← Ch.33 | Ch.35 → |
Hàn Nhã Văn vừa đạt cao trào, 🌴𝒽.â.n 🌴.𝐡.ể còn đɑng rất nhạy cảm, cô không dám động, 〽️.ôп.𝖌 hơi vặn một chút, hoa huy*t liền kịch liệt co rút.
Trịnh Đằng Huy thong thả thọc vào ⓡ-ú-𝖙 𝐫-🔼, cậu hưởng thụ 🎋𝐡·o·á·𝖎 𝖈·ả·𝐦 mà cao trào mang đến, dương v*t trong cơ thể cô không có dấu hiện mềm nhũn, dịch thể bắn vào chảy xuống dưới theo động tác 𝐫ú*🌴 𝐫*🅰️.
"Chảy rồi.... Ưm..." Hàn Nhã Văn ôm chặt cậu, lỗ nhỏ bị gậy th*t căng ra, 𝐭*1*п*ⓗ 🅓*ị*𝒸*𝒽 chảy ra từ chỗ kết hợp không thể chặn lại được.
"Mẹ nó, lỗ lỏng rồi chứ gì! Có chút này mà kẹp không được." Trịnh Đằng Huy dùng sức ↪️*ắ*〽️ ν*à*ο, sau đó xoay cô 180 độ quay lưng về phía cậu, dương v*t vẫn cắm trong âm đ*o.
Cả quá trình này, cậu chỉ ma sát dương v*t lên âm đ*o một lần, vô tình chạm vào vị trí mẫn cảm, làm Hàn Nhã Văn 💰*ư*ớ𝓃*🌀 kêu ra tiếng, lỗ thịt 𝖗_𝖚_𝖓 ⓡ_ẩ_𝖞.
"Mẹ nó!" Trịnh Đằng Huy buông cô xuống, bắt lấy lan can, đứng đằng sau cô dùng đôi tay bóp hai bên m_ô_𝓃_𝖌, vòng eo ⓗⓤ𝖓.g h.ă𝖓.🌀 thẳng tiến, chày thịt thô to lập tức cắm đến chỗ sâu nhất, quy đầu chọc vào cửa tử cung.
"A!" Tư thế đằng sau khiến dương v*t càng tiến sâu hơn, Hàn Nhã Văn ti tiện dẩu 𝖒●ô𝐧●𝖌 lên, hai chân vô lực không đứng vững, cửa huyệt mở rộng ra cho người đàn ông phía sau dễ dàng ra vào.
"Tôi thế nào cũng phải bắn cho chị mang thai mới thôi, 🅓â●ⓜ đãп●ℊ." Trịnh Đằng Huy dùng sức va chạm, hai viên trứng 'Bạch Bạch' đánh vào 〽️●ô●п●🌀.
"Đừng nói nữa..... A..... mạnh quá...... Ô...." Hàn Nhã Văn chỉ biết kêu 𝒹â-𝖒, bàn tay cô nắm lấy lan can cũng phát run, cậu cắm thật sự quá hu*ռ*𝖌 h*ă*𝐧*ℊ, 🌴●1ⓝ●ⓗ 𝖉●ị●𝐜●h bắn vào không chảy ra được, dưới sự va chạm mà phun tung tóe lên hông Trịnh Đằng Huy.
"Mẹ nó! Đồ chó cái 🅓â●𝐦 đã𝐧●🌀, có muốn bị ↪️ⓗị*ⓒ*ⓗ c_𝒽_ế_🌴 không? Hửm?" Trịnh Đằng Huy liên tục tét vào 〽️-ô𝖓-🌀, dùng hai tay nắn bóp bờ ɱô𝖓-g to tròn, lỗ nhỏ bị thọc đã mềm hơn rất nhiều, nhưng cắm như thế nào cũng cảm thấy không đủ, cậu muốn đâ●〽️ xuyên qua người cô.
"Ưm...." Hàn Nhã Văn không biết xấu hổ mà đáp lại: "Muốn bị cậu c♓-ị-𝐜-𝐡 𝒸♓ế●✞..... A...."
"Cái miệng nhỏ cũng thiếu ** ghê!" Trịnh Đằng Huy càng ngày càng hăng say, muốn đâ*〽️ vỡ người phụ nữ thành từng mảnh, quy đầu vẫn luôn chọc vào cửa tử cung.
Lần thứ hai cao trào của Hàn Nhã Văn càng thêm mãnh liệt, cửa huyệt bị đánh cho sùi bọt mép, âm đ*o co rút nghiêm trọng, chờ đến khi ⓓâ-ⓜ dịch tiết ra thì Trịnh Đằng Huy cũng một lần nữa bắn vào tử cung.
Lượng ✞-ℹ️-𝐧-ⓗ ⓓị𝐜-♓ vẫn còn rất nhiều, cậu là huấn luyện viên thể hình nên một chút cảm giác mệt mỏi cũng không có, sinh lực vẫn còn dồi dào.
Cô cho rằng đã đến lúc kết thúc thì người đàn ông phía sau lại đột ngột thọc vào 𝖗ú·† г·𝒶.
"Κ·ẹ·🅿️ 𝐜𝐡ặ·𝐭 lỗ lại, ông đây vẫn muốn tiếp tục rót tinh cho chị." dương v*t của Trịnh Đằng Huy lại cứng lên, thô to hơn bình thường, tư vị yêu đương vụng trộm quả thật quá k●í𝒸●𝐡 ✝️●♓í●🌜●♓.
"Sao lại lớn thêm nữa rồi...... Ưm....." Hàn Nhã Văn vặn vẹo, váy ngủ trên người sớm đã bị tụt xuống, toàn thân trần trụi.
"Còn không phải do công lao của cái lỗ 🅓â_𝐦 này à." Trịnh Đằng Huy dùng sức đâ-〽️ thọc, trong cơ thể tràn đầy nước dâ●ɱ, hỗn hợp tiếng nước cùng tiếng cơ thể va chạm tạo thành âm thanh vô cùng sắc tình.
"Chị...... Ưm..." ⓚ*ⓗοá*𝒾 ⓒ*ả*ɱ trong người Hàn Nhã Văn đã lên đến đỉnh đầu, tay nắm lan can buông lỏng, m_ô_n_𝐠 đỏ bừng, tất cả đều là dấu vết va chạm của trứng dái, lỗ thịt bị ma sát không dám khép lại.
"A! 🎋ẹ*𝐩 ⓒ*♓ặ*𝐭, bằng không sẽ thọc lỏng cái lỗ ◗â·ⓜ này mới thôi." Trịnh Đằng Huy gia tăng sức lực ra vào, quy đầu điên cuồng đ_â_𝖒 ✔️_à_ο cửa tử cung.
Lần thứ ba cao trào gần như đã làm Hàn Nhã đứng không nổi, cô ngã xuống, cũng may được cậu kịp thời ôm chặt lấy, Trịnh Đằng Huy gào thét bắn т❗ⓝ·ⓗ 𝐝ị🌜·♓ vào âm đ*o.
Hàn Nhã Văn trợn trắng mắt, cô nằm trong lồng ռ·𝐠ự·↪️ cậu, một cử động nhỏ cũng không còn sức để làm, rốt cuộc cô cũng cảm nhận được sự đáng sợ của người đàn ông này rồi, giống như một con ngựa giống, chẳng lẽ ai tập thể hình cũng đều manh mẽ như thế sao.
Lần ba kết thúc, cô chắc chắn rằng đây là lần cuối cùng nhưng một lúc sau Trịnh Đằng Huy lại tiếp ↪️*ọ 𝐱*á*† qua lại, cô nhanh chóng cự tuyệt: "Không..... Đừng, làm nữa thì chị làm sao trở về?"
"Còn chưa có bắn đầy đâu!" Trịnh Đằng Huy cử động dương v*t, bên trong còn tích không ít †𝐢𝖓●h ԁị𝒸●♓.
"Không được! Tuyệt đối không được!" Mắt thấy cậu lại tiếp tục ôm cô thọc vào rú.🌴 r.@, cô ngăn cản không được.
"Không được cũng phải được." Trịnh Đằng Huy lại tới một lần nữa, lần này không thô bạo như trước, cậu ngậm lấy núm vú cô, nhẹ nhàng 〽️.ú.ⓣ vào.
"Đừng.... Ưm... Không được mà..... A..." Hàn Nhã Văn lại cự tuyệt, nh̵ưng ⓣ♓â_ռ 𝖙_ⓗ_ể không ngăn được sự mẫn cảm.
dương v*t trong cơ thể không ngừng ⓚí𝒸*♓ 🌴*𝖍*íc*♓ chỗ mẫn cảm, đồng thời núm vú cũng được cậu 🅱*ú 𝐦*ú*✝️ say mê.
Hàn Nhã Văn sợ hãi, tinh lực của người này quá dư thừa, như muốn làm ⓒ♓ế●𝖙 cô vậy.
Lần thứ tư, Trịnh Đằng Huy thong thả thọc vào г●ú●🌴 𝓇●🅰️, sau vài lần cắm sâu, cô bỗng nhiên thét to lên, cửa tử cung ⓚẹ*𝐩 ⓒ♓*ặ*✝️ lấy quy đầu không buông.
"Chị.... Kỳ quá..... A....." Hàn Nhã Văn không ý thức được mình bị cắm đến tiểu ra nước.
Chất lỏng 𝖓-ó-𝐧-𝐠 𝐛ỏⓝ-𝖌 phun xuống một chân cậu, Trịnh Đằng Huy cũng cảm nhận được sự khác thường, cậu buông núm vú nói; "Mẹ nó, chị tè đấy à?"
"Chị...." Hàn Nhã Văn cảm thấy cực kỳ thẹn thùng.
Trịnh Đằng Huy phấn khởi đẩy nhanh tốc độ, dùng hết sức xỏ xuyên qua, cuối cùng ôm chặt cô bắn ra, quy đầu chấn động, mã mắt mở to ra, được như ý nguyện mà bắn đầy lỗ 𝒹â·ⓜ.
← Ch. 33 | Ch. 35 → |