← Ch.1900 | Ch.1902 → |
Chương 1934:
Chính Trương Thác đã kêu người nối internet cho mười tám tầng địa ngục, nhưng bây giờ thấy ID Zalo của Huyền Thiên Lân, Trương Thác cứ có cảm giác là lạ.
Trương Thác gửi lời mời kết bản, bên kia lập tức đồng ý ngay. Trương Thác hơi cạn lời, nhưng cũng có thể thấy được đám người Huyền Thiên Lân nhàm chán cỡ nào. Mặc dù đã học được cách lên mạng xem phim, nhưng họ càng thích tán gẫu với người khác hơn.
Trương Thác gửi video chat cho họ, bên kia cũng chấp nhận ngay. Video vừa hiện lên, Trương Thác liền thấy trước camera bên kia vây quanh mười mấy cái đầu đang chen chúc đến trước màn hình. Đám người chị Po, người đàn ông thấp bé đều đẩy Huyền Thiên Lân ra ngoài.
"Woa, đúng là Trương Thác."
"Ha ha, Trương Thác, cậu có nghe thấy chúng tôi nói chuyện không?"
"Có thấy chúng tôi không?"
Đám người chị Po liên tục đặt câu hỏi. Trương Thác cũng hiểu được tâm lý của họ, lần lượt trả lời từng người một.
Sau khi trò chuyện một phen với mọi người, Trương Thác nói: "Các vị tiền bối, tôi gửi một loại hoa văn cấm chế sang đó, mọi người xem xét giúp tôi."
Nhắc tới hoa văn cấm chế, đám người chị Po đều rất tự giác lùi ra sau mấy bước, chừa lại vị trí trung tâm cho Huyền Thiên Lân. Thứ cổ xưa đó không ai có quyền lên tiếng hơn Huyền Thiên Lân. Không bàn những thứ khác, chỉ riêng sự tôn tại của Huyền Thiên Lân đã đủ xa xưa.
Huyền Thiên Lân đứng trước camera nhìn chằm chằm màn hình thật lâu. Trương Thác nhận thấy vẻ mặt của Huyền Thiên Lân dần nghiêm túc, nét mặt cũng trở nên ngưng trọng. Thật lâu sau, Huyền Thiên Lân hỏi: "Cậu thấy hoa văn cấm chế này ở chỗ nào?"
"Ở trong…" Trương Thác trầm tư một lát: "Trong một lăng mộ"
Địa cung của Châu Xuyên tương thông với huyệt mộ đế vương, nói là lăng mộ cũng không sai.
Huyền Thiên Lân trầm giọng nói: "Hoa văn cấm chế này đã sử dụng tổng cộng mười sáu phương pháp khác nhau để khắc họa, hết sức rườm rà"
Nghe vậy, Trương Thác vui vẻ. Huyền Thiên Lân không hổ là Huyền Thiên Lân.
"Tiền bối Huyền Thiên Lân, hoa văn này có ý nghĩa gì vậy?"
"Có chứ, rất có ý nghĩa" Huyền Thiên Lân nghiêm túc gật đầu: "Mười sáu phương thức khắc họa khác biệt chồng chất những hoa văn này với nhau, đường vân chồng lên nhau cũng sẽ sinh ra sự thay đổi khác biệt. Theo tôi quan sát, tổng cộng đã dẫn tới hai mươi tổ hợp cấm chế khác nhau, tức là nói mười sáu phương thức khắc họa này đã hình thành ba mươi sáu loại cấm chế khác nhau, nhưng lại bù đắp phối hợp với nhau, đối lập với ba mươi sáu thiên cương! Loại cấm chế này thì thứ bị phong ấn không phải là vật phàm. Trong lăng mộ mà cậu nói có biến hóa đặc thù nào không?"
Trương Thác lắc đầu: "Tạm thời không xảy ra biến hóa gì"
Huyền Thiên Lân nghiêm túc nói với Trương Thác: "Trương Thác, cậu hãy nhớ kỹ lời tôi nói, phàm là nơi có cấm chế bảo vệ thì chắc chắn sẽ có tà túy. Với thực lực hiện tại của cậu, lỡ gặp tà túy thì sẽ vô cùng phiên phức. Có những nơi nếu không cần đi thì cố gắng đừng tới đó."
"Tà túy?" Trương Thác khó hiểu.
"Đó là hệ thống năng lượng mà cậu tạm thời không hiểu được, tôi tạm thời không giải thích với cậu. Tóm lại cậu phải nhớ, thứ bị loại cấm chế này phong ấn chắc chắn sẽ vô cùng đáng sợ" Huyền Thiên Lân nhìn chằm chằm Trương Thác trong video: "Nhớ kỹ lời nói của tôi. Nếu không cần thiết thì đừng bao giờ tới gần nó!"
"Tiền bối Huyền Thiên Lân, loại cấm chế này có thể giam cầm ngài không?" Trương Thác hỏi.
Huyền Thiên Lân lắc đầu: "Không được, mặc dù loại cấm chế này rất mạnh, nhưng vẫn thua xa mười tám tầng địa ngục.
Nhưng nếu tôi đoán không nhầm thì nơi mà cậu đã tới, chắc chắn không chỉ có một loại cấm chế kiểu này, đúng không?"
← Ch. 1900 | Ch. 1902 → |