Tình cảm vợ chồng
← Ch.015 | Ch.017 → |
Đôi môi mỏng của Chu Dịch mở ra khép lại bên tai Khương Nghênh, như có như không mà cọ qua vành tai cô.
Khương Nghênh thân thể cứng đờ, hai tay đặt trên thành ghế siết chặt.
Thấy cô căng thẳng, Chu Dịch cười nhẹ: "Anh giữ bí mật cho em, em coi như trả ơn anh bằng cách ngủ với anh một đêm được không?"
Khương Nghênh nhẹ nhàng hít một hơi, sau khi bình tĩnh lại mới ngẩng đầu nhìn Chu Dịch, "Anh có muốn ngủ với tôi?"
Đôi môi mỏng của Chu Dịch mấp máy: "Không, anh muốn bồi dưỡng tình cảm vợ chồng."
Mấy lời "bồi dưỡng tình cảm vợ chồng" qua miệng Chu Dịch đúng là có chút giả.
Người ngoài có thể không biết cuộc hôn nhân của họ tại sao mà có, nhưng hai người bọn họ đều là người trong cuộc nên đều biết rất rõ.
Khương Nghênh vừa rồi bị Chu Dịch chọc vào điểm yếu của mình bị uy hiếp, sau khi điều chỉnh tâm trạng, cô không có chút rung động nào mở miệng nói: "Anh không cần phải giữ bí mật cho tôi, anh cứ việc nói với ông nội, xem ông ấy có tin anh hay không."
Khương Nghênh dứt lời, Chu Dịch nhìn nàng vẻ tán thưởng: "Đầu óc phản ứng rất nhanh."
Khương Nghênh đẩy Chu Dịch ra, đứng lên nói: "Anh đã nói sẽ không truy cứu chuyện Khúc Tích, tôi coi như nợ anh một ân tình."
Chu Dịch dựa vào bàn ăn mỉm cười nhìn cô, cũng không lên tiếng.
Khương Nghênh đi về phía cửa, cúi người thay giày cao gót: "Chu Dịch, làm người đang hoàng đi."
Chu Dịch, "?"
Sau khi rời Thủy Thiên Hoa Phủ, Khương Nghênh đi xe về căn hộ của mình.
Cô mua căn hộ này vào năm ngoái và nó đã sử dụng gần hết số tiền tiết kiệm mà cô có được.
Trở lại căn hộ, Khương Nghênh đi đến chỗ máy lọc nước, uống một cốc nước ấm để xoa dịu cảm xúc, cầm ly nước trên tay, tựa vào tường trầm tư.
Chuyện cô điều tra Chu gia được che giấu rất cẩn thận, rốt cuộc là điểm nào có vấn đề?
Chu Dịch làm sao lại biết được?
Uống xong cốc nước, Khương Nghênh đặt cốc nước xuống rồi đi vào phòng tắm.
Dòng nước ấm từ vòi hoa sen đổ xuống từ đỉnh đầu, Khương Nghênh ngẩng đầu nhận lấy.
Xem ra cuộc điều tra này phải chậm lại, nếu không rất dễ đem cô kéo vào hố.
Tắm rửa xong, Khương Nghênh lên giường nghỉ ngơi, trước khi đi ngủ nhắn tin: Tạm thời ngưng điều tra Chu gia một thời gian.
Sáng sớm ngày hôm sau
Khương Nghênh vẫn còn đang ngủ, điện thoại di động đặt đầu giường đổ chuông ầm ĩ.
Khương Nghênh cau mày, vươn tay cầm lấy điện thoại ấn trả lời, giọng nói lười biếng, do chưa tỉnh ngủ nên còn mang theo chút âm thanh kiều mị: "Alo, tôi là Khương Nghênh, ai thế?"
Người ở đầu bên kia điện thoại sửng sốt khi nghe thấy giọng nói của Khương Nghênh, nếu như không phải đã làm trợ lý cho Khương Nghênh nhiều năm nên mới nghe ra giọng cô ấy, bằng không cô cho rằng tai mình có vấn đề, sau khi hoàn hồn thì vội vã mở lời: "Khương quản lý, công ty xảy ra chuyện."
Khương Nghênh dùng tay còn lại nhéo nhẹ giữa lông mày, "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Trợ lý nhỏ: "Nam nghệ sĩ xảy ra chuyện ngày hôm qua không nghe lời chị, sáng nay tự mình đăng weibo, hiện giờ phía dưới weibo toàn là chửi bới."
Khương Nghênh, "..."
Làm nghề này đã lâu, Khương Nghênh thực sự nghĩ rằng có một số người xứng đáng với những gì họ đáng phải nhận.
Chính anh ta muốn tìm cái chết, người khác muốn cản cũng đều không cản được.
Trợ lý nhỏ làm cùng Khương Nghênh đã gần hai năm, cũng biết tính tình Khương Nghênh, nếu lúc này không lên tiếng có nghĩa là đang tức giận.
Cô trợ lý nhỏ không dám nói gì, nín thở chờ đợi Khương Nghênh trả lời.
Một lúc lâu sau, Khương Nghênh mới thở ra: "Nói với người đại diện của tên nghệ sĩ kia, để mắt tới anh ta, đừng có đăng thêm gì nữa, tôi hiện tại đi đến công ty."
Trợ lý nhỏ thở phào nhẹ nhõm: "Vâng ạ."
Cúp điện thoại, Khương Nghênh đứng dậy, tắm rửa, trang điểm nhẹ rồi lái xe hướng đến công ty.
Khương Nghênh vừa vào công ty, còn chưa kịp đứng vững, liền bị người đại diện cùng nghệ sĩ của anh ta mang vẻ mặt u sầu tìm tới cửa: "Khương quản lý, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Khương Nghênh bỏ túi xách trong tay xuống, hướng ánh mắt nhìn đối phương, giọng nói bình tĩnh nói: "Dẫn dắt dư luận, Chu tổng cùng nữ minh tinh tuyến một Quan Lôi gặp gỡ riêng tư tại quán bar tối hôm qua."
← Ch. 015 | Ch. 017 → |