← Ch.092 | Ch.094 → |
Tình huống trong phủ càng ngày càng nghiêm trọng, phụ thân ngay từ đầu đã mạnh miệng không đáp ứng hôn sự của hắn, mẫu thân liền giận dỗi không để ý đến phụ thân, đồ vật của ông trong tiểu viện của mẫu thân cũng bị bà ném ra ngoài.
Có lẽ Dư thúc làm đại tướng quân đã nhiều năm, trong phủ loạn như vậy, thế nhưng còn có hai nha hoàn nhân cơ hội sinh ra ý niệm muốn bò giường, may mà lúc hạ dược bị ma ma bên người lão phu nhân phát hiện, cuối cùng không thể thành công.
Dư Tu Bách biết mẫu thân hắn trị gia tương đối nghiêm khắc, trong ngày thường đám nha hoàn đó ngay cả sinh ra ý tưởng cũng không dám, hơn nửa hắn là do phụ thân cố ý thả ra, muốn mượn cơ hội này kích thích mẫu thân, bức bách mẫu thân ra.
Sau khi Dư thúc làm như vậy, Vi Lệ Hoa cũng không chịu thay đổi ý định đối với hôn sự của Dư Tu Bách, Dư lão phu nhân thật sự không nhìn nổi, Dư lão phu nhân đã lớn tuổi, bà thật sự không muốn tuổi đã già mà còn phải chứng kiến con trai náo loạn trong nhà không chịu yên, gọi Dư thúc vào phòng mạnh tay mắng một trận, mặc kệ Dư lão phu nhân là thật sự tức giận, hay là chỉ làm dáng cho hai mẫu tử Vi Lệ Hoa xem, ít nhất làm như vậy người khác nhìn vào vẫn rất hả giận.
Sau khi Dư thúc bị lão phu nhân mắng to một trận, ngoài mặt cũng trở nên thành thật không ít, nhưng trong âm thầm vẫn chưa từ bỏ ý định làm một số hành động, đáng tiếc hành vi của hắn, chỉ làm tâm Vi Lệ Hoa vốn đã lạnh càng thêm băng giá.
Lại qua mấy ngày, Vi Lệ Hoa đã đến cúi lậy quy cũ, uy hiếp lão phu nhân bức bách để được từ hôn, Dư thúc rốt cuộc bừng tỉnh, thê tử kết tóc, thật sự đã bị hắn làm cho tâm tình xa cách.
Hắn rốt cuộc hiểu được, nháo thành tình trạng như bây giờ, cho dù sau này nữ nhi mối tình đầu của hắn có gả vào tướng quân phủ, lúc ấy trong phủ ngoại trừ hắn, những người khác, mọi người đều không thích nàng.
Người trong nhà, ngoại trừ hắn, đều cảm thấy nàng là một người giảo hoạt.
Nếu nói lúc này Dư Lệ Hoa vẫn còn có chút khả năng hòa hào cùng với Dư thúc.
Mà sau này, khi Vi Lệ Hoa biết Dư Tu Bách lúc ba tuổi đó, A Gia Sa chính là kẻ chủ mưu đứng phía sau màn gây ra chuyện đó, nàng mới chặt đứt chút mong đợi cuối cùng tâm tình trong lòng đối với người nam nhân này.
Một đôi phu thê, Cuối cùng vẫn là từ người thân cận nhất bên gối, trở thành người xa lạ.
Trong phủ tướng quân, tin tức tốt duy nhất chính là Dư thúc cũng không cố chấp với hôn sự của Dư Tu Bách và Chu Thấm Nhiên nữa.
Nam nhân say mê ghé vào người Nguyên Sắt Sắt tinh tế hôn lên, hai tay tiểu cô nương hơi hơi chống lên ngực hắn, như nhắc nhở hắn, đừng có hung dữ như vậy.
"Sắt Sắt, muội là của ta, muội là của ta... là của ta..."
Nụ hôn dày đặc của nam nhân hạ xuống đôi nhũ hoa kiêu ngạo, tiểu cô nương trời sinh khung xương mảnh mai, cho dù bồi bổ nhiều ngày cũng không thêm nhiều da thịt.
Có lẽ là bởi vì đã bị nam nhân phá thân, lại được ăn uống bồi bổ, trên dưới tiểu cô nương cũng chỉ có ngực nhũ phát triển phá lệ rõ ràng.
Eo và bụng của tiểu cô nương đã đủ mảnh mai và tinh tế, từ cổ trở xuống, vai và cổ, xương quai xanh, bộ ngực, eo thon và thậm chí cả rốn đều rất hài hòa đẹp đẽ, như thể những thứ đẹp đẽ đều nên phát triển thành một cô nương như vậy.
Bộ ngực hơi đầy đặn khiến nam nhân phải nhấm nháp vài lần, làn da trắng sữa đỏ ửng như bị bắt nạt dữ dội, còn có vài vết cắn bóng loáng ướt át.
← Ch. 092 | Ch. 094 → |