Mới chỉ là bắt đầu
← Ch.024 | Ch.026 → |
Ân Tịch đi vào căn phòng B07 mới phát hiện ra kẻ có tiền thật là xa xỉ.
Thứ đập ngay vào trực giác của cô là một chiếc giường siêu lớn hình tròn xa hoa phía trên phủ một màu trắng, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cô chính là hắn đã cùng bao nhiêu người đàn bà làm tình trên chiếc giường lớn này.
Cái ý nghĩ quái gở này đánh ập vào trí óc cô, cô vỗ vỗ đầu chính mình, mong cho bản thân bình tĩnh lại.
Đúng vậy cô còn chuyện qua trọng phải làm, nếu cô muốn dời đi năm ngày thì cũng phải khiến cho mọi người an tâm, còn có Hạ Vũ cùng với dì Hồng nữa.
Cô lấy di động ra gọi cho Hạ Vũ.
Ân Tịch hoài nghi tại sao thanh âm của Hạ Vũ lúc nào cũng có thể bình tĩnh lãnh đạm như vậy.
"Mình phải rời khỏi đây 5 ngày, cậu đến chỗ dì Hồng thay mình nói một chút." Theo bản năng Ân Tịch muốn giải thích gì đó nhưng lại cảm thấy giải thích gì cũng chỉ là dư thừa, bởi vậy chỉ bổ sung thêm một câu: "Làm phiền cậu giúp mình trông nom người thân."
"Được mình đã rõ!"
"Tiền thuốc tháng này của mẹ mình ở bệnh viện XX cũng cần phải nộp rồi, tên mẹ mình là Hứa Bội Dung." Ngừng một chút cô lại mở miệng nói, "Mình còn có một đứa con gái nó tên là Tiểu Ức, hiện tại bà ngoại mình đang chăm sóc nó."
"Ừ, mình đều đã rõ." Lời nói của cô ấy giống như không chút ngạc nhiên với việc cô đã có con vậy.
"Địa chỉ nhà mình là: số nhà 406 lầu 8 tiểu khu Bạch Vân. Mình cảm thấy họ đang gặp nguy hiểm." Lòng Ân Tịch cuồng loạn nhảy lên, "Mình không yên tâm bọn họ, hơn nữa mình cảm thấy hết thảy những chuyện này đến quá nhanh, mà chúng cũng không đơn giản như vậy, đến bây giờ mình cũng chỉ hy vọng bọn họ được bình an trong lúc mình đi vắng."
"Ân Tịch, có mình ở đây cậu yên tâm họ sẽ an toàn, mình chờ tin cậu trở về."
"Cảm ơn cậu, Hạ Vũ."
Bên kia điện thoại trầm mặc một lúc, sau đó là thanh âm cuộc gọi bị cắt đứt.
Ba tiếng sau, cánh cửa vẫn như trước không chút động tĩnh, Ân Tịch đột nhiên có một suy nghĩ, không phải mỗi một người phụ nữ đều được hắn đặt cho một căn phòng tại một khách sạn khác nhau chờ đến lúc hắn gọi đến để 'sủng hạnh' chứ?
Vì muốn khắc chế bản thân không được suy nghĩ lung tung nữa, cô quyết định đi xem TV.
Những tin tức trên TV về báo chí càng khiến cô kinh ngạc hơn, khi đó cô cảm thấy giọng nói của nữ MC sao mà ngọt ngào đáng yêu đến vậy.
Tiếp theo là hình ảnh của nhà đầu tư Lưu tổng, lúc này trong mắt hắn không còn là lửa giận ngút trời mà là hèn mọn nhìn ống kính, rụt rè nói "Những chuyện mà báo chí nói giữa tôi và Hứa tiểu thư cũng chỉ là hiểu lầm, tôi uống rượu say sau đó có hành động mất kiểm soát, .... Hơn nữa Hứa Ân Tịch tiểu thư là một diễn viên rất đặc biệt."
"Lưu tiên sinh, nhưng mà sáng nay ngài đã vòng vo lý giải một hồi tôi nghĩ rằng hẳn là lúc đó ngài cũng đã tỉnh rượu rồi chứ, cũng xin hỏi động lực nào đã khiến ngài có những quyết định trái ngược như vậy?" Ống kính của phóng viên chĩa thẳng vào mặt Lưu tổng.
"Tôi thừa nhận tôi có chút ái mộ Hứa tiểu thư, nhưng mà Hứa tiểu thư lại có bài xích với tôi, bởi vậy chúng tôi xảy ra tranh chấp, vậy nên tôi có chút tức giận mà lấy lý do này để uy hiếp, hiện tại tôi đã nhận ra loại hành vi này quả là đáng xấu hổ, cũng xin Hứa tiểu thư có thể tha thứ cho tôi. Ngay tại đây trước mặt nọi người tôi xin chân thành xin lỗi Hứa tiểu thư, nếu như cô ấy muốn truy cứu trách nhiện pháp luật tôi cũng xin nguyện ý hợp tác."
Nói xong hắn cúi đầu xuống, lạy một cái thật thấp, sau đó là hình ảnh của người dẫn chương trình.
"Những thông tin mới nhất được báo chí đưa tin cũng đã được đính chính, clip kích tình trong phòng, nhân vật nữ chính ở đây không phải là Hứa Ân Tịch mà nghe nói là một nữ diễn viên khác, hơn nữa nữ diễn viên này đã từng nhận được giải nữ điễn viên phụ xuất sắc nhất năm nay Ngô Ngọc. Ngoài ra nữ diễn viên này cũng đã mở cuộc họp báo thừa nhận, bởi vì nghen ghét và đố kỵ với tài năng diễn xuất cũng như dung mạo của Hứa tiểu thư mà cô ta đã bày ra trò vu oan này nhằm tiêu diệt một đối thủ mới trên con đường tiến thân của cô ta."
Ân Tịch không có tiếp tục nghe nữa mà tắt TV đi tới bên cửa sổ, từ tầng cao này nhìn thành phố phồn hoa xa xỉ bên dưới.
Trong thời gian ngắn như vậy Thân Tử Duệ có thể đem tất cả mọi chuyện giải quyết ổn thỏa, cho thấy khả năng của hắn cường đại đến cỡ nào, cô mê man mà nghĩ, người đàn ông như vậy có bao nhiêu là nguy hiểm chứ, kết thúc chuyện này cô muốn hoàn toàn thoát khỏi hắn.
Trong lúc mà cô đang ngây ngẩn suy nghĩ, chuông cửa liền vang lên.
"Hứa tiểu thư, xin mời đi theo tôi, Thân tiên sinh đang đợi cô ở bên ngoài." Người đàn ông lễ phép nói với cô.
"Đi đâu?" Ân Tịch buột miệng hỏi.
"Thân tiên sinh chỉ sai tôi đến truyền đạt như vậy, đi đâu chúng tôi cũng không biết." Hắn bày ra tư thế cung kính mời cô đi.
Cô không ngờ rằng bên trong khách sạn xa hoa này còn có sân bay tư nhân, mà hiện ra trước mặt cô là một chiếc máy bay tư nhân hào hoa.
"Hứa tiểu thư, Thân tiên sinh mời cô đi lên."
Cô dừng bước một chút, không nói gì từng bước từng bước đi lên, tràng cảnh trước mắt khiến cô kinh ngạc không thể tin được.
Cô từng thấy báo viết qua, nói rằng trong máy bay tư nhân có trang bị đầy đủ các thiết bị tiện nghi, có cả nhà bếp, phòng giải trí còn có cả phòng ngủ... Nhưng khi thực sự chứng kiến cô lại càng thấy thực tại còn xa hoa hơn nhiều so với trên báo chí viết.
Người đàn ông kia, chúa tể của nơi này hiện tại đang quay lưng về phía cô, thân ảnh cao ngất đứng ở đó khiến cho tim cô có chút loạn nhịp.
← Ch. 024 | Ch. 026 → |