Vay nóng Homecredit

Truyện:Xuyên Nhanh – Quyến Rũ - Chương 232

Xuyên Nhanh – Quyến Rũ
Trọn bộ 834 chương
Chương 232
0.00
(0 votes)


Chương (1-834)

Siêu sale Shopee


Có rất nhiều phụ nữ trong trung tâm mua sắm ăn mặc gọn gàng, xinh đẹp, dáng người cao ráo, họ là những nhân viên phục vụ ở đây.

Trì Am không khỏi tò mò nhìn thử, những người phụ nữ đó mỉm cười chào hỏi các vị khách bước vào trung tâm thương mại, đặc biệt là những phụ nữ được mấy vị quân nhân cẩn thân ôm bên người, họ có thể nhận được sự phục vụ rất ân cần, lịch sự và chu đáo của những người phục vụ.

Càng nhìn, vẻ mặt Trì Am càng trở nên quỷ dị.

Cô phát hiện ra rằng những người phụ nữ xinh đẹp và cao ráo trong trung tâm mua sắm này không phải là phụ nữ thực sự.

Họ là những người chuyển giới.

Theo một nghĩa khác thì họ là một người đàn ông phải phẫu thuật chuyển đổi giới tính thành phụ nữ, cũng giống như hai vợ chồng họ Trì nhận nuôi hai chị em Trì Am và Trì Mộng. Mẹ Trì là một người chuyển giới.

Trình độ phẫu thuật cho người chuyển giới ở đây rất thành công, có thể thấy tính chất tiên tiến của công nghệ này, kỹ thuật này cho phép họ sở hữu đầy đủ ngoại hình và cơ quan sinh sản của một người phụ nữ. Chí ít thì Trì Am không thể phân biệt được những người phụ nữ cao gầy, xinh đẹp này lại không phải là phụ nữ, cô vẫn luôn không nhận ra cho đến khi nhìn thấy những người phụ nữ được quân nhân ôm vào, trên cổ họ có đeo vòng cổ, lúc này cô mới hiểu ra.

Để ngăn chặn mã gen của phụ nữ ảnh hưởng đến nam giới, khiến những người quân nhân bình thường có khả năng kiềm chế bản thân và tính kỷ luật cao này biến thành dã thú bị chi phối bởi ham muốn và dục vọng. Cho nên phụ nữ bình thường đi ra ngoài cũng sẽ đeo một chiếc vòng cổ ngăn chặn mã gen của họ. Nhưng trong mắt Trì Am, cái vòng này giống như một chiếc vòng cổ của một con thú cưng nào đó, cũng có thể được gọi tắt là vòng cho chó.

Cho dù nó được khảm đá quý hay kim cương thì vẫn chỉ là một chiếc vòng đeo cổ cho thú cưng.

Nghĩ đến việc sau này mình muốn ra ngoài cũng phải đeo thứ này, Trì Am lại cảm thấy không thể chịu được.

"Chào anh, xin hỏi anh cần gì ạ?" Một người phụ nữ xinh đẹp cao ráo bước tới, mỉm cười hết sức thân thiện hỏi họ, trên người mặc một bộ đồng phục bó sát, là nhân viên bán hàng trong trung tâm thương mại.

Người đàn ông trầm giọng nói: "Mua cho cô ấy một bộ quần áo."

Người phụ nữ chuyển ánh mắt về phía Trì Am, nhìn cô bằng ánh mắt dò xét có vẻ miệt thị không dễ dàng phát giác trong chốc lát, sau đó cười ngọt ngào nói với người đàn ông: "Mời hai anh chị đi theo tôi."

Sắc mặt Trì Am cứng đờ, ánh mắt khinh thường giống như nhìn rác rưởi kia là thế nào đấy?

Đang nghĩ ngợi thì bên cạnh lại có mấy người phụ nữ xinh đẹp thời thượng mặc quần áo hàng hiệu đi qua người họ, đầu tiên là nhìn Tư Ngang với ánh mắt xấu hổ mang theo vẻ e sợ, sau đó khi nhìn đến Trì Am được anh nắm tay thì lại lập tức trầm xuống, cũng dùng ánh mắt miệt thị như nhìn rác rưởi đó để nhìn cô, sau đó thu hồi tầm mắt.

Trì Am: "..."

Đầu tiên họ đi chọn giày và trang sức, sau đó đến một cửa hàng quần áo nữ, nhân viên phục vụ chọn một vài bộ váy để Trì Am đi tới phòng thay đồ thay quần áo.

Về phần Tư Ngang, anh được mời đến khu vực nghỉ ngơi bên cạnh ngồi đợi, người phục vụ chu đáo mang cà phê và đồ ăn nhẹ tới, còn có cả mấy loại như báo và tạp chí để cho anh giết thời gian.

Khi Trì Am cầm vài bộ vào phòng thay quần áo thì lại gặp những người phụ nữ nhìn cô với vẻ khinh thường lúc vừa rồi.

Phòng thay đồ rất rộng, những người phụ nữ này cũng đang thử quần áo, nhìn thấy Trì Am tiến đến họ liền quay đầu nhìn qua.

Trì Am bình tĩnh ôm quần áo vào thay.

"... Là cô ta, là một người chuyển giới, vậy mà còn không biết xấu hổ đi với quan chỉ huy!"

"Đúng là không biết xấu hổ, không biết tự biết thân biết phận!"

"Điểm khác biệt giữa quan chỉ huy khu năm của chúng ta và các khu khác là anh ấy lên được chức quan chỉ huy bằng năng lực thực sự của mình. Anh ấy không dùng phụ nữ để mở khóa mã gen chiến sĩ trong cơ thể như các sĩ quan ở các khu khác đã làm. Chứng tỏ anh ấy là một người đàn ông thực thụ! Một người đàn ông như vậy sao có thể đi cùng với một người chuyển giới được chứ?"

"Đúng vậy, có bắt cặp thì cũng phải đi với phụ nữ, hơn nữa còn phải là trinh nữ, nếu là cái loại bị đám đàn ông chơi tàn tạ rồi thì thôi đi."

"Chỉ sợ là không được đâu. Số lượng phụ nữ quá ít. Phụ nữ trong Kim ốc cung không đủ cầu. Quan chỉ huy của chúng ta chỉ có thể chia sẻ với các anh em thôi."

"Vậy thì thà quan chỉ huy cưới một người chuyển giới còn hơn."

"Không được! Nhìn thấy một người chuyển giới đi bên cạnh quan chỉ huy là tôi lại thấy không thoải mái! Chỉ có một người phụ nữ thực sự mới xứng với anh ấy!"

"Đúng vậy! Chỉ có phụ nữ mới có thể xứng với anh ấy!"

"Đúng vậy, người chuyển giới vừa rồi... Nói ra cũng thấy bẩn miệng! Làm sao lại có một người chuyển giới gầy gò xẹp lép như vậy chứ? Cô ta phát triển thành cái dạng này mà cũng xứng với bộ gen của con người sao?"

"Chỉ có chủng tộc xấu xí như người Romasen mới teo tóp gầy gò như vậy thôi."

Trì Am nghe xong những lời này liền dở khóc dở cười, cuối cùng cũng hiểu được tại sao ánh mắt của những người này nhìn mình lại ghét bỏ như thể. Hóa ra họ tưởng nhầm cô là người chuyển giới, lại còn là một người chuyển giới phát triển không tốt, có lỗi với sự tiến hóa của bộ gen loài người.

Đã thế người chuyển giới này còn trơ trẽn đi theo quan chỉ huy khu năm, chuyện này quả thực khiêu chiến thần kinh của nhóm người chuyển giới kia, chẳng trách họ lại khó mà chấp nhận như vậy.

Bao năm qua nguyên chủ luôn sống với thân phận con trai sinh hoạt giữa những người bình thường, lớn lên trong những bừa đói no thất thường, vào thời kỳ dậy thì không có đủ dinh dưỡng nên nhìn gầy gò, nhỏ bé, khó mà không khiến người khác hiểu lầm. Mặc dù nửa tháng qua cũng được ăn ngon ngủ kỹ, nhưng chỉ béo thêm được mấy lạng thịt, so với những người chuyển giới xinh đẹp cao ráo này thì quả thực không giống phụ nữ bình thường ở chỗ nào.

Trì Am lặng lẽ nhìn xuống phần ngực phẳng lì được bọc trong bộ quân phục rộng lớn, trong lòng còn thấy nghi hoặc, huống chi là người khác.

Cô chậm rãi thay chiếc váy nhân viên phục vụ chọn cho mình, vuốt lại mái tóc ngắn rối bù, đá đôi giày không vừa ra khỏi chân, mở cửa bước ra ngoài.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-834)