Vay nóng Homecredit

Truyện:Đoạt Trúc Mã - Chương 094

Đoạt Trúc Mã
Trọn bộ 108 chương
Chương 094
0.00
(0 votes)


Chương (1-108)

Siêu sale Shopee


Tiểu cô nương tự nhiên bị nam nhân cắn, lông mày hơi nhíu lại, lộ ra vẻ thống khổ. Nhìn ánh mắt đáng thương của tiểu cô nương chỉ càng khơi dậy bản chất thú tính sâu sắc hơn của nam nhân, để Dư Tu Bách muốn xỏ xuyên qua nàng, đem cả thể xác và linh hồn nàng đều dung hợp với mình.

"A... biểu ca, đau quá..."

Rõ ràng lúc ở trên phố nhìn thấy tiểu cô nương nam nhân còn hầm hầm tức giận, muốn đem nàng tới nơi này để đánh mông nàng, hiện tại lại bị nàng mê hoặc không biết trời trăng.

Hạ thể cứng ngắc khiến hắn nóng lòng muốn chết trên người nàng, muốn cho nàng tinh hoa cô đặc tràn đầy của chính mình, để bụng nhỏ của nàng chứa đầy tinh hoa của hắn.

Bụng nhỏ căng phồng, khiến người ta hiểu lầm là nàng đang mang thai!

"Sắt Sắt, gọi đi, ta thích nghe..." Nam nhân liếm láp hốc tai của tiểu cô nương, trong giọng nói mơ hồ còn có tiếng nước "ọc ọc".

Ngón tay của nam nhân tách ra hai chân Nguyên Sắt Sắt, ấn nhẹ vào lỗ hoa nhỏ một cách nhẹ nhàng nhưng không thô bạo, khiến cho nàng càng lúc càng ẩm ướt cho đến khi mật dịch nhớp nháp chảy ra khắp tay hắn, tiểu cô nương vặn vẹo eo không ngừng, lắc lư cơ thể để đón nhận những cú thúc của nam nhân, và khát vọng kẹp đùi mình vào eo nam nhân.

Nam nhét cự vật đã ngạnh đến phát trướng vào hoa h/u/y/ệ/t của tiểu cô nương.

Dư Tu Bách cũng khao khát hồi hoan ái này như tiểu cô nương, đã mấy ngày rồi hắn không gặp tiểu cô nương.

Cự vật thô và cứng xâm nhập vào u huyệt của tiểu cô nương, những đường gân xanh trên thân gậy cào cấu vào thành huyệt non nớt của cô gái nhỏ theo động tác nam nhân cắm vào.

"Hu... ưm... ah..." Nguyên Sắt Sắt bị cắm đến kiều thanh rên rỉ.

Cự vật của Dư Tu Bách rất dài, Nguyên Sắt Sắt đã biết ngay từ đêm đầu tiên hạ thuốc hắn, cự vật của nam nhân rõ ràng là vẫn còn màu hồng, nhưng hình dạng rất đáng sợ, thô và dài.

Nam nhân áp thân mình lên người tiểu cô nương, hai người trần trụi gặp nhau, ngực bụng tương dán, n/úm v/ú kiều nộn của tiểu cô nương áp vào lồng ngực màu đồng của nam nhân.

Dư Tu Bách ôm chặt tiểu cô nương mãnh liệt chuyển động. Mái tóc đen tuyền bị động tác hung hãn của nam nhân làm rối tung, trải ra giường, giống như một chiếc quạt lông quạ thuần túy, càng lộ ra Nguyên Sắt Sắt trắng đến kinh người.

Tay tiểu cô nương lúng túng, nàng vô thức siết chặt ga trải giường theo động tác của nam nhân, ý thức của nàng dần trở nên lộn xộn, cả người bị khoái cảm bao phủ.

Nam nhân cũng không thoải mái, hô hấp càng ngày càng nặng, hai mắt dần dần đỏ lên vì hưng phấn từ hạ thể truyền đến.

"Tiểu tao hoá, muội có thích ta làm muội không?" Nam nhân thoải mái nói.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, u huyệt của tiểu cô nương còn hút chặt hơn lần trước, hoa tâm gần như hút sạch hết t/inh d/ịch tích trữ bấy lâu nay.

Tiểu yêu tinh này.

Hắn đời này đều thua tại trên người nàng.

Tiểu cô nương bị nam nhân làm mềm cả người, nam nhân ôm eo tiểu cô nương và nâng hạ thân nàng lên, đặt đôi chân thon của nàng lên vai hắn, nam nhân đỏ đậm con ngươi nhìn mông nhỏ của tiểu nữ nhân đĩnh kiều trắng nõn dính đầy d*m thủy, hoa h/u/y/ệ/t phấn nộn dâm đãng vừa phun nước vừa hút chặt hắn, huyệt thịt non run run rẩy rẩy, so với đậu hũ còn muốn mềm mọng hơn.

Đây là dục cự còn nghênh, quyến rũ làm người ta quên mất lý trí!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-108)