Vay nóng Tinvay

Truyện:Chồng Xấu Xa Rất Khó Chơi - Chương 14

Chồng Xấu Xa Rất Khó Chơi
Hiện có 89 chương (chưa hoàn)
Chương 14
Chê cười
0.00
(0 votes)


Chương (1-89 )

Siêu sale Shopee


Randall tà mị thấu lại đây:"Bảo bối, chúng ta đều đã thân mật như vậy, ngồi cùng một chỗ thì có quan hệ gì?"

Lam Dật Thiên ngồi ở phía sau buồn cười.

Ở anh xem ra, Randall so với Tần Thư Nam kia thì không biết là ưu tú bao nhiêu lần, chỉ có kiểu đàn ông này mới xứng đôi với bảo bối nhà anh.

Mà thân phận của cậu ta, tuy rằng trước mắt biết đến cũng chẳng phải rất nhiều, nhưng thật rõ ràng cậu ta cũng không phải là người thường.

Người thường không thể có khí chất này, giơ tay nhấc chân cũng sẽ không có loại tiêu sái trời sinh này.

Mà Tần Thư Nam, hắn chọc bảo bối bị thương tâm sau này cũng đánh mất tư cách có được bảo bối.

Tần gia bọn họ dùng tiền của Lam gia vượt qua nguy cơ, hiện tại cư nhiên là qua cầu rút ván. Người của Lam gia cũng không phải là cái loại để người ta lợi dụng.

Yên tâm đi, chờ anh trở về, Tần gia các người sẽ đến ngày tận cùng.

Đoi cẩu nam nữ kia, hiện tại làm cho bọn họ đắc ý trước một thời gian, đợi đến thời cơ cũng là ngày bọn họ nên trả giá đại giới.

Randall cũng nhìn ra tâm tình bảo bối không tốt, không ngừng đùa với cô.

Nhìn khí chất cao quý như quý tộc của anh, nhưng phong cách cũng là hay thay đổi.

Nói chuyện giọng điệu một hồi thô lỗ một hồi thì văn nhã, nói rất nhiều lời thô tục, thậm chí còn kể một ít chuyện cười.

"Một người nông phu đang vắt sữa bò ở trang trại, nghe được tiếng bước chân thùng thùng thùng ở bên ngoài, mẹ bò nói "Chớ có sờ, chồng tôi đã trở lại."

Lam Phong Ngữ xấu hổ đến hai má đỏ bừng.

Randall cười xấu xa, nhìn gò má phấn phấn kia, nhịn không được lại thấu lại đây dán vào lỗ tai cô cúi đầu nói:"Bảo bối, anh lại kể chuyện cười cho em nghe nữa được hay không?"

Hơi thở ấm áp phun vào vành tai mẫn cảm. Cả người Lam Phong Ngữ run run một chút, mặt cúi càng thấp.

Cô phát hiện, từ khi gặp được người đàn ông xấu xa này, bản thân mình giống như là cừu dâng lên miệng sói. Vô tri vô giác có thể bị xâm lược lúc nào không hay biết.

"Anh có người bạn, tên là Hoa Vũ, bất quá em chưa thấy qua, chờ lần sau trở về anh dẫn em đi gặp bọn họ."

Randall trước tiên là nói về đoạn vô nghĩa, sau đó lại tiếp tục nói:"Có một ngày Vưu Phong nói cho anh biết một sự kiện, Vưu Phong cũng là một người bạn khác của anh."

Lam Phong Ngữ tò mò nháy mắt mấy cái:"Anh ta làm sao?"

"Có một lần a, cậu ta nhìn thấy bên ven đường có người đẩy xe bán quả quýt. Cậu ta thấy khá kì lạ, liền chạy tới mua quả quýt. Cậu ta hỏi ông chủ bao nhiêu tiền một cân, lão bản nói một đồng rưỡi, sau đó còn nói là rất ngon, không được trả giá, năm đồng ba cần được hay không? Lão bản lắc đầu không một chút do dự cự tuyệt."

Randall nói xong cười tủm tỉm, nhìn chằm chằm Lam Phong Ngữ.

Lam Phong Ngữ kỳ quái trừng mắt nhìn anh liếc mắt một cái anh một cái, rất lạnh chê cười.

Sau đó, cô lại đột nhiên phát hiện giống như có điểm gì không thích hợp, năm trừ lấy ba, là 1. 666666666...

"Phốc!"

Rốt cục phản ứng lại đây chê cười cái kia là có ý tứ gì, Lam Phong Ngữ cười phun ra tiếng:"Ông chủ kia rất buồn cười. Năm đồng ba cân rõ ràng ông ta rất lãi, ông ta cư nhiên... cư nhiên không đồng ý, ha ha ha."

"Ân."Randall gật đầu phụ họa, nhìn đảo qua khuôn mặt nhỏ nhắn sương mù của bảo bối, âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

Bảo bối của anh, nên giống như bây giờ thông suốt phóng khoáng vô tư vô lự, lúc trước là khuôn mặt u sầu, bộ dáng đấy không thích hợp với cô.

Bất quá nhìn đến bảo bối cười ngã trái ngã phải cả người không còn khí lực, bộ dáng trên người chỉ có thể tựa vào bản thân mình, Randall, đầu lại đầy hắc tuyến.

Loại truyện chê cười này mà cũng cười lợi hại như vậy, bảo bối cười cũng quá đi.

"Ha ha ha, Randall, anh thật là hài hước. Còn người bạn của anh kia cũng rất hài hước."

Còn không chờ Randall nói cái gì, Lam Dật Hiên ngồi ở ghế sau cũng phát ra một trận điên cuồng cười to.

May mắn bọn họ ngồi ở khoang hạng nhất, người cũng ít hơn, nói cách khác bộ dáng hai người cười to như vậy, phỏng chừng sẽ bị người ta trừng chết đi.

Nguyên lai không chỉ có bảo bối cười nhiều, xem ra người trong gia tộc bọn họ đối với chuyện cười cũng đều miễn dịch.

Randall chỉnh lại tư thế người, làm cho bảo bối cười bất tri bất giác nằm ở trong lòng mình thoải mái hơn, sau đó ôn nhu hỏi nói:"Hiện tại tâm tình tốt hơn nhiều không?"

Cả người Lam Phong Ngữ cứng đờ, thế này mới phản ứng lại đây giữa hai người là tư thế ái muội. Chạy nhanh theo trên người anh đứng lên, sau đó cúi đầu rầu rĩ nói một tiếng:"Cám ơn."

Chính là rất kỳ quái, lúc trước còn hậm hực mà bây giờ tâm tình lại thoải mái hơn rất nhiều.

Hơn nữa, còn có một dòng nước ấm, cảm động chảy xuôi, vụng trộm nhìn qua người đàn ông anh tuấn ở bên cạnh liếc mắt một cái, không thể tưởng tượng được anh cư nhiên lại cẩn thận như vậy, đều chú ý đến tâm tình bản thân mình, còn cố ý nói giỡn, kể chuyện cười để cho mình được vui vẻ...

Lúc trước còn bởi vì một đêm tình mà sinh ra khúc mắc, hiện tại cũng từ từ tiêu tan.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-89 )