Mưa qua nắng tới (4)
← Ch.058 | Ch.060 → |
Đôi mắt vô hồn lạnh lẽo nhìn vào khoảng không vô định. Nó đã ngồi như thế gần 2 tiếng đồng hồ, không hề nhúc nhích....... .
-Ưm. Tiếng cựa mình phát ra ngay bên cạnh, người con trai khẽ đưa tay lên day day thái dương.
Đôi mắt sắc đầy quyến rũ khẽ từ từ mở.
Nó vẫn như thế, gương mặt vẫn không chút thay đổi vì tiếng động.
Đảo mắt xung quanh căn phòng, hắn ngạc nhiên khi người con gái đang ngồi "bất động" chính là nó, ngạc nhiên chuyển sang lo lắng.......... . hắn cảm thấy lạ nhìn nó cứ như tảng đá cứng ngắc.
-Em......... Cất giọng khản đục vì mới thức, hắn như muốn tìm lại sự quan tâm mọi thứ xung quanh của nó và muốn nó biết hắn đang ở đâu.......... tuy chẳng thể biết được tại sao hắn nó lại ở đây.
-1 giây.... . 2 giây....... . 3 giây trôi qua nó vẫn thế.
Hắn lo lắng thật sự.
-Tiểu Vi em làm sao thế. Hắn bật dậy đôi tay chắc khỏe đặt lên vai nó.
" lạnh buốt " đó là cảm giác truyền từ bàn tay khi cả 2 da thịt chạm vào nhau, hắn kinh ngạc.
Nó cựa mình vì bị ai đó chạm vào, đôi mắt không còn ánh lên sự lém lỉnh hay tinh nghịch nữa mà thay vào đó là lạnh đến thấu sương.
Đôi mắt to tròn khẽ dao động khi tiếp nhận hình ảnh quen thuộc, như tìm thấy điểm tựa......... cơ thể run run....... . cảm giác sợ hãi lại trở lại Hắn -người con trai nó yêu vì hắn nó mới đi tìm lại kí ức, nó cứ ngỡ kí ức tìm lại nó sẽ có thể quên được hắn.......... . nhưng nó đã nhớ ra một sự thật khủng khiếp.......... cùng một lúc nó không thể ở bên 2 người quan trọng nhất cuộc đời nó. Nó bây giờ như mất hồn......... trái tim đau đớn. Chị của nó giờ không biết ở đâu, chị đã chết? Hay còn sống? còn Hắn người trai đầu tiên nó yêu lại yêu người khác không phải nó. Còn nỗi đau nào đau đớn hớn nỗi đau nó đang phải chịu.
Nước mắt đã không thể rơi nữa....... .
-Đã có chuyện gì xảy ra với em. Hắn cất giọng đầy lo lắng, hắn cảm nhận được nó đang run lên nhưng điều làm hắn ngạc nhiên nhất......... chính là đôi mắt RẤT LẠNH.
-Xin... h... ãy... để... t.. ôi... yên. Nó nói đứt quãng mệt mỏi cố đẩy 2 cánh tay đang ngự trên đôi vai gầy của nó.
-Em nói đi tôi sẽ buông ra. Hắn nghiêm giọng, câu nói đầy ra lệnh.
-Tôi nói để tôi yên. Nó cảm thấy tức giận với giọng điều đầy tính ra lệnh mà quát.
Hắn nhìn thẳng vào mắt nó, ánh mắt trân thành như muốn gởi gắm tình cảm. Trái tim sao động trước ánh mắt đó......... cơ thể nó lại run lên từng đợt nó sợ, sợ sẽ mềm yếu trước ánh mắt quá đỗi dịu dàng đó.
-Nhìn thẳng vào mắt anh. Hắn tức giận khi nó quay mặt đi trốn tránh ánh mắt của hắn.
Hắn biết nó đang nghĩ gì, hắn biết nó đang hiểu lầm rằng người hắn yêu là Mỹ Lệ, và hắn có thể chắc chắn là nó yêu hắn.......... đoạn video là bằng chứng xác thực nhất......... là vũ khí duy nhất nói cho hắn biết NÓ YÊU HẮN.
Một lần nữa 2 ánh mắt chạm vào nhau. Giờ nó muốn trốn tránh cũng không thể bởi....... 2 bên tai nó bị 2 cánh tay của hắn gì chặt lấy hòng đề phòng việc nó muốn " trốn".
-Đừng làm chuyện ngu ngốc ấy nữa. Nó lần nữa dãy giụa khỏi hành động " kì quặc " của hắn.
-Anh nói tại sao em không chịu nghe lời hả. Hắn cũng không vừa quát lên.
-Anh anh em em, anh nói dễ nghe quá ha, tôi và anh không có thân mật đến vậy đâu. Nó trầm ngâm trải qua sự dày vò của trái tim thốt lên những lời tàn nhẫn.
Hắn đựng sựng lãi trước lời nói của nó.
-Em là vợ anh, không gọi là anh em thì anh xưng hô là bà xã, em yêu em thấy thế nào. Lấy lại uy phong, hắn cười đểu.
Nó cảm thấy vui vui trong lòng, cảm giác này nó có thể cảm nhận được đơn giản vì nó đang yêu và đang đau vì yêu.
Nhìn hắn, nó thấy rất tức giận.
-Anh không yêu tôi thì làm sao tôi là vợ anh được hả. Nó quát
-Đừng có mà thương hại, tôi ghét cái tình cảm đó, anh tồi tồi lắm, sao cứ cho tôi hi vọng....... . Nó tiếp tục hét vào mặt hắn, bao nhiêu uất ức nó đều xả hết ra.
-Đi đi đi, biến đi, cút đi đồ tồi tệ. Nó đẩy hắn ra.
-Ai kêu với em là tôi không yêu em. Hắn cầm chặt tay của nó mà hét.
Nó giật mình ngừng hẳn việc xô đẩy hắn, ánh mắt cứ ngơ ngơ ra nhìn ngu đến phát tội.
Hắn nhìn biểu hiện trên gương mặt thêm ánh mắt của nó cứ như một con ngố chính gốc chỉ hận là không thể cười một trận.
-Này này em phải cảm thấy hạnh phúc lắm mới được một người đẹp trai hào hoa phong nhã như tôi đây yêu đấy nhá. Hắn mỉm cười dịu dàng rút kinh nghiệm vì vừa nãy nó đã cảnh cáo không được gọi anh anh em em nữa, nên đổi ngay cách gọi. (chậc chậc đúng là yêu có khác)
Yêu thương quay về, quá khứ lại đến.......
Một vết đau và một món quà......
Đã đến lúc chọn lựa................... .
........................................ end chap 18...........................
← Ch. 058 | Ch. 060 → |