Ba yêu mami, nhiều hơn mami yêu ba một chút
← Ch.065 | Ch.067 → |
"Lăng Dịch Sâm." Lăng Vi hét lớn một tiếng, tiện tay cầm lấy cái gối bên cạnh lên, ném qua đó. Bạn nhỏ họ Lăng biết mami sẽ ra chiêu này, sớm đã chạy xuống giường trốn sau lưng Viêm Bá Nghị, còn ra vẻ đáng thương nói: "Daddy, mami không cần chúng ta nữa, chúng ta bỏ nhà ra đi đi."
Viêm Bá Nghị bế con trai, cũng vô cùng đáng thương nhìn Lăng Vi, lại cúi đầu nói với Lăng Dịch Sâm: "Nếu không thì daddy dắt con đi chỗ khác ngủ nhé."
Lăng Vi ngồi xếp bằng trên sô pha, nhìn hai cha con kẻ hát người phụ họa, bất đắc dĩ thở dài một hơi.
"Daddy, có phải đi tìm mấy em gái xinh đẹp ngủ chung không ạ? Vậy con vẫn muốn nằm ngủ ở giữa có được không?" Lăng Dịch Sâm khiêu khích nhìn sang mami, hừ hừ, cậu không tin mami sẽ để daddy dắt cậu đi.
"Khụ khụ, Lăng Dịch Sâm, con thật sự ngứa da rồi phải không, cởi quần ra, tự mình bước qua đây." Lăng Vi xoa xoa lòng bàn tay, mặt mày đầy vẻ vì nghĩa lớn mà bỏ qua tình thân.
Lăng Dịch Sâm cảm thấy không ổn, cậu trốn vào lòng của Viêm Bá Nghị. Viêm Bá Nghị lập tức xin tha giúp: "Vi Vi, Dịch Dịch còn nhỏ. Em muốn đánh, thì đánh anh này." Hôm nay anh phải bất chấp tất cả, gương mặt già nua này xưa nay chưa từng hạ thấp như thế này bao giờ, vì để đạt được kế hoạch của anh và Dịch Dịch, phải bất chấp tất cả thôi.
Lăng Vi không nói gì, đứng dậy lấy quần áo rồi đi vào phòng tắm. Cô thật sự không biết phải đối mặt với những giây phút tiếp theo như thế nào, hôm nay mới là đêm thứ hai thôi. Sau này là mỗi ngày mỗi đêm, phải trải qua thế nào đây.
Thấy mami đã đi vào phòng tắm, Lăng Dịch Sâm mới thò đầu ra, nhìn vào ánh mắt của Viêm Bá Nghị, bắt đầu phê bình: "Daddy, ba thật là không phải đàn ông mà, ấp a ấp úng, lằng nhà lằng nhằng, trực tiếp đè mami xuống là được rồi"
"Hả?" mặt Viêm Bá Nghị đầy vẻ không dám tin nhìn sang cậu con trai 4 tuổi, sao thằng nhóc này cái gì cũng dám nói, điệu bộ như cái gì cũng biết hết thế này, trưởng thành sớm quá rồi đấy!
Lăng Dịch Sâm thấy daddy nhìn mình như vậy, gương mặt nhỏ nhắn đỏ lên, lẩm bẩm: "Con nhìn thấy lúc đi theo mẹ nuôi xem phim thần tượng đó, ặc, mẹ nuôi nói, đàn ông theo đuổi phụ nữ như thế có hiệu quả hơn. Khụ khụ, daddy, ba đừng nói với mami là con dạy ba nhé, mami sẽ lột da con đó."
Viêm Bá Nghị im lặng gật đầu, con trai này, đường tình của con sau này nhất định không tầm thường đâu, vào lúc này daddy thầm khen con một chút.
Sau đó hai cha con bắt đầu thảo luận đủ loại vấn đề, không bao lâu sau, cửa phòng tắm mở ra, hai cha con lập tức câm như hến, đổi sang gương mặt đáng thương, nhìn về phía người phụ nữ ướt sũng vừa đi ra từ phòng tắm.
"Ơ." Lăng Vi vừa lau tóc vừa nghĩ cách giải quyết. Nhưng nếu đã hứa với con trai rồi, thì không thể đuổi Viêm Bá Nghị ra ngoài được, cô chỉ không ngờ tới, Dịch Dịch mới tiếp xúc với Viêm Bá Nghị không bao lâu, đã thân thiết với anh như vậy rồi, hơn nữa, hình như vui đến mức bán cả mami của cậu luôn vậy.
Lúc này, Lăng Dịch Sâm lanh tay lẹ mắt ra đòn phủ đầu, nói trước: "Daddy, hôm nay con không khỏe lắm, ba tắm chung với con đi, nếu không con lo con sẽ xỉu mất." Nói xong, đã bắt đầu cởi quần áo của mình ra, Viêm Bá Nghị theo sát Lăng Dịch Sâm vào phòng tắm, để lại Lăng Vi cầm máy sấy tóc, ngơ ngác trước bàn trang điểm.
Lăng Vi lắc đầu bật cười, thật là không còn ai nữa......
Nhìn bản thân mình ở trong gương, sắc mặt ửng đỏ, rất giống như đang thẹn thùng vậy. Ặc, được rồi, thật sự cô có một chút xíu, nghĩ đến chút nữa phải ngủ chung với ba của Dịch Dịch, trái tim lại bắt đầu đập thình thịch, thình thịch.
Cắm điện cho máy sấy tóc, Lăng Vi bắt đầu sấy tóc của cô.
Về đến bang Xích Viêm, lúc vừa đi vào phòng, cô đã phát hiện trong phòng đã được lắp đặt thêm rất nhiều thứ. Bàn trang điểm, tủ quần áo nữ, còn có một số thứ vụn vặt. Chắc chắn đều là do Viêm Bá Nghị dặn người mua về, anh suy nghĩ thật là tỉ mỉ.
Tấm lòng này, coi như cô đã chấp nhận, dù sao cũng không nên lãng phí. Ít nhất cô cũng là mami của Dịch Dịch, sinh con cho lão đại của cái bang Xích Viêm này, mặc kệ lúc trước mang thai như thế nào, dù sao con trai cũng đã lớn vậy rồi.
Suy nghĩ lung tung như thế hết một hồi, lúc hai cha con ra khỏi phòng tắm, tóc của cô vẫn chưa được sấy khô. Nhìn Viêm Bá Nghị với mái tóc vẫn đang tỏa hơi nóng, trong lòng Lăng Vi như nai con chạy quanh vậy, tầm mắt tự nhiên quét về phía con trai, sau đó...... nhanh chóng cúi đầu xuống.
Lúc này, Lăng Dịch Sâm đã chạy đến trước mặt Lăng Vi, ngồi xổm xuống, ngẩng đầu nhìn lên gương mặt ửng đỏ của cô. Cười hì hì nói: "Mami, đỏ mặt rồi nha, vóc dáng của daddy đẹp lắm phải không? Mami, mẹ mau lên giường nằm chung với con và daddy đi." Nói xong, không chờ Lăng Vi nổi bão, đã nhấc đôi chân nhỏ lên chạy về phía Viêm Bá Nghị.
Viêm Bá Nghị thay đồ ngủ xong, đi đến trước mặt Lăng Vi, nhận lấy máy sấy trong tay cô, chủ động sấy tóc cho Lăng Vi.
"Tự tôi làm được rồi." Lăng Vi giơ tay muốn giật lại, dmn né ra, kiên trì muốn làm cho cô.
Lăng Vi nói cám ơn, thành thật ngồi xuống, không hề nhúc nhích, chỉ chớp chớp mắt, ngáp hai cái.
Sau khi tóc được sấy khô, ba người đều leo lên chiếc giường lớn êm ái.
Lăng Vi hơi buồn ngủ, rất tự nhiên ôm lấy Dịch Dịch, rồi nhắm mắt lại. Cho dù đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi, cô vẫn có chút hồi hộp. Nhưng, vào khoảnh khắc nằm xuống, Lăng Vi đã suy nghĩ thông suốt rồi.
Cả đêm, Lăng Vi ngủ rất yên ổn. Có lẽ là vì biết Viêm Bá Nghị sẽ không ép buộc mình, nên mới yên tâm. Quan trọng nhất là, cô không phát hiện, cảm giác an toàn mà cô bị thiếu thốn kia, Viêm Bá Nghị có thể lấp đầy cho cô. Chỉ là cô không phát hiện ra mà thôi.
Sáng sớm thức dậy, Lăng Vi đã phát hiện không thấy Dịch Dịch và Viêm Bá Nghị đâu nữa. Giơ tay sờ soạng phía bên kia giường, đã lạnh buốt rồi.
Cô trở người ngồi dậy, phát hiện trong phòng khồn có bóng dáng của hai cha con. Laajo tức rời giường, sau khi rửa mặt xong thì đi ra ngoài tìm.
Đợi đến lúc Lăng Vi đi đến nhà ăn, Viêm Bá Nghị và Dịch Dịch đã uống hết một ly sữa nóng. Thấy cô đi tới, lập tức đứng lên đón.
"Ngủ ngon không?" Viêm Bá Nghị nở nụ cười ấm áp như gió xuân, mặt mày phơi phới. Tuy cả đêm không ngủ được bao nhiêu, nhưng anh thật sự rất yên lòng, rất thỏa mãn.
Lăng Vi gật đầu, ngồi bên cạnh Lăng Dịch Sâm, sau khi cầm đũa lên, thì vươn tay gắp một cái bánh sủi cảo, cắn một miếng, phát hiện ra đó là loại nhân mà cô thích ăn.
"Anh nghe Dịch Dịch nói, em thích ăn nhân thịt dê với bầu." Viêm Bá Nghị gắp một cái lên, để vào đĩa của Lăng Vi, sau đó bắt đầu lột trứng gà cho Lăng Dịch Sâm.
Vốn là một nhà ba người vui vẻ hòa thuận, kết quả có một vị khách không mời mà đến. sp vội vã chạy vào, báo cáo với Viêm Bá Nghị rằng thành phố C đã xảy ra chuyện, hình như là có bang phái nhỏ nào đó mới nổi lên, đã giết chết người quản lý mà bang Xích Viêm phái đến thành phố C.
"Daddy, hình như đã có rất nhiều người chết nha?" Lăng Dịch Sâm đón lấy quả trứng gà Viêm Bá Nghị đưa cho cậu, mặt mày lo lắng nói, chuyện daddy quan tâm, cậu cũng rất quan tâm.
Viêm Bá Nghị nhìn con trai và bà xã một cái, nuốt thức ăn trong miệng xuống, đứng lên mang theo sp vào phòng họp. Anh đã chuẩn bị mọi thứ để chống đỡ một góc trời, sau này, anh không cho phép hai mẹ con Lăng Vi phải mạo hiểm nữa, một chút cũng không được.
Lăng Vi nhìn theo bóng lưng Viêm Bá Nghị đi xa, khóe môi thoáng động đậy, cuối cùng cũng không nói gì.
Sau khi đi vào phòng họp, sp báo cáo chi tiết với Viêm Bá Nghị những chuyện đã xảy ra, hai người bàn bạc một lúc, lại gọi mb vào, anh vốn muốn bảo mb đi đến thành phố C để giải quyết chuyện này, anh ta làm việc thận trọng hơn sp một chút, suy nghĩ sự việc cũng toàn diện hơn. Nhưng vừa nhắc đến, sp và mb đều phản đối, nghĩ đến mình còn phải tiếp tục dùng thuốc, cuối cùng quyết định để sp đi một chuyến.
Đợi sp đi rồi, md mới do dự hỏi Viêm Bá Nghị: "Lão Đại, gần đây trong người có cảm giác gì khác thường không?" Anh ta cứ cảm thấy đơn thuốc mà Lăng Vi viết rất đặc biệt, sợ là có vấn đề.
Viêm Bá Nghị lắc đầu: "Hôm qua và hôm nay đều không có cảm giác gì cả, cậu đừng lo lắng quá. Hình như Vi Vu cũng hiểu một chút về y học, trong tình huống khẩn cấp cô ấy sẽ giúp tôi."
Mb thấy Lão Đại tin tưởng Lăng Vi như thế, thì không nói gì nữa. Là một người học y, anh ta rất nhạy cảm. Có thể là vì phát hiện Lăng Vi không hề bỏ ra bao nhiêu tình cảm cho Lão Đại, nên trong lòng cứ cảm thấy có chút không công bằng. Ặc, anh ta thừa nhận, lúc ở trước mặt Lăng Vi, anh ta vẫn rất chột dạ. Về phần vì sao chột dạ, cũng chỉ có mình anh ta biết.
"Mami, chút nữa mẹ đi ra ngoài chơi với con được không?" Lăng Dịch Sâm ngồi trong lòng Lăng Vi, bắt đầu làm nũng. Cậu rất muốn đi siêu thị mua một đống đồ ăn vặt, sau đó ngồi trong đống đồ ăn vặt đó xem phim khoa học viễn tưởng.
Lăng Vi lắc đầu, gãi gãi cái mũi nhỏ của Lăng Dịch Sâm, cô cũng muốn ở bên cạnh con trai, nhưng bên công ty vẫn còn rất nhiều chuyện cần cô đi giải quyết.
"Dịch Dịch, hôm nay daddy không vui, con ở bên cạnh daddy được không?" Lăng Vi phân nhiệm vụ cho con trai.
Thấy Dịch Dịch gật đầu, Lăng Vi cúi người hôn lên má của cậu để an ủi. Vừa ngẩng đầu lên đã trông thấy Viêm Bá Nghị trở về.
"Vi Vi, hôm nay em vẫn đến công ty phải không? Có cần anh đưa em đi không?" vb làm như không có chuyện gì vậy, ngồi xuống vị trí cũ của mình, mỉm cười nhìn hai mẹ con Lăng Vi.
Lăng Vi lắc đầu, nhìn đồng hồ đeo tay, phát hiện đã qua giờ cao điểm đi làm rồi, cầm di động trên bàn rồi muốn đi.
Khoảnh khắc quay đầu lại, cô nhìn thấy ánh mắt thất vọng cuẩ Viêm Bá Nghị. Dừng bước lại, nói: "Công ty còn có việc, hôm nay anh chăm sóc cho Dịch Dịch nhé, tôi đi trước, tối về."
Lúc Viêm Bá Nghị nghe thấy câu nói Lăng Vi kêu anh chăm sóc Dịch Dịch, giống như là nhận được thánh chỉ vậy, vẻ âm u trên mặt thoáng chốc bị quét đi, mang theo nét hưng phấn gật đầu. Vi Vi bảo anh chăm sóc Dịch Dịch, có nghĩa là đã rất yên tâm về anh. Anh có thể hiểu như vậy, đúng chứ?!
"Mami, nếu mẹ đi làm, con dắt daddy đi tìm mấy cô em xinh đẹp đó nha?" Lăng Dịch Sâm bắt đầu tìm đường chết, nói.
Lăng Vi dừng bước, nhìn chằm chằm đôi mắt chớp tới chớp lui của Lăng Dịch Sâm, nghiến răng, nặn ra một câu từ kẽ răng: "Tự đánh đít 20 cái, có thể suy nghĩ, tự gánh lấy hậu quả." Nói xong, cũng không nhìn sắc mặt thay đổi dần của con trai, xoay người đi mất.
Nhìn không thấy bóng dáng của mami nữa, Lăng Dịch Sâm ngoắc ngoắc ngón tay của daddy, mặt mày đùa cợt cười nói: "Daddy, ba có phát hiện không, ba yêu mami, nhiều hơn mami yêu ba một chút đó!" Đối diện với ánh mắt yêu thương của Viêm Bá Nghị, Lăng Dịch Sâm nói ra một câu thật lòng.
Viêm Bá Nghị chỉ sửng sốt một chút, sau đó cứng nhắc gật đầu, điều con trai nói là sự thật!
← Ch. 065 | Ch. 067 → |