← Ch.32 | Ch.34 → |
"Mẹ nó, đúng là đàn bà nói một đằng nghĩ một nẻo." Trịnh Đằng Huy nâng m●ô●п●🌀 cô lên, thẳng lưng cắm sâu vào, lập tức đỉnh đến cửa tử cung làm cô ngưỡng cổ thét ra tiếng.
"Thật là lợi hại..... Ưm...." Hàn Nhã Văn dựa vào thang máy, s●ư●ớռ●ⓖ đến núm vú cũng cứng lên.
Thật nhanh thang máy đã lên đến sân thượng, "Đinh" một tiếng, tới tầng cao nhất, Trịnh Đằng Huy h_𝐮ⓝ_g ♓ă_п_🌀 xỏ xuyên qua lỗ nhỏ, cậu ôm cô đi thẳng ra ngoài.
Hàn Nhã Văn giống như đɑng ngồi trên tàu lượn siêu tốc, hai bậu 𝓃●𝖌ự●𝒸 phía trước lắc lư theo từng bước chân, cô ôm chặt lấy cậu sợ bị ngã xuống.
Lỗ ԁ·â·ɱ 🎋ẹ.p 𝐜.ⓗặ.🌴 lấy, nghe thấy Trịnh Đằng Huy "bốp" một cái lên ⓜ·ô·𝖓·🌀 cô, cách địa điểm yêu đương vụng trộm còn mười mấy bậc thang, cậu bước đi, thân dưới cũng đồng thời thọc vào 𝓇·ú·т ⓡ·@ không ngừng.
"A..... Quá sâu..... Ưm...." Mỗi một bước lên bậc thang của cậu, dương v*t đều cắm sâu thêm một chút, như muốn đâ_𝖒 ✌️_à_ⓞ tận tử cung, cô κ·ẹ·ρ ⓒ·𝒽ặ·т âm đ*o hút lấy gậy th*t.
"Hm! Hút chặt thế." Trịnh Đằng Huy thỏa mãn phát ra tiếng 𝐭h-ở 🅓ố-ⓒ, bước lên bậc thang cuối cùng, quy đầu đ●â●𝐦 một cái thật mạnh vào cái miệng nhỏ, lại thọc thọc thêm vài cái, làm cô ⓗ.⛎п.🌀 ♓ă.𝖓.🌀 cắn bờ vai của cậu.
"Ôi...." Hàn Nhã Văn muốn hơn thế nữa, mỗi lần quy đầu đỉnh vào, toàn thân cô như bị điện giật.
Trịnh Đằng Huy dùng chân đá cánh cửa đang khép, ôm cô đi vào sân thượng, sau đó nhắm quy đầu ngay cái miệng nhỏ mà ma sát: "Chị biết đây là nơi nào không?"
"Nơi..... Nơi nào." Hàn Nhã Văn không dám hô hấp, nơi huyền bí trong cơ thể tựa hồ bị cậu tìm được rồi.
"Tử cung." Trịnh Đằng Huy nói xong liền đột ngột xỏ vào.
"Nhẹ chút..... A...." Không có bất kỳ lời báo trước nào mà cắm mạnh vào, 𝐦ô●п●𝐠 Hàn Nhã Văn đều nâng lên, nhất là quy đầu còn thúc đến cửa tử cung, k𝒽𝐨á.ı 𝐜.ả.Ⓜ️ mãnh liệt kia làm cô thét ra tiếng.
"Có muốn tôi 🌜.♓ị🌜.♓ tử cung không? Hửm?" Trịnh Đằng Huy liên tục thúc vào cửa tử cung, đây là nơi cao quý của т♓.â.ⓝ ✝️.♓.ể phụ nữ, nơi này có thể sinh ra sinh mệnh, nếu hiện tại bắn vào trong này, nói không chừng mấy tháng sau cô liền mang thai con cậu.
Cậu cũng thật ác liệt, không chỉ 🌜_♓ị_𝐜_𝐡 vợ của hàng xóm, còn muốn bắn vào nơi làm phụ nữ mang thai.
"Không được...... Chị.... A.... Chịu không nổi..... A...." Hàn Nhã Văn cũng mới bị người khác chọc đến lần đầu tiên, cô ⓚẹ·🅿️ c·♓ặ·ⓣ lỗ nhỏ, một lượng lớn nước 𝖉â*𝖒 chảy ra ngoài từ chỗ kết hợp.
"Ông đây không chỉ muốn ⓒ.𝒽ị.ⓒ.♓ chị, còn muốn bắn vào trong, làm chị mang thai con ông đây." Ý niệm đê tiện kia một khi đã hình thành, Trịnh Đằng Huy liền muốn biến nó thành hành động thực tế.
"Cậu nói..... Cái gì? Cút.... A....." Hàn Nhã Văn biết cậu cố ý kí𝖈-♓ ✞-ⓗ-í-🌜-𝐡 cô nhưng 𝒷𝐢ể*𝐮 ⓣì*ⓝ*𝐡 cùng ánh mắt tràn ngập tính xâm lược kia không giống như đɑng nói dối.
"Như thế nào? Sợ à? Ông đây muốn bắn vào đấy." Trịnh Đằng Huy chiếm 𝖙♓-â-𝖓 ⓣ-𝒽-ể vợ người ta còn chưa đủ, còn muốn cô phải mang thai con của mình, hành vi hạ lưu này mà ở cổ đại đã bị tròng lồng heo thả xuống sông rồi.
"Không được..... Ô..." Tử cung của Hàn Nhã Văn liên tục chịu công kích của quy đầu, khiến cô 〽️ề-𝖒 Ⓜ️ạ-𝐢 đến tê dại, cô kêu to, nhìn ánh đèn cao ốc đằng xa, nước ⓓâ_ɱ dưới thân không ngăn được mà phun ra.
Trên tầng cao nhất bao trùm trong bóng tối, 𝐝*ụ*🌜 ☑️ọ*ռ*🌀 trong bóng đêm càng thêm cấm kỵ, tiếng 🌴●ⓗ●â●𝐧 †●♓●ể va chạm quanh quẩn trên sân thượng, hai ngườι không cố kỵ mà đắm chìm ϯɾσηɡ ♓🅰️-ⓜ ɱ-υ-ố-п thể xác.
"A.... Tôi thật muốn chơi ⓒⓗ-ế-† chị, mẹ nó." Lực đạo của Trịnh Đằng Huy càng lúc càng hung ác, cậu ôm chặt lấy cô, phần hông đánh lên ⓜôⓝ-ℊ, bờ 𝐦.ô.𝐧.ⓖ trắng nõn 𝐫.⛎.ռ гẩ.𝐲 theo từng chuyển động.
"Đừng cắm..... A...." Hàn Nhã Văn lại cắn bả vai cậu, 𝐭ⓗ.â.ⓝ ✞𝐡.ể co rút lợi hại, gậy th*t cong trong cơ thể như biết vị trí khiến cô sung 𝐬*ư*ớ*ⓝ*🌀 mà chỉ chuyên chú thọc vào đó, khiến cô 🌴*ⓗ*ở ◗ố*ⓒ гê.𝐧 ⓡ.ỉ.
"** tới tử cung thật con mẹ nó sướ.n.ℊ, cái miệng nhỏ hút ông đây sắp bắn ra rồi." Trịnh Đằng Huy bị cô cắn vào vai, tất cả tức giận của cậu đều phát tiết vào động tác dưới thân.
"Đừng nói nữa..... Ưm...." Từng câu nói nhục nhã càng làm cho người ta cảm thấy thẹn hơn so với hành vi, Hàn Nhã Văn khuất phục dưới t𝐡â-ⓝ ✞𝐡-ể cường tráng, lỗ nhỏ Ⓜ️-ề-m m-ạ-ℹ️ bị cắm loạn, môi â●ɱ ♓●ộ sưng tấy, hai quả trứng dái đánh vào 𝖒*ô*п*ɢ vang lên tiếng 'bạch bạch bạch', cô bị cậu làm cho lên bờ xuống ruộng.
"Mẹ nó!" Trải nghiệm 🎋𝒽_ⓞ_á_i 🌜_ả_〽️ xưa nay chưa từng có, Trịnh Đằng Huy chỉ biết chửi thề để thể cảm xúc sung 💰_ướ_п_g, mỗi lần cậu cắm cô thì sự mê luyến đối với ⓣhâ-п 🌴𝐡-ể cô càng gia tăng một ít.
"Ngã mất.... Ưm ...." Hàn Nhã Văn kêu rên, sự va chạm của cậu càng mạnh, cô không ôm được cậu nữa, hai chân cũng không còn sức để kẹp, may là có lỗ nhỏ bức cắn chặt lấy dương v*t, Trịnh Đằng Huy kéo cô lại ôm mới không để cô rơi xuống.
"Tôi thật muốn cắm cái lỗ 🅓●â●ⓜ này lỏng ra, nhìn xem bên trong rốt cuộc là thứ gì mà Ⓜ️●ú●t chặt đến vậy!" Trịnh Đằng Huy đẩy áo ra, cúi đầu cắn lấy núm vú đɑng nhảy nhót kia.
"Ưm...." 🎋-í-𝐜-𝐡 𝖙-𝒽í-𝖈-♓ song song làm Hàn Nhã Văn sắp đạt tới cao trào, cả ngườι г_⛎_𝐧 𝐫_ẩ_🍸, lỗ nhỏ co rút lại, 𝐝â_𝐦 dịch phun tung tóe lên dương v*t.
Trịnh Đằng Huy 〽️*ú*✞ vú cô say mê, đẩy nhanh tốc độ ra vào dưới thân, chưa đến một trăm cái, cô liền lên tới đỉnh.
"A..... Đừng mà..... Ưm..... A...." Hàn Nhã Văn trợn trắng mắt, thân dưới ướt đẫm.
"Ông đây muốn bắn vào tử cung, để chị sinh con cho ông đây, làm 𝖈𝒽.ế.𝐭 chị!" Trịnh Đằng Huy đạt cao trào sau cô, quy đầu cực lớn nhắm ngay cửa tử cung, mã mắt 𝓇u_ⓝ г_ẩ_🍸 bắn 𝖙1-ⓝ-ⓗ dịc-♓.
†.𝖎п.𝐡 ԁị.↪️.𝒽 𝐧.ó.𝐧.𝖌 𝐛ỏп.🌀 không ngừng cuồn cuộn bắn vào tử cung, Nhã Văn biết mình xong rồi, cô đã hoàn toàn sa đọa, người đàn ông này còn không biết xấu hổ mà muốn chiếm hữu cô.
← Ch. 32 | Ch. 34 → |