Truyện:Một Đêm Mê Loạn – Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây - Chương 34

Một Đêm Mê Loạn – Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây
Trọn bộ 81 chương
Chương 34
Lúc này thật sự xong rồi
0.00
(0 votes)


Chương (1-81)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Lúc ăn cơm, lần này vô cùng đầy đủ hết, tất cả mọi ngời không vắng một ai,

Ngũ Nhân Tâm thì thỉnh thoảng cách một cái bàn trừng mấy lần Ngũ Y Y, Ngũ Y Y cũng chẳng xem cô ta ra gì

Tiêu Mai cực kì giông nữ chủ gia đình, Luôn gắp thức Ăn cho Ngũ Phong Tập, "Chồng, anh bên ngoài làm việc cực khổ như vậy, nên ăn nhiều một chút a, ăn cái này đi"

"Ừ, em cũng ăn đi" Ngũ Phong Tập cười nhìn Tiêu Mai

Ngũ Y Y nhìn Ngũ Phong Tập, không nhịn được sững sờ

Ba ..... Hiện tại rất hạnh phúc sao?

Mẹ qua đời được một năm, ông ta lại cười Tiêu Mai, hiện tại lại hạnh phúc như vậy?

Thôi, không nên đắn đo nữa, chỉ cần có thể vui vẻ sống qua nhày, cái gì cũng không muốn truy cứu nữa?

Mẹ, bây giờ người đã có thể yên nghỉ rồi

Ngũ Y Y rũ mắt xuống, thở dài một hơi

"Đáng suy nghĩ gì vậy? Nhanh lên ăn một chút gì đi, em không thể nào nhịn không ăn cơm, ăn sườn đi" Tiêu Lạc ngồi ở xa, đưa cánh tay dài lên, gắp vào trong chén Ngũ Y Y một miếng sườn

Ngũ Y Y vội vàng giương mắt nhìn Tiêu Lạc, thấy Tiêu Lạc đang cười dịu dàng nhìn mình, cô vừa định cười đáp lại, lại thấy ánh mắt ghen ghét của Ngũ Nhân Aí, đồng thời, cũng nhìn thấy Tiêu Mai đang cau mày

Ngũ Nhân ÁI nhìn Tiêu Lạc, lại nhìn Ngũ Y Y, dùng sức cắn chiếc đũa

Tiêu Mai không nhịn được lên tiếng, "Lạc, em sao lại mặc kệ Nhân Aí vậy? Cũng nên gắp thức ăn cho nó chứ? Chẵng lẻ không thấy, Nhân Aí vẫn chưa động đũa sao? Em nên chăm sóc Nhân Aí một đi chút"

Ngũ Nhân Aí nhỏ giọng nó với Tiêu Lạc, "Mai di, không cần đâu, con có thể tự ăn được, không cần làm phiền Lạc"

Tiêu Lạc bất đắc dĩ, gắp một miếng thịt bỏ vào chén của Ngũ Nhân Aí, lạnh nhạt nói, "Ăn nhiều một chút"

Ngũ Nhân Aí Chương 274:Lúc này thật sự xong rồi 1

Editor:Chu tước

Lúc ăn cơm, lần này vô cùng đầy đủ hết, tất cả mọi ngời không vắng một ai,

Ngũ Nhân Tâm thì thỉnh thoảng cách một cái bàn trừng mấy lần Ngũ Y Y, Ngũ Y Y cũng chẳng xem cô ta ra gì

Tiêu Mai cực kì giông nữ chủ gia đình, Luôn gắp thức Ăn cho Ngũ Phong Tập, "Chồng, anh bên ngoài làm việc cực khổ như vậy, nên ăn nhiều một chút a, ăn cái này đi"

"Ừ, em cũng ăn đi" Ngũ Phong Tập cười nhìn Tiêu Mai

Ngũ Y Y nhìn Ngũ Phong Tập, không nhịn được sững sờ

Ba ..... Hiện tại rất hạnh phúc sao?

Mẹ qua đời được một năm, ông ta lại cười Tiêu Mai, hiện tại lại hạnh phúc như vậy?

Thôi, không nên đắn đo nữa, chỉ cần có thể vui vẻ sống qua nhày, cái gì cũng không muốn truy cứu nữa?

Mẹ, bây giờ người đã có thể yên nghỉ rồi

Ngũ Y Y rũ mắt xuống, thở dài một hơi

"Đang euy nghĩ gì vậy? Nhanh lên ăn một chút gì đi, em không thể nào nhịn không ăn cơm, ăn sườn đi" Tiêu Lạc ngồi ở xa, đưa cánh tay dài lên, gắp vào trong chén Ngũ Y Y một miếng sườn

Ngũ Y Y vội vàng giương mắt nhìn Tiêu Lạc, thấy Tiêu Lạc đang cười dịu dàng nhìn mình, cô vừa định cười đáp lại, lại thấy ánh mắt ghen ghét của Ngũ Nhân Aí, đồng thời, cũng nhìn thấy Tiêu Mai đang cau mày

Ngũ Nhân ÁI nhìn Tiêu Lạc, lại nhìn Ngũ Y Y, dùng sức cắn chiếc đũa

Tiêu Mai không nhịn được lên tiếng, "Lạc, em sao lại mặc kệ Nhân Aí vậy? Cũng nên gắp thức ăn cho nó chứ? Chẵng lẻ không thấy, Nhân Aí vẫn chưa động đũa sao? Em nên chăm sóc Nhân Aí một đi chút"

Ngũ Nhân Aí nhỏ giọng nó với Tiêu Lạc, "Mai di, không cần đâu, con có thể tự ăn được, không cần làm phiền Lạc"

Tiêu Lạc bất đắc dĩ, gắp một miếng thịt bỏ vào chén của Ngũ Nhân Aí, lạnh nhạt nói, "Ăn nhiều một chút"

Ngũ Nhân AI1 lập tức sủng thụ nhược kinh nhìn Tiêu Lạc, "Ừ, cám ơn anh. Anh cũng ăn nhiều một chút, cả ngày ngồi nhìn máy tình, ắn nhiều một chut rong biển đi, phòng phóng xạ"

Nhân Aí giông như thể tử, nóng lòng gắp nhiều thức ăn bỏ vào chén Tiêu Lạc

Tiêu Lạc hiển nhiên không muôn, nhan nói, "Được rồi, tôi ăn không hết nhiều như vậy"

Ngũ Phong Tập cười ha ha nhìn Tiêu Lạc cùng Ngũ Nhân Aí nói, "Em xem, hai người bọn nó kia, sao lại khách sáo như người lạ vậy, đều al2 người một nhà còn khách sáo như vậy"

Tiêu Mai lập tức cười, "Đúng nga, tương lại có thể thân càng thêm thân nha"

Mặt Ngũ Nhân Aí lập tức đỏ lên, cúi đầu người ngùng

Tiêu Lạc lông mày run lên, mặt bất đắc dĩ, len lén liếc nhìn Ngũ Y Y một cái. Phát hiện Ngũ Y Y còn ngươi đang rũ xuống, không cắn ăn cơm

"Tôi ăn đủ rồi"

Ngũ Y Y thả đũa xuống, đứng lên muốn đi lên lầu

Tiêu Lạc gấp gáp nhìn bóng dáng đang dần xa của Ngũ Y Y, liền nói, "Y Y a, em không ăn đến nữa bát cơm, sao no được, trở lại ăn thêm chút n7a4 đi"

Nụ cười trên mặt Ngũ Nhân Aí cứng đờ, cắn răng không nói

Ngũ Y Y đi lên lầu, không không trở lại, lạnh lùng nói, "Tôi ăn no rồi"

Tiêu Mai dùng đũa gõ bàn một cái, "Được rồi, tiếp tục ăn cơm đi, mặc kệ nó! Cho mình là ai, cũng không phải công chúa! Lạc, ăn cơm đi! Chớ xem vào việc cuaa3 người khác! Đói chết là chuyện cua nó. Ăn cơm, ăn cơm đi"

p/s: Mấy chương sau chuẩn bị uất ức thay chú Hoắc nha, thật sự thất vọng về nữ chín lập tức sủng thụ nhược kinh nhìn Tiêu Lạc, "Ừ, cám ơn anh. Anh cũng ăn nhiều một chút, cả ngày ngồi nhìn máy tình, ăn nhiều một chút rong biển đi, phòng phóng xạ"

Nhân Aí giông như thể tử, nóng lòng gắp nhiều thức ăn bỏ vào chén Tiêu Lạc

Tiêu Lạc hiển nhiên không muôn, nhan nói, "Được rồi, tôi ăn không hết nhiều như vậy"

Ngũ Phong Tập cười ha ha nhìn Tiêu Lạc cùng Ngũ Nhân Aí nói, "Em xem, hai người bọn nó kia, sao lại khách sáo như người lạ vậy, đều al2 người một nhà còn khách sáo như vậy"

Tiêu Mai lập tức cười, "Đúng nga, tương lại có thể thân càng thêm thân nha"

Mặt Ngũ Nhân Aí lập tức đỏ lên, cúi đầu người ngùng

Tiêu Lạc lông mày run lên, mặt bất đắc dĩ, len lén liếc nhìn Ngũ Y Y một cái. Phát hiện Ngũ Y Y còn ngươi đang rũ xuống, không cắn ăn cơm

"Tôi ăn đủ rồi"

Ngũ Y Y thả đũa xuống, đứng lên muốn đi lên lầu

Tiêu Lạc gấp gáp nhìn bóng dáng đang dần xa của Ngũ Y Y, liền nói, "Y Y a, em không ăn đến nữa bát cơm, sao no được, trở lại ăn thêm chút n7a4 đi"

Nụ cười trên mặt Ngũ Nhân Aí cứng đờ, cắn răng không nói

Ngũ Y Y đi lên lầu, không không trở lại, lạnh lùng nói, "Tôi ăn no rồi"

Tiêu Mai dùng đũa gõ bàn một cái, "Được rồi, tiếp tục ăn cơm đi, mặc kệ nó! Cho mình là ai, cũng không phải công chúa! Lạc, ăn cơm đi! Chớ xem vào việc cuaa3 người khác! Đói chết là chuyện cua nó. Ăn cơm, ăn cơm đi"

truyện thấy hay các bạn sang Doc Truyen. o r g đọc nhé

*****

Tiêu Lạc nhíu mày, chậm rãi xoay người lại, trở về bàn ăn cơm, nhưng lại tỏ ra không để ý một chút nào.

Ngũ Y Y nhìn lá thư một lúc, quả thật cảm thấy không có hứng thú, cô đang muốn đi tắm, lại nghe tiếng gõ cửa vang lên.

"Anh có thể vào không?" Là giọng nói của Tiêu Lạc.

Ngũ Y Y đi đến mở cửa ra: "Đúng lúc em cũng có chuyện muốn nói với anh."

Tiêu Lạc mỉm cười, từ phía sau lưng biến ra một cái bánh ngọt: "nỗ lực, thấy em ăn rất ít, anh đặc biệt đem đến cho em bánh ngọt Tiramisu nè. (Tiramisu là một loại bánh ngọt tráng miệng rất nổi tiếng của nước Ý. Cái tên "Tirami su" được hiểu theo nghĩa là "Nhặt tôi lên". Bánh là một sự kết hợp hòa quyện giữa hương thơm của cà phê, rượu nhẹ và vị béo của trứng cùng kem phô mai. Chỉ cần ăn một miếng là sẽ cảm nhận được tất cả các hương vị đó hòa quyện cùng một lúc, chính vì thế mà người ta còn gọi nó là "Thiên đường trong miệng của bạn")

Ngũ Y Y cười nhạt, nhận lấy miếng bánh ngọt, cô ngồi trên sàn nhà, dùng muỗng nhỏ múc từng miếng lên ăn.

Nói thêm, Tiêu Lạc là một người rất chu đáo, sự chăm sóc của hắn cũng rất chu đáo.

Người khác đều không nhớ chuyện, bình thường hắn có thể để ý nhớ kỹ.

Ví dụ như bây giờ vậy.

Hắn lại nhớ đến cô ăn chưa nó, sẽ mang thức ăn đến cho cô.

Từ lúc vào Ngũ gia trang ở đến nay, cô còn chưa cảm nhận được sự quan tâm như vậy.

"Ăn ngon thật, cảm ơn anh."

Tiêu Lạc ngồi kế bên Ngũ Y Y, dựa lưng vào cạnh giường, hắn đưa tay nhéo một cái vào mũi cô: "Vẫn khách sáo với anh sao? Sau này ăn cơm nhiều vào một chút, không cần phải kén ăn, dinh dưỡng sẽ không đủ."

Ngũ Y Y nhìn Tiêu Lạc, nhịn không được liền cười nói: "Anh đúng là mẹ em, cái gì cũng dặn dò, không gì không đủ."

Tiêu Lạc đưa tay qua ôm lấy vai Ngũ Y Y, vuốt ve lỗ tai cô, thâm tình nói: "Anh không muốn làm mẹ của em, anh muốn làm..........."

"Được được, không cần hơn nữa! Em còn có việc muốn hỏi anh nè." Ngũ Y Y sợ Tiêu Lạc nói những lời nói làm người ta mắc cỡ, nhanh chóng cắt lời hắn.

"Hả? Chuyện gì? Xin quản lý cứ phân phó."

"Cái gì mà quản lý hả? Em không phải là quản lý của anh."

"Sao em không phải là quản lý của anh? Anh muốn em làm quản lý, ở nhà anh là lính của em, làm sao em không phải là quản lý của anh?"

"Nghiêm túc một chút."

"Hiện tại anh rất nghiêm túc."

Tiêu Lạc lật người qua, liếm lên trên mặt Ngũ Y Y, cô sợ đến mức muốn nhảy dựng lên.

"Anh làm gì vậy?"

Cô bất mãn nhăn gương mặt nhỏ nhắn lại, lại có chút thẹn thùng.

Thật là, Tiêu Lạc này sao lại có thể dùng lưỡi của hắn liếm mặt mình chứ thật mắt cỡ mà.

"Em ăn cái gì cũng bị dính trên mặt cả. Anh vừa mới lau sạch một miếng bơ cho em đó, còn không cảm ơn anh à?"

"Em không cảm ơn anh đâu. Hừ!"

Hắn dám chiếm tiện nghi cô, ngược lại còn phải để cô cảm ơn hắn sao? Sao lại có chuyện lỗ vốn như vậy chứ?

"Tốt lắm, nếu em không cảm ơn anh, vậy thì trả lại cho anh cái liếm vừa rồi đi. Đến đây, liếm trên mặt anh nè."

Tiêu Lạc cười, hắn đưa mặt mình đến gần miệng Ngũ Y Y.

Ngũ Y Y nhịn không được, đưa tay đẩy Tiêu Lạc ra, Tiêu Lạc vui vẻ cười lớn.

"Em hỏi anh một chuyện quan trọng."

"Được, em hỏi! anh tuyệt đối sẽ nói thật với em." Mặt Tiêu Lạc cũng đến gần mặt Ngũ Y Y.

Ngũ Y Y đẩy mặt hắn ra xa một chút: "Anh sẽ đính hôn với Ngũ Nhân Ái sao?"

"Cái gì?" Tiêu Lạc giật mình mở to hai mắt, ngớ ra vài giây, sau đó chớp chớp ánh mắt đẹp, la lên: "Em không nói đùa chứ? Làm sao anh có thể đính hôn cùng Ngũ Nhân Ái được? Anh là cậu trên danh nghĩa của cô ta mà."

Ngũ Y Y nghịch ngón tay: "Đúng vậy, là em nghe Ngũ Nhân Ái nói chuyện với ba ba, nói là có ý định tác hợp hai người với nhau, cho anh và Ngũ Nhân Ái đính hôn. Đính hôn, vậy anh có thể sẽ kết hôn sao? Anh sẽ đính hôn với Ngũ Nhân Ái sao?"

Tiêu Lạc vẫn còn kinh ngạc, nhìn về chỗ khác, hơi há miệng ra, lắc đầu ngắt lời cô: "Sẽ không! Anh khẳng định sẽ không đồng ý! Làm sao có thể?"

*****

Ngũ Y Y nôn nóng: "Trước tiên cho dù có phải là sự thật hay không, anh hãy trả lời em trước, nếu bọn họ để cho hai người đính hôn, anh có thể đồng ý đính hôn không? Hay là sẽ không?"

Tiêu Lạc chớp mắt vài cái, nhìn về phía Ngũ Y Y, đưa hai tay nâng cằm cô lên, ánh mắt nhìn gần vào cô, kiên quyết nói: "Chắc chắn sẽ không! Y Y, vẫn còn hỏi chuyện này sao? Đáp án đã rõ ràng, anh lại không thích Ngũ Nhân Ái, làm sao anh có thể đính hôn với cô ta được chứ? Anh muốn một người là em, chính là em. Anh muốn đính hôn cùng với Ngũ Y Y, sau đó kết hôn, em nghe có hiểu không?"

Sau khi Ngũ Y Y nghe xong, liền cảm thấy xấu hổ, ánh mắt rũ xuống, muốn trốn khỏi tay Tiêu Lạc.

Tiêu Lạc đau lòng nhìn Ngũ Y Y, trong lòng bắt đầu nổi lên từng trận lửa nóng, từ từ đến gần cô, nỉ non: "Vấn đề này do em hỏi anh, rõ ràng là đang muốn hành hạ anh..... Y Y, đừng giày vò anh nữa, em còn chưa hiểu tâm ý của anh đối với em sao? Y Y......"

Môi Tiêu Lạc, từ từ đến gần, áp sát vào môi Ngũ Y Y.

Trong phút chốc, Ngũ Y Y hoảng sợ, cả người run lên, cô lắc lắc đầu muốn né tránh, còn đưa hai bàn tay nhỏ của mình phủi phủi tay Tiêu Lạc.

Cô càng vùng vẫy, hắn lại càng căng thẳng, càng áp sát lại cô.

Tiêu Lạc lấn người lên, bổ nhào vào người Ngũ Y Y, cố định mặt cô không cho cô lộn xộn, môi lưỡi của hắn càng ngày càng nóng, điên cuồng đoạt lấy hương thơm trong miệng cô.

Tiêu Lạc dồn cô vào cạnh giường, ở trong miệng cô thả khí nóng, Ngũ Y Y càng lúc càng sợ hãi.

Đây là lần đầu tiên Ngũ Y Y sợ hãi như vậy, cô chống cự lại như vậy.

"Ưm.... Đừng........ Đừng mà........."

Ngũ Y Y nhỏ giọng cầu xin, khó khăn lắm mới tránh được môi Tiêu Lạc, Tiêu Lạc nghĩ muốn bắt cô lại, Ngũ Y Y dùng hai tay bịt miệng lại, hoảng sợ trợn tròn mắt nhìn Tiêu Lạc.

Tiêu Lạc ngơ ngác, vẻ mặt bi thương, khó chịu nói khẽ: "Em không cho phép anh.......... Em không cho phép anh.........Em lại ghét bỏ anh....."

Ngũ Y Y thật không dám nhìn vào đôi mắt bi thương của Tiêu Lạc, đáy lòng quặn đau, cô vội vàng giải thích: "Không phải, không phải, em không ghét anh, chỉ là........."

Tiêu Lạc từ từ tách ra khỏi người cô, rũ mắt xuống, vẻ mặt bi thương.

Ngũ Y Y cắn răng, cô xem nhẹ cảm nhận của mình, nắm chặt tay Tiêu Lạc, rồi nói: "Tiêu Lạc!"

Tiêu Lạc lắc đầu, không trả lời cô. đọc chương mới nhất tại Doc Truyen. o r g

Ngũ Y Y thở dài, hít một hơi thật sâu, nói: "Tiêu Lạc! em thích anh!"

Tiêu Lạc kinh hãi, xoay mặt lại nhìn Ngũ Y Y.

Trong ánh mắt hắn đều là tìm kiếm.

Ngũ Y Y nói: "Đúng vậy, em bắt đầu thích anh rồi, trên người anh luôn mang theo hương vị của mẹ, làm cho em chỉ muốn dựa dẫm vào anh. Tuy nhiên, bây giờ em không có xuất hiện loại thích mãnh liệt như vậy, nhưng mà em sẽ cố gắng, thích anh càng nhiều một chút."

Tiêu Lạc mỉm cười.

Hắn thì thầm một câu: "Anh biết nha đầu này có tính thông cảm, lại dễ dàng bị lừa."

Hả? Ngũ Y Y sửng sốt. Hắn nói cái gì? Cái gì mà tính thông cảm? Cái gì mà dễ dàng bị lừa?

Vẫn chưa suy nghĩ kỹ, Tiêu Lạc thở hổn hển nhào vào cô, đem Ngũ Y Y đặt dưới thân hắn, lại nhào vào môi cô, điên cuồng mút vào.

Cả người Ngũ Y Y vẫn căng thẳng như vậy, cứ ở trong trạng thái đề phòng chống cự lại hắn. Cô nghe Tiêu Lạc thở dốc, Ngũ Y Y từ từ thả lỏng cơ thể.

Cứ như vậy đi, chính hắn thôi, để cho cô cảm giác được trên người đàn ông này lại có hương vị của mẹ, chỉ mình hắn thôi.

*****

Ngũ Y Y thả lỏng cánh tay, có chút dịu lại, nhẹ nhàng ôm Tiêu Lạc.

Tiêu Lạc dồn dập thở hổn hển, cuồng nhiệt thăm dò trong miệng cô, giữ lấy đầu lưỡi của cô, mút, trêu trọc.

Tay của hắn, chậm rãi di chuyển trên người Ngũ Y Y, đi theo vòng eo mảnh khảnh của cô, hướng lên phía trước một chút, giữ lấy bầu ngực căng tròn của cô.

"A!" Cả người Ngũ Y Y run lên, giống như là bị điện giật, toàn thân cũng sợ tới mức căng cứng.

"Y Y, Y Y.... . Em là của anh....... Y Y...."

Tiêu Lạc nhẹ nhàng mà nỉ non, thổi khí nóng bên tai cô, cố gắng làm dịu đi sự căng thẳng của cô, chính là tay hắn lại đặt lên chỗ đó, Ngũ Y Y vẫn không nhịn được run rẩy cả người.

Ngũ Y Y không thể chịu được rối loạn trong lòng, cô chẳng biết tại sao, lại đột nhiên giương nanh múa vuốt với Tiêu Lạc, miệng lại lầm bẩm, "Không được, không được!"

Trong lúc hành động loạn xạ, không hay biết một đấm lại đánh trúng đầu Tiêu Lạc, Tiêu Lạc kêu "a" một tiếng, ôm đầu tách khỏi Ngũ Y Y.

Đáy lòng Tiêu Lạc không nhịn được thở dài một trận.

Cô, vẫn không tự chủ được mà bài xích hắn?

Xem ra, vẫn là tiến tới từng chút một mới được, từng chút một xâm nhập vào lòng cô thì mới có thể.

Ngũ Y Y trố mắt sững sờ.

Không phải chứ?

Vừa nãy cô làm cái gì vậy?

Vậy mà lại đánh Tiêu Lạc?

Trời ạ!

Không phải là cô muốn thô bạo như vậy đâu!

Lúc đó cô cũng không biết tại sao lại như vậy, thì đã xảy ra rồi.

"Em, em.... Thực xin lỗi, anh, anh không sao chứ?"

Ngũ Y Y mang vẻ mặt áy náy nhìn Tiêu Lạc.

Tiêu Lạc cười khổ một tiếng, "Cũng may nắm đấm của em không có lực, nếu không đầu anh đã nở hoa rồi."

Tuy là trêu ghẹo, nhưng mà đứa ngốc cũng có thể nhìn thấy được, trên mặt Tiêu Lạc lúc này có bao nhiêu bất đắc dĩ cùng chua sót.

Ngũ Y Y cắn môi, cúi thấp đầu.

Luôn miệng nói thích người ta, nhưng mà người ta mới chỉ hơi có chút thân mật, mình liền đánh rồi.... . Cái này là có chuyện gì chứ!

Đặt vào trên người của người khác, ai mà không tức giận chứ!

Ngũ Y Y cong môi, ngước mắt nhìn Tiêu Lạc, giải thích, "Em thực sự không phải cố ý, em cũng không biết vừa rồi tại sao lại như vậy.... . Sau này em sẽ chú ý, nhất định sẽ chú ý! Em..."

"Thôi." Tiêu Lạc che giấu cảm giác mất mát trong lòng, "Là anh quá gấp gáp, em còn nhỏ, anh nên cho em thời gian thích ứng."

Di động của Tiêu Lạc vang lên, hắn thở dài, nhận nghe điện thoại, chân mày hơi nhăn lại, nói qua điện thoại, "Được, tôi lập tức qua đó."

Để điện thoại xuống, Tiêu Lạc sờ đầu Ngũ Y Y, nói, "Trong công ty xảy ra chút chuyện khẩn cấp, anh nhất định phải đi qua đó một chuyến."

Ngũ Y Y chỉ mong sao hắn nhanh chóng rời khỏi, liền nghĩ là làm, nói, "Vậy anh đi nhanh, đi nhanh đi!"

Tiêu Lạc cười nằm lấy bàn tay nhỏ bé của Ngũ Y Y, chua xót nói, "Tại sao anh cảm thấy em rất mong anh đi nhỉ? Vật nhỏ, đuổi anh đi thì em vui vẻ như vậy sao? Anh đúng là thật đau lòng đó."

Nói một chút, còn khiến cho tim Ngũ Y Y đập vô cùng nhanh.

Đợi sau khi Tiêu Lạc rời đi, Ngũ Y Y mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Cô chạy vào phòng tắm, soi gương. Mời các bạn sang web Doc Truyen. o r g đọc nhé

Má ơi, mặt của cô, vậy mà lại thật hồng, đỏ bừng giống như mảnh vải đỏ thẫm!

Lấy tay sờ khuôn mặt tròn tròn, nóng bỏng!

Ngũ Y Y nhìn chính mình trong gương, không nhịn được buồn phiền.

Vì cái gì, vì sao cô được Tiêu Lạc thân cận, cô lại sợ hãi như thế, kháng cự như thế, bài xích như thế?

Lúc nãy, Tiêu Lạc nhẹ tay khẽ chạm đến ngực của cô, cô liền nhịn không được muốn cắn người.

*****

Rõ ràng chính mình vô cùng thích Tiêu Lạc mà!

Nhưng tại sao hắn hôn môi cô, hắn vuốt ve cô, bọn họ lại mất tự nhiên như thế?

Đột nhiên nghĩ đến, mình cũng đã hôn môi cùng Hoắc lão đại, cũng đã bị Hoắc lão đại sờ ngực, tại sao cô lại không có một chút khủng hoảng và bài xích chứ?

Thật sự là hồ đồ rồi, không hiểu nổi chính mình nữa...

"Chỉ số thông minh của phụ nữ khi yêu bằng zero! Bây giờ mình chính là một đại ngốc!" Ngũ Y Y bất đắc dĩ chỉ vào hình mình trong gương mắng mấy câu, lại cúi đầu xuống đi tắm.

Trên đường Tiêu Lạc đến công ty, lái xe, không nhịn được có chút sa sút tinh thần.

Hắn thở dài, nhịn không được tự nói, "Y Y, phần thích kia của em đối với anh, giống như là một loại khát vọng đối với người thân đi? Anh muốn, cũng không phải chỉ có như vậy! Anh muốn em yêu anh, là tình yêu của người phụ nữ với người đàn ông!"

Vừa tắm xong, Ngũ Y Y đã nằm ở trong ổ chăn, chuẩn bị ngủ, thì điện thoại lại vang.

Ngũ Y Y nhìn màn hình điện thoại, quả nhiên chính là tên Hàn Giang Đình không có quan niệm thời gian kia.

Thở dài, nghe máy, "Có việc gì?"

"Y Y à, tới đây chơi cùng đi? Bọn mình đều đang chơi ở ktv, cậu cũng đến đây đi? Có thật nhiều bạn bè! Thật náo nhiệt!"

Ngũ Y Y nhìn đồng hồ đeo tay một chút, dựa vào, cũng chín giờ rồi, vậy mà xú tiểu tử này còn đang chơi ở bên ngoài, "Đã chín giờ rồi, cậu có biết không, nên về nhà rồi! Mình mới không đi!"

"Hu hu, cậu không đến sao? Nếu cậu không đến, thì để mình uống hết 20 bình rượu, được rồi, cậu đừng đến đây."

Ngũ Y Y nhất thời nhíu mày, nhịn không được lo lắng thay Hàn Giang Đình. Nghe giọng nói của Hàn Giang Đình, đã mang theo một chút say rồi, cũng đã nói ngọng cả rồi, nếu lại uống rượu, còn không tổn thương đến thân thể sao?

"Nói đi, các cậu ở đâu!"

Ngũ Y Y mặc quần áo cẩn thận, ra khỏi nhà, cưỡi lên xe đạp.

Hắt xì!

Lạnh đến nhịn không được muốn hắt xì một cái.

Thực đáng chết, buổi tối lạnh như thế, Hàn Giang Đình chết tiệt lại còn gọi cô ra ngoài, là muốn cho cô đông lạnh thành kem que mà?

Vì đang vội, cũng vì sưởi ấm, Ngũ Y Y đạp xe rất nhanh.

Cuối cùng cũng đến cái ktv kia theo như lời của Hàn Giang Đình, Ngũ Y Y dựng xe ở chân tường, xoa xoa tay đi vào.

Vừa vào, đã bị âm thanh điếc tai nhức óc ầm ĩ phải che lại lỗ tai.

Mẹ a, loại địa phương này chính là tới phá hủy lỗ tai!

Đi vòng quanh vài vòng, đi thật lâu trong hành lang giống như mê cung, mới tìm được cái phòng kia theo như lời của Hàn Giang Đình.

Đẩy cửa đi vào, đã nhìn thấy hai thằng cha đang cười hắc hắc, giữ lấy Hàn Giang Đình, tách miệng hắn rót rượu vào.

Hàn Giang Đình bị sặc hai tay khua loạn xạ.

"Các người làm cái gì! Không được như vậy! Buông cậu ấy ra!" Ngũ Y Y trừng to mắt, vội vàng chạy tới, đẩy hai tên kia ra, che chở cho Hàn Giang Đình.

"Oa? Hoa hậu giảng đường đến đây? Hoa hậu giảng đường của chúng ta thực sự đến đây đó!"

Một tên nhận ra Ngũ Y Y, ngây ngô cười ha ha.

Hàn Giang Đình cúi đầu, ho khan dữ dội, trong miệng chảy ra rất nhiều rượu.

Ngũ Y Y vỗ lưng cho Hàn Giang Đình, rút tấm khăn giấy cho Hàn Giang Đình lau miệng, bị chọc tức, kêu lên, "Các người làm cái gì vậy! Các người muốn giết chết cậu ấy à? Tửu lượng của cậu ấy vốn đã không tốt, mấy người lại còn thay nhau chuốc rượu cậu ấy! Tại sao lại khi dễ người như vậy! Tức chết người đi được! Các người nhìn xem, cậu ấy đã khó chịu thành bộ dạng gì nữa rồi! Sao có thể đối với người khác như vậy!"

"A a, hoa hậu giảng đường của chúng ta tính khí cũng không nhỏ đâu, ha ha, rất có cá tính, hô hô."

*****

Ngũ Y Y mới chú ý đến những người trong phòng, nhịn không được âm thầm nóng lòng.

Có mấy người căn bản không giống như là sinh viên, nhìn qua giống như lưu manh xã hội đen.

Có một cánh tay còn lộ ra hình xăm, hình dạng vô cùng khủng bố.

Trong lòng Ngũ Y Y, âm thầm co rút.

Tên Hàn Giang Đình này, cậu ta cũng không biết bây giờ đang cùng người nào ca hát nhảy múa chung một chỗ!

Hàn Giang Đình tỉnh lại, ngẩng đầu lên, mắt say lờ đờ nhập nhèm nhìn ngó Ngũ Y Y, nhếch miệng cười ngây ngô, "Y Y, Y Y à, người thân nhất của mình, cậu thật sự đến đây à, mình biết mà! Y Y của chúng ta nhất định sẽ không mặc kệ mình, đúng không? Y Y, bạn thân, cậu đã đến rồi?"

Vừa nghe Hàn Giang Đình nói năng lộn xộn, người ta có thể kết luận, người này đã quá say.

Ngũ Y Y thở dài, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, vỗ cánh tay Hàn Giang Đình một chút, mắng, "Cậu là cái tên ngu ngốc! Ai khiến cậu uống thành như vậy? Miệng chính là của cậu, cậu không thể quản lý cái miệng của mình sao? Uống uống uống, cho cậu uống đến chết luôn đi!"

Một tên con trai ngồi ở phía xa, trên cánh tay có hình xăm ngọn lửa, đứng lên, đi về phía Ngũ Y Y, ánh mắt xấu xa.

Cánh tay duỗi ra, một bàn tay cũng bắt được cằm của Ngũ Y Y, ép buộc cô phải ngửa mặt lên nhìn, nhìn tên con trai có hình xăm kia.

"Ừm, hàng cũng không tệ lắm, cô bé, tên là gì ấy nhỉ?"

Ngũ Y Y tức giận đến mặt đỏ bừng!

Nơi này còn có tên du côn đó!

Mạnh mẽ bắt được tay của tên có hình xăm, hét lên, "Anh làm gì! Nói chuyện thì nói đi, tại sao lại trêu ghẹo người khác! Tôi không quen biết anh!"

"A a, cô bé được lắm, đại ca của chúng tôi coi trọng cô, nói chuyện cùng cô, cô lại dám đối xử với đại ca của chúng tôi như vậy?" Một tên đứng bên cạnh tên có hình xăm, xắn tay áo, một bộ dạng muốn đánh Ngũ Y Y.

Ngũ Y Y vừa nhìn thấy mấy tên con trai cao to thô kệch, nhịn không được cảm thấy hơi sợ hãi.

Xong đời, lại gặp phải một đám khốn khiếp rồi.

Làm sao bây giờ?

Hàn Giang Đình lại còn say đến không đứng được, bộ dáng muốn ngủ luôn rồi.

Tên có hình xăm phất phất tay, ngăn lại, nói, "Đừng nha, đừng có hung dữ như vậy, làm tiểu mỹ nhân sợ diendanlequydon thì làm sao bây giờ? Không nhìn thấy sao, tiểu mỹ nhân còn tinh khiết lắm, ha ha ha."

Một đám con trai đều cười ha ha theo tên có hình xăm kia.

Không cười, là bạn cùng học đại học của Hàn Giang Đình, ngồi ở bên cạnh có chút không biết phải làm sao, chứng kiến tất cả.

Ngũ Y Y nói năng đúng mực, "Vị đại ca này, bạn thân của tôi uống rượu, tối hôm nay tôi mời khách, giờ tôi muốn đưa cậu ấy ra khỏi chỗ này trước."

Nói xong, dùng hết sức lực nâng Hàn Giang Đình đã say mê man, đi tới cửa.

Mấy tên lưu manh đều bị giọng nói và lời lẽ cứng rắn của Ngũ Y Y làm chấn động, sửng sốt một hồi, tên hình xăm kia diendanlequydon mới phản ứng kịp, kêu lên, "Ai cho phép mày đi! Ông mày không cho mày đi, mày có thể đi sao? Bắt trở về cho tao!"

Ngũ Y Y nghe được một tiếng, đã mở cửa phòng ra, sợ tới mức vội vàng bước chân nhanh hơn, đỡ Hàn Giang Đình chạy ra ngoài.

Hàn Giang Đình uống rượu, dưới chân không có lực, bị va vào Ngũ Y Y khiến cho cô lung lay sắp ngã.

Phía sau có mấy tên đã đuổi tới, Ngũ Y Y vừa thấy, sợ tới mức tóc dựng thẳng cả lên, vừa đúng lúc phía trước có một nhân viên đưa rượu bưng sáu bình rượu, Ngũ Y Y dốc sức chạy, bắt lấy, thuận tay ném hai chai bia về phía sau. (bưng rượu mà lại ném bia, hay nhỉ)

Rầm!

Mấy tên đuổi theo sợ tới mức lui hết về phía sau.

"Này! Cô làm cái gì thế! Cô bồi thường! Bồi thường đi!"

Cậu nhân viên hoảng sợ đứng sát vào chân tường, chỉ biết lớn tiếng la hét.

Mong các bạn ghé thăm nhà Doc Truyen. o r g để có có chương mới hơn

*****

Ngũ Y Y bảo vệ Hàn Giang Đình chạy thất tha thất thiểu ra ngoài.

"Quỷ tha ma bắt, Hàn Giang Đình! Tên khốn này! Cậu tỉnh lại cho tôi! Hiện tại không được ngủ! Người ta đang đuổi giết đến đây rồi! Cậu không được ngủ!"

Ngũ Y Y lo lắng la to lên, cô đưa tay dùng sức nhéo vào eo hắn, Hàn Giang Đình mở mắt ra, nói giọng rũ xuống: "Người nào? Người nào dám cắn tôi hả? Tên chó nào?"

"Tôi là bà cô của cậu nè! Cậu đứng dậy cho tôi! Nhanh lên!"

Ngũ Y Y đầu đầy mồ hôi, chạy đụng vào nhiều người, tạm thời đưa Hàn Giang Đình ra khỏi ktv.

Ngoài cửa có xe tắc xi đang chờ, Ngũ Y Y nhét Hàng Giang Đình vào xe, ném cho tài xế lái xe một đống tiền lớn, nói địa chỉ nhà của Hàn Giang Đình ra, cô cũng đang muốn lên xe, lại bị một người chặn ngang eo lại, hung bạo lôi cô từ trong xe ra.

"Cô bé! Em còn muốn chạy à? Không có cửa đâu! Chọc giận đại ca chúng tôi, em cũng đừng suy nghĩ đến việc rời khỏi đây!"

Tài xế tắc xi nhìn thấy liền sợ hãi, trong phút chốc không dám dừng lại, trực tiếp lái xe rời đi.

"Buông ra! Bớ người ta cứu mạng a! Có người muốn giết người nè! Cứu mạng!"

Ngũ Y Y vừa đá chân loạn xạ, vừa hét to lên.

Một tên tiểu tử hoảng sợ, vội vàng bịt miệng Ngũ Y Y lại, vài người kéo cô đi vào bên trong.

Ngũ Y Y dùng sức nghiến răng, cắn vào ba cánh tay đang bịt miệng cô lại.

"Ôi! Đau chết mất! Con nha đầu này cầm tinh con chó à? Dám cắn người nữa! Lão tử cho cô cắn người nè"

Một tên bị chọc tức, cánh tay bị thương run rẩy, tiến lên một bước đá vào người Ngũ Y Y.

Vừa lúc đá vào eo Ngũ Y Y, cô rên lên một tiếng, một trận đau nhức truyền khắp người, sau đó liền mất đi ý thức.

Mấy tên tiểu tử khiêng Ngũ Y Y đi vào bên trong ktv.

"Đại ca! Cô bé này chúng tôi đã bắt lại cho anh rồi. Còn muốn chạy, cô ta cũng không nhìn xem đại ca chúng ta là ai? Nhìn trúng người còn có thể chạy sao? Ha ha ha."

Vài tên đưa Ngũ Y Y đến bên ghế sofa.

Một tên tiểu tử đưa cánh tay bị thương ra tố cáo: "Đại ca! cô bé này lỗ mãng lắm, cô ta như một con báo mẹ, vừa rồi mở miệng cắn em một cái! Đại ca anh nhìn nè!"

Người đàn ông nọ liếc mắt nhìn, hơi vui mừng nhìn về phía Ngũ Y Y: "A.." Xem ra là rất có hứng thú với cô bé rồi hả? Tốt, tôi lại thích lỗ mãng!" Hắn vừa khoanh tay lại, vừa say mê nói: "càng lỗ mãng càng có hương vị mới! loại phụ nữ nhẫn nhục chịu đựng này, ở trên người giống như một xác ướp vậy, một chút hứng thú cũng không có! Lão tử thích loại có thể lăn qua lăn lại, có thể kêu to. Ha ha ha."

Một đám đàn em cười điên cuồng theo.

Đám sinh viên lúc đầu cùng Hàn Giang Đình ra ngoài vui chơi đều sợ hãi, lén lút chạy đến đây.

Lúc vài sinh viên ra ngoài vui chơi, có ai biết rằng một tên trong nhóm đó đã mượn tiền nhằm người cho vay nặng lãi, bị mấy tên xã hội đen chặn lại trong phòng.

Vừa khéo trong lúc chờ trả tiền, mấy tên xã hội đen đang muốn rời khỏi, Ngũ Y Y lại chạy đến đây.

"Đánh thức cô ta! Lão tử sẽ chơi đùa với cô ta, cũng muốn làm cho cô ta tỉnh lại để biết lão tử đi vào như thế nào! Làm cho cô ta tỉnh lại nhanh lên!"

Tên hình xăm bắt đầu tháo dây thắt lưng ra.

Một tên tiểu tử đi qua, đem ly nước lọc hắc lên mặt Ngũ Y Y, Ngũ Y Y giật mình, đột nhiên tỉnh lại.

"A!"

Ngũ Y Y lấy tay lau nước lạnh trên mặt, hoảng sợ nhìn xung quanh.

Chỉ mới vài giây, cô liền hiểu rõ tình hình xung quanh.

Cô bị bắt trở về, bị nhốt trong phòng này.

truyện thấy hay các bạn sang Doc Truyen. o r g đọc nhé

*****

Có sáu bảy người đàn ông đang nhìn cô.

Ngũ Y Y ngồi xuống, híp mắt quan sát, nhìn tên xăm hình: "Anh muốn làm gì?"

"Ha ha ha! Em hỏi ông đây muốn làm gì? Vậy không phải rõ ràng rồi sao? Ông chỉ muốn ở trên người em! Ha ha ha!"

Một đám đàn ông còn lại cười dâm đãng.

Ngũ Y Y khiếp sợ rùng mình một cái.

Cô chỉ có một mình, làm sao chống lại ma trảo của sáu bảy tên đàn ông này đây?

Tay cô nắm chặt điện thoại di động, cũng không biết đang bấm phím gì, dù sao cũng đang giữ cuộc trò chuyện.

Xin ông trời phù hộ, cho người nào đó nghe điện thoại đi, có thể tìm thấy tình huống cô đang gặp nguy hiểm đi.

Ngũ Y Y lớn tiếng nói: "Ở đây là ktv nghiêm túc, tại sao các người dám làm chuyện xấu trắng trợn như vậy? Không sợ cảnh sát đến bắt các người sao?"

"Ha ha ha!" Tên đàn ông xăm hình giống như đang nghe được truyện cười: "Bắt tôi? Lão tử này là người đứng đầu một cục, đừng nói là cảnh sát, cục trưởng cảnh sát cũng nghe lời của tôi. Ở trong này, tôi là người đứng đầu."

Tên xăm hình bước từng bước đến gần Ngũ Y Y, cười âm hiểm: "Cô bé, đừng sợ hãi, cái kia của lão tử đúng là rất lợi hại, em cứ kêu lớn tiếng là được, kêu càng lớn, lão tử càng hưng phấn, yên tâm, đảm bảo sẽ làm cho em hết sức thoải mái! Ha ha ha!"

Ngũ Y Y nhanh nhẹn giật lấy cây dao gọt trái cây trên bàn, chỉ vào tên xăm hình: "Đừng qua đây! Anh qua đây tôi sẽ đâm chết anh!"

Đôi mắt to tròn, tỏ ra uy nghiêm.

Tên xăm hình sửng sốt, nhíu mày: "Cô bé, không cần bới móc, chỉ một mình em, em cầm sẽ bị thương, dùng đánh rắm cũng không có! Nhanh bỏ con dao xuống."

"Để cho tôi đi! Nếu không tôi sẽ giết từng người."

"Thả em đi? Ha ha ha." Tên xăm hình như vừa nghe được chuyện cười: "em thú vị như vậy, vóc dáng của đầy đủ, tôi sẽ thả em đi sao? Cho dù hôm nay em chết, cũng chỉ có thể chết ở dưới thân tôi! Đến! Đem thứ đồ chơi trong tay cô ấy ném đi, nhanh lên! Lão tử chờ không kịp nữa rồi."

Nói xong, tên xăm hình ngồi lên trên ghế sofa, cởi quần ra, đưa ra cái xấu xí nhất của hắn, ánh mắt nhìn Ngũ Y Y, hắn dùng tay chuẩn bị.

Ngũ Y Y suýt chút nôn mửa.

Đáng ghét!

Sáu tên đàn ông kia bước từng bước đến gần Ngũ Y Y.

Ngũ Y Y cả người run lên, nắm chặt con dao trong tay, chỉ vào đám người kia.

"Không được qua đây! Người nào qua đây tôi sẽ giết người đó! Tôi nói là thật! Chết một người thì huề nhau, chết hai người thì có lời! Không được qua đây! Không được đến gần!"

Mấy tên đàn ông kia nhìn Ngũ Y Y với bộ dáng hung ác, bắt đầu bàn bạc với nhau.

"Hầu Tử cậu nắm chặt tay cô ta, Bình Quý cậu giật lấy con dao...."

"Tôi đè hai chân cô ta lại....."

"Đều chú ý con dao trong tay cô ta, còn có miệng của cô ta nữa, cô ta cắn người."

Hai tay Ngũ Y Y đang run run.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Chẳng lẽ phải ở chỗ này bị tên đàn ông xăm hình ghê tởm kia cưỡng bức thân thể sao?

Trong lòng Ngũ Y Y xẹt qua từng tia tuyệt vọng.

Mẹ ơi, xin người phù hộ cho con!

Con gái của mẹ bị giày vò ở trong này a!

Mẹ ơi, cứu con!

Mấy tên đàn ông sau khi bàn bạc xong, đều tiến lên cùng một lúc, Ngũ Y Y nhìn thấy có nhiều cánh tay duỗi đến gần cô, vài người đến gần, cô hét to lên, vung con dao lên quơ lung tung: "Giết chết các người! Giết chết các người! Khốn nạn! Giết chết các người!"

Vài giây trôi qua, Ngũ Y Y không thể nhúc nhích được nữa.

Có tên đàn ông ôm lấy chân cô, có người đè chặt hai cánh tay cô.

*****

Hai người đàn ông lấy tay lau máu trên mặt, mắng, "Con mẹ nó, con nhỏ này thật ghê gớm"

"Đồ đàn bà chanh chua! Muốn chết"

Ngũ Y Y tay chân nhũn ra, trái tim tuyệt vọng, hung ác kêu, "Các người chờ! Tôi sẻ báo thù! Các người nhất định không được chết tử tế! Tôi sẽ đem các người chém thành trăm mảnh"

Trong đầu, đột nhiên xẹt qua một hình ảnh khác, hoắc Phi Đoạt cùng Cố Tại Viễn đứng cạnh Buttagi, hìh ảnh thoáng qua trong đầu Ngũ Y Y

Ngũ Y Y sửng sốt một chút, lập tức quát to lên, "Tôi là người của Hoắc Phi Đoạt! Tôi biết Hoắc Phi Đoạt! Các ngươi dám đụng đến đầu ngón tay của tôi, tôi liền kêu Hoắc Phi Đoạt chém chết già trẻ nhà các người"

!!!

Đám đàn ông tập thể hút lãnh khí

Trợn mắt há môm, đối mặt nhìn nhau

Nữ nhân này nói người nào?

Hoắc Phi Đoạt?

Lão đại công ty Hắc đế?

Đây chính là thủ lĩnh hắc đạo ai cũng không thể chọc vào a?

Nếu như làm cái suy luận, tên đàn ông mang hình xăm chỉ là tôm tép nhỏ nhoi, như vậy Hoắc Phi Đoạt tương đương là biển cả bao la!

Hai người không có cách nào có thể cùng so sánh!

Đại vị thân phận cách xa khổng lồ nha

"Đai ca..... Anh nghe chưa, cô ta nói là cô ta là người của..... Hoắc, Hoắc Phi Đoạt....."

Tên mang hình xăm hiển nhiên cũng bị dọa sợ hết hồn, hé mắt, đột nhiên cười gằn, "Chỉ mày? Ả đan bà này còn vọng tưởng là người của Hoắc Phi Đoạt? Ta nhổ vào! Nói cho mày biết, Hoắc lão đại ngay cả mình tinh điện ảnh còn không để vào mắt, ông ta sẽ coi trong mày sao? Mày cũng đừng nằm mơ! Nếu như mày là người của Hoắc lão đại, thì tao là cháu họ của Hoắc lão đại rồi! Con mẹ nó!"

Ha ha ha ha ..........

Đàn đàn ông kia lập tức cười lớn

Cũng không tin lời Ngũ Y Y nói

Ngũ Y Y thầm sợ hãi

Mụ nội nó! Bọn quỷ sứ này, cô nó là người của Hoắc Phi Đoạt, bọn họ cũng không thẻ cô, nếu như nói cô là người giúp việc của Hoắc Phi Đoạt, đoàn chừng là bị chê cười chết

"Tôi có điện thoại của Hoắc Phi Đoạt, hiện tại có thể gọi cho hắn! Các ngươi có thể nghe tôi nói chuyện với Hoắc Phgi Đoạt, các người phải nghe tôi, tôi là nói thật!"

Xoạt!

Toàn bộ ngôi nhà yên tĩnh trở lại

Tất cả mọi người đều nhìn tên đàn ông mang hình xăm

Tên mang hình xăm giật mình, khinh thường nói, "Được, rồi, cô bé, không cần tiếp tục nỗ lực thuyết phục đâu, đên tay ca ca đây, em cũng chỉ có thuần phục thôi, chịu đừng thôi. Không cần gập, anh sẽ chiều! ha ha ha ha"

Vừa quay mặt, tên hỉnh xăm thu hồi nụ cười, cắn răng nảy sinh độc ác, "Các ngươi giữ cửa, ta muốn hảo hào mà thuần phục nha đầu này, gia cũng không chờ kịp rồi"

"Đại ca hảo hảo hưởng dụng!"

Mấy tiểu tử cười ha ha đi ra ngoài

Trong phong chỉ còn tên mang hình xăm với Ngũ Y Y

Ngũ Y Y đỡ sa lon, đứng lên một chút, đột nhiên nhấc chân liền đá tới tên hình xăm một cái

Dầu gì, cô cũng từng học qua một chút quyền đạo nha

Mặc dù chỉ có một chút, nhưng cũng coi là có học a

Hình xăm trố mắt, nhanh chóng phòng thủ, nhấc cánh tay, chặn lại một cước kia

"Ơ a, còn có cái này à! Chơi thật khá!"

Hình xăm hiển nhiên cũng không coi là quan trọng, toét miệng cười, xoa xoa tay hướng Ngũ Y Y đi tới

Ngũ Y Y đá mấy đá liên tục, cũng bị tên mang hình xăm chặn lại, một cước đá qua, tên hình xăm đột nhiên chụp lấy chân Ngũ Y Y, tiếp theo liền vượt lên, đem Ngũ Y Y đặt trên ghế sa lon

"Cô bé, chế phục em cần một chút sực lực nha! Nói cho em biết, ca ca chính là rất nhiều tinh lực, đợii ca ca vào bên trong của em, em se biết ca có bao nhiêu sức nha"

Ngũ Y Y muốn đẩy hắn ra, nhưng thân thể của tên nam nhân này rất nặng, cô có muốn đẩy cũng không thể đẩy nổi

Mong các bạn ghé thăm nhà Doc Truyen. o r g để có có chương mới hơn

*****

Cô há mồm ra muốn cắn tên kia, tên hình xem nhanh chóng né tránh, mắng, "Đàn bà thúi, máy quả nhiên là chó cái, thật đúng là thích cắn người"

Tên hình xăm dùng chân đè ép chấn Ngũ Y Y, dùng sức đem cánh tay Ngũ Y Y đẩy lên đỉnh đầu, Ngũ Y Y ra sức lay lay thân mình muốn thoát khỏi tên kia.

"Tới phỏng vấn em, cô ấy toàn hỏi những chuyện gì đâu. Phiền muốn chết rồi"

Cố Tại Viễn nói xong, một hơi uống cạn ly rượu

Hoắc Phi Đoạt căn bản không động ly rượu, lười biếng ngồi tại sô pha, chân dài vươn về phía trước, giống như dã thú lúc nào cũng có thể phát động sức mạnh tấn công con mồi

Mặt mũi khunh thành khuynh quốc, đôi mắt lại mơ hồ tỏa ra sát khí

"Tuyên truyền cậu một chút vinh quang, không phải tốt sao?' truyện thấy hay các bạn sang Doc Truyen. o r g đọc nhé

Chậm rãi không chút để ý phung ra mấy chữ, âm điệu du dương tự tại

"Nào dám! Đó không phải là phỏng vấn anh, không tiết lộ anh..... Anh ngược lại còn nói em không biết suy nghĩ! Em nói lão đại, anh không thể thiên vị cô nhóc đó như vậy, không phải là cô nhóc đó muốn cái gì, anh liền hai tay dâng lên cho nhóc ấy được? Chẵng lẽ nhóc ây nói muốn uống máu của em, dưỡng nha tu chân, anh cũng cắt lấy chứ?"

Hoắc Phi Đoạt lành lạnh nhìn sang Cố Tại Viễn, mắt đẹp môi mỏng khẽ mở, "Nếu cô ấy muốn, cậu cho cô ấy một ít không được sao?"

"A!" Cố Tại Viễn hai tay ôm ngực tỏ ra bi thương, chua xót nói, "Tâm tôi đau quá a! Lão đại, anh có nhóc ây rồi, liền lập tức vứt bỏ em! Lão đại anh quá tuyệt tình a!"

Cố Tại Viễn bĩu môi, co rút thành một đống, trốn trong góc, nhỏ giọng lầu bầu, "Người ta chọc anh nổi giận, anh lại trút giân vào em. Sao tôi lại xui xẻo như vậy?"

Điện thoại của Hoắc Phi Đoạt vang lên

Cố Tại Viễn vết thương lành liền quên đau kêu lên, " Ai ai ia, nhìn thấy chưa? Phúc Hi điện thoại tìm anh kìa"

Hoắc Phi Đoạt giận đến mức quăng điện thoại lên bàn, không muốn bắt máy

Cố Tại Viễn cười hắc hắc, "Đừng tức giận, đừng tức giận, em thay anh giải quyết"

Cợt nhã cầm điện thoại lên, sửng sốt nhìn một chút, liền la âm lên, "Lão đại, không phải của Phúc Hi"

Hoắc Phi Đoạt như cũ lạnh lẽo liếc mắt nhìn

Cố Tại Viễn giơ chiếc điện thoại trong tay lên, "Là nhóc con gọi"

"Ừm" Hoắc Phi Đoạt vừa nghe, chợt thân thể thẳng tắp, đoạt lấy điện thoại

Quả nhiên, là điện thoại của Ngũ Y Y gọi tới.

Crypto.com Exchange

Chương (1-81)