Vay nóng Homecredit

Truyện:Xuyên Nhanh – Quyến Rũ - Chương 233

Xuyên Nhanh – Quyến Rũ
Trọn bộ 834 chương
Chương 233
0.00
(0 votes)


Chương (1-834)

Siêu sale Lazada


Khi cô mở cửa ra thì cuộc thảo luận bên ngoài cuối cùng cũng dừng lại.

Đám người quay đầu nhìn lại, nhìn thấy người bước ra thì bỗng dưng im bặt.

Gần như trợn mắt há hốc mồm nhìn cô gái bước ra ngoài mặc một chiếc váy trễ vai dài đến đầu gối, bờ vai tròn trịa, xương quai xanh tinh xảo, bầu ngực hơi nhô lên, vòng eo thon thả, đôi chân thon dài cân đối. Tuy nhỏ nhắn nhưng dễ thương và quyến rũ vô cùng, đâu còn dáng vẻ gầy guộc của một chàng trai gầy gò trong bộ quân phục rộng thùng thình khi bước vào cửa nữa.

Họ thắc mắc không biết có phải đã đổi người khác rồi không?

Nhìn kỹ khuôn mặt kia, gương mặt cũng rất xinh, tuy không đủ khỏe mạnh nhưng da dẻ cũng đủ trắng trẻo đẹp đẽ.

Đám người yên lặng nhìn cô bước lên tấm thảm mềm mại bằng đôi chân trần, đi về phía khu vực nghỉ ngơi.

Trong khu vực nghỉ ngơi, người đàn ông đang chậm rãi uống cà phê nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy cô gái đang đi về phía mình, đôi mắt màu tím sẫm lập tức xẹt qua ánh sáng rực rỡ, như ánh sao sáng chợt lóe lên, nhưng ngay sau đó đã bị những cảm xúc thâm trầm hơn đè xuống.

"Trông đẹp không?" Trì Am ra vẻ bình thản hỏi, nụ cười trên mặt ấm áp vô cùng.

Đôi mắt của người đàn ông lướt qua bờ vai tròn trịa, làn da trắng nõn không tì vết trên ngực cô, cả bầu ngực hơi nhô lên, xuôi theo đường cong yểu điệu là một đội bắp chân và bàn chân trần tinh tế.

Bàn chân cô rất nhỏ, bước trên tấm thảm màu xanh xám tối màu làm nổi bật bàn chân trắng nõn của cô, năm ngón chân tròn trịa, lộ màu hồng nhuận khỏe mạnh. Cô chậm rãi bước tới, dễ dàng cầu lấy dục vọng bị kìm nén trong trái tim người đàn ông.

Anh đột nhiên đứng dậy, cầm đôi xăng-đan đã mua trước đó đi đến bên cô, quỳ một chân xuống, cầm lấy chân cô rồi xỏ giày vào.

Trì Am vô thức vươn tay đặt lên vai anh, lấy chỗ chống đỡ, kinh ngạc nhìn người đàn ông đang quỳ trước mặt đi giày cho cô.

Tư thế này thể hiện sự thần phục của một người đàn ông trước một người phụ nữ, thành kính và trung thành.

Trì Am ngẩng đầu nhìn xung quanh, không hề bất ngờ khi nhìn thấy một đám "phụ nữ" đang ngẩn người.

Không hiểu sao cô lại chợt muốn cười, lại hơi đắc ý, càng muốn kéo người đàn ông đang xỏ giày cho cô lên, trao cho anh một nụ hôn.

Trên thế giới này mặc dù địa vị của nam nữ là vô cùng không bình đẳng, nhưng ở một khía cạnh nào đó thì họ lại vô cùng bình đẳng.

Ví dụ, mặc dù đàn ông có thể dùng dục vọng và quyến rũ và chinh phục phụ nữ, bao nuôi phụ nữ, nhưng trong những vấn đề khác thì họ lại phải tôn trọng phụ nữ, coi họ như nữ hoàng, chăm sóc họ chu đáo và trung thành với những dục vọng khắc sâu trong mã gen của họ.

Thậm chí nếu họ muốn có được trái tim của một người phụ nữ thì họ phải phục tùng và trung thành với người phụ nữ đó.

Cho nên, trong khoảng thời gian này người đàn ông này vẫn luôn rất lịch sự.

Cũng bởi vì như thế nên anh không thể ép buộc cô, mà phải tôn trọng cô, thậm chí nịnh nọt cô, âm thầm dụ dỗ cô.

Ví dụ như chuyện anh đang làm.

Bàn tay giữ chân cô hơi khô, lại hơi lạnh, đầu ngón tay không cẩn thận mơn trớn lòng bàn chân khiến cô giật mình thiếu chút nữa đã mềm người ngã xuống.

Trì Am còn chưa kịp tức giận vì sự dụ dỗ bí mật của anh thì anh đã cúi đầu hôn lên mu bàn chân cô, sau đó xỏ giày cho cô, hai dây giày quấn quanh cổ chân cô, thắt thành hình một chiếc nơ, làm nổi bật bàn chân nhỏ bé tinh xảo của cô.

Làm xong anh mới đứng dậy.

Sau khi anh đứng dậy, sự chênh lệch về chiều cao giữa hai người khiến anh có thể nhìn xuống cô từ trên cao. Biểu cảm lãnh đạm, cường thế, thực sự không thể nhìn ra dáng vẻ thần phục khiêm tốn vừa rồi.

Trì Am chợt muốn quay đầu bỏ chạy.

Cuối cùng, anh nắm tay cô, bảo người ta gửi tất cả những thứ họ mua hôm nay đến biệt thự ở chủ thành, sau đó nắm tay cô rời khỏi trung tâm thương mại.

Sau khi thay bộ quân phục trước đó, Trì Am phát hiện ánh mắt của mọi người xung quanh nhìn mình đã thay đổi, từ sự khinh thường chuyển thành ngạc nhiên, trong sự kinh ngạc lại có mấy phần không cam tâm và ghen ghét.

Họ đều biết người đàn ông bên cạnh cô là ai, đồng thời vì anh mà ghen tỵ với cô.

Người đàn ông đưa cô đến một nhà hàng ăn com.

Trong quán có nhiều người mặc quân phục, đa số là quân phục màu đen, chắc là quân nhân của khu năm. Khi thấy người đàn ông bước vào họ liền đứng dậy gỡ mũ quân đội ra chào, rồi nhìn Trì Am với ánh mắt vừa tò mò vừa dò xét.

Người phục vụ có thái độ cực kỳ thân thiện với Trì Am. Sau khi họ gọi món xong anh ta còn bưng tới một phần bánh gatô, nói: "Tiểu thư xinh đẹp, mời cô nếm thử món bánh khúc cây đặc biệt của nhà hàng chúng tôi."

Trì Am nói lời cảm ơn với anh ta, rồi cầm lấy chiếc thìa nhỏ bằng bạc ăn bánh.

Người đàn ông đối diện lẳng lặng nhìn cô, ánh mắt rơi vào khuôn miệng đang nhai nuốt của cô.

Cho dù định lực của Trì Am có tốt đến đâu thì bị anh nhìn như vậy cũng thấy mất tự nhiên. Cô liền xúc một thìa bánh, đưa tới trước mặt anh, nói: "Bánh ở đây ăn rất ngon. Anh ăn thử xem."

Vẻ mặt của người đàn ông hơi trầm mặc, ánh mắt anh chợt thay đổi, sau đó mở miệng ăn đồ cô đút cho.

Thấy anh ngoan ngoãn ăn, Trì Am đang định vui mừng thì bỗng thấy trong quán chợt im phăng phắc, mọi người nhìn cô với ánh mắt kỳ quái.

Trì Am hơi khựng lại, tự hỏi vừa rồi mình đã làm chuyện gì không hợp lý sao?

Bởi vì chuyện này mà những động tác tiếp theo của Trì Am thận trọng hơn nhiều.

Từ nhỏ lớn lên nguyên chủ luôn sống giữa những người bình thường, còn sống với thân phận một cậu bé, chỉ mơ hồ biết cuộc sống của người phụ nữ trong Kim ốc không phải điều mình thích, nhưng cô cũng không rõ ràng mấy chuyện giao tiếp giữa nam và nữ.

Trì Am cũng không biết nam nữ trên thế giới này ở chung với nhau thế nào, không biết hành động vừa rồi của mình có ý nghĩa gì không.

Ăn tối xong thì đã không còn sớm, Lục Hành lái xe tới đón bọn họ.

Ăn uống no đủ, xe chạy ổn định, vì vậy cơn buồn ngủ lại kéo tới, Trì Am vô thức dựa vào lòng người đàn ông bên cạnh, kéo dải băng trên bộ quân phục của anh, che miệng ngáp một cái rồi nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Động tác của cô rất tự nhiên và quen thuộc, dường như cái ôm này được tạo ra dành riêng cho cô. Không chỉ người đàn ông phải ngẩn ngơ, mà đến Lục Hành đang lái xe phái trước cũng thiếu chút nữa đã lái xe đâm vào hàng rào chắn ven đường.

Người đàn ông cúi đầu nhìn cô một lúc lâu, giơ tay ra đỡ đầu cô, tạo tư thế thoải mái hơn cho cô.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-834)