánh một con cự mãng vỡ đầu chảy máu rồi ấy.

Chờ ăn no.

Tô Yên nhìn về phía ngoài sơn động.

Mặt trời lên cao nhưng thời tiết lại dịu đi ít nhiều.

Cô đi ra sơn động.

Hơi nóng ập vào trước mặt.

Tiểu Hoa lên tiếng

"Leng keng, ký chủ, nhiệt độ hiện tại là 42 độ. Ở thế giới thú nhân là thời tiết ôn hòa."

42 độ.

Hơi nóng thổi tới, làm người thực bực bội.

Tô Yên nhắm mắt lại.

Bỗng nhiên, trên đỉnh đầu xuất hiện một vật, che bớt ánh nắng.

Tô Yên ngẩng đầu.

Tiểu Hồng nâng đầu, thân thể hình chữ S hiện ra, nó ở phía sau Tô Yên, vừa vặn đầu chặn ánh nắng chiếu tới.

Tiểu Hồng phun lưỡi rắn

"Tê tê tê tê tê"

Em có tốt hay không?

Tô Yên gật đầu nghiêm túc nói

"Ân"

Tiểu Hồng ý chí chiến đấu sục sôi, vẫy vẫy đuôi.

Tô Yên xách váy đi ra ngoài.

Tiểu Hồng đầu che ánh nắng, ngẫu nhiên nhìn thấy phía trước có chướng ngại, liền dùng đuôi dọn sạch cho Tô Yên.

Rốt cuộc, nuôi mười mấy vị diện, thêm hơn một ngàn năm làm sủng vật, vào lúc này cuối cùng cũng phát huy tác dụng.

Tiểu Hồng biến thân thể mình cao lớn thêm.

Hoa văn đỏ đen, nó chẳng sợ sẽ có người động thủ, chỉ đứng chỗ đó, liền cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Nguyên bản, các loài thú còn nhớ thương Tô Yên tức khắc chạy tứ phía.

Đương nhiên, cũng có con không cam lòng đang chờ đợi.

Nhưng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể ở một bên chờ thời cơ.

Tiểu Hoa hướng dẫn, Tiểu Hồng bảo vệ.

Tô Yên đi một đường này, xem như thực thuận lợi.

Cho đến khi mặt trời sắp lặn.

Đi đến một thảo nguyên tương đối yên bình.

Trên bầu trời, một con diều hâu bay quanh.

Phát ra tiếng kêu sắc nhọn.

Thanh âm phát ra như lời cảnh cáo.

Chỉ là, nó cảnh cáo ai?

Thân hình diều hâu so với một người đàn ông trưởng thành còn cao hơn, thân thể khổng lồ.

Vỗ cánh, mỗi chỗ nó đi qua đều để lại cát bụi.

Mang theo uy hiếp nồng đậm.

Tô Yên nâng đôi mắt lên, chỉ nhìn thoáng qua diều hâu kia.

Sau đó dời tầm mắt.

Liền tiếp tục đi về phía trước.

Lúc này, Tiểu Hoa lên tiếng

"Leng keng, ký chủ, lão công thú nhân thứ hai của nguyên thân xuất hiện."

Tiểu Hoa muốn thay đổi một điều

"Ký chủ, chính là con diều hâu kia, chị có thích không?

Nếu không, chúng ta từ từ xem hắn biến thành nhân loại có đẹp hay không lại quyết định nhé?"

Crypto.com Exchange

Chương (1-346)