Vay nóng Tinvay

Truyện:Hai Ta Kết Hôn Sao - Chương 16

Hai Ta Kết Hôn Sao
Trọn bộ 54 chương
Chương 16
0.00
(0 votes)


Chương (1-54)

Siêu sale Lazada


Ở trong lòng bi phẫn, Xán Xán mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi...

Nói Xán Xán ăn uống no đủ ngủ thiếp đi, nhưng trong phòng này một người khác vẫn còn chưa ngủ, chính là Triệu Noãn Noãn vì chuyện mấy hôm trước với Xán Xán.

Từ ngày cùng Xán Xán ngủ chung một chỗ, nói những lời đó, Triệu Noãn Noãn phát hiện mình vốn không khống chế được việc chú ý nhất cử nhất động của Xán Xán, điểm này làm cho hắn rất là khó chịu.

Mình rõ ràng không thích nữ nhân, tại sao phải có ý nghĩ như vậy? Chẳng lẽ nói hắn thật...

Nhưng hắn biết điều này là không thể nào, bọn họ biết lâu như vậy, nếu như hắn thật đối với nàng có cảm giác, sẽ không đến bây giờ mới nhận thấy được. Hơn nữa Xán Xán cũng chỉ là đem hắn làm bạn tốt để đối đãi, cũng không tị hiềm, nếu như nàng biết ý nghĩ của mình, sẽ nhìn hắn như thế nào? Rồi hãy nói, bây giờ cũng không phải là hắn còn một vấn để khác sao, còn có một Cao Vũ nữa, Cao Vũ làm sao bây giờ?

Về tình về lý, hắn cũng không nên có ý nghĩ như vậy.

"Ai..." Triệu Noãn Noãn thở dài, phiền não đến chết.

Bỗng nhiên, phòng ngoài truyền tới tiếng kêu kỳ quái, thật giống như...

Xán Xán!

Chuyện gì xảy ra? Triệu Noãn Noãn lập tức từ trên giường, mở cửa phòng xông ra ngoài, đúng lúc đụng phải Cao Vũ cũng bị tiếng kêu đánh thức, cũng chạy tới xem xét.

"Ai u..." Thanh âm từ trong phòng Xán Xán truyền tới.

Triệu Noãn Noãn nóng nảy, bắt đầu gõ cửa phòng của nàng, "Xán Xán! Ngươi làm sao vậy? Mở cửa nhanh!" Trong phòng thanh âm hừ hừ vẫn còn tiếp tục, cửa lại không mở. Hắn hoảng lên, thối lui mấy bước chuẩn bị xô cửa.

"Ngươi gấp cái gì?" Cao Vũ vẫn thờ ơ lạnh nhạt một phát bắt được cánh tay của hắn, sắc mặt có chút âm trầm.

"Ngươi lôi kéo ta xong chưa? Không thấy Xán Xán đã xảy ra chuyện gì à!" Hắn lòng như lửa đốt, sợ Xán Xán xảy ra chuyện gì.

Cao Vũ ý vị thâm trường nhìn hắn một cái, giật giật đôi môi, một hồi lâu nói, "Không phải là có chìa khóa sao?"

"Không còn kịp rồi!" Triệu Noãn Noãn hất hắn ra, hướng cửa đánh tới.

"Ba!" Cùng lúc đó Xán Xán mở cửa ra đụng phải hắn.

"Ai u..." Xán Xán suy yếu gọi một tiếng, cong lưng, ôm chặt bụng.

"Sao vậy? Đụng đau đến vậy sao?" Triệu Noãn Noãn bận rộn một phen đỡ lấy nàng, "Ngươi đừng lắc đầu nha! Rốt cuộc là đụng đau ở nơi nào? Mau cho ta xem một chút!"

Xán Xán chẳng qua là nhắm hai mắt, vẫn lắc đầu.

"Hắn là đau bụng." Cao Vũ một câu điểm phá.

"Cái gì?" Triệu Noãn Noãn vội cúi đầu nhìn về phía Xán Xán, gặp nàng rốt cục gật đầu.

"Đau... Đau..." Không sai, nàng mới vừa ngủ thẳng cẳng một lúc, bỗng nhiên bị đau bụng thức tỉnh, vốn còn muốn nhịn một chút, kết quả là rất đâu, rốt cục không nhịn được kêu lên thành tiếng.

"Này, vậy phải làm sao bây giờ?" Từ trước tới nay chưa bao giờ gặp loại chuyện này Triệu Noãn Noãn thoáng cái cũng luống cuống thần trí, trong tay giữ Xán Xán, nhưng không biết bước kế tiếp nên làm như thế nào.

*****

"Nga..." Xán Xán ôm bụng thật chặt, trên trán đã đổ ra mồ hôi lạnh.

Thấy Xán Xán hết là lắc đầu lại là gật đầu, sắc mặt cũng bắt đầu có chút màu xanh, Triệu Noãn Noãn tay chân sợ hãi, "Ta, ta đi tìm một chút thuốc... Ngươi ngồi một lát..."

"Không cần!" Cao Vũ vẫn trầm mặc không nói bỗng nhiên ngăn cản hắn, giọng tĩnh táo dị thường, "Trực tiếp đưa đến bệnh viện." Vừa nói, tiến tới nhấc Xán Xán lên, "Ngươi mau đi xuống lái xe, ta mang nàng xuống."

"Ta lập tức đi!" Triệu Noãn Noãn cuối cùng cũng có chút phương hướng, lại lo lắng nhìn mặt Xán Xán, vội vàng chạy đi xuống lầu.

Đau đớn kịch liệt làm cho thần trí Xán Xán có chút không rõ, mơ mơ hồ hồ thấy Triệu Noãn Noãn thật nhanh rời đi, sau đó cả người cũng bị bế lên.

"Chớ lộn xộn, ta đưa ngươi đi bệnh viện." Mơ mơ màng màng, này cảm thấy thanh âm này rất bình tĩnh, làm cho người ta một loại cảm giác an toàn, nàng núc ních gật đầu, lại là một trận đau đớn, đau đến nàng cơ hồ muốn đem cả người bỏ đi.

Chuyện kế tiếp, nàng hơn cả mơ hồ, chỉ nhớ rõ có cái thanh âm nói ở bên tai nàng.

Kiên trì hạ xuống, nhanh đến ...

**

"Viêm ruột cấp tính."

Bệnh bộc phát nặng nhưng Bác sĩ mặt lạnh chỉ liếc mắt nhìn Xán Xán đau đớn, "Ăn nhiều đi? Dạo này, loại bệnh như ngươi đặc biệt nhiều, hoàn toàn là vấn đề của mình. Ăn cái gì không biết tiết chế, thân thể có thể ăn nhiều đến như vậy sao? Không còn là trẻ con nữa rồi!" Dứt lời, vừa lạnh lùng nói, "Hôm nay ăn cái gì?"

Xán Xán nhắm hai mắt, rầm rì.

"Nói nhanh một chút nha! Không nói làm sao trị? Ngươi nghĩ đau chết được sao?" Bác sĩ trực ban đêm, thái độ phổ biến là thật không tốt.

"Nàng hôm nay ăn nhiều kem, bánh ngọt, cơm tối ăn thịt gà, tôm, cá, một chút rau dưa, còn có cơm tối ăn xong còn ăn một miếng dưa Ha-Mi rất to." Cao Vũ đột nhiên thay Xán Xán trả lời.

Bác sĩ kỳ quái liếc nhìn Cao Vũ, hướng Xán Xán hỏi, "Chỉ những thứ này sao?"

"%¥#@&..." Thật ra thì nàng muốn nói là ăn nhiều như vậy cũng là ngươi làm hại.

"Nói gì?"

"@! %#)* "

"Chính là chỉ chút ít như vậy không cần hỏi nữa." Cao Vũ vừa thay nàng trả lời.

Bác sĩ ngẩn người, bỗng nhiên thật giống như hiểu cái gì, hướng Cao Vũ trách nói, "Ăn nhiều đồ như vậy, làm bạn trai cũng không biết nói nàng một chút!" Dứt lời, trên giấy chà chà viết lên.

Cao Vũ không lên tiếng.

Triệu Noãn Noãn đứng một bên nhưng thần sắc chợt lóe, yên lặng liếc nhìn Cao Vũ.

"Tốt lắm! Đi trả tiền trước, rồi đi lầy thuốc, sau đó đi truyền dịch, không nên lầm." Bác sĩ đã nhận định Cao Vũ bạn trai của Xán Xán, toàn bộ là nói đối với hắn.

Cao Vũ ngó chừng đưa mắt đến thẻ lịch khám bệnh, vẫn không chút biểu tình trên mặt đột nhiên hiện lên một chút do dự, giật giật ngón tay, vừa muốn đón lấy, một cái tay bỗng nhiên thay hắn nhận lấy tờ lịch khám bệnh trên tay Bác sĩ.

"Biết rồi, tạ ơn Bác sĩ Tạ." Triệu Noãn Noãn nhận lấy giấy khám bệnh, hướng Xán Xán liếc nhìn, do dự một chút, mặt hướng Cao Vũ, "Ngươi giúp ta chiếu cố nàng nằm xuống, ta đi lấy thuốc." Thấy Cao Vũ gật đầu, hắn mới yên lòng rời đi.

Mười phút đồng hồ sau, truyền dịch.

"%¥#*@*&..."

"Tiểu thư, ngươi không nên lộn xộn a!" Tiểu hộ sĩ trẻ tuổi vẻ mặt đau khổ, tay cầm kim tiêm, nhưng không biết nên đâm chỗ nào.

Không để ý tiểu hộ sĩ ra lệnh, Xán Xán tiếp tục giãy dụa cánh tay của nàng, trong miệng phát ra thanh âm càu nhàu. Nàng không được chích! Nàng không được chích! Nàng không được chích!!!

"Xán Xán, ngươi làm sao vậy?" Triệu Noãn Noãn lo lắng cúi đầu.

"%¥#@&& (¥#@% "

"Nàng nói gì?" Tiểu hộ sĩ không giải thích được mắt nhìn Triệu Noãn Noãn.

"Ta... Ta cũng không biết..."

"Nàng sợ đau." Từ miệng Cao Vũ bỗng nhiên nhảy ra một câu, sau đó một bước tiến lên, đưa tay bắt được cánh tay Xán Xán, hướng y tá nói, "Nhanh lên một chút, mặc kệ hắn."

"A ——" theo đó là một tiếng hét thảm, kim tiêm hung hăng đâm vào tay Xán Xán.

Từng giọt dịch chảy vào trong mạch máu, đau đớn của Xán Xán rốt cục được giảm bớt, hơn nữa mới vừa uống thuốc, một lát nàng liền ngủ mất.

*****

Triệu Noãn Noãn cởi áo ra, nghiêm nghiêm đem áo đắp lên cho Xán Xán, nhìn gương mặt nàng còn nhuộm nước mắt, trong lòng không biết là tư vị gì. Hắn ngẩng đầu, Cao Vũ cũng ngồi ở bên người.

"Hôm nay, đã làm phiền ngươi." Thanh âm Triệu Noãn Noãn rất nhẹ, sợ ầm ĩ đến Xán Xán.

"Nga." Cao Vũ cúi đầu đáp một tiếng, trong mắt dường như suy nghĩ cái gì.

Thấy Cao Vũ không có ý trả lời, Triệu Noãn Noãn cũng không nói thêm gì nữa.

Đêm khuya phòng truyền dịch im ắng.

Bỗng nhiên, Triệu Noãn Noãn tựa hồ nghĩ tới điều gì, vừa ngẩng đầu, "Làm sao ngươi biết hôm nay nàng ăn thứ gì?"

Cao Vũ sửng sốt, thần sắc có chút mất tự nhiên, "Nàng nói với ta."

"Nha."

Một lát sau, thanh âm Triệu Noãn Noãn thấp xuống, tựa hồ là lầm bầm lầu bầu, "Chờ đã, phải nói cho nàng rõ, không thể để cho nàng ăn nhiều như vậy nữa ..."

Người bên cạnh đôi môi giật giật, muốn nói gì, nhưng thủy chung không có nói ra.

Xán Xán tỉnh ngủ vẫn còn mơ màng nhìn quanh, trời đã sáng rồi, khi tỉnh lại thấy Triệu Noãn Noãn đang chào hỏi tiểu hộ sĩ.

"Không nên a!!!" Nhớ tới chuyện lúc tối nàng giữ chặt tay, nói chuyện có chút tức giận, thanh âm cũng vang rất nhiều.

"Ngươi tuổi lớn như vậy, thậm chí ngay cả tiêm cũng sợ." Thình lình thoát ra một câu khàn khàn, Xán Xán lúc này mới chú ý tới người ngồi ở bên cạnh nàng thấy Cao Vũ.

"Ta nào có sợ?" Nàng cứng rắn cãi lại.

"Còn không biết xấu hổ nói vậy, cũng không biết là người nào, thời điểm tiêm đều nhanh từ trên cái băng rơi xuống."

Bị điểm đến chỗ đau, Xán Xán dứt khoát chơi trò gan lỳ, "Ta sợ tiêm thì làm sao? Cũng không muốn nghĩ là ai hại ta ăn hư bụng."

Thần sắc Cao Vũ trầm xuống, bỗng nhiên không nói.

Xán Xán thấy vậy tức giận nói, "Ta đều nói ăn không hết nhiều như vậy, ngươi vẫn còn muốn ta ăn, dĩ nhiên ăn tới hư luôn! Cũng là ngươi hại ——" bỗng nhiên, nàng ngừng nói, sắc mặt trắng bệch.

Không sai, bởi vì cách đó không xa Triệu Noãn Noãn đang đứng ở đó, đi theo phía sau tiểu hộ sĩ.

Xán Xán lần nữa khẩn trương.

"Ta không muốn nhổ ra, ta không muốn nhổ ra ..."

Bộ dạng Xán Xán như vậy làm cho tiểu hộ sĩ cũng thấy khốn đốn, còn chưa có gặp phải người bệnh như vậy trước đây, lúc đâm vào nói không muốn đâm, lúc rút ra cũng nói không muốn nhổ ra, đây không phải là cố tình làm khó nàng sao? Cố giả bộ khuôn mặt tươi cười, "Tiểu thư, cô đã tiếp thuốc xong, nhất định phải nhổ ra."

"Ta không muốn! Ta không muốn!" Xán Xán liều mạng lắc đầu, kim tiêm này đâm vào đã lâu như vậy, rút ra hẳn là đau a!

"Xán Xán!" Triệu Noãn Noãn có chút bất đắc dĩ, hạ thấp thanh âm khuyên nhủ, "Ngoan, rút ra rất nhanh, sẽ không đau."

"Không nên! Không nên! Chính là không nên!"

"Ngươi cũng không thể đeo nó đi về?"

"Không nên... A —— "

Phòng truyền dịch lần nữa vang lên một tiếng hét thảm, Cao Vũ đã nhanh chóng đem kim tiêm rút ra, đưa cho y tá. Ở mọi người đều có ánh mắt ngạc nhiên, Cao Vũ xoay người liếc nhìn hai người.

"Đi thôi." Sau đó đi phía trước vài bước, bỗng nhiên lại dừng lại, xoay người hướng Xán Xán đi tới.

"Ngươi, ngươi, ngươi muốn làm gì?" Xán Xán che mu bàn tay, cảnh giác nhìn hắn.

Cao Vũ đi tới trước mặt nàng dừng lại, bỗng nhiên bắt đầu cỡi áo.

Xán Xán mở to mắt, kinh ngạc nhìn hắn giải khai vô số viên nút áo, lúc này hắn muốn làm gì a? Khó có thể mới vừa rồi bị nàng nói mấy câu, muốn chịu đòn nhận tội? Không cần phải khoa trương như vậy chứ! Bất quá soái ca cỡi áo bộ dạng nhìn còn rất tốt... (Xán Xán, ngươi quả nhiên là bổn sắc nữ =_= [] [] [])


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-54)